84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn lại gì sau một nỗi nhớ miên trường
Hòn sỏi cũng u buồn lăn qua đường hiu quạnh
Nắng cũng dừng chân buốt lòng người giá lạnh
Ký ức vụn về rơi chẳng vương vấn một lần

Rót đôi dòng lệ lên lối đời gian truân
Cũng chỉ mình lẻ loi giữa trăm lần trống rỗng
Giá như một tiếng yêu kéo mình ra cõi mộng
Ta đã không khước từ trước mắt một nhân tình

Đôi lần em đến rồi đi bất thình lình
Đâu biết rằng sông đã tượng hình trăng khuyết nửa
Mặt trời cũng nhường cho lòng anh rực lửa
Thao thức chỉ vì mong nụ hôn ấm ban đầu

Em hỡi tình yêu rốt cuộc đến từ đâu
Kết thúc bao giờ thôi nhuốm màu nghiệt ngã
Một phương thật thà ấp ôm tim tàn tạ
Có dệt thành tơ duyên
Son đỏ mắt nhung huyền?

Hoàng hôn cũng buồn thương tiếng nấc chim quyên
Phố cũ sang mùa lồng gương người cô độc
Khát vọng cùng em vượt qua đời tàn khốc
Liệu có thỏa mong chờ hay vỡ nát niềm đau

Liệu có một kẻ buồn trên thảm đỏ không màu
Gượng ép môi cười chôn vùi tim khiếm khuyết
Uyên ương vẫy vùng giữa một trời hoa tuyết
Nức nở giữa thu ngàn làm nền bóng thời gian

Chỉ còn lại mình ta cô đơn ánh đèn vàng
Đối ẩm cùng thời gian nghe mưa rào đơn điệu
Gió quật tận trong tim héo mòn đi nhánh liễu
Cũng đành bất lực yêu dẫu cay đắng đã nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro