88

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm gió trở mân mê hoài trên mặt
Ôi êm đềm như giấc mộng tình nhân
Trăng chạnh lòng cũng rơi vào đôi mắt
Ngại ngùng xin ước nguyện muốn làm thân

Đêm sét đánh rã rời đau một khoảng
Nơi con tim bỗng co thắt lạ lùng
Liệu có phải đây đã là viên mãn
Hay chưa từng thoát khỏi giấc mông lung

Đêm sóng biển nhẹ nhàng trôi thành nhịp
Mưa lất phất va vào những sợi tơ
Ta muốn giữ mà hồn bay chẳng kịp
Đã lâng lâng trong bốn bể sương mờ

Đêm tự biết đến hồi thao thức nhớ
Mái tóc người dài ngắn chẳng được lâu
Tay vằn vện chắc gì đâu đã sợ
Lại thâu đêm thấp thỏm mối duyên đầu

Đêm bàng hoàng vết thời gian đã rạn
Ai thương em thân xác đẫm bụi trần?
Ai thấu hiểu em mảnh đời ngắn hạn
Chưa được một lần thấy vẻ đẹp phù vân

Đêm đóng cửa ngù vùi trong giá lạnh
Kìa bên kia rêu phủ chỗ ai nằm?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro