57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi mắt ngọc tủi sầu trông thăm thẳm
Nơi tim côi thổn thức chẳng nên lời
Từ khát vọng nơi bờ môi tươi thắm
Tự bây giờ như giọt lệ chơi vơi

Ta nốc cạn nỗi buồn em trong mắt
Ngày lê thê đối diện mỗi hồn si
Đã lướt qua hàng trăm nghìn gương mặt
Sao chiêm bao mỗi một người đâu vì..

Vì đôi mắt không thể không không nhớ
Xúi đêm về ta gối mộng chiêm bao
Vì mấy bận bên người ta e sợ
Không biết nên ứng xử ra làm sao

Vì năm tháng êm đềm như chấm dứt
Cả mảnh đời như một thoáng hương say
Vì năm tháng co mình đau tức ngực
Và em đi như cùng đến một ngày

Người đa đến đã từng quen thành lạ
Người đã đi khóe mắt lại đau vì?
Hồn mấy bữa không còn chỗ chấp vá
Nay tả tơi như thứ chẳng ra gì.

Ta đâu muốn lòng mình như phế tích
Tháng ngày qua như một nhúm tro tàn
Ta đâu muốn mỗi lần đêm tịch mịch
Đối diện mỗi một người trước lư nhang

Ta đâu muốn bình yên nơi khóe mắt
Một ngày nào bất chợt rỏ thành dòng
Ta đâu muốn lộ ra nghìn gương mặt
Phó mặc cho một người đến tiễn vong

Trời đất ạ đừng nhìn ta cợt nhả
Dẫu cho ta là thứ chẳng ra gì
Dẫu ngày về ta bấm lòng vâng dạ
Khi kiệt cùng ta tự biết  ra đi..

Ta sẽ đi tìm nơi ngoài giấc mộng
Có người tình đang nũng nịu môi hôn
Ta sẽ đi tự thân mình khuấy động
Những vết thương chôn giấu tự trong hồn

Người mai mỉa ta vờ như câm điếc
Người khinh rẻ vờ như gió qua tai
Ta cứ thế chắc gì đâu đã thiệt
Đôi lần đau như chỉ có một vài.

Thôi mặc kệ đời này ta tạm bợ
Ta cứ muốn kiệt cùng yêu rồi đau
Cứ thật thà có gì đâu để sợ
Cuộc sống ta vốn dĩ đã không màu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro