81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ôi cuộc đời! Lại đau lòng đến vậy
Ta tựa loài chim bói cá, chơ vơ
Đừng lấp liếm, còn gì đâu che đậy
Kiếp lạc loài, ta.. Đã quá ngu ngơ

Thôi đừng nhắc! Dẫu một lần khờ dại
Tâm tư này, lí trí đó mong manh
Xin lời cuối, xót thương người ở lại
Để tim này lưu giữ chút âm thanh

Đừng tuyệt vọng! Đêm đen còn chờ đợi
Tim hoang tàn vẫn còn chỗ nương thân
Mơ mộng chi? Thanh âm xa tầm với
Vệt thời gian đã vút tự bao lần!

Đêm còn đó người dưng sao vời vợi
Biết đâu tìm sau những vết rêu xanh
Lời sau cuối biện minh gì em hỡi
Khi mùa tàn đau đớn đó.. Xin( cũng)đành.....
...

Khờ ngốc ạ! Tìm đâu xa bến đỗ
Từ bao giờ bến đỗ đã chơi vơi
Miền du hoặc dẫu có là huyệt mộ
Cũng xin đành ta.. chấp nhận..buông lơi...

.....

Ôi đời người! Có mấy ai tri kỷ
Hay co mình trong ngục tối mê man
Ta man dại! Tự biết mình vô vị
Cũng xin đành như gió thoảng lang thang

Đêm đối ẩm! Trăng người hoài tư lự
"Đến bao giơ nguôi tha thiết phương em
Đừng lưu luyến, tội nghiệp lòng nhau lắm
Em không vui, ta cũng nặng ưu phiền"

Nhân tình ơi! Đã bao lần khờ dại
Sao u hoài nơi chốn đó vô thanh
Tìm đâu nữa, trước mắt này em hỡi
Tự bao giờ, sỏi đá đã.. Xin đành!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro