kyoka,
con tim tớ không còn băn khoăn nữa
và mắt tớ cũng chẳng còn láo liên
đầu tớ chỉ chất chứa bóng chiến trường,
cũng có cả hình bóng của người thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro