79

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin từ biệt tự bây giờ như đã
Môi từng nồng chát đắng những nụ hôn
Một tiếng gọi nơi ta miền hoang dã
Nào đủ khơi hơi ấm tự trong hồn

Lần ngoảnh lại có ngờ đâu, khoảnh khắc
Ta ngây thơ cứ ngỡ chưa bao giờ
Sao cứ phải vỡ òa hai gương mặt
Mới thấy mình đang chưng hửng trong mơ

(Đừng nói nữa rát lòng như dao cắt
Con chim quyên đêm có hót bao giờ
Đừng nói nữa còn gì mà đơm đặt
Hãy trả về, ta..khoảng trống, bơ vơ)

Người tạm biệt ta đáp lời vĩnh biệt
Từ vô tình ta cứu đến tuyệt tình
Thân sỏi đá tự bao giờ câm điếc
Há được lần cùng em hóa lưu linh?
("Cuối xuống nhìn mà tha thứ cho nhau*")

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro