7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đời mấy buổi gieo mình trong gió tuyết
Đêm mấy khi tròn giấc chẳng cựa mình
Trời lắm lúc vỏn vẹn vầng trăng khuyết
Hàng thông già luôn một nỗi điêu linh

Lục cùng túi một mảnh tình đứt đoạn
Nửa đời qua vốn liếng mỗi ngần này
Xác trơ trơ bỏ hồn hoang mấy khoảng
Đêm kiệt cùng rúng động một cơn say

Trong ký ức bấy giờ hoang vu quá
Còn lại gì, trống vắng một hồn thơ?
Vừa chợp mắt đất trời dường như đã
Kéo hồn mình vào trong cõi bơ vơ

(Trong đôi mắt trăng chìm sâu lóng lánh
Tình mong manh chẳng thấu nổi nguồn cơn
Nơi xứ tuyết đã từ lâu rét lạnh
Sao nhân tình vẫn khắc khoải van lơn)

Đêm chợt thấy hàng thông già đến vậy
Giữa đất trời mặc mưa gió bủa vây
Một hồn thơ giữa sương mờ hết thảy
Đang tan tành theo cát bụi không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro