tho duong 100 bai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phùng Hoài Ngọc 冯 怀 玉

唐 诗 一 百 首 Đường Thi nhất bách thủ ( Một trăm bài thơ Đường)

Đại học An Giang 1.2005 安 江 大 学 2005年 1月

P.H.N 2004 1

Lời nói đầu Bắt đầu bằng câu thơ bí ẩn của Lí Bạch : 诗成草树皆千古 Shī chéng cǎo shù jiē qiān gǔ: "Thi thành, thảo thụ giai thiên cổ " [ Bài thơ làm xong, cỏ cây (và bài thơ) đều đã trở thành thiên cổ ] Lí Bạch đã nêu lên một quan niệm thơ độc đáo trong thế giới văn học của loài người ! Hiểu cách thứ nhất là : Bài thơ đồng nhất với nhà thơ, cùng với cây cỏ thoắt trở thành quá khứ (thiên cổ) sau khi bài thơ hoàn thành. Hiểu cách thứ hai : bài thơ và cây cỏ phút chốc trở nên nghìn năm, nghìn xưa (thiên cổ). "Cỏ cây" là hình ảnh đại diện của thiên nhiên hoang sơ. Bài thơ, nhà thơ cùng với cỏ cây trở thành một thứ "thiên nhiên" ư ? Mơ hồ nhất là ý nghĩa chữ "thiên cổ" . Câu thơ Lý Bạch hàm súc bí ẩn lạ, hiểu lẽ nào cho đúng ? Tiếc rằng soạn giả chưa tìm thấy nguyên vẹn bài thơ có câu thơ trên. Đọc một bài thơ hay, ta thấy cuộc sống trở nên thư thả, đôi mắt nhìn đời của ta sẽ khác. Thơ không thích hợp với "công nghiệp hoá hiện đại hoá" . Trộm nghĩ, thơ sẽ mãi mãi thủ công hoá và cổ điển hoá. Một cây bút, một mảnh giấy thêm vào một tâm hồn là đủ cho thơ . Đọc thơ rồi trò chuyện với nhau cũng thấy tâm đắc thú vị ở đời ! Đường Thi và người Việt Nam Hai bên thân quen với nhau từ lâu lắm rồi, và không bao giờ tách ra được nữa. Đường Thi đã được Việt hoá nhuần nhuyễn. Nhiều bài thơ Việt Nam có thể gọi là "giá đáng Thịnh Đường " như thơ của các nhà sư thời Lý, vua Trần, Nguyễn Trãi, vua Lê, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Bà Huyện Thanh Quan, Nguyễn Khuyến, Nguyễn Đình Chiểu, Hồ Chí Minh ...Đường Thi sẽ còn sống mãi cùng người Việt Nam . Tiêu chí lựa chọn tuyển tập "Đường Thi nhất bách thủ" 100 bài lựa chọn sao cho thể hiện sự đa dạng phong phú của Đường Thi. Đặc biệt, trong tập thơ này có tới 11 bài được tuyển chọn vào sách giáo khoa Văn trung học, chưa kể ở đại học cao đẳng. 100 bài chỉ là con số nhỏ trong khoảng non nghìn bài lưu hành ở Việt Nam, trong tổng số khoảng 54 000 bài Đương Thi đã được sưu tập ở Trung Quốc. Nhưng đây là 100 bài ưu tú, nổi bật và khá quen thuộc với người Việt Nam. 100 bài được sắp xếp theo trật tự abc cho dễ lật đọc. Phần phụ lục chọn thêm 10 bài thơ đời Tống để tham khảo . Cách biên soạn từng bài thơ : Đầu tiên là văn bản nguyên tác, kế đó là phiên âm Bắc Kinh (pinyin, tiếng quan thoại, bạch thoại, tiếng phổ thông), phiên âm Hán Việt, dịch nghĩa và dịch thơ nếu có. Sau một số bài có chú thích cần thiết để hiểu bài thơ. Một số bài ghi thêm gợi ý cho SV khi học tập Văn học Trung Quốc. Có khi ghi cả lời bình tuỳ hứng của soạn giả. Lời bình này mang tính cá nhân, có thể gợi hướng phân tích cho học sinh, sinh viên . Cũng là ý kiến trao đổi cùng bạn tri âm tri kỷ. Tác phẩm nghệ thuật có thể hàm chứa những lớp ý nghĩa khác nhau . Mỗi người đọc có quyền cảm nhận riêng. Nếu là bài thi của học sinh sinh viên thì sao ? Trước hết GV có một đáp án mở. Đáp án đó có phần "cứng", là nội dung khách quan của văn bản và ý tứ gợi ra từ cuộc đời của nhà thơ và hoàn cảnh đương thời. Học sinh sinh viên có thể cảm nhận theo chủ quan nhưng phải trên cơ sở ngôn từ nghệ thuật của tác phẩm. Cảm nhận đó phải mang tính văn chương, hợp lý, hợp thời thì mới được chấp nhận ("phần mềm") . Đó là quyền tự do dân chủ sáng tạo của học sinh sinh viên khi làm văn, khác với sự cảm nhận tuỳ tiện lung tung, thiếu tính thẩm mĩ . Bạn đọc có thể xem nguyên tác Hán ngữ, ngắm mỗi bài thơ như một bức tranh. Mặt khác, phần phiên âm tiếng Trung khiến ta tự lẩm nhẩm đọc theo mà thực hành tiếng cũng rất lí thú. Hoàng đế Thuận Trị từng dạy hoàng tử Khang Hy rằng: 立 身 以 至 诚 为 本 . 读 书 以 明 理 为 先 Lì shēn yǐ zhì chéng wēi běn . Dú shū yǐ míng lǐ wēi xiān Lập thân dĩ chí thành vi bản . Độc thư dĩ minh lý vi tiên . (Lập thân lấy sự chân thành làm căn bản. Đọc sách trước hết phải hiểu nghĩa lý ) Với tập thơ này, soạn giả muốn nhấn mạnh câu thứ hai: đọc sách. Đọc thơ Đường cần nhất hiểu đúng nghĩa lý, việc dịch thành thơ Việt chưa quan trọng . Tài liệu này muốn hỗ trợ bạn đọc điều đó thôi. Nếu hiểu câu thứ hai (đọc sách) ắt sẽ tâm đắc câu thứ nhất (lập thân) Đi vào Đường Thi, chúng ta lạc vào một thế giới khác, cổ xưa mà hiện đại. Giữa thời buổi nhiễu loạn các loại hình giải trí, tìm đến thơ cổ điển là tự vệ tự bảo hiểm không để rơi vào tình trạng đánh mất mình, khả dĩ chống lại những thứ hào nhoáng phù du thời thượng. Sự thanh tĩnh, ấm áp tâm hồn do thơ cổ điển mang lại thực là một điều thú vị lắm. P.H.N 2004 2 3 Kính bút Ths.Phùng Hoài Ngọc Hạ quí Giáp Thân niên 2004 - Đại học An Giang 唐 诗 一 百 首 ĐƯỜNG THI NHẤT BÁCH THỦ 1. Ân chế tứ thực vu Lệ Chính điện thư viện yến phú đắc lâm tự (Trương Thuyết) 2. Bái tân nguyệt ( Lí Đoan ) 3. Bần nữ (Tần Thao Ngọc) 4. Cầm sắt ( Lí Thương Ẩn ) 5. Chương Đài Liễu (Hàn Hoành và Liễu thị ) 6. Cung oán (Tư Mã Lễ) 7. Cửu nguyệt cửu nhật ức Sơn Đông huynh đệ (Vương Duy) 8. Dao sắt oán (Ôn Đình Quân) 9. Diễm nữ từ ( Lương Hoàng ) 10. Dịch thuỷ tống biệt (Lạc Tân vương) 11. Du tử ngâm (Mạnh Giao) 12. Đào hoa khê (Trương Húc) 13. Đáp nhân (Thái thượng ẩn giả) 14. Đăng cao (Đỗ Phủ) 15. Đăng U châu đài ca (Trần Tử Ngang) 16. Đằng vương các tự (Vương Bột) 17. Đề đô thành nam trang (Thôi Hộ) 18. Đề hoa cúc (Hoàng Sào) 19. Điểu minh giản (Vương Duy) 20. Đông Dương tửu gia tặng biệt (Vi Trang) 21. Độ Tang càn (Giả Đảo) 22. Độc Lí Bạch tập (Trịnh Cốc) 23. Độc toạ Kính Đình sơn (Lí Bạch) 24. Giang tuyết (Liễu Tông Nguyên) 25. Hàn thực (Hàn Hùng) 26. Hành lộ nan (Lí Bạch) 27. Hoài thượng biệt hữu nhân (Trịnh Cốc) 28. Hoàng hạc lâu (Thôi Hiệu) 29. Hoàng hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng (Lí Bạch) 30. Hoàng hạc lâu văn địch (Lí Bạch) 31. Hồi hương ngẫu thư (Hạ Tri Chương) 32. Khiển hoài (Đỗ Mục) 33. Khúc Giang ức Nguyên Cửu (Bạch Cư Dị ) 34. Khuê oán (Vương Xương Linh) 35. Khử phụ (Mạnh Giao) 36. Kim lũ y (Đỗ Thu Nương) 37. Kinh Lỗ, tế Khổng Tử nhi thán chi (Đường Huyền Tông) 38. Kí Đỗ Vị (Đỗ Phủ) 39. Kí phu (nữ sĩ Tần Ngọc Lan) 40. Lâm giang tống Hạ Chiêm (Bạch Cư Dị ) 41. Lục ngôn tuyệt cú (Vương Duy) 42. Lương Châu từ (Vương Hàn) 43. Lưu biệt Vương Duy ( Mạnh Hạo Nhiên ) 44. Lưu Nguyễn du Thiên Thai (Tào Đường) 45. Lưu Nguyễn động trung ngộ tiên tử (Tào Đường) 46. Lưu Nguyễn tái đáo Thiên Thai bất phục kiến chư tiên tử (Tào Đường) 47. Mạch thượng tặng mĩ nhân (Lí Bạch) 48. Mao ốc vi thu phong ... (Đỗ Phủ) 49. Minh tranh (Lí Đoan) 50. Mộ xuân qui cố sơn thảo đường 51. Mộng Lí Bạch ( Đỗ Phủ bài 1 ) 52. Nguyệt dạ (Lưu Phương Bình) P.H.N 2004 3 53. Nguyệt hạ độc chuốc (Lý Bạch) 54. Phong kiều dạ bạc (Trương Kế) 55. Phù Dung lâu tống Tân Tiệm (Vương Xương Linh) 56. Quá Hương Tích tự (Vương Duy) 57. Quân hành ( Lí Bạch) 58. Quy ẩn (Trần Phốc ) 59. Quy gia ( Đỗ Mục ) 60. Song yến ly (Lí Bạch) 61. Sơ xuân tiểu vũ (Hàn Dũ) 62. Sương nguyệt ( Lí Thương Ẩn) 63. Tam niên biệt (Bạch Cư Dị) 64. Tảo khởi (Lí Thương Ẩn ) 65. Tảo phát Bạch đế thành ( Lí Bạch) 66. Tân giá nương ( Vương Kiến) 67. Tặc bình hậu tống nhân bắc qui 68. Tặng Lí Bạch (Đỗ Phủ) 69. Tặng Uông Luân ( Lí Bạch ) 70. Tầm ẩn giả bất ngộ (Giả Đảo) 71. Tần Hoài dạ bạc (Đỗ Mục) 72. Thạch Hào lại (Đỗ Phủ) 73. Thanh minh (Đỗ Mục) 74. Thái liên khúc (Lí Bạch) 75. Thiên mạt hoài Lí Bạch (Đỗ Phủ ) 76. Thu hứng (Đỗ Phủ) 77. Thu phố ca (Lí Bạch) 78. Thu tứ (Lí Bạch) 79. Tì bà hành (Bạch Cư Dị) 80. Tiên tử tống Lưu Nguyễn xuất động (Tào Đường) 81. Tiên tử động trung hữu hoài Lưu Nguyễn (Tào Đường) 82. Tiễn biệt hiệu thư Thúc Vân ...( Lí Bạch) 83. Tĩnh dạ tư (Lí Bạch) 84. Tống biệt (Vương Duy ) 85. Tống Nguyên Nhị đi sứ Tây An (Vương Duy) 86. Trúc lý quán ( Vương Duy) 87. Tuyệt cú (Đỗ Phủ) 88. Tử vi hoa ( Bạch Cư Dị) 89. Tương giang (KD) 90. Tương tư (Bài ca đậu đỏ) Vương Duy 91. Văn Bạch Lạc Thiên tả giáng Giang Châu tư mã (Nguyên Chẩn) 92. Vọng Lư Sơn bộc bố ( Lí Bạch) 93. Vô đề (Lý Thương Ẩn) 94. Xích bích (Đỗ Mục) 95. Xuân hiểu (Mạnh Hạo Nhiên) 96. Xuân oán (Kim Xương Tự) 97. Xuân tịch lữ hoài (Thôi Đồ) 98. Xuân tình (Vương Giá) 99. Xuân tứ ( Lí Bạch ) 100. Xuân vọng ( Đỗ Phủ) Phụ lục 1: Thư gửi Nguyên Chẩn (Bạch Cư Dị) Phụ lục 2: Đọc thêm 10 bài Tống thi 1. Đề Trúc Lâm tự (Chu Phóng) 2. Đông cảnh (Lưu Khắc Trang) 3. Lập thu ( Lưu Hàn) 5. Nguyên đán ( Vương An Thạch) 6. Tây giang nguyệt (Chu Đôn Nho) 7. Thôn cảnh tức sự (Ông Quyển) 8. Thôn vãn (Lôi Chấn) 9. Xuân nhật ngẫu thành (Trình Hiệu) 10. Xuân tiêu (Tô Đông Pha ) P.H.N 2004 4 Bạt : Lời cuối tập của soạn giả

1. Ân chế tứ thực vu Lệ Chính điện thư viện yến phú lâm tự 恩 制 赐 食 于 丽 正 殿 书 院 宴 赋 林 字 Ēn zhì cì shì yú Lì Zhèng diàn shū yuàn yàn fù līn zì Được ơn vua ban yến tiệc ở Lệ Chính điện thư viện, viết bài thơ vần "lâm" ( Trương Thuyết 张 说 Zhang Shūo ) 东 壁 图 书 府 西 园 翰 墨 林 诵 诗 闻 国 政 讲 易 见 天 心 位 窃 和 萱 重 恩 滔 醉 酒 深 载 歌 春 兴 曲 情 竭 为 知 音 Dōng Bì tú shū fǔ Xī yuān hán mò līn Sòng Shī wēn guó zhèng Jiǎng Yì jiàn tiān xīn Wèi qiè hé xuān zhòng Ēn tāo zuì jiǔ shēn Zài gē chūn xìng qǔ Qíng jié wèi zhī yīn O

Phủ Đông Bích chứa sách Vườn phía Tây nhiều nho sĩ Đọc Kinh Thi biết việc nước Giảng Kinh Dịch hiểu lòng trời Chức vụ cao được vua trọng Ơn vua cuồn cuộn, (vừa) uống rượu say sưa vừa hát khúc nhạc xuân Tận tình vì người tri âm

Đông Bích đồ thư phủ Tây viên hàn mặc lâm Tụng Thi, văn quốc chính Giảng Dịch, kiến thiên tâm Vị thiết hoà huyên trọng Ân thao tuý tửu thâm Tài ca xuân hứng khúc Tình kiệt vị tri âm

dịch thơ : Đông Bích nơi vựa sách Vườn tây học giả đầy Đọc Thi nghe việc nước Giảng Dịch thấy lòng trời Chức trọng xin ra sức Ơn dầy được rượu say Thơ ngâm hoà điệu hát Tạ ơn vua cao dày (Ngô Văn Phú) Ghi chú: Đông và Bích là tên hai ngôi sao trong nhị thập bát tú (chòm sao văn chương). Vì thế nhà Đường lấy hai chữ Đông Bích đặt tên thư viện hoàng gia đặt ở Lệ Chính điên. Thi: Kinh Thi , Dịch : Kinh Dịch . P.H.N 2004 5 Cuốn Thiên gia thi (Nhà xuất bản Hội nhà văn 1998- soạn giả Ngô Văn Phú) đã nhầm lẫn : chữ cuối câu 6 in lầm là "đồng" , in đúng phải là "thâm". Có lẽ cũng in sai cả chữ "tao" nghĩa là "cuồn cuộn" thành "tao" nghĩa là "được nhờ" . Soạn giả Ngô Văn Phú dịch nghĩa câu 7 là: "Ngâm vang thơ, hoà theo lời nhạc chúc tụng ", e rằng sai nguyên tác. Phải dịch luôn câu 6 và 7 thành một câu liền mạch:"vừa uống rượu vừa ca hát", chứ không phải "vừa ngâm thơ vừa hát". 2. Bái tân nguyệt 拜新月 Bài xīn yuè Lạy trăng mới Lí Đoan 李端 LǐDuān

开帘见新月 即便下阶拜 细语人不闻 北风吹裙带

Kāi lián jiàn xīn yuè Jì biàn xià jiē bài Jì yǔ rén bù wēn Bèi fēng chuī qún dài

Mở rèm thấy vầng trăng mới Liền bước xuống thềm vái trăng Thì thầm khấn không ai nghe thấy Gió bấc thổi dải quần bay lên

Khai liêm kiến tân nguyệt Tức tiện há giai bái Tế ngữ nhân bất văn Bắc phong xuy quần đới

dịch thơ Mở rèm thấy tấm trăng non Thềm trên bước xuống vái luôn trăng này Khẽ lời khấn, chẳng ai hay Thoảng cơn gió bấc thổi bay dải quần

(Tản Đà dịch- báo Ngày Nay số 117 ngày 3.7.1938)

Lời bàn :

Yêu quí trăng sáng đến độ sùng bái như thế đấy ! Người ta nói lúa mới, nắng mới, còn trăng thì non, già . . .Thi sĩ Lí Đoan nói " trăng mới" ,ấy là trăng đầu tháng (thượng huyền nguyệt). Ta nhớ đến Cao Bá Quát (được thể hiện thành nhân vật Huấn Cao- truyện ngắn Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân) từng nói : "Nhất sinh đê thủ bái mai hoa" (Một đời chỉ biết cúi lạy hoa mai) . . . Một người lạy trăng, người kia lạy hoa .

拜新月 P.H.N 2004 6

3. Bần nữ 贫女 Pín nǔ Tần Thao Ngọc 秦 韬玉 Qín Tāo Yù (đỗ tiến sĩ năm 882, Vãn Đường)

v

蓬门未识绮罗香 拟托良媒亦自伤 谁爱风流高格调 共怜时世检梳妆 敢将十指夸针巧 不把双眉斗画长 苦恨年年压金线 为他人作嫁衣裳

Péng mén wèi shí qǐ luō xiāng Ni tuò shang liāng méi yì zì Shuí ài fēng liū gāo gè diào Gong lián shí shì jiǎn shū zhuāng Gǎn jiāng shì zhǐ kuā zhēn qiǎo Bù bǎ shuāng mēi dòu huà cháng Kǔ hèn nián nián yā jīn xián Wèi tā rén zuò jià yī cháng Con gái nhà nghèo Nhà tranh chưa biết mùi lụa là Muốn nhờ mai mối lại ngại bẽ bàng Ai thích phong lưu kiểu cách điệu đàng Cùng thương người mộc mạc y trang Dám lấy mười ngón kim chỉ khéo tay Không cậy đôi mi nét kẻ dài . . . Khổ nỗi hàng năm thêu kim tuyến Cho người ta có trang phục tân hôn Bần nữ Bồng môn vị thức ỷ la hương Nghĩ thác lương môi diệc tự thương Thuỳ ái phong lưu cao cách điệu Cộng liên thời thế kiệm sơ trang Cảm tương thập chỉ khoa châm xảo Bất bả song mi đấu hoạ trường Khổ hận niên niên áp kim tuyến Vị tha nhân tác giá y thường

Lời bàn : Rất hiếm những bài thơ về người lao động bình dân . P.H.N 2004 7 Việt Nam có bài thơ "Bần nữ thán" không rõ tác giả . Chắc cũng có ảnh hưởng từ bài Bần nữ . dịch thơ Lụa là chưa bén mùi sang, Muốn cậy băng nhân ngại bẽ bàng. Ai thích thanh cao giàu cách điệu, cùng thương mộc mạc kém thời trang. Dám khoe mười ngón đường kim khéo, Không cậy đôi mi nét kẻ trường. Ngán nỗi hàng năm thêu áo cưới, để người làm dáng với tân lang (Lí Phúc Điền dịch)

4. Cầm sắt 锦瑟 Jǐn sè Lí Thương Ẩn 李 商 隐 Lǐ Shāng Yǐn

锦瑟无端五十弦 一弦一柱思花年 庄生晓梦迷蝴蝶 亡帝春心托杜鹃 沧海月明珠有泪 蓝田日暖玉生烟 此情可待成追忆 只是当时已惘然

Jǐn sè wū duān wǔ shì xián Yī shēng yī zhù sí huā nián Zhuang shēng xiǎo mèng mī hú diè Wàng dì chūn xīn tuō dǔ juan Qiāng hǎi yuè míng zhū yǒu lèi Lan Tián rì nuǎn yù shēng yān Cǐ qíng kě dāi chéng zhuī yì Zhǐ shì dāng shí yǐ wǎng rān C

Đàn cầm sắt 50 dây, biết đâu là manh mối ! Mỗi giây một trụ đàn nghĩ về tuổi hoa niên Trang sinh giấc mộng buổi sớm mơ hoá bướm Vọng đế lòng xuân gửi vào chim đỗ quyên, (Tiếng đàn như) bể xanh trăng sáng, ngọc trai ứa lệ ấm áp trời Lam Điền, ngọc sinh khói vẩn . Tình này còn dằng dai ghi nhớ mãi Hay chỉ là nỗi lòng gắt gay trong thoáng chốc !

Cầm sắt vô đoan ngũ thập huyền Nhất huyền nhất trụ tứ hoa niên Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp Vọng đế xuân tâm thác đỗ quyên Thương hải nguyệt minh, châu hữu lệ Lam Điền nhật noãn, ngọc sinh yên Thử tình khả đãi thành truy ức Chỉ thị đương thời dĩ võng nhiên

P.H.N 2004 8 Chú thích : Theo truyền thuyết cây đàn đầu tiên 50 dây do thần linh chế tác, giao cho nữ thần Tố Nữ giữ và dạy người biết đàn. Từ đó sinh ra thể tài "tranh tố nữ" vẽ các nữ diễn viên, nhạc công . Thành ngữ nói " duyên cầm sắt " . Ý nói mối duyên đẹp, lãng mạn như cây đàn cầm sắt . Trang sinh : Trang Chu nhà triêt học cổ đại với " giấc mơ hoá bướm" . Vọng đế : vua nước Thục thời cổ đại, theo truyền thuyết nhường ngôi cho viên tướng Miết Linh sau mất luôn cả vợ, khi chết hoá thành con chim (đỗ quyên, đỗ vũ, tử qui, chim cuốc) kêu " quốc quốc " tiếc rẻ ngai vàng . Lam Điền : một vùng núi ở tỉnh Thiểm Tây nơi có nhiều ngọc quí . Chúng tôi đã hiệu đính phần dịch nghĩa rất nhiều khi dùng bản của ông Phú. Bản "Đường thi tam bách thủ" của ông Ngô Văn Phú in sai : Câu 1 : huyền : dây đàn ( xián : 弦) ghi thành ( xuán : 玄) nghĩa là màu đen, huyền bí . Câu 3 : hồ : 蝴 ( hồ điệp: con bướm ) thành: 湖 (cái hồ ao) Lời bàn : Lí Thương Ẩn làm thơ phong cách lãng mạn, đài các quí tộc . Phần sau ta sẽ còn đọc bài "Vô Đề" của ông quen thuộc hơn với người Việt Nam . . .

5 . Chương Đài liễu 章 台柳 Zhang tái lǐu Hàn Hoành (韩 横 Hán Héng) và Liễu thị (柳 氏 Liǔ shì) Giai thoại : Hàn Hoành (hoặc Hàn Hồng) hồi trẻ chưa thành danh, yêu nàng kĩ nữ tên Liễu thị rồi cưới nàng làm thiếp. Sau Hàn đi làm quan nơi xa, gặp thời chiến loạn nên không mang theo Liễu thị, để nàng ở lại phố Chương Đài, kinh đô Trường An . Ba năm sau, Hàn cho người mang một gói vàng và lá thư về cho Liễu . Lá thư ghi một bài thơ . Đọc thư, Liễu cảm động rơi lệ, cảm tác bài thơ hồi đáp mà gửi cho Hàn. Về sau Liễu thị bị viên tướng kiêu binh là Sa Tra Lợi bắt làm thiếp, rất ưu ái nàng . Ngày trở về Hàn Hoành chỉ biết buồn bã khôn nguôi chẳng biết làm sao được. May sao có một người bạn là Hứa Tuấn cảm thông với Hàn, dũng cảm lập mưu cướp lại Liễu thị đưa về cho Hàn . Vợ chồng thi nhân lại được xum họp đầm ấm

章台柳 章 台柳 昔日青 青今在否 纵 使长条自旧垂 也应 攀折他人手

Zhang Tái lǐu , Zhang Tái lǐu Xī rì qing qing jin zài fǒu Zòng shǐ cháng tiáo zi jiù chúi Yě xing pan zhè tā rén shǒu

Liễu Chương đài Liễu Chương Đài, liễu Chương Đài ! Ngày trước xanh xanh nay còn không ? Cho dù cành dài còn rủ xuống như hồi ấy Có lẽ đã bẻ vào tay người khác rồi .

CHƯƠNG ĐÀI LIỄU

Chương Đài liễu, Chương Đài liễu.! Tích nhật thanh thanh kim tại phủ ? Túng sử trường điều tự cựu thuỳ Dã ưng phan chiết tha nhân thủ.

P.H.N 2004 9 (Dị bản : câu chót là « Cũng nên bẻ vào tay người khác », Hàn Hoành tỏ ý thông cảm với Liễu thị cho dù nàng có đi theo người khác ) Dịch thơ: Liễu ơi, hỡi Liễu Chương Đài Ngày xưa xanh biếc, hỏi nay có còn ? Ví tơ buông vẫn xanh rờn, Hay vào tay khác có còn nguyên xưa ?

Liễu thị hồi đáp : 柳 氏 回 答 (Liǔ shì húi dà)

杨 柳 枝 被 芳 非 节 所 恨 年 年 赠 离 别 一 叶 随 风 忽 报 秋 纵 使 君 来 起 堪 折

Yāng lǐu zhī , fāng fēi jiè Suǒ hèn nián nián zèng lí bié Yi yè súi féng hù bào qiu Zòng shǐ jūn lái qǐ kan zhè

Liễu thị trả lời :

Cành dương liễu đang độ tốt tươi Đáng giận năm năm phải tặng cho sự biệt li Một chiếc lá theo gió chợt báo thu sang Cho dù anh có đến thì làm sao có thể bẻ được nữa !

Dương liễu chi, phương phi tiết Khả hận niên niên tặng li biệt Nhất diệp tuỳ phong hốt báo thu, Túng sử quân lai khởi kham chiết !

Dịch thơ : Xanh non cành liễu đương tươi Năm năm luống để tặng người biệt ly Thu sang quyện lá vàng đi Chàng về biết có còn gì bẻ vin !

Lời bàn : Trong Truyện Kiều, thi hào Nguyễn Du viết : Nhớ lời nguyện ước ba sinh. Xa xôi ai có thấu tình chăng ai ? Khi về hỏi liễu Chương Đài cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay ?

Bà Huyện Thanh Quan cũng viết : CẢNH CHIỀU HÔM Trời chiều bảng lảng bóng hoàng hôn Tiếng ốc xa đưa vẳng trống dồn Gác mái ngư ông về viễn phố Gõ sừng mục tử lại cô thôn Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi Dặm liễu sương sa khách bước dồn Kẻ chốn Chương Đài, người lữ thứ Lấy ai mà kể chuyện hàn ôn !

Hai thi sĩ Việt Nam đều tâm đắc hình ảnh Liễu Chương đài và vận dụng rất tự nhiên. Nguyễn Du nghĩ về tình trai gái khi chọn cây liễu Chương Đài, để viết về tâm trạng Thuý Kiều (cô P.H.N 2004 10 tưởng tượng rằng khi chàng Kim quay lại tìm mình sẽ bồi hồi lo lắng thế nào ...) . Còn Bà Huyện Thanh Quan có lẽ viết về người tri âm tri kỉ chứ không hẳn tình yêu trai gái. Chẳng lẽ bà lại nghĩ chồng như «liễu». Mỗi nghệ sĩ yêu cây liễu theo cách khác nhau. Nhìn thấy dáng liễu ai mà chẳng khỏi yêu . Ở Việt Nam cây liễu rất hiếm hoi, đôi khi có ở miền Bắc, nhất là Hà Nội, cây dương liễu còn là một biểu tượng của Thăng Long Hà Nội . Bờ hồ Hoàn Kiếm có một ít cây xoã tóc ven bờ nước. Trong sân vườn khách sạn La Thành phố Đội Cấn có hàng liễu xanh lả lướt chào đón khách . Có lần lang thang trong Công viên hoa Đà Lạt, ta mừng rỡ gặp liễu (Tháng 8 năm 2003 dẫn đoàn SV khoá 1C đại học Ngữ văn đi thực tế Đà Lạt) . Hỏi ra mới biết đó là tràm bông đỏ chứ không phải liễu. . . Soạn giả không thích câu thơ Xuân Diệu "Rặng liễu âm thầm đứng chịu tang . Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng ". Câu thơ chỉ bày tỏ được cái khéo bút ! Nhà thơ Xuân Diệu sử dụng điển cố của Đường Thi khá áp đặt, giống như ông Huy Cận khi viết cấu cuối của Tràng giang. Trong phim Trung Quốc, các lâu đài vườn cảnh quí tộc đều thấp thoáng bóng liễu xanh. Cảnh an nhàn thong thả hiện ra dưới cành liễu hiền hoà đu đưa. Ôi liễu xanh, biết nói mấy cho vừa ! Thật không gì sánh nổi với Liễu Xanh. Ước sao trong cái vườn nghỉ hưu của mình sau này sẽ mọc lên một bóng liễu xanh xanh . . .

6. Cung oán 宫怨 Gōng yuàn Tư Mã Lễ 司马礼 Si Mă Lǐ

柳影参差掩画楼 晓莺啼送满宫愁 年年花落无人见 空竹春泉出御沟

Liǔ yǐng cēn cī yǎn huà lóu Xiǎo yīng tí sòng mǎn gōng chóu Nián nián huā luò wū rén jiàn Kōng zhú chūn quán chù yù gōu

O

Nỗi oán hờn trong cung Bóng liễu loi thoi che lầu hoạ vẽ Sáng sớm tiếng oanh hót xua nỗi buồn ngập cung điện Hàng năm hoa rụng chẳng ai để ý Như con quay theo suối xuân chảy ra theo dòng ngự

Cung oán Liễu ảnh sâm si yểm hoạ lâu Hiểu oanh đề tống mãn cung sầu Niên niên hoa lạc vô nhân kiến Không trục xuân toàn xuất ngự câu

Nỗi oán hờn trong cung P.H.N 2004 11 Tháp cao bóng liễu che lầu. Oanh kêu giục giã tiếng sầu đầy cung, Hoa rơi nào thấy ai trông, Luống theo ngọn suối ra vùng ngự câu (Nguyễn Huy Như dịch) Chú thích - Dòng ngự : dòng nước suối (giả) trong vườn nhà vua Tuy không nói rõ "ai " (vô nhân) nhưng ta biết đó là nhà vua.

Lời bàn : Không khỏi nhớ đến Cung oán ngâm khúc viết bằng chữ Nôm của Ôn Như hầu Nguyễn Gia Thiều Nhà thơ Việt Nam đã viết một bản ngâm khúc song thất lục bát, dài tới 356 câu, thoả mãn hơn bài tứ tuyệt của thi sĩ họ Tư Mã nhà Đường. Mặt khác Ôn Như Hầu còn mượn thân phận người cung nữ để than thở số phận mình, khát vọng của nhà thơ, triết lý của nho sĩ trước cuộc đời nhốn nháo thời Lê- Trịnh, cũng như Nguyễn Du than tiếc nàng Tiểu Thanh cũng là tự than vãn số phận mình (Độc Tiểu Thanh ký).

7. Cửu nguyệt cửu nhật ức Sơn Đông huynh đệ Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

九 月 九 日 忆 山 东 兄 弟

独 在 异 乡 为 异 客 每 逢 佳 节 倍 思 亲 遥 知 兄 弟 登 高 处 遍 插 茱 臾 少 一 人 Jiǔ yuè jiǔ rì yì Shan Dong xiong dì

Dù zài yì xiang wei yì kè Měi féng jia jiè bèi si qin Yao zhi xiong dì deng gao chù Biàn chā zhū yu shǎo yi rén

X Dịch nghĩa : Ngày Tết 9 tháng 9 nhớ anh em Sơn Đông

Một mình ở xứ lạ làm người khách lạ Mỗi lần tiết đẹp càng nhớ những người thân thích bội phần. Tuy ở xa cũng đoán biết nơi anh em đang lên cao , Ai ai cũng cài cành thù du, chỉ thiếu một người.

Cửu nguyệt cửu nhật ức Sơn Đông huynh đệ

Độc tại dị hương vi dị khách, Mỗi phùng giai tiết bội tư nhân. Dao tri huynh đệ đăng cao xứ, Biến sáp thù du thiểu nhất nhân.

Dịch thơ:

P.H.N 2004 12 Chiếc gối quan hà nghiêng đất khách; Trùng dương tiết đến nhớ thương ai. Cành thù tưởng lúc lên cao bẻ, Đủ mặt anh em thiếu một người. (Tùng Văn. dich)

Lời bàn : Câu mở đầu : "Một mình làm khách lạ nơi đất lạ". Hai tiếng "lạ", bị "lạ" tới hai lần thì càng buồn hơn ! SV chú ý phân tích ý thơ như sau : ở ngay quê nhà có người vẫn là "khách lạ" đối với người làng, nhưng chỉ "lạ" một lần thôi. Đến ở xứ lạ thì bị lạ tới hai lần. Lại chỉ một mình" nữa. Câu thơ mở đầu ngắn thế mà tầng tầng lớp lớp . . .

Vương Duy, người thực là bạn tri âm của muôn đời !

8. Dao sắt oán 瑶 瑟 怨 Yáo sè yuàn Ôn Đình Quân 温 庭 均 Wēn Tíng Jūn

冰 簟 银 床 梦 不 成 碧 天 如 水 夜 云 轻 雁 来 远 过 潇 湘 去 十 二 楼 中 月 自 明

Bīng diàn yīn chuáng mèng bù chéng Bì tiān rū shuǐ yè yūn qīng Yàn lái yuǎn guó Xiāo Xiāng qù Shì èr lóu zhōng yuè zì míng C

Nỗi oán của đàn ngọc Chiếu băng, giường bạc, mộng không thành Trời xanh như nước, mây đêm mỏng nhẹ Tiếng nhạn xa đã bay qua Tiêu Tương Trong khoảng mười hai lầu, một vầng trăng tự sáng

Dao sắt oán Băng điếm ngân sàng mộng bất thành Bích thiên như thuỷ dạ vân khinh Nhạn lai viễn quá Tiêu Tương khứ Thập nhị lâu trung nguyệt tự minh dịch thơ : Chiếu băng, giường bạc, mộng không thành Mỏng nhẹ mây đêm, trời nước xanh Qua khỏi Tiêu Tương, tiếng nhạn đuối Mười hai lầu vắng, một vầng trăng (NVPhú) P.H.N 2004 13

Chú thích : sông Tiêu Tương xem điển cố ở bài Tương Giang (bài số 87) . Ở đây nói nỗi niềm tương tư trai gái. Ôn Đình Quân sống thời Vãn Đường, phần nhiều thơ ông viết về tình yêu . Lời thơ tình yêu rất kín đáo, tao nhã.

9. Diễm nữ từ 艳女词 Yǎn nǔ cí Lương Hoàng 梁簧 Liang Huáng 露井桃花发 双双燕静飞 美人姿态里 春色上罗衣 自爱频窥镜 时羞欲掩扉 不知行路客 遥惹五香归 Lù jǐng táo huā fà Shuāng shuāng yàn jìng fēi Měi rén zī tài lǐ Chūn sè shàng luō yī Zì ài pín kuī jìng Shí xiū yù yàn fēi Bù zhī xíng lǔ kè Yāo rě wǔ xiāng gui v Bài ca người đẹp Hoa đào lộ tỉnh mọc ra Diễm nữ từ Lộ tỉnh đào hoa phát P.H.N 2004 14 Song đôi chim yến thảnh thơi bay Mĩ nhân trong một dáng vẻ riêng vẻ xuân xinh trên tấm áo lụa Hài lòng nhiều lần ngắm mình Lúc lại e thẹn muốn kéo cửa che Chẳng biết có khách đang đi bên ngoài từ xa đã thưởng thức mùi thơm ngũ hương Song song yến tịnh phi Mĩ nhân tư thái lý Xuân sắc thượng la y Tự ái tần khuy kính Thời tu dục yểm phi Bất tri hành lộ khách Dao nhạ ngũ hương qui Dịch thơ : Hoa đào lộ tỉnh mới khai Song song chim yến thảnh thơi lượn vòng Ấy là người đẹp tư dung Vẻ xuân mơn mởn ở trong áo là Soi luôn nét mặt đậm đà Ngượng ngùng có lúc cửa hoa muốn cài Hay đâu có khách dạo ngoài Xa xa hưởng lấy những mùi hương thơm (Trần Trọng Kim) Chú thích và lời bàn : Có loại hoa đào tên là "lộ tỉnh". "Ngũ hương" còn gọi "thanh mộc hương" là một loại hương mĩ phẩm phụ nữ dùng trang điểm. Bài thơ tả một mĩ nhân với tâm lí rất tinh tế, thú vị . Mĩ nhân nửa muốn phô ra sắc đẹp nửa lại e ngại muốn che giấu. Nhưng mùi hương thơm đã phát lộ thì không che giấu được, khách đi đường đã phát hiện thấy rồi . "Diễm" và "lệ" là một vẻ đẹp đặc biệt của người con gái đẹp, khác với chữ "mỹ" 美 thông thường. Chữ "diễm" gồm những nét khá phức tạp, có bộ " sắc" bên phải, bên trái dưới gồm bộ "đậu", trên là 2 bộ "điền" cân đối và hai bộ "thập" đối xứng. Chữ "lệ" cũng rất hoa mĩ. Mĩ học Trung Hoa quả là phong phú . Nhìn nét chữ đã thấy người đẹp lạ . Diễm lệ 艳 丽(Hán cổ) và Diễm lệ 艳 丽( Hán mới) 10 . Dịch thuỷ tống biệt 易水送别 Yì shuǐsòng bié Lạc Tân vương 骆宾王 Lùo Bin Wáng

此地别燕丹 壮士发冲冠 昔时人已没 今日水犹寒

Cǐ dì bié Yān Dān Zhuàng shì fà chōng guān Xì shí rén yǐ mèi Jīn rì shuǐ yóu hán

Chia tay ở sông Dịch Nơi này từ biệt Yên Đan Tráng sĩ tóc dựng cả mũ Người xưa đã mất rồi Nước sông còn lạnh buốt

Thử địa biệt Yên Đan Tráng sĩ phát xung quan Tích thời nhân dĩ một Kim nhật thuỷ do hàn P.H.N 2004 15

Lời bàn : Cảm hứng vịnh sử, thi nhân nghĩ về thời cuộc. Lúc này, thi nhân nhớ đến một anh hùng thất thế ( hiệp sĩ Kinh Kha thời Chiến quốc liều mình đi ám sát Tần Thuỷ Hoàng không thành) . Điều đó không phải ngẫu nhiên vô tình. Nhà thơ mong muốn một bậc anh hùng xuất hiện ngay giữa thời nhà Đường để trừng trị kẻ hôn quân . Nhà thơ cũng tiếc cho bao anh hùng đã hi sinh vô ích. . .

Hình ảnh "nước sông còn lạnh buốt" là trọng tâm dồn nén xúc cảm. Lạnh buốt là nỗi đau hôm nay chứ không phải nỗi đau ngày xưa . . . Khi phân tích, sinh viên cần chú ý vào câu cuối này thì mới có đường phát triển ý tưởng bình luận .

11. Du tử ngâm Mạnh Giao 孟郊 Mèng Jiāo 游子吟 慈母手中线 游子身上衣 临行密密缝 意恐迟迟跪 谁言寸草心

Yóu zǐ yīn

Cí mǔ shǒu zhōng xián Yóu zǐ shēn shàng yī Lín xíng mì mì féng Yì kǒng chí chí guī Shuí yān cùn cǎo xīn Bào dè sān chūn huī P.H.N 2004 16 报得三春晖

Khúc ngâm của đứa con đi xa Mẹ hiền sợi chỉ trong tay Con xa mặc áo trên thân Sắp đi, mũi chỉ càng kĩ lưỡng Lo lắng con chờ lâu Ái bảo tác lòng cỏ đau Đáp ơn bóng nắng ba xuân

Từ mẫu thủ trung tuyến Du tử thân thượng y Lâm hành mật mật phùng Ý khủng trì trì qui Thuỳ ngôn thốn thảo tâm Báo đắc tam xuân huy

Mẹ từ sợi chỉ trong tay, Trên mình du tử áo may vội vàng. Sắp đi mũi chỉ kĩ càng, Sợ con đi đó nhỡ nhàng chờ lâu. Chút lòng tấc cỏ dễ đâu, Bóng ba xuân đáp ơn sâu cho vừa. (KD) Lời bàn : Người Trung Quốc đặc biệt coi trọng chữ Hiếu . Thành ngữ tục ngữ khá nhiều về đức tính này . Tập truyện kể "Nhị thập tứ hiếu" trở thành sách học của trẻ em Trung Hoa từ bao đời . Cấu tạo chữ "hiếu" đã thể hiện rõ ý nghĩa .孝 gồm 2 phần : phần trên là bộ phận chính của chữ lão (già), phần dưới là chữ tử (con) . Con phải ở dưới, đội cha mẹ già ở trên đầu. Từ xưa đã vậy, ngày nay nói nữa vẫn không thừa !

12. Đào hoa khê 桃花 溪 (Táo huā xī) Trương Húc ( 张旭) Zhang Xù

隐隐飞桥隔野烟 石矶西畔问渔船 桃花尽日随流水

Yǐn yǐn fēi qiáo gè yě yān Shí chí xī pàn wèn yú chuán Táo hāu jìn rì suì liū shuǐ P.H.N 2004 17 洞在清溪何处边

Dòng zài qīng xī hé chù biān dịch nghĩa Suối hoa đào

Ẩn hiện cầu treo sau làn khói đồng Ở phía tây hòn đá, hỏi thăm thuyền chài : Hoa đào suốt ngày trôi theo dòng nước động suối trong về phía bên nào ?

Đào hoa khê

Ẩn ẩn phi kiều cách dã yên Thạch cơ tây bạn, vấn ngư thuyền Đào hoa tận nhật tuỳ lưu thuỷ Động tại thanh khê hà xứ biên ?

Cầu bay cách khói mờ mờ, Hỏi thăm thuyền cá đậu bờ đá kia. Suốt ngày nước chảy hoa đi, Chẳng hay trong suối, động kề mé nao? ( Trần Trọng Kim dịch ) Lời bàn : Ý tưởng chủ yếu của bài thơ là "suối hoa đào" gợi nhớ điển cố suối Đào nguyên và hai chàng Lưu Thần, Nguyễn Triệu đi hái thuốc gặp suối Hoa Đào, rồi tìm thấy động Thiên Thai nơi ở của thần tiên. Cảm hứng Đạo giáo thấp thoáng trong thơ. Nhớ tới bài thơ " Hoàng hạc lâu" của Thôi Hiệu , "Vô đề" của Lí Thương Ẩn đều mơ tưởng đi tìm cõi Bồng Lai - một chốn thần tiên khác.

13. Đáp nhân Thái thượng ẩn giả 太尚 隐者 Tài shàng yǐn zhè

答人

偶来松树下 Dá rén

Ǒu lái sóng shù xià P.H.N 2004 18 高枕石头眠 山中无历日 寒尽不知年

Gao zhěn shí tóu mián Shān zhōng wū lì rì Hán jìn bù zhī nián

dịch nghĩa Trả lời người Ngẫu nhiên đến dưới gốc cây tùng gối đầu lên tảng đá mà ngủ Trong núi không có lịch ngày tháng Lạnh đã hết, không biết đến tháng năm !

Đáp nhân Ngẫu lai tùng thụ hạ Cao trẩm thạch đầu miên Sơn trung vô lịch nhật Hàn tận bất tri niên

Lời bàn : Câu kết cho thấy : nhà thơ chỉ biết thời gian khi cảm thấy cái lạnh cái nóng của mùa vụ, không cần biết đến ngày giờ. Ây là cuộc sống xuất thế, tránh khỏi mọi tục luỵ, vui với núi non ung dung tự tại. Xã hội nhiễu nhương khiến thi nhân chán ngán mà tìm vào nơi núi non làm bạn với cây tùng . Hình ảnh cây tùng là biểu tượng cứng cỏi, hiên ngang, chịu đựng của người quân tử, bậc cao nhân .

14. Đăng cao 登 高 Dēng gāo Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ

风 急 天 高 猿 啸 哀

Fēng jì tiān gāo yuān xiào āi P.H.N 2004 19 渚 清 沙 白 鸟 飞 回 无 边 乐 木 萧 萧下 不 尽 长 江 滚 滚来 万 里 悲 秋 常 作 客 百 年 多 病 独 登台 艰 难 苦 恨 繁 霜纂 潦 倒 新 亭 浊 酒 杯

Zhǔ qīng shā bái niǎo fēi huí Wū biān lè mù xiāo xiāo xià Bù jìn Cháng jiāng gǔn gǔn lái Wàn lǐ bēi qiū cháng zuó kè Bái nián duō bìng dú dēng tái Jiān nán kǔ hèn fán shuāng zuǎn Liào dǎo xīn tíng zhuó jiǔ béi V

Gió thổi mạnh, trời cao, tiếng vượn hót buồn thương, Trên bến trong, cát trắng, chim bay trở về tổ Biết bao cây rụng lá càng xơ xác tiêu điều Sông Trường Giang dài vô tận chảy cuồn cuộn Vạn dặm mùa thu buồn, thường chà đạp khách, Cõi đời trăm năm, nhiều bệnh một mình bước lên đài. Khổ hận gian nan (làm cho) búi tóc nhuộm đầy sương Lận đận gần đây phải ngừng chén rượu đục

Phong cấp thiên cao viên khiếu ai Chử thanh sa bạch điểu phi hồi Vô biên lạc mộc tiêu tiêu hạ Bất tận Trường Giang cổn cổn lai Vạn lí bi thu thường tác khách Bách niên đa bệnh độc đăng đài Gian nan khổ hận phồn sương mấn Lạo đảo tân đình trọc tiểu bôi dịch thơ Trèo lên cao Gió mạnh trời cao vượn réo sầu Bến trong cát trắng, chim về đâu ? Mênh mông cây rụng hiu hiu trải, cuồn cuộn Trường Giang chảy chảy mau. Muôn dặm sầu thu, thường tác khách, Trăm năm đa bệnh, dạo đài cao. Gian nan khổ hận đầu mau bạc, lận đận đành thôi chén rượu đào. (Ngô Văn Phú) Ghi chú: Chén rượu đục: ý nói rượu xoàng, rẻ tiền. Bản Đường thi tam bách thủ ( soạn giả Ngô Văn Phú) chép sai một số chữ : Câu 5: dịch nghĩa sai là "Muôn dặm sầu thu thường là khách xa nhà ". Câu 7: "khổ hận" dịch sai là "khổ hạnh" . Câu 8 : tửu bôi (chén rượu) viết sai là " tiểu bối". Tân đình : dịch sai là "mới phải ngừng", dịch đúng nghĩa là : "gần đây phải ngừng".

15. Đăng U châu đài ca 登 幽 州 台 歌 Dēng You zhou tái gē Bài ca trèo lên đài U Châu P.H.N 2004 20

Trần Tử Ngang 陈 子 横 Chén Zǐ Hēng

前 不 见 古 人 后 不 见 来 者 想 天 地 之 悠 悠 独 怜 然 而 涕 下

Qián bù jiàn gǔ rén Hòu bù jiàn lái zhè Xiǎng tiān dì zhī yōu yōu Dú lián rán ér tì xià

.

Ngó trước không thấy (ai giống như) người xưa Nhìn về sau, chưa thấy người mới tới Nghĩ trời đất mênh mông chơi vơi Một mình thương cảm, bỗng nhiên nước mắt rơi xuống

Tiền bất kiến cổ nhân Hậu bất kiến lai giả Niệm thiên địa chi du du Độc thương nhiên nhi thế hạ

Ngoảnh lại trước, người xưa vắng vẻ, Trông về sau quạnh quẽ người sau. Ngẫm hay trời đất dài lâu, Mình ta rơi hạt lệ sầu chứa chan ( KD) Lời bàn : Đài U Châu về sau được xây dựng thành Bắc Kinh Người soạn nghĩ rằng bài thơ mang cảm hứng lớn. Cái người mà nhà thơ trông đợi ấy phải là một nhân vật lý tưởng của thời đại, bậc anh hùng cái thế, minh quân của đất nước Trung Hoa. Khẩu khí bài thơ cho thấy Trần thi sĩ nghĩ về vận mệnh đất nước. Nỗi cô đơn của ông là tâm sự của một người ưu thời mẫn thế . Một ngày nọ trong buổi chấm Luận văn của SV Dương Thuý Hằng do người soạn hướng dẫn (tháng 5/2004), ông bạn Phan Nhật Chiêu (Đại học KHXH-NV thành phố Hồ Chí Minh) được mời phản biện, lại bảo đó là " tâm sự một người thất vọng trong tình bằng hữu ". Soạn giả thật ngỡ ngàng ! Chẳng lẽ là vậy ? Văn chương đa nghĩa, gây ra những cảm nhận khác nhau. Trần Tử Ngang đồng tình với Phùng Hoài Ngọc hay với ông Phan Nhật Chiêu nhỉ ? Có phải Chế Lan Viên từng viết: " Ôi thương thay những thế kỉ vắng anh hùng / Những thế kỉ thiếu người mang thanh gươm nghìn cân ra trận" ("Người thay đổi đời tôi, Người thay đổi thơ tôi"). Soạn giả tin rằng Chế Lan Viên có cùng tâm sự, cảm hứng lớn lao như Trần Tử Ngang tiền bối .

16. Đằng vương các tự 藤王阁 序 Téng wáng gé xù P.H.N 2004 21 Bài tựa đề gác Đằng Vương Vương Bột 王 勃 Wáng Bó 落霞与孤骛齐飞 秋水共长天一色 ( 。。。) 藤王高阁临江诸 佩玉鸣銮罢歌舞 画栋朝飞南浦云 朱帘暮卷西山雨 闲云潭影日游游 物换星移几度秋 各中帝子今何在 槛外长江空自流 Luò xiá yǔ gū wù qí fēi Qiū shuǐ gòng cháng tiān yī sè ( . . .)

Téng Wāng gāo gè lín jiāng zhǔ Pèi yù míng luān bà gē wǔ Huà dòng zhāo fēi Nán pǔ yūn Zhū lián mù juǎn Xī Shān yǔ Xián yūn tán yǐng rì yōu yōu Wù huán xīng yí jǐ tù qiū Gè zhōng dì zǐ jīn hé zài ? Kǎn wài cháng jiāng kōng zì liū O

Ráng chiều với cánh cò lẻ cùng bay Nước thu cùng trời dài một sắc ( . . . ) Toà lầu Đằng Vương cao ngất bên bãi sông Đeo ngọc rung chuông ngừng hát múa Buổi sớm mây từ của bể Nam bay quanh nóc nhà chạm vẽ Buổi chiều, rèm son cuốn , (thấy) cảnh mưa ở núi phía Tây Mây lơ lửng, đầm lồng bóng, chuỗi ngày dài dặc trôi Vật đổi sao dời, thu qua bao độ ? Con vua trong gác nay thấy đâu ? Ngoài hiên, sông dài cứ chảy hoài .

Lạc hà dữ cô vụ tế phi Thu thuỷ cộng trường thiên nhất sắc ( . . . ) Đằng vương cao các lâm giang chử Bội ngọc minh loan bãi ca vũ Hoạ đống triêu phi Nam phố vân Châu liêm mộ quyển Tây sơn vũ Nhàn vân đàm ảnh nhật du du Vật hoán tinh di kỉ độ thu Các trung đế tử kim hà tại ? Hạm ngoại trường giang không tự lưu

Chú thích : Đằng Vương là tước hiệu của Lí Nguyên Anh, con vua Đường Cao Tổ, Lí đã dựng một toà lầu ở Nam Xương, bên sông Tầm Dương, gọi tên là Đằng Vương các (các= gác= lầu) dịch thơ : Gác Đằng cao ngất bãi sông thu Ngọc múa vàng reo nay thấy đâu ? Nam phố mây mai quanh nóc vẽ Tây sơn mưa tối, cuốn rèm châu Đầm nước mây vờn ngày tháng trôi Mấy phen vật đổi với sao dời Đằng Vương thuở trước giờ đâu tá ? Sông lớn ngoài hiên luống chảy hoài ! (Tương Như dịch) P.H.N 2004 22

Lai lịch và giai thoại Vương Bột :

Vương Bột tự là Tử An , 16,17 tuổi đã nổi tiếng thần đồng, hạ bút thành thơ. Cha Vương Bột làm thứ sử Giao Châu (Việt Nam), anh đi thăm cha , bị đắm thuyền chết ngoài biển, yểu thọ với 29 tuổi.

Bài thơ trên trích ra từ bài phú thể biền ngẫu (cũng gọi là bài "Tự" hoặc Tựa) là " Đằng Vương các tự" nhân dịp một bữa tiệc lớn được tổ chức ở Đằng vương các. Vương Bột đọc theo yêu cầu của chủ nhân. Bài phú được mọi người tán thưởng, thán phục tài hoa của chàng thi sĩ trẻ . Nhưng về sau có người chê rằng "hai câu thơ đầu còn có chỗ dở". . . Truyền thuyết kể rằng sau khi chết, hồn Vương Bột còn uất ức vì chưa hiểu tại sao người ta chê thơ mình nên đêm khuya thanh vắng thường hiện hình trên bãi biển, níu áo những văn nhân sĩ tử qua đường, miệng ngâm hai câu thơ trên và hỏi "ta dốt ở chỗ nào xin chỉ giúp" . Nhưng ai cũng chỉ khen hay. Hồn Vương không hài lòng, mắng sĩ tử kia còn dốt hơn, đi thi khoa này ắt không đậu . Quả thật mấy người bị mắng đều thi rớt . Hồn Vương Bột sau đấy vẫn cứ dật dờ trên bãi biển.

Ngày nọ có một văn nhân đi ngang qua đấy, hồn ma Vương Bột lại hiện hình níu áo hỏi . Chàng văn nhân cười bảo : " Nhà người từng nổi tiếng "tứ kiệt Sơ Đường" mà bao năm không nhận ra cái dốt của mình ư ? " . Nói xong dứt áo quay đi . Hồn Vương tha thiết nài nỉ khách giải thích . Khách văn nhân nghĩ chẳng đành phụ lòng cố thi nhân họ Vương bèn nói : " Hai câu thơ thừa chữ " dữ" (với) và " cộng" (cùng) . Nếu bỏ hai chữ ấy thì câu thơ thật tuyệt, gọn và thanh thoát lại liền mạch : Lạc hà cô vụ tề phi Thu thuỷ tràng thiên nhất sắc Hồn Vương Bột ngẩn người hiểu ra, bèn bái tạ vị khách qua đường ... Từ đó không ai còn nhìn thấy bóng ma nhà thơ trẻ tài hoa Vương Bột xuất hiện nữa.

Lời bàn: Chao ôi, sao lại có câu chuyện luỵ văn chương bi thiết mà thú vị đến thế ! Vì sao bao người khen bài thơ hay mà không nhận ra hai từ dư thừa. ? Người chê Vương Bột sao lại chẳng chịu nói ra ? Bỉ nhân cho rằng cái tài năng lập ý, chọn cảnh vật đã cao siêu đến nỗi nó lấn át hai giới từ dư thừa (dữ, cộng) khiến nhiều người không biết. Cho hay, văn chương chẳng biết đâu là bến bờ hoàn hảo. Thi sĩ Vương Bột chết thành ma vẫn trăn trở không thể siêu thoát được. Hồn ma ông vẫn muốn làm cho câu thơ được toàn bích. Câu chuyện sáng tạo văn chương công phu như thế thực là kỳ thú lắm !

P.H.N 2004 23

17. Đề đô thành nam trang ( đề tích sở kiến xứ) Thôi Hộ 崔 护 Cuí Hù 题 都 城 南 庄 ( 题 昔 所 见 处 )

去 年 今 日 此 门 中 人 面 桃 花 相 映 红 人 面 不 知 何 处 去 桃 花 依 旧 笑 东 风

Tí du chéng nán zhuang ( Tí xì suǒ jiàn chù)

Qù nián jīn rì cǐ mén zhong Rén miàn táo huā xiāng yìng hóng Rén miàn bù zhi hé chù qù Táo huā yī jiù xiào chūn feng v Ghi ở trang trại phía nam đô thành (Đề chỗ nhìn thấy gây ấn tượng)

Năm trước ngày này ngay cửa này Mặt người, hoa đào ánh hồng lẫn nhau . . . Mặt người chẳng biết đã đi đâu Vẫn hoa đào năm ngoái đang cười giỡn với gió đông Đề đô thành nam trang ( Đề tích sở kiến xứ)

Khứ niên kim nhật thử môn trung Nhân diện, đào hoa tương ánh hồng Nhân diện bất tri hà xứ khứ Đào hoa y cựu tiếu đông phong .

Cửa đây năm ngoái cũng ngày này Má phấn, hoa đào ửng đỏ hây Má phấn giờ đâu, đâu vắng tá Hoa đào còn bỡn gió xuân đây (Tản Đà dịch)

Hôm nay năm ngoái, cửa sài Hoa đào ánh với mặt người đỏ tươi Mặt người chẳng biết đâu rồi Hoa đào còn đó vẫn cười gió đông (Trần Trọng Kim dịch)

Ghi chú : Gió thổi từ phía đông tức là gió mùa Xuân Giai thoại về bài thơ khá phong phú, hấp dẫn. Đài Loan đã phóng tác ra một bộ phim " Nhân diện đào hoa" nhiều tập mà chỉ dựa vào bài tứ tuyệt này . Gợi ý SV phân tích • SV cần chú ý vào chữ " tương ánh hồng"- mặt người và hoa đào toả hồng lẫn nhau, nhà thơ không phân biệt rõ được. Vì sao không nhìn rõ ? - ấy là cách tả khéo vẻ đẹp của thiếu nữ đồng thời bộc lộ tâm trạng thi nhân say đắm ngẩn ngơ đến nỗi hoa mắt. . . • Một năm sau tìm đến, chàng chỉ chú ý "mặt người" nên vẫn coi hoa đào là "năm ngoái" mặc dù đích thực là năm nay . Bởi thế, hoa đào cười giỡn lại cái anh si tình. Đây là trường hợp độc đáo : P.H.N 2004 24 người buồn mà cảnh cứ vui . Người không thèm chú ý cảnh nên cảnh nó phản lại người, nó chẳng thèm chia sẻ nỗi ngẩn ngơ của anh, nó cười vào mũi thi nhân đấy. ™ Nguyễn Du đã mựơn ý thơ để tả Kim Trọng trở lại vườn thuý không gặp Kiều: : Trước sau nào thấy bóng người Hoa đào năm ngoài còn cười gió đông (câu 2748 Truyện Kiều) ™ Nguyễn Khuyến : Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái Một tiếng trên không ngỗng nước nào 18. Đề hoa cúc Hoàng Sào 黄巢 Huáng Cháo

题 菊花 飒飒西风满园才 蕊寒香冷蝶难来 他年我若为青帝 报与桃花一处开

Tí jù huā Sà sà xī fēng mǎn yuán cái Ruǐ hán xiāng lěng diè nán lái Tā nián wǒ ruò wēi Qīng dì Bào yǔ táo huā yī chù kāi

C Viết về hoa cúc Gió tây thổi ào ạt trong vườn hoa mới nở Nhị khô hương lạnh bướm khó bay đến Năm khác nếu ta làm chúa xuân sẽ truyền cho hoa đào nở ở cùng một chỗ đây. Đề cúc hoa Táp táp tây phong mãn viên tài Nhị hàn hương lãnh điệp nan lai Tha niên ngã nhược vi Thanh đế Báo dữ đào hoa nhất xứ khai

Vi vút đầy vườn thổi gió tây, Nhuỵ rầu hương lạnh bướm khôn bay. Nếu xuân năm tới ta làm chúa, Truyền với hoa đào nở khắp đây. (Khương Hữu Dụng dịch) Chú thích : Vì không có bản Hán văn trong tay, người soạn bèn tự phiên âm ngược từ Việt ngữ sang Hán ngữ .

Lời bàn : Lại một kiểu thơ ngôn chí của người anh hùng thất thế Hoàng Sào. Bài tứ tuyệt ngụ ý chí hướng lớn lao của Hoàng Sào, không thể nói rõ ý đồ mà phải giấu trong hình ảnh một vườn hoa dưới thời tiết lạnh buốt khắc nghiệt làm mất mùa hoa . Thời này văn nghệ tự do nên bài thơ trên được truyền tụng . Nếu vào thời Minh và nhất là Mãn Thanh thì do tinh thần cảnh giác cao độ của giai cấp thống trị ắt hẳn Hoàng Sào chưa kịp khởi nghĩa đã bị bắt giam theo luật hình ngục văn tự .

Gợi ý tiếp tục tìm hiểu : Vì sao nhà thơ đang thương tiếc hoa cúc gặp phải thời tiết xấu sớm chịu tàn phai lại chuyển sang hoa đào ở câu kết vậy ? Cần so sánh hai loài hoa này. Hoa cúc bình thường, dân dã, nở mùa thu - đặc trưng cho mùa này. Hoa đào đại diện vẻ đẹp mùa xuân . Phải P.H.N 2004 25 chăng bài tứ tuyệt này là lời hứa của thi nhân anh hùng Hoàng Sào muốn thay trời đổi đất, quyết tâm đem lại cảnh sắc hạnh phúc hơn nữa cho mọi người. Hoa cúc, hoa đào còn là hình ảnh tượng trưng cho con người mà nhà thơ anh hùng tự nhận vai trò chúa Xuân (Thanh đế) để ban phát sự sống cho tất cả loài hoa .

19. Điểu minh giản 鸟鸣涧 Niǎo míng jiàn Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

人闲桂花落 夜静春山空 月出惊山鸟 时鸣在涧中

Rēn xián guì huā luò Yè jǐng chūn shān kōng Yuè chù jīng shān niǎo Shí míng zài jiàn zhōng V

Khe chim kêu Người thảnh thơi hoa quế rụng Đêm yên lặng non xuân vắng không Ánh trăng ló lên làm chim núi giật mình thỉnh thoảng hót trong khe núi

Điểu minh giản Nhân nhàn quế hoa lạc Dạ tĩnh xuân sơn không Nguyệt xuất kinh sơn điểu Thời minh tại giản trung

Người nhàn hoa quế nhẹ rơi, Đêm xuân lặng ngắt trái đồi vắng tanh. Trăng lên, chim núi giật mình, Tiếng kêu thủng thẳng đưa quanh khe đồi.

(Ngô Tất Tố dịch)

Lời bàn: Thi nhân Vương Duy đã đi sâu vào khe núi, hoà nhập làm một với cảnh vật. Nhà thơ như đã hoá thân vào con chim núi mà giật mình khi thấy trăng lên. (Bạn đã giật mình vì trăng lên bao giờ chưa ? Có thể vì ta chẳng để ý đón chờ trăng. Có lẽ ta bị cuốn hút vào những thứ ồn ào hào nhoáng khác) . "Giật mình" trong thơ không phải là sợ hãi, hoảng hốt. . .

P.H.N 2004 26 Khi đọc bản dịch thơ, "tiếng kêu" của con chim núi ở cuối bài thơ khiến SV làm bài bị lạc hướng. Bởi hiểu theo tiếng thuần Việt "kêu" là sợ hãi . . . Nên bám theo nguyên tác, cảm thụ theo phiên âm Hán hoặc Hán Việt là tốt nhất. "Minh" nghĩa là "cất tiếng", biểu lộ sự thích thú ngạc nhiên, không phải là sợ hãi. Dịch là "hót" cũng được nhưng bị trái âm. Bài thơ này là một trong nhiều trường hợp chứng tỏ rằng đọc hiểu theo bản dịch thơ rất dễ bị lầm lẫn, dù rằng bản dịch thơ đã cố gắng tối đa .

20. Đông Dương tửu gia tặng biệt 东阳酒家赠别 Dong Yang jǐu jia zèng bíe Vi Trang 韦庄 Wei Zhuang

天涯方叹异乡身 又向天涯别故人 明日五更孤店月 醉醒何处各沾巾

Tiān yā fāng tàn yì xiāng shēn Yòu xiàng tiān yā biè gù rén Míng rì wǔ gēng gū diàn yùe Zuì xing hé chù gè zhān jīn

Chia tay ở quán rượu Đông Dương Nơi góc trời than thở người xa lạ Lại hướng về bến trời từ biệt người cũ Sớm mai trăng cô đơn đếm hết năm canh Say tỉnh nơi nào cũng (lệ) ướt khăn

Thiên nhai phương thán dị hương thân Hựu hướng thiên nhai biệt cố nhân Minh nhật ngũ canh cô điếm nguyệt Tuý tỉnh hà xứ các triêm cân

Bên trời lận đận đã thương thân, Lại ở bên trời biệt cố nhân, Trăng lặn canh tàn nơi quán khách, Tỉnh say mỗi ngả lệ đầm khăn. (Khương Hữu Dụng dịch)

Lời bàn : Lưu ý hình ảnh "thiên nhai" (bến trời, góc trời) dùng trong văn cổ, khác với " thiên mạt, thiên tận"(chân trời) thường dùng nhiều hơn . "Thiên nhai" nói lên cái nơi vu vơ, khó xác định phương hướng trên đường giang hồ lưu lạc. Còn " thiên mạt"" thiên tận" nói về nơi rất xa, xa hút. Có khi nào trong đời bạn không biết hướng quê nhà ở phía nào ? Thôi Hiệu đã có lúc như thế khi thất vọng ngơ ngác bên lầu Hoàng Hạc. Còn Vi Trang thi nhân tìm hướng "người cũ" đang ở, nơi ấy không hẳn là chốn quê nhà. P.H.N 2004 27

Bài thơ bộc lộ cảm xúc bi thương của tình bằng hữu. Xa cách một người bạn nào đấy mà bi ai như xa cách người yêu vậy .

21. Độ Tang càn Giả Đảo 贾 岛 Jiă Dăo

渡桑乾 客舍精州已十霜 归心日夜忆咸阳 无端更渡桑乾水 却望精州是故乡

Dù Sāng qián

Kè shè Jīng Zhōu yǐ shì shuāng Guī xīn rì yè yì Xián Yang Wū duān gěng dù Sāng qián shuǐ Què wàng Jīng Zhōu shì gù xiāng Vượt qua sông Tàng Càn Ở nhà khách Tinh Châu trải mười năm, Hôm sớm Hàn Dương chỉ nhớ cố hương Không biết vì sao qua bến Tang Càn nọ, Ngoảnh lại Tinh Châu (thấy) đã là quê hương .

Khách xá Tinh Châu dĩ thập sương Qui tâm nhật dạ ức Hàm Dương Vô đoan cánh độ Tang Càn thuỷ Khước vọng Tinh Châu thị cố hương

Ghi chú : Viết địa danh "Tinh Châu", ông Nguyễn Quảng Tuân trong bản Thơ Đường Tản Đà dịch đã viết sai chữ 井(jǐng) đọc là " tỉnh" nghĩa là cái "giếng". Tôi đã sửa lại là 精(jīng) đọc là" tinh" có nghĩa là tinh hoa, tốt đẹp, nhỏ xinh. Tinh Châu nghĩa là cái cồn nhỏ xinh đẹp, không thể là "cái giếng". Tinh Châu nay là thành phố Thái Nguyên tỉnh Sơn Tây . Hàm Dương tức là Trường An nơi nhà Đường đóng đô, nay thuộc tỉnh Thiểm Tây. Sông Tang Càn nay gọi là sông Vĩnh Định. chảy giữa hai địa điểm trên.

P.H.N 2004 28 Giai thoại về Giả Đảo: Trền đường về Trường An dự thi, ông cưỡi con lừa ngâm bài thơ " Đề Lí Ngưng u cư" tay chân khua lên : Nhàn cư thiểu lân tình Thảo kính nhập hoang viên Điểu túc trì biên thụ Tăng thôi nguyệt hạ môn Ở nhàn ít láng giềng Đường cỏ vào vườn hoang Chim ngủ cây bên ao Sư đẩy cửa dưới trăng Chưa thoả mãn với câu cuối, ông bèn đổi "thôi" (đẩy) thành "xao": tăng xao nguyệt hạ môn (xao : gõ) . Rồi nghĩ đi nghĩ lại, vừa đi vừa đưa tay "thôi" , " xao" liên tục khiến ai cũng thấy lạ lùng . Gặp xe ngựa quan Hàn Dũ đi qua ông không kịp tránh. Lính trói ông đưa đến trước mặt quan. Hàn Dũ hỏi , Giả giãi bày mình đang mải làm thơ . Hàn Dũ hỏi câu thơ thế nào, Giả trình bày và xin chỉ giáo. Hàn Dũ nhà thơ nhà văn lớn thời ấy đã bảo ông chọn "xao" ( tối chùa đóng cửa, ông có dám đẩy cửa (thôi) được không ? vậy phải gõ chứ !) . Từ đó người TQ dùng từ "thôi xao" để nói việc khổ luyện văn chương .

Lời bàn: Bài thơ Độ Tang càn an ủi những kẻ tha hương như soạn giả và những người cùng cảnh ngộ. Lí trí đã khẳng định rằng trên đất nước mình thì đâu cũng là quê hương. Nhà thơ Giả Đảo bồi thêm một bài thơ đầy xúc cảm. Trộm nghĩ đó chỉ là một xúc cảm thoáng qua khó bền vững trong lòng người. Vậy thì câu thơ "Quê hương mỗi người chỉ một" của Đỗ Trung Quân phiến diện, dễ dãi. . . Nhà thơ Chế Lan Viên viết " Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất đã hoá tâm hồn" phóng khoáng thoải mái hơn nhiều . Ai hay ai dở, ai chân lý, hỡi bạn đọc !

22. Độc Lí Bạch tập Trịnh Cốc 郑谷 Zhèng Gǔ

读李白诗集

何事文星舆酒星 一时锺在李先生 高吟大醉三千首 留著人间伴月明

Dù Lǐ Bái jì

Hé shì Wēn xīng yǔ Jiǔ xing Yī shí zhōng zài Lǐ Xiānshēng Gāo yīn dà zuì sān qiān shǒu Liū zhù rén jiān bàn yuè míng

Đọc tập thơ Lí Bạch Tại sao ngôi sao Văn và ngôi sao Tửu lại cùng một lúc dồn cả vào ông Lý ? Ngâm vang lúc say khướt ba nghìn bài thơ Để lại cõi đời làm bạn với ánh trăng

Hà sự Văn tinh dữ Tửu tinh nhất thời chung tại Lý tiên sinh ? Cao ngâm đại tuý tam thiên thủ Lưu trước nhân gian bạn nguyệt minh

Cớ chi sao Rượu sao Văn, P.H.N 2004 29 Đúc nên một Lý tiên sinh ở đời. Ba nghìn say đọc nên bài, Nghìn thu bạn với trăng trời sáng sao (Tản Đà dịch)

Lời bàn : Hình như hễ ai kết bạn với Lí Bạch thi tiên cũng đều làm thơ về họ Lý . Nhà thơ họ Lý trở thành nguồn thơ cho nhiều người khác . Cuộc đời Lý vốn đã chứa đầy chất thơ. Có thể đó là những vẻ đẹp lạ của Lý và những tấn bi kịch của Lý đã động lòng bằng hữu ? Thi sĩ họ Lý khiến ta nghĩ đến bao nhiêu kẻ tầm thường chả dính dáng gì đến thi ca nhan nhản trên đời này. Đọc thơ khiến ta muốn được sống cùng thi tiên họ Lý ở trên đời .

23. Độc toạ Kính Đình sơn 独 坐 敬 亭 山 Dú zuò Jìng Tíng shān Lí Bạch 李白 LǐBái

众鸟高飞尽 孤云独去闲 相看两不厌 只有敬亭山

Zhòng niǎo gāo fēi jìn Gū yūn dù qù xián Xiāng kàn liǎng bù yàn Zhǐ yǒu Jìng Tíng shān

Một mình ngồi trên núi Kính Đình

Đàn chim bay đi hết Mây lẻ thong thả trôi Nhìn nhau không biết chán chỉ có núi Kính Đình

Độc toạ Kính Đình sơn

Chúng điểu cao phi tận Cô vân độc khứ nhàn Tương khán lưỡng bất yếm Chỉ hữu Kính Đình san

Lời bàn P.H.N 2004 30 Có ba nhân vật trữ tình (chim, mây và núi), nhân vật chính là núi Kính Đình . Nhà thơ Lí Bạch đã hoá thân vào mây núi. Một tư thế sống trên đời thực là ung dung tự tại . Đây là lí do khiến người đời gọi Lý là " thi tiên " bởi tư thế sống ung dung như thần tiên vậy .

24. Giang tuyết 江雪 Jiāng xuě Liễu Tông Nguyên 柳宗元 Lǐu Zōng Yuan

天山鸟飞绝 万径人踪灭 孤舟蓑笠翁 独钓寒江雪

Tiān shān niǎo fēi juè Wàn jìng rén zōng miè Gū zhōu suō lì wēng Dù diào hán jiāng xuè

Nghìn núi chim bay mất hút Muôn lối dấu người không thấy Thuyền lẻ loi, ông chài áo tơi nón lá một mình câu cá trên sông tuyết lạnh giá

Thiên sơn điểu phi tuyệt Vạn kính nhân tung diệt Cô chu toa lạp ông Độc điếu hàn giang tuyết

Tuyết trên sông Nghìn non chim hết vẫy vùng, Vắng tanh muôn nẻo tuyệt không dấu người. Áo tơi nón lá ông chài, P.H.N 2004 31 Con thuyền giữa tuyết ngồi hoài buông câu.

Chú thích : Ttoa lạp / thôi lạp : nón áo tơi lá

Lời bàn Nhà thơ Liễu Tông Nguyên hoá thân vào ông chài mùa rét , thản nhiên câu cá trên sông tuyết, nơi ấy thật xa bóng người, xa tục luỵ .

[Sinh viên nên đi sâu phân tích cả 4 câu thơ để hình dung trọn vẹn chân dung nhân vật trữ tình này]

25. Hàn thực 寒 食 Hán shì Hàn Hùng 韩 雄 Hán Xióng

春 城 无 处 不 飞 花 寒 食 东 风 御 柳 斜 日 暮 汉 宫 传 蜡 烛 轻 烟 散 入 五 候 家

Chūn chéng wū chù bù fēi huā Hán shì dōng fēng yùliǔ xié Rì mù Hàn gōng chuán là zhù Qīng yān sàn rù wǔ hóu jiā Tết hàn thực

Thành mùa xuân chẳng chỗ nào không có hoa bay Tiết hàn thực gió đông thổi trên vườn liễu của vua Chiều tối cung điện nhà Hán truyền thắ ến p n Khói nhẹ toả lan vào các nhà công hầu

Xuân thành vô xứ bất phi hoa Hàn thực đông phong ngự liễu gia Nhật mộ Hán cung truyền lạp chúc Khinh yên tán nhập ngũ hầu gia

P.H.N 2004 32

26. Hành lộ nan 行 路 难 Xíng lù nan Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

金 樽 清 酒 斗十 千 玉 盘 珍 馐 值 万 钱 停 杯 投 筋 不 能 食 拔 剑 四 顾 心 茫 然 欲 渡 黄 河 冰 塞 川 将 登 太 行 雪 暗 天 闲 来 垂 钓 在 溪 上 忽 复 乘 舟 梦 日 边

Jin zun qing jiǔ dǒu shì qian Yù pán zhen xiu zhí wàn qiān Ting bèi tóu jin bù néng shí Bá jiàn sì gù xin máng rán Yù dù Huáng hé bing sai chuan Jiang deng Tài Xing xuè àn tian Xián lái chuí diào zài qì shàng Hù fù chéng zhou mèng rì bian Xíng lù nan, xìng lù nan Duo qí lù , jin an zài Cháng feng pò làng huì yòu shí P.H.N 2004 33 行 路 难 行 路 难 多 崎 路 今 安 在 长 风 破 浪 会 有 时 直 挂 云 帆 济 沧 海 Zhí guà yun fān jì cang hǎi

Đường đi khó Cốc vàng rượu trong một đấu mười ngàn Mâm ngọc nhắm quý giá một vạn. Dừng chén ném đũa nuốt không được, Rút kiếm nhìn quanh lòng mênh mang.

Muốn vượt Hoàng Hà sông băng đóng Toan lên Thái Hàng núi tuyết phủ mờ Lúc rỗi buông câu bờ khe biếc Bỗng mơ cưỡi thuyền lướt bên mặt trời Đưòng đi khó ! Đường đi khó ! Nay ở đâu đường bao ngả ? Gió dài phá sóng hẳn có ngày treo thẳng buồm mây vượt biển cả !

Hành lộ nan Kim tôn thanh tửu đẩu thập thiên Ngọc bàn trân tu trị vạn tiền Đình bôi đầu trợ bất năng thực Bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên

Dục độ Hoàng Hà băng tắc xuyên Tương đăng Thái Hàng tuyết ám thiên Nhàn lai thuỳ điếu bích khê thượng Hốt phục thừa chu mộng nhật biên Hành lộ nan ! Hành lộ nan ! Đa kì lộ, kim an tại Trường phong phá lãng hội hữu thì Trực quải vân phàm tế thương hải Lời bàn: Khí phách anh hùng, cao nhân của Lí Bạch thể hiện thật rõ nét . Lí tưởng sống của ông thật rõ ràng hùng tráng biết bao . Nhà thơ khinh rẻ những thói thường của bao kẻ truy đuổi vinh hoa phú quí tầm thường . Ba năm được chiều chuộng trong cung vua Đường Minh Hoàng như một "bồi bút" khiến ông chán nản, tìm cớ bỏ ra đi . Trên đời mấy ai làm được như Lý !

27. Hoài thượng biệt cố nhân 淮上别故人 Trịnh Cốc 郑谷 Zhèng Gǔ

杨子江头杨柳春 杨花愁杀渡江人

Yāng zǐ jiāng tóu yāng liǔ chūn Yāng huā chóu shā dù jiāng ré Shǔ shēng fēng dì "li tíng" wǎn P.H.N 2004 34 数声风笛篱亭晚 军向潇湘我向秦

Jūn xiàng Xiāo Xiāng wǒ xiàng Qín

Trên sông Hoài chia tay bạn Đầu sông Dương Tử, cây dương liễu vào xuân Hoa dương làm buồn chết người qua sông Chiều hôm ở li đình thoáng nghe tiếng sáo kể lể Anh đi sông Tiêu Tương, tôi rẽ hướng sangTần

Dương tử giang đầu dương liễu xuân Dương hoa sầu sát độ giang nhân Sổ thanh phong địch li đình vãn Quân hướng Tiêu Tương ngã hướng Tần

dịch thơ: Sông Dương dương liễu đua tươi, Hoa dương buồn chết dạ người sang sông. Đình hôm tiếng sáo não nùng, Anh đi bến Sở tôi trông đường Tần. ( KD) Lời bàn : "Ly đình" là những quán nghỉ chân được xây dành làm nơi cho người ta đưa tiễn nhau. Có hai loại ly đình: đoản đình (để tiễn gần) và trường đình (tiễn xa hơn). Miền Bắc Việt Nam có những cái "điếm", "cầu" xây ven đường, nơi cách xa xóm làng để cho người làm ruộng, đi chợ xa tạm nghỉ ngơi, cũng dành cho những lữ khach qua đường trú mưa nắng và nghỉ chân, qua đêm ."Cầu"(hoặc "điếm") ở miền Bắc nước ta cũng là một kiểu "ly đình" như vậy ( "cầu" không bắc qua sông, cầu " bắc" qua mưa nắng, " bắc" qua mệt mỏi và đêm. Cầu là căn nhà gạch xây ở ven đường lộ. Căn nhà chỉ có hai bức vách tường. Trong nhà có xây cái bục gạch cao khoảng nửa thước, rộng bằng một, hai cái giường để khách ngồi chơi hoặc ngả lưng qua đêm)

Lại một bài thơ tình bằng hữu trong số hàng trăm bài . Đôi bạn chia tay nhau, buồn bã nhưng vẫn quả quyết dứt áo ra đi .

28. Hoàng hạc lâu Thôi Hiệu 崔 灏 Cūi Xiào, hoặc Thôi Hạo 崔 效 Cūi Hào

黄 鹤 楼 昔 人 已 乘 黄 鹤 去 此 地 空 悠 黄 鹤 楼 黄 鹤 一 去 不 复 返 Huáng hè lóu

Xì rén yǐ chéng huáng hé qù Cǐ dì kōng you huáng hé lóu Huáng hé yī qù bù fù fǎn Bái yūn tiān zài kong you yōu P.H.N 2004 35 白 云 千 载 空 悠 悠 晴 川 历 历 汉 阳 树 芳 草 妾 妾 鹦 鹉 州 日 暮 乡 关 何 处 是 烟 波 江 上 使 人 愁 Qíng chuān lì lì Hán Yāng shù Fāng cǎo qiè qiè Ying Wǔ zhōu Rì mù xiāng guan hé chù shì ? Yān bò jiāng shàng shǐ rén chóu c Người xưa đã cưỡi hạc vàng đi rồi Nơi đây (chỉ còn) khoảng không bao trùm Lầu hoàng hạc Hoàng hạc một đi không trở lại Mây trắng nghìn năm bay vu vơ Trời quang nắng in rõ bóng cây trên sông Hán Cỏ thơm sum sê trên bãi cồn Anh Vũ Trời tối rồi quê hương ta ở phía nào ? Khói sóng trên sông làm người buồn rầu Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ Thử địa không du Hoàng hạc lâu Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tải không du du Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ Phương thảo thê thê Anh Vũ châu Nhật mộ hương quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sử nhân sầu Hai bản dịch thơ Ai cưỡi hạc vàng đi mất hút Trơ lầu Hoàng Hạc chốn này thôi. Hạc vàng một đã đi, đi biệt Mây trắng ngàn năm bay chơi vơi Sông tạnh Hán Dương, cây sáng ửng, Cỏ thơm Anh Vũ bãi xanh ngời. Hoàng hôn về đó, quê đâu tá, Khói sóng trên sông não dạ người. (Khương Hữu Dụng dịch)

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu Mà đây Hoàng hạc riêng lầu còn trơ Hạc vàng đi mất từ xưa Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay Hán Dương sông tạnh cây bày Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non Quê hương khuất bóng hoàng hôn Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai ! (Tản Đà dịch)

Chú thích : Lầu Hoàng hạc thuộc huyện Vũ Xương, thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc. Có bản ghi "Tình Xuyên" là tên cái gác, nhưng bỉ nhân thấy "cái gác" không đối chỉnh với "cỏ thơm" (phương thảo) nên chọn " tình xuyên" là "nắng chiếu" thích hợp hơn. "Anh Vũ" là tên loài chim vẹt thường sống ở bãi cồn đó.

29. Hoàng hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng 黄 鹤 楼 送 孟 浩 然 之 广陵 Huáng hè lòu sòng Mèng Hào Rán zhi Guăng Ling Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

P.H.N 2004 36

故人西 辞黄鹤楼 烟花三 月下杨州 孤帆远影碧空尽 惟见长江天际流

Gù rén xi cí Huáng hè lóu Yan hua san yuè xìa Yang zhou Gu fán yuàn yìng bì kong jìn Weí jian Cháng jiang tian jì líu x

Bạn cũ dời chân Hoàng Hạc lâu từ phía tây Tháng ba hoa khói, xuống Dương châu Bóng buồm xa dần trong trời biếc vô tận Chỉ thấy Trường giang vẫn chảy mau tới cuối trời

Cố nhân tây từ Hoàng hạc lâu Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu Cô phàm viễn ảnh bích không tận Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu

dịch thơ

Bạn từ lầu Hạc lên đường, Giữa mùa hoa khói, châu Dương xuôi dòng. Bóng buồm đã khuất bầu không Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời.

(Ngô Tất Tố dich)

Chú thích : quận Quảng Lăng ( còn gọi Dương Châu, Giang Châu ) nay là huyện Giang Đô , tỉnh Giang Tô. .

Lời bàn Một kiệt tác của tình bạn thơ Lí Bạch- Mạnh Hạo Nhiên .

Sinh viên nên chú ý phân tích : Hai câu 3 và 4 là trọng tâm . Tưởng tượng cảnh người đưa tiễn ở trong tư thế dáng điệu như thế nào . Hình ảnh "viễn ảnh bích không tận" và "Trường Giang thiên tế lưu" có ngụ ý xã hội đương thời chứ không phải chỉ là cảnh thiên nhiên mênh mang rợn ngợp . Không bao giờ oán trách trời đất vô tình, nhà thơ chỉ mựơn cảnh để nói thời cuộc mà thôi . Sinh viên thường hay bỏ qua khía cạnh "thời cuộc" .

30. Hoàng hạc lâu văn địch 黄 鹤 楼 闻 笛 Huáng hè lóu wén dì Lí Bạch 李白 Lǐ Bái P.H.N 2004 37

一为迁客去长沙 西望长安不见家 黄鹤楼中吹玉笛 江城五月落梅花

Yī wēi qiān kè qù zháng shā Xī wàng Zháng Ān bù jiàn jiā Huáng hè lóu zhōng chuī yù dì Jiāng chéng wǔ yuè "Luò méi huā" v

Nghe thổi sáo ở lầu Hoàng hạc Một lần làm khách đi đày đến Trường Sa Nhìn về phía Tây thành Tràng An chẳng thấy nhà Trong lầu Hoàng Hạc nghe tiếng sáo ngọc Thành Giang hạ tháng Năm nghe khúc nhạc "Hoa mai rụng"

Hoàng hạc lâu văn địch Nhất vi thiên khách khứ Trường Sa Tây vọng Tràng An bất kiến gia Hoàng hạc lâu trung xuy ngọc địch Giang thành ngũ nguyệt "Lạc mai hoa"

dịch thơ : Trường Sa đất biếm làm thân khách Ngảnh lại Trường An chẳng thấy nhà Hoàng hạc lầu cao nghe sáo ngọc Thành Giang nghe khúc "Lạc mai hoa" (Ngô Văn Phú) Chú thích Trường An là thủ đô thời nhà Đường, nay thuộc tỉnh Thiểm Tây- một cố đô nổi tiếng thời thịnh trị của TQ , một cố đô văn hoá của Trung Hoa . Đến nỗi người Việt Nam trước đây cũng gọi Hà Nội- Thăng Long là "Trường An / Tràng An" . Sáo ngọc là cây sáo làm bằng loại đá quí (ngọc) . Lời bàn : Nhà văn Tào Tuyết Cần (tác giả Hồng Lâu Mộng) từng cho rằng Lí Bạch chịu ảnh hưởng của Thôi Hiệu khi viết bài thơ này. Giai thoại kể rằng khi đến chơi lầu Hoàng Hạc, Lí Bạch lấy bút định làm thơ, ngẩng lên định viết thì nhìn thấy bài Hoàng Hạc lâu . Đọc xong Lí thở dài buông bút không viết nữa. Sau đấy Lí viết bài thơ tả lại cảm xúc trên , thế là cũng thành một bài thơ . Lí Bạch rất biết thẩm định thơ của bạn hữu, và không ngại nói ra sự khâm phục của mình. Lí tài hoa mà lại khiêm tốn biết chừng nào ! Thiên hạ yêu quí mến phục Lí Bạch còn vì điểm ấy nữa . Ai bảo "văn nhân tương khinh" ! Nhìn chung, bài thơ này dễ hiểu, dung dị . SV chỉ cần tập trung phân tích vào cái tâm thế nhớ thủ đô và tên khúc nhạc sáo " lạc mai hoa". Hoa mai rụng là hình ảnh tượng trưng số phận tàn lụi , sự mất mát . . .

31. Hồi hương ngẫu thư 回 乡偶 书

P.H.N 2004 38 Hạ Tri Chương 夏 知章 Xià Zhi Zhang

回 乡偶 书 少小离家老大回 乡音无改纂毛推 儿童相见不相识 笑问客从何处来

Húi xiāng ǒu shū

Shào xiǎo li jia lǎo dà húi Xiang yin wu gǎi zuǎn mao tuí Èr tóng xiang jiàn bù xiang shì Xiào wèn : kè cóng hé chù lái ?

.

Trở về quê, ngẫu hứng viết Tuổi nhỏ xa nhà, già cả trở về Tiếng quê không đổi, tóc thưa rụng Trẻ con gặp, không biết nhau Cười hỏi: ông khách từ đâu đến . Hồi hương ngẫu thư Thiếu tiểu ly gia, lão đại hồi Hương âm vô cải, mấn mao tồi Nhi đồng tương kiến bất tương thức Tiếu vần : khách tòng hà xứ lai

Dịch thơ : Bé đi, già mới về nhà, Tiếng quê vẫn thế, tóc đà rụng thưa. Trẻ con trông thấy hững hờ, Cười đùa hỏi khách đến từ phương nao. (Khuyết Danh)

Gợi ý SV phân tích : "Giọng quê không đổi" cần được hiểu cả theo nghĩa rộng, nghĩa bóng. Đó là tấm lòng không đổi, danh dự con người quê hương không đổi, trách nhiệm với làng quê không đổi . . . Vì sao bài thơ không nhắc đến những người lớn trong làng ? Đó mới là chỗ trống đáng suy nghĩ trong thơ văn. Nhà thơ chỉ mượn trẻ con để trách người lớn thờ ơ lãnh đạm với ông mà thôi. Người làng quê thường biết ơn những người trực tiếp đem lợi ích cho làng, ai biết đâu cái ông quan chức ở triều đình đến già mới về (!) Nên lưu ý chữ "ngẫu". Ngẫu là viết tuỳ hứng thôi, nhân tiện viết chơi, chả có gì quan trọng đâu ! Nhưng thực ra vấn đề lại chẳng nhó mọn chút nào ! Đó là cách nói tinh tế của nhà thơ Sách giáo khoa Văn 7 hướng dẫn quá sơ sài nông cạn, thật là tíêc ! Lời bàn : Rời nhà ra đi từ năm 20 tuổi, tôi đi dạy học ở vài trường huyện Ứng Hoà rồi chuyển về Hoài Đức, Hà Tây. Đến cái năm 1975 đất nước thống nhất, tôi miễn cưỡng nhận Quyết Định điều đi công tác Nam Bộ với một cái túi du lịch ... . . . Cũng đã nhiều lần hồi hương thăm thân, tôi có cảm xúc như Hạ Tri Chương vậy. .. Cảm ơn thi sĩ đã chia sẻ với vãn sinh cái nỗi sầu Hà Tây Mộng kéo dài hơn nửa đời người . . . P.H.N P.H.N 2004 39 32. Khiển hoài 遣 怀 Qiǎn huái Đỗ Mục 杜 牧 Dù Mù

落 魄 江 湖 载 酒行 楚 腰纤 细 掌 中 轻 十年 一 觉 杨 州 梦 赢 得 青 楼 薄 幸名

Luò pò jiāng hú zài jiǔ xíng Chǔ yāo xiān xì zhǎng zhōng qīng Shì nián yī juè Yāng zhōu měng Yīng dè qīng lóu bò xìng míng O Nói phóng ra nỗi niềm thầm kín Lãng đãng giang hồ rượu suốt năm Lưng eo dẹt đét, trong tay nhẹ không ( không có tiền) Tỉnh giấc mộng Dương châu kéo dài 10 năm Nổi danh bạc hạnh chốn lầu xanh

Lạc phách giang hồ tải tửu hành Sở yêu tiêm tế chưởng trung khinh Thập niên nhất giác Dương Châu mộng Dinh đắc thanh lâu bạc hạnh danh

Chú thích : "Sở yêu": cái eo lưng con gái nước Sở nhỏ thon . Vua Linh Vương thích con gái eo thon nên trong nước có nhiều cô nhịn đói để cho bụng thon (!). Nhà thơ tự giễu mình vì đói quá nên trở thành"Sở yêu". Đỗ Mục viết bài này khi nhớ lại mấy năm lêu lổng chốn Giang Châu.

P.H.N 2004 40

33. Khúc Giang ức Nguyên Cửu Bạch Cư Dị 白 居 易 Bái Ju Yì 曲 江 亿 元久

春来无友闲悠少 行乐三分减二分 何况今朝荇园里 闲人逢尽不逢君

Qù jiāng yì Yuān Jiǔ

Chūn lái wū yǒu xián yōu shào Xíng lè sān fēn jiǎn èr fēn Hé kuàng jīn chāo Xìng yuān lǐ Xián rén féng jìn bù féng jūn

o Dịch nghĩa: Ở Khúc Giang nhớ Nguyên Cửu

Xuân đến vắng bạn nên ít đi dạo chơi, Thú vui ba phần đã kém mất hai. Huống chi sáng nay trong vườn Hạnh, Gặp đủ bạn đi rong chơi chỉ thiếu một mình bác.

KHÚC GIANG ỨC NGUYÊN CỬU

Xuân lai vô bạn nhàn du thiểu , Hành lạc tam phân giảm nhị phân. Hà huống kim triêu Hạnh viên lý, Nhàn nhân phùng tận bất phùng quân. Dịch thơ:

Không bạn, xuân về ít dạo chơi, Ba phần vui đã giảm đi hai. Phương chi vườn Hạnh sớm nay nữa, Gặp đủ người chơi thiếu một người.

(Hoàng Tạo dich)

Lời bàn : Lại một bài thơ tình bằng hữu, dung dị mà thấm đượm tình bạn.

P.H.N 2004 41

34. Khuê oán Vương Xương Linh 王唱龄 Wáng Chang Ling 闺 怨 闺中少妇不知愁 春日凝妆上翠楼 忽见陌头杨柳色 悔教夫婿觅封候 Gui yuàn

Gui zhong shào fù bù zhi chóu Chun rì ning zhuang shàng cùi lóu Hù jiàn mì tóu yang lǐu sè Hùi jiào fu jì mì feng hóu Phiên âm Hán Việt : Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu Xuân nhật ngưng trang thướng thuý lâu Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc Hối giao phu tế mịch phong hầu

Dịch nghĩa : Nỗi oán phòng khuê

Thiếu phụ phòng khuê chẳng biết buồn Ngày xuân, trang điểm rồi trèo lên lầu đẹp Chợt nhìn thấy sắc xuân cây dương liễu ở bên đường Bỗng hối hận đã xui chồng tòng quân kiếm ấn phong hầu Dịch thơ : Thiếu phụ buồng khuê chẳng biết sầu Ngày xuân trang điểm bước lên lầu Bên đường chợt thấy màu dương liễu Tiếc khiến chồng đi kiếm tước hầu

Lời bàn: Nàng là một khuê phụ, một phu nhân quí tộc trẻ trung . Những ngày chồng mới ra trận, nàng còn háo hức . Mùa xuân mới đến, nàng trang điểm lên lầu, chợt thấy màu sắc cây dương liễu đã đổi khác. .Tâm trạng nàng thay đổi từ vô tư thành buồn và hối hận . Sao vậy, cây dương liễu có gì liên quan đến chàng mà chinh phụ nhớ thương ? Màu cây dương liễu nhắc nhở thời gian- ngày tiễn chàng ra đi. Mỗi năm cây dương liễu đổi màu lá qua bốn mùa. Mới đó mà đã một năm rồi, chưa nghe tin chiến thắng, chưa thấy chàng mã đáo thành công . Biết đâu chàng ngã ngựa rồi thì sao ? ( cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi - Vương Hàn ) P.H.N 2004 42 Chỉ một chữ "hối" đủ là linh hồn của bài thơ. Hối hận về điều gì ? Hối là trách mình chứ còn trách ai đây ? Chính nàng đã "khiến" chàng ra đi mà ! Chẳng phải chính nàng cũng đã ham công danh phú quí ? Oán trách chế độ phong kiến, thương xót nên đâu nỡ trách chàng, nàng chỉ biết tự trách mình thôi. .. Biết bao lớp người phụ nữ Việt Nam suốt trường kì lịch sử trải qua cuộc sống bi thảm như "khuê phụ", dù có "chặt hết trúc Nam sơn " không thể nào ghi xiết nỗi khổ đau của họ.

35 . Khử phụ Mạnh Giao 孟郊 Mèng Jiāo

去妇 君心匣中镜 一破无复全 妾心藕中丝 虽断犹牵连

Qù fù

Jūn xīn xiá zhōng jìng Yi pò wū fú quán Qié xīn ǒu zhōng sī Suī duàn yóu qian lián

Người vợ bị ruồng bỏ Lòng chàng gương trong hộp rạn vỡ khôn hàn gắn Lòng thiếp tơ ngó sen dẫu đứt còn vương vấn

Khử phụ Quân tâm hạp trung kính Nhất phá vô phục toàn Thiếp tâm ngẫu trung ty Tuy đoạn do khiên liên

Lòng chàng gương trong hộp, Rạn vỡ, khôn hàn gắn. Lòng thiếp tơ ngó sen Dẫu đứt còn vương vấn.

Lời bàn:

Thi hào Nguyễn Du viết " Tiếc thay chút nghĩa cũ càng Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng " (Truyện Kiều)

P.H.N 2004 43

36. Kim lũ y 金搂衣 ( Jīn lǒu yī )

Đỗ Thu Nương 杜秋娘 Dù Qiu Niang

劝军莫惜金搂衣 劝军惜取少年时 花开堪折直须折 莫待无花空折枝

Quàn jūn mò xì jīn lǒu yī Quàn jūn xì qǔ shào nián shí Huā kāi kān zhè zhì xū zhè Mò dài wū huā kōng zhè zhī

Áo kim tuyến Khuyên chàng chớ tiếc áo kim tuyến Khuyên chàng tiếc lấy thời tuổi trẻ Cành hoa có thể bẻ, thì bẻ đi Đừng chờ hoa hết, hái cành không .

Kim lũ y Khuyến quân mạc tích kim lũ y Khuyến quân tích thủ thiếu niên thì Hoa khai kham chiết trực tu chiết Mạc đãi vô hoa không chiết chi

Khuyên anh chớ tiếc áo hoa, Mong anh tiếc lấy thủa ta đương thì. Cành hoa nên bẻ, bẻ đi, Đừng chờ hoa hết bẻ gì cành không (Trần Trọng Kim dịch) Ghi chú: "Áo kim lũ" là áo quí dành cho tướng lĩnh, ngụ ý một người lính công thành danh toại . Bài thơ phê phán chàng ham công danh sự nghiệp, lãng quên hạnh phúc lứa đôi .

P.H.N 2004 44

37. Kinh Lỗ, tế Khổng Tử nhi thán chi Đường Huyền Tông 唐玄宗 Táng Xuán Zōng

经鲁祭孔子而叹之 夫子何为者 栖栖一代中 地犹鄹氏邑 宅即鲁王宫 叹凤嗟身丕 伤麟怨道穷 今看两楹颠 当舆梦时同

Jing Lǔ, jì Kǒng zǐ ēr tán zhī

Fū zǐ hé wēi zhě Qī qī yī dài zhōng Dì yōu Zōu shì yì Zhài jí Lu wāng gōng Tán fèng jiē shēn pǐ Shāng līn yuàn dào qióng Jīn kàn liǎng yíng diàn Dāng yǔ mèng shí tóng C Đi qua nước Lỗ, tế Khổng Tử mà than thở Phu tử đã trở thành nhà gì ? Dừng chân, dừng chân trong một đời Đất thuộc ấp Châu Thị Nhà ở thuộc cung vua Lỗ Khổ tiếc phượng, than thân Thương xóm giềng, oán đạo tận Nay thấy hai ngôi điện Thật và mộng cùng như nhau .

Phu tử hà vi giả ? Thê thê nhất đại trung Địa do Châu thị ấp Trạch tức Lỗ vương cung Thán phượng ta thân bĩ Thương lân oán đạo cùng Kim khan lưỡng doanh điện Đương dữ mộng thời đồng P.H.N 2004 45

Khổng phu tử đã làm gì, Một đời vội vã đi về những đâu. Quê hương ở ấp họ Châu, Nhà xưa cung điện Lỗ hầu bao vi. Than thân tiếc phượng lâm nguy, Thương lân oán đạo suy vi khốn cùng. Nay xem miếu mạo tôn sung, Rõ như trong mộng thật không khác gì ! ( Trần Trọng Kim dịch)

Chú thích: "Tiếc phượng" , ý nói tiếc công danh phú quí . Bài thơ cũng nói lên tình trạng suy tàn của Đạo Nho .

38. Kí Đỗ Vị 寄 杜 未 Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ

寄 杜 未

寒日 京 阶 短 穷 猿 失 木 悲 岬 中 为 客 久 江 上 忆 君 时 天 地 身 何 在 风 尘 病 感 慈 封 信 两 航 泪 沾 洒 挹 新 诗

Jì Du Wèi

Hán rì jīng jié duǎn Qióng yuan shī mù Jiǎ zhōng wei kè jiǔ Jiāng shàng yì jūn shí Taīn dì shēn hé zài Fēng chén bìng gǎn cí Ffēng xīn liǎng háng lèi Zhān sǎ yì xin shí

X Dịch nghĩa: Gửi ông Đỗ Vị

Ngày rét, mặt trời chóng qua thềm, Mất cây, cùng đường vượn buồn rầu,

Kí Đỗ Vị

Hàn nhật kinh thiềm đoản, Cùng viên thất mộc bi. P.H.N 2004 46 Nấn ná lâu ngày, ở gửi nơi kẽm sông, Khi ở trên sông lại nhớ đến bác. Khắp trời đất biết gửi thân nơi nào ? Bước phong trần đau ốm biết nói sao ! Gửi lá thư, hai hàng lệ nhỏ, Đầm đìa thấm vào dòng thơ mới

Giáp trung vi khách cửu, Giang thượng ức quân thì. Thiên địa thân hà tại, Phong trần bệnh cảm từ. Phong thư lưỡng hàng lệ, Triêm sái ấp tân thi.

Dịch thơ :

Bóng giời rét qua thềm thoăn thoắt, Vượn cùng đường mất ổ những bi ai. Nơi kẽm sông nấn ná bấy lâu rồi, Trên sông đó, nghĩ người thêm tưởng nhớ. Khắp giời đất biết đâu là chốn ở, Bước phong trần biết đau ốm nữa nài sao ! Phong thư hàng lệ tuôn rào, Đầm đìa lã chã thấm vào hàng thơ. (Á Nam dich)

39. Kí phu nữ sĩ Trần Ngọc Lan 陈 玉 兰 Chén Yù Lán

给夫

夫戍边关妾在吴 西风吹妾妾忧夫 一行书信千行泪 寒到军边衣到无

Gěi fū

Fū shù biān guān qiè zài Wū Xī fēng chuī qiè qiè yōu fū Yī háng shū xīn qián háng lèi Hán dào jūn biān yi dào wū ?

Gửi chồng Chàng đi lính biên giới, thiếp ở xứ Ngô Gió Tây thổi thiếp, thiếp nhớ chồng Một hàng thư gửi, ngàn hàng lệ Rét đến bên chàng, áo đến không ?

Phu thú biên quan, thiếp tại Ngô Tây phong xuy thiếp, thiếp ưu phu Nhất hàng thư tín, thiên hàng lệ Hàn đáo quân biên, y đáo vô ?

Chồng trấn tây cương thiếp ở đông, Gió tây lạnh thiếp thiếp thương chồng. Một dòng thư gửi trăm dòng lệ, P.H.N 2004 47 Rét đến bên chàng áo đến không

Lời bàn : Vì sao chinh phụ lo lắng áo nàng gửi có đến tay chồng ? Ngày xưa cái sự tham nhũng ăn cắp trong quân đội đã xảy ra ư ? Khiến người chinh phụ lo âu . Hồ Chí Minh có bài " Tư chiến sĩ " viết thời kháng chiến chống Pháp : "Áo rét gửi mau cho chiến sĩ Trời loe nắng ấm báo xuân sang "

40. Lâm giang tống Hạ Chiêm Bạch Cư Dị 白 居 易 Bái Ju Yì

临 江 颂 夏 瞻

悲君老 别 泪 沾巾 七十 无 家万 里身 愁见舟 行 风又起 白头 浪里白 头 人 Lin jiang sòng Xià Zhān

Bēi jūn lǎo biè lèi zhān jīn Sì shì wū jiā wàn lǐ shēn Chōu jiàn zhou xíng feng yǒu qǐ Bái tóu lǎng lǐ bái tóu rén

o

Ra bên sông tiễn Hạ Chiêm

Thương anh tuổi già vẫn phải li biệt, (tôi) rơi lệ thấm ướt cả khăn. Bảy mươi tuổi không nhà tấm thân ở xa xôi muôn dặm Buồn thấy thuyền đi, trời lại nổi gió, Giữa đám sóng bạc đầu có con người bạc đầu !

Lâm giang tống Hạ Chiêm Bi quân lão biệt, lệ triêm cân, Thất thập vô gia vạn lí thân. Sầu kiến chu hành phong hựu khởi Bạch đầu lãng lý, bạch đầu nhân !

P.H.N 2004 48

41. Lục ngôn tuyệt cú 六 言 绝 句 Liù yān juè jù Vương Duy 王 维 Wáng WWēi

桃 红复 含 宿 雨 柳 绿 更 带 朝 烟 花 落 家 童 未 扫 鸟 啼 山 客 犹 眠

Táo hóng fù hán sù yǔ Liǔ lǔ gèng dài zhāo yān Huā luò jiā tóng wèi sǎo Niǎo tí shān kè yōu mián

Đào hồng còn đẫm nước mưa Liễu xanh lại dầm sương sớm Hoa rụng, gia đồng chưa quét Chim kêu, khách núi còn ngủ say

Đào hồng phục hàm túc vũ Liễu lục cánh đái triêu yên Hoa lạc gia đồng vị tảo Điểu đề sơn khách do miên

P.H.N 2004 49

42. Lương Châu từ 凉州词 Vương Hàn 王翰 Wáng Hán 凉州词 葡萄美酒夜光杯 欲饮琵琶马上催 醉卧沙场君莫笑 古来征战几人回

Liāng zhōu cí

Pú táo měi jiǔ yè guāng bēi Yù yǐn, pípá mǎ shàng cuī Zuì wò shā chǎng jūn mò xiào Gǔ lái zhēng zhàn jǐ rén huí

Bài hát Lương Châu Rượu ngon bồ đào, chén lưu li Muốn uống tì bà trên ngựa giục giã Say nằm sa trường anh đừng cười Xưa nay chinh chiến mấy ai về

Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi Dục ẩm tì bà mã thượng thôi Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu Cổ lai chinh chiến kỉ nhân hồi !

dịch thơ P.H.N 2004 50 Rượu nho kèo chén lưu li Uống thì trên ngựa tiếng tì dục sôi Say nằm bãi cát chớ cười Xưa nay chinh chiến mấy ai đã về (Trần Trọng Kim dịch)

Chú thích: Lương Châu là một vùng đất thuộc tỉnh Cam Túc .

Lời bàn

Hỡi ôi, người Việt Nam đã biết bao lần buồn bã ngâm câu thơ " cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi " ! Như Hữu Loan trong bài Màu tím hoa sim : " Lấy chồng thời chiến binh mấy người đi trở lại "

43. Lưu biệt Vương Duy 留 别 王 维 Líu bié WangWei Mạnh Hạo Nhiên 孟浩然 Méng Hào Rán

寂寂竟何待 朝朝空自归 欲寻方草去 惜舆故人违 当路谁相假 知音世所稀 只应守寂寞 还掩故园扉

Jì jì jìng hé dāi Chao chao kōng zì guī Yù xún fān cǎo qù Xī yǔ gù rén wei Dāng lù shuí xiāng jiǎ Zhi yin shì suǒ wēi Zhǐ yīng shǒu jí mò huán yǎn gù yuan fēi O P.H.N 2004 51

CHIA TAY VỚI VƯƠNG DUY

Tối tối đợi chờ đến Sớm sớm không tự về Muốn đi tìm nơi cỏ thơm, Tiếc rằng trái ý bạn cũ Người trên đường ai che chở đây. Trên đời bạn tri âm thật hiếm, Đành im lặng cho qua ngày, Về vườn cũ cài chặt đám cỏ song

Lưu biệt Vương Duy

Tịch tịch cánh hà đãi Triêu triêu không tự quy. Dục tầm phương thảo khứ, Tích dữ cố nhân vi. Đương lộ thuỳ tương giả, Tri âm thế sở hi. Chỉ ứng thủ tịch mịch, Hoàn yểm cố viên phi.

Dịch thơ : Chia biệt Vương Duy

Quạnh hiu nào ai đợi, Sớm sớm luống công đi về, Muốn đến nơi cỏ lạ, Bạn nào đã chịu nghe, Dọc đường ai che chở, Bạn thiết đời vắng hoe. Lặng lẽ qua ngày tháng Cửa sài vui đất quên .

Lời bàn : Thiếu bạn tri kỉ thì về đóng cửa nhốt mình . Một hành vi độc đáo của thi nhân.

44. Lưu Nguyễn du Thiên Thai Tào Đường 曹唐 Cáo Táng

刘阮游天台 树入天台石路新 云和草静迥无尘 烟霞不省生前事 水木空疑梦后身 往往鸡鸣岩下月

Liū Ruǎn yóu Tiān Tāi

Shù rǔ Tiān Tāi shí lǔ xīn Yūn hé cǎo jǐng jiǒng wū chén Yān xiá bù shěng shēng qián shì Shuǐmù kōng yī mèng hòu shēn Wǎng wǎng jī ming yán xià yuè Shí shí jī míng dòng zhōng chūn P.H.N 2004 52 时时鸡鸣洞中春 不知此地归何处 须就桃源问主人

Bù zhī cǐ dì guī hé chù Xū jiù Táo Yuān wèn zhǔ rén O

Theo cây đi vào Thiên Thai đường đá mới Mây êm cỏ lặng không chút bụi trần ( nhìn) Khói và ráng, không tỉnh để nhớ việc cũ ( thấy) Dòng sông và cây, ngỡ nằm mộng thức dậy Thi thoảng tiếng gà gáy bên sườn núi dưới trăng Liên miên tiếng chó sủa trong động vào giữa mùa xuân Chẳng hay vùng đất này ở xứ nào ? Hãy tới Đào Nguyên hỏi chủ nhân .

Thụ nhập Thiên Thai thạch lộ tân Vân hoà thảo tĩnh, quýnh vô trần Yên hà, bất tỉnh sinh tiền sự Thuỷ mộc, không nghi mộng hậu thân Vãng vãng kê minh nham hạ huyệt Thời thời khuyển phệ động trung xuân Bất tri thử địa qui hà xứ Tu tựu Đào Nguyên vấn chủ nhân

Lưu Nguyễn đi chơi cõi Thiên Thai Rẽ lối Thiên Thai mới lạ lùng, Mây êm cỏ mát bụi trần không. Ráng mù kiếp trước càng mê mẩn, Rừng suối thân sau những chốc mòng. Gáy nguyệt xôn xao gà dưới núi, Mách xuân văng vẳng chó trong thung. Chốn này chưa biết ai là chủ, Hãy tới Đào nguyên ướm hỏi cùng.

( Thơ Đường 2 tập)

45. Lưu Nguyễn động trung ngộ tiên tử Tào Đường 曹唐 Cáo Táng

刘阮洞中遇仙子 天和树色霭苍苍 霞重岚深路渺茫 云窦满山无鸟雀 水声沿涧有笙簧 Liū Ruǎn dòng zhōng yù xián zǐ

Tiān hé shù sě ài cāng cāng Xiá zhòng lán shēn lǔ liào māng Yūn dòu mǎn shān wū niào què Shuǐ shēng yán jiàn yǒu shēng huáng Bì shā dòng lǐ qián kūn biè P.H.N 2004 53 碧沙洞里乾坤别 红树枝边日月长 原得花间有人出 免令仙犬吠刘郎

Hóng shù zhī biān rì yuè cháng Yuàn dè huā jiān yǒu rén chù Mián líng xián quǎn fèi Liulāng O

Da trời lẫn với màu cây xanh ngăn ngắt Ráng nặng nề, hơi núi âm u, đường đi mênh mang Mây phủ khắp núi, không một bóng chim sẻ Tiếng suối chảy dọc theo khe như tiếng sáo Trong động cát biếc, riêng một cảnh trời đất Bên cành cây lá đỏ, ngày rộng tháng dài Ước mong trong hoa có người ra đón Để khỏi chó nhà tiên sủa chàng Lưu

Tiên hoà thụ sắc ái thương thương Hà trọng lam thâm lộ diểu mang Vân đậu mãn sơn vô điểu tước Thuỷ thanh duyên giản hữu sinh hoàng Bích sa động lí càn khôn biệt Hồng thụ chi biên nhật nguyệt trường Nguyện đắc hoa gian hữu nhân xuất Miễn linh tiên khuyển phệ Lưu lang

Lưu Nguyễn trong động gặp tiên tử Xanh ngắt màu cây lẫn sắc trời, Mịt mù khói toả nơi xa khơi. Bóng mây đầy núi chim khôn đậu, Tiếng nước quanh khe sáo giục hồi. Trong động cát xanh trời đất lạ, Bên cây lá thằm tháng ngày dài. Dưới hoa ước có ai ra đón, Để chó nhà tiên khỏi sủa người. (Ngô Tất Tố dịch )

46. Lưu Nguyễn tái đáo Thiên Thai bất phục kiến chư tiên tử 刘阮再到天台不复见诸仙子 Liū Ruǎn zài dào Tiān Tāi bù fú jiàn xiān zǐ Tào Đường 曹唐 Cáo Táng

Zài dào Tiān Tāi fǎng Yù Zhēn P.H.N 2004 54 再到天台访玉真 苍苔白石已成尘 笙歌寂寞闲深洞 云鹤萧条绝旧邻 草树总非前度色 烟霞不似往年春 桃花流水依然在 不见当时劝酒人 Cāng tái bái shí yì chéng chén Shēng gē jí mò xián shēn dòng Yān hé xiāo tiáo juè jiù lín Cǎo shù zǒng fēi qián dù sè Yān xiá bù sì wǎng nián chūn Táo huā liū shuǐ yī rán zài Bù jiàn dāng shí quán jiǔ rén O

Lại đến Thiên Thai thăm hỏi Ngọc Chân Đá trắng rêu xanh đã phủ bụi Không còn đàn ca động sâu quạnh quẽ im lặng Xóm cũ tiêu điều vắng bóng mây hạc Cỏ cây đều khác hẳn màu sắc ngày trước Khói ráng chẳng như cảnh xuân năm trước ( chỉ) Dòng suối hoa đào vẫn còn nguyên đó Không thấy người chuốc rượu cho mình hồi ấy đâu .

Tái đáo Thiên Thai phỏng Ngọc Chân Thương đài bạch thạch dĩ thành trần Sinh ca tịch mịch nhàn thâm động Vân hạc tiêu điều tuyệt cựu lân Thảo thụ tổng phi tiền độ sắc Yên hà bất tự vãng niên xuân Đào hoa lưu thuỷ y nhiên tại Bất kiến đương thời khuyến tửu nhân

Lại đến Thiên Thai hỏi Ngọc Châu, Rêu xanh đá trằng nhuộm màu trần. Đàn im ca vắng trơ hang rỗng, Hạc lặng mây lờ dứt nghĩa thân. Cây cỏ rày xem ngơ ngẩn sắc, Khói sương giờ cũng hững hờ xuân. Hoa đào nước chảy y như cũ, Chén rượu khuyên mời vắng chủ nhân. K.D Chú thích: Ngọc Chân , tên nàng tiên trong động Thiên Thai .

47. Mạch thượng tặng mĩ nhân Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

P.H.N 2004 55 陌上赠美人 骏马骄行踏落花 垂鞭直拂五云车 美人一笑褰珠箔 遥指红楼是妾家 Mò shàng zèng měi rén Juàn mǎjiāo xíng tà luò huā Chuí biān zhì fú wǔ yūn chē Měi rén yī xiào qiān zhū bò Yāo zhǐ hóng lóu shì qiè jiā O Trên đường, tặng thơ cho mĩ nhân Con tuấn mã đi nghênh ngang giẫm lên hoa rụng Buông roi phất thẳng vào cỗ xe mây năm màu Người đẹp liền cười, kéo rèm châu nhìn ra trỏ lầu hồng phía xa : đó là nhà em.

Tuấn mã kiêu hành đạp lạc hoa Thuỳ tiên trực phất ngũ vân xa Mĩ nhân nhất tiếu khiên châu bạc Dao chỉ hồng lâu thị thiếp gia

dịch thơ : Vó ngựa đạp trên những cánh hoa Đầu roi lướt chạm cỗ xe ngà Vén rèm người đẹp cười tươi trỏ Nhà thiếp lầu hồng cách phía xa. (Trần Trọng Kim dịch)

48. Mao ốc vi thu phong sở phá ca P.H.N 2004 56 đỗ phủ 杜甫 Dù Fǔ 茅屋为秋风所破歌 八月秋高风怒号 卷我屋上三重茅 茅飞度江酒江郊 高者挂挂长林消 下者飘转沉塘幼

南村群童欺我老无力 忍能对面为盗贼 公然抱茅入竹去 唇焦口燥呼不得 归来依仗自叹息

俄顷风定云墨色 秋天漠漠向昏黑 布衾多年冷似铁 骄儿恶卧踏里裂 床床屋漏无干处 雨脚如麻未断约 自经丧乱少睡眠 长夜沾湿何由沏

安得广度千万间 大屁天下寒士俱欢颜 风雨不动安如山 呜呼!何时眼前突兀见此屋 吾庐独破受冻死亦足。 Máo wú wéi qiū fēng suǒ pò gē

Bā yuè qiū gāo fēng nù hào Juǎn wǒ wù shàng san chōng máo Máo fēi dù jiàng jiǔ jiāng jiao Gao zhě guà guà chāng lín xiao Xià zhě piao zhuǎn chén táng you

Nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì Rěn néng duì mian wéi dào zéi Gong rán bao máo rù zhù qù Chún jiao kou zao hu bù dé Gui lái yí zhang zì tan xí

Ē qǐng feng ding yún mò sè Qiū tiān mò mò xiàng hun hei Bù qin duō nián lěng sì tiě Jiao ér è wǒ tà lǐ liè Chuáng chuáng wù lòu wú gan chù Yǔ jiǎo rú má wèi duán yue Zì jing sang luàn shǎo shuì mián Cháng yè zhàn shì hé yóu qie An dé guàng xià qiàn wàn jian Dà pi tian xià hán shì jù huan yán Feng yǔ bù dòng an rú shan Wu hu ! hé shì yǎn qián tù wù jiàn cǐ wù Wú lú dú pò shou dong sǐ yí zú .

O

P.H.N 2004 57

Bài hát ngôi nhà bị gió thu phá nát Tháng tám, đang giữa mùa thu, gió gào dữ dội Cuốn phăng cả mấy lớp tranh trên mái nhà ta. Tranh bay qua sông, rải rác khắp vùng ven sông Cái bay cao thì mắc trên ngọn cây rừng. Cái bay thấp thì quay lộn rồi rơi xuống vùng ao chuôm chìm nghỉm. Lũ trẻ xóm Nam khinh ta già yếu, Trước mắt ta dám làm đám kẻ cướp cứ công nhiên ôm tranh chạy khuất vào bụi tre. Rát cổ bỏng họng gào chẳng ăn thua gì, Ta đành quay về, chống gậy đứng thở dài !

Chốc lát gió yên mây đen như mực, Cảnh trời thu mịt mờ, mỗi lúc một tối. Chiếc chăn vải đã cũ, lạnh như đồng thằng con xấu nết, nằm trái thói, lục đục đạp rách toang. Nhà đã dột, giường không chỗ nào khô, Mưa cứ rả rích không ngớt hạt. Từ khi loạn lạc, mình đã ít ngủ Nay lại bị giầm nước thâu đêm, chịu sao nổi đến sáng

Ước gì có hàng nghìn vạn gian nhà rộng rãi, Để che ủ cho tất cả hàn sĩ trong thiên hạ, khiến mặt ai cũng được tươi vui, Vững như núi chẳng sợ mưa gió lay chuyển! Than ôi ! Bao giờ được trông thấy ngôi nhà ấy hiện ra cao ngất, thì dù một cái nhà tan nát, một mình ta chết cũng cam lòng !

Mao ốc vi thu phong sở phá ca

Bát nguyệt thu cao phong nộ hào Quyển ngã ốc thượng tam trùng mao Mao phi độ giang sái giang giao Cap giả quải quyên trường lâm sao Hạ giả phiêu chuyển trầm đường ao Nam thôn quần đồng khi ngã lão vô lực Nhẫn năng đối diện vi đạo tặc Công nhiên bão mao nhập trúc khứ Thần tiêu khẩu táo hô bất đắc Quy lai ỷ trượng tự thán tức !

Nga khoảnh phong định, vân mặc sắc Thu thiên mạc mạc hướng hôn hắc Bố khâm đa niên lãnh tự thiết Kiêu nhi ác ngoạ đạp lí liệt Sáng đầu ốc lậu vô can xứ Vũ cước như ma vị đoạn tuyệt Tự kinh táng loạn thiểu thuỵ miên Trường dạ triêm thấp hà do triệt !

An đắc quảng hạ thiên vạn gian Đại tý thiên hạ hàn sĩ câu hoan nhan Phong vũ bất động an như sơn

Ô hô ! Hà thì nhãn tiền đột ngột hiện thử ốc Ngô lư độc phá thụ đống tử diệc túc !

P.H.N 2004 58

49. Minh tranh 鸣筝 Míng zhēng Đàn tranh

Lí Đoan 李端 Lǐ Duān

鸣筝金 粟柱 素手玉 房前 欲得周郎顾 时时误拂线

Míng zhēng jin sù zhù Sù shǒu yù fáng qián Yù dè Zhou Lāng gù Shí shí wú fú xián

Đàn tranh phím bằng vàng Bàn tay trắng đẹp trước phòng ngọc Muốn Chu lang quay nhìn thỉnh thoảng gẩy sai dây đàn

Minh tranh kim túc trụ Tố thủ ngọc phòng tiền Dục đắc Chu lang cố Thời thời ngộ phất huyền

dịch thơ: Đàn minh tranh phím trụ vàng, Bàn tay trắng đẹp của nàng trên dây Muốn chàng quay mặt nhìn đây Bồn chồn thi thoảng gẩy sai cung đàn. ( Phùng Hoài Ngọc )

Lời bàn : Giai thoại Chu Du . Là một đại tướng nhưng Chu Du say mê âm nhạc. Có lần, Chu Du mời một kĩ nữ đàn tranh nổi tiếng đến biểu diễn . Kĩ nữ rất vui mừng, hồi hộp được mời, được phục vụ bậc anh hùng nổi tiếng nhất xứ Đông Ngô. Khi cô đàn, Chu lặng nghe, nhắm nghiền mắt . Nhưng cô lại muốn Chu vừa nghe đàn vừa nhìn ngắm sắc đẹp của cô. Cô nghĩ ra mẹo : gẩy sai một nốt nhạc, thế là Chu Du bừng mắt, cau mặt nhìn kĩ nữ như oán trách. Cô rất thích thú, lại gảy tiếp thật hay . Thi thoảng cô lại dùng mẹo ấy . . .. P.H.N 2004 59 Ai giỏi nhạc hơn ai, kĩ nữ hay Chu Du đại tướng ? Cuộc gặp gỡ giữa một nhà nghệ sĩ biểu diễn và một nhà phê bình âm nhạc. Mỗi người đều có năng lực âm nhạc khác nhau. Họ đều hiểu rõ tài năng của người kia (P.H.N)

50. Mộ xuân qui cố sơn thảo đường 暮 春 归 故 山 草 堂 Mù chūn guī gù shān cǎo táng Tiền Khởi 钱 起 Qián Qǐ

谷 口 春 残 黄 鸟 稀 辛 夷 花 尽,杏 花 飞 始 怜 幽 竹 山 窗 下 不 改 青 阴 待 我 归

Gù kǒu chūn cán huáng niǎo xī Xīn yī huā jìn xìng huā fēi Shǐ liān yōu zhù shān chuāng xià Bù gǎi qīng yīn dǎi wǒ guī o

Cửa động xuân tàn chim hoàng oanh hiếm hoi Hoa tân di rụng hết, hoa hạnh bay bay Chỉ thương cây trúc lặng lẽ dưới song cửa núi Không thay đổi sắc màu, đợi ta về

Cốc khẩu xuân tàn hoàng điểu hi Tân di hoa tận, hạnh hoa phi Thỉ liên u trúc sơn song hạ Bất cải thanh âm đãi ngã qui

P.H.N 2004 60

51. Mộng Lí Bạch (bài 1) 梦 李 白 Mèng Lǐ Bái Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ

死 别 已 吞 声 生 别 长 恻 恻 江 南 瘴 ?地 逐 客 无 消 息 古 人 入 我 梦 明 我 长 相 忆 君 今 在 罗 网 何 以 有 羽 翼 恐 非 平 生 魂 路 远 不 可 测 ! 魂 来 枫 林 青 魂 返 关 山 黑

Sǐ biè yǐ tun sheng Shēng bié cháng cè cè Jiang nan zhàng li dì Zhù kè wū xiāo xī Gǔ rén rù wǒ mèng Ming wǒ cháng xiang yì Jun jin zài luo wǎng Hé yǐ yǒu yǔ yì ? Kǒng fèi ping sheng hún Lǔ yuǎn bù kě cè Hún lāi feng līn qing Hún fǎn guan shan hēi Luò yuè mǎn wù liáng You yī zhào yan sè Shuǐ shēn bó lǎng kuò P.H.N 2004 61 落 月 满 屋 粱 犹 疑 照 颜 色 水 深 波 浪 阔 无 使 蛟 龙 得 Wu shǐ jiao long dè

Mơ thấy Lí Bạch I Chết phải lìa nhau, khóc đến nghẹn lời, Sống phải lìa nhau, lòng càng đau xót. Giang Nam là nơi ma thiêng nước độc, Người đi đày chẳng có tin tức gì. Bạn đến với ta trong giấc mơ, Đã biết ta nhớ nhung không dứt. Bạn bây giờ đang mắc trong bẫy lưới, Lông cánh đâu mà bay về được ? E rằng không phải hồn bạn còn sống, Vì đường xa xôi không thể lường được ! Hồn về rừng phong xanh ngắt, Hồn đi quan ải đen ngòm. Trăng xế toả ánh đầy nóc nhà, Còn ngờ như soi vào vẻ mặt của bạn, Nước sâu, sóng cả, (Mong) bạn thoát khỏi miệng loài giao long

Mộng Lí Bạch

Tử biệt dĩ thôn thanh, Sinh biệt thường trắc trắc. Giang Nam chướng lệ đia, Trục khách vô tiêu tức. Cố nhân nhập ngã mộng, Minh ngã trường tương ức. Quân kim tại la võng, Hà dĩ hữu vũ dực. Khủng phi bình sinh hồn, Lộ viễn bất khả trắc ! Hồn lai phong lâm thanh, Hồn phản quan tái hắc. Lạc nguyệt mãn ốc lương, Do nghi chiếu nhan sắc. Thuỷ thâm ba lãng khoát, Vô sử giao long đắc !

Dịch thơ : I Chết đành lặng ngắt tâm hơi, Sống mà xa cách sao nguôi tấc lòng; Giang Nam chướng độc muôn trùng, Mong người bị đuổi tin hồng vẳng tanh. Chiêm bao lẩn khuất bên mình, Tỏ rằng ta vẫn nặng tình nhớ nhung. Bạn nay còn mắc lưới hồng, Cánh đâu tháo cũi sổ lồng cao bay ? P.H.N 2004 62 Phải chăng hồn sống về đây ? Nẻo đường xa lắc dễ hay mà lường. Hồn đi xanh ngắt rừng bàng, Hồn về cửa ải dặm đường tối đen. Trên xà xế bóng trăng xiên, Mơ hồ còn tưởng như in vẻ người. Nước sâu sóng rợn đầy giời, Gĩư sao cho khỏi mắc mồi giao long. (Á Nam dich)

52. Nguyệt dạ 月夜 Yuè yè Lưu Phương Bình 刘 方 平 Liū Fāng Píng

更 深 月 色 半 人 家 北 斗 阑 干 南 斗 斜 今 夜 偏 知 春 气 暖 虫 声 薪 透 绿 窗 纱

Gēng shēn yuè sè bàn rén jiā Bēi dǒu lān gān Nán dǒu xié Jin yè piān zhī chūn qì nuǎn Chóng shēng xīn tòu lǔ chuāng shā

o

Đêm khuya trăng chiếu nửa nhà Sao Bắc đẩu phía trước lan can, sao Nam đẩu đã xế Đêm nay mới biết rằng hơi xuân ấm áp Tiếng côn trùng mới thấm vào tận cửa sổ lụa

Canh thâm nguyệt sắc bán nhân gia Bắc đẩu lan can Nam đẩu tà Kim dạ thiên tri xuân khí noãn Trùng thanh tân thấu lục song sa

Ông Ngô Văn Phú dịch nghĩa câu 3 chưa rõ ( thiên : thêm) , đúng ra là "mới/ chỉ"

P.H.N 2004 63

53. Nguyệt hạ độc chước Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

月下独酌 花间一壶酒 独酌无相亲 举杯邀明月 对影成三人 月既不解饮 影徒随我身 暂伴月将影 行乐须及春 我歌月徘徊 我舞影凌乱 醒时同交欢 Yuè xià dù zhuò Huā jiān yī hú jiǔ Dù zhuò wū xiāng qīn Jǔ bēi yāo míng yuè Duì yǐng chéng sān rén Yuè jì bù jiě yǐn Yǐng tú suí wǒ shēn Zàn bàn yuè jiāng yǐng Xíng lè xū jì chūn Wǒ gē yuè pái huái Wǒ wǔ yǐng ling luàn Xǐng shí tóng jiāo huān Zuì hòu gè fēn sàn Yǒng qiè wū qíng yōu P.H.N 2004 64 醉后各分散 永结无情游 相期邈云汉

Xiāng qī miǎo Yūn hán Uống rượu một mình dưới trăng Giữa hoa một hồ rượu Một mình rót uống không người thân Nâng chén mời trăng sáng Cùng bóng mình thành ba người Trăng không biết uống rượu Bóng thì theo thân mình Tạm kết bạn với trăng và bóng Vui cho kịp với ngày xuân Ta hát trăng cũng bồi hồi Ta múa trăng cũng quay cuồng Khi tỉnh cùng vui với nhau Say rồi đều tan tác Tình giao kết buộc nhau lại mãi chi Hẹn hò nhau trên tít Vân Hán (sông Ngân Hà)

Hoa gian nhất hồ tửu Độc chước vô tương thân Cử bôi yêu minh nguyệt Đối ảnh thành tam nhân Nguyệt kí bất giải ẩm Ảnh đồ tuỳ ngã thân Tạm bạn nguyệt tương ảnh Hành lạc tu cập xuân Ngã ca nguyệt bồi hồi Ngã vũ ảnh linh loạn Tỉnh thì đồng giao hoan Tuý hậu các phân tán Vĩnh kết vô tình du Tương kỳ mạc phân tán

Lời bàn : Nỗi cô đơn thiếu bạn của Lí Bạch được tả thật lạ lùng, say mà buồn . . . Trăng thay người làm bạn với thi nhân . Trên đời thiếu bạn khổ thế đấy . 54. Phong kiều dạ bạc 枫 桥 夜 泊 Fēng qiáo yè bó Đỗ thuyền đêm ở Phong Kiều Trương Kế 张 继 Zhang Jì

月 落 乌 啼 霜 满 天 江 枫 鱼 火 对 愁 眠 姑 苏 城 外 寒 山 寺 夜半 钟声 到 客 船

Yuè luò wū tí shuāng mǎn tiān Jiāng fēng yú huǒ duì chóu miān Gū Sū chéng wài Hán Shān sì Yè bàn zhōng shēng dào kè chuán .

Trăng lặn, quạ kêu sương, đầy trời (Nhìn) đèn chài, cây phong bên sông, ngủ trong nỗi buồn. (từ) Chùa Hàn Sơn ngoài thành Cô Tô, tiếng chuông đi đến thuyền khách lúc nửa

Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên Giang phong ngư hoả đối sầu miên Cô Tô thành ngoại Hàn Sơn tự P.H.N 2004 65 đêm . Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền Dịch thơ "Trăng tà chiếc quạ kêu sương Lửa chài cây bến sầu vương giấc hồ Thuyền ai đậu bến Cô Tô Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn Sơn" ( bản dịch của Nguyễn Hàm Ninh ) Quạ kêu trăng lặn sương rơi Lửa chài cây bãi đối người nằm co Con thuyền đậu bến Cô Tô Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn Sơn

(Trần Trọng Kim) Quạ kêu, trăng xế ngang đầu Lửa chài cây bến gối sầu ngủ mơ Thuyền ai ngoài bến Cô Tô Nửa đêm lạnh tiếng chuông chùa Hàn San

(Ngô Văn Phú)

Ghi chú: Thành Cô Tô do Ngô vương Phù Sai xây cho Tây Thi cùng ở, thuộc thành Tô Châu nay là tỉnh Giang Tô. Bản dịch thơ Phong Kiều dạ bạc đã từng hiểu lầm là của Tản Đà. Mới đây ông Nguyễn Quảng Tuân đã xác minh dịch giả là cụ Nguyễn Hàm Ninh làm quan dưới triều Tự Đức (sách Thơ Đường Tản Đà dịch- Nhà xuất bản Văn học 2003, trang 205, biên soạn : Nguyễn Quảng Tuân) . Lời bàn Bài thơ của Trương Kế ý nghĩa đã khá rõ ràng. Tuy vậy xưa nay vẫn có nhiều cách phân tích, thưởng thức, bình luận khác nhau về bài Phong Kiều dạ bạc. Hai câu thực vẽ ra một bối cảnh bao quát đất trời một đêm buồn bã . Nhưng nó còn có ý nghĩa tượng trưng cả thời đại . Xét theo luật thi, câu 2 vốn là câu thực mà đã sớm nói ra "nỗi lòng" (sầu) thì khó lòng đi tới câu kết, do vậy nhà thơ bối rối. Và may nhờ tiếng chuông chùa Hàn San, nhà thơ tìm ra cách kết khác (thoát khỏi luật thi) : dùng ngay câu thực để kết . Giai thoại : Hàn San là tên vị hoà thượng xây dựng và trụ trì chùa này trong thời nhà Đường. Giai thoại kể rằng trong đêm ấy, Trương Kế viết hai câu thơ mở đầu Phong kiều dạ bạc thì bế tắc, cùng lúc hoà thượng trên chùa Hàn San làm được hai câu đầu bài tứ tuyệt thì bí lối . Hoà thượng trằn trọc . Chú tiểu lại vấn an, hoà thượng nói rằng mới làm được hai câu thơ như sau :

初 三 初 四 月 瞢 胧 半 似 银 钩 半 似 弓

Sơ tam sơ tứ nguyệt mông lung Bán tự ngân câu, bán tự cung

Chú tiểu xin làm tiếp :

一 片 玉 湖 分两 断 半 沉 水 底 半 浮 空

Nhất phiến ngọc hồ phân lưỡng đoạn Bán trầm thuỷ để bán phù không

Bốn câu hợp lại vừa khéo thành bài thất tuyệt . Chū sān chū sì yuè méng lóng Bàn sì yīn gōu bàn sì gōng P.H.N 2004 66 Yī piàn yù hú fēn liǎng duàn Bàn chén shuǐ dǐ bàn fú kōng

dịch nghĩa Mồng ba mồng bốn ánh trăng mông lung Vừa giống cái móc câu bạc, lại vừa giống cái cung . Một mảnh hồ trong xanh chia (vầng trăng) ra hai phần Nửa chìm đáy nước, nửa nổi trên không

Dịch thơ : Đêm nay đầu tháng trăng mờ Nửa như móc bạc nửa ngờ vành cung Hồ xanh ai xẻ đôi vừng Nửa chìm đáy nước nửa lòng trên mây (Theo bản thuyết minh phimTrung Hoa du ký, tập 4. HCMTV sản xuất 2004) Lời bàn "Nhất phiến ngọc hồ " là mượn ý câu thơ trong bài "Phù Dung lâu tống Tân Tiệm " của Vương Xương Linh (xem bài số 55), câu kết là " Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ ". Khác nhau là : "hồ ngọc" trong bài của Vương Xương Linh là cái bình ngọc, ở đây là cái hồ nước trong xanh như ngọc . Hoà thượng vui mừng bảo chú tiểu đi thỉnh chuông, còn ông thắp hương để tạ ơn Phật tổ đã phù hộ cho hai thầy trò làm được bài thơ hay. Trương Kế đang ở bến Phong Kiều gần đó chợt nghe tiếng chuông vọng đến thuyền, bắt được ý thơ cho hai câu chót. Nhà thơ đã tìm ra lối giải thoát là : Phật giáo. Bài thơ của hai thầy trò hoà thượng hàm chứa suy tưởng mơ hồ, "mông lung" như vầng trăng trên mặt nước hồ xanh. Tâm tư tình cảm của hoà thượng cũng phân vân như thế... Một vị hoà thượng quả không giản đơn, khô khan như người đời thường nghĩ. Có lẽ cả hai thầy trò đều "thân tại Hàn San, tâm tại thế" chăng ? Mới viết được hai câu đầu chẳng phải bởi hoà thượng bí thơ, chỉ là ông ngượng ngùng chưa dám nói hết, chú tiểu còn hăng hái lòng trần nên bạo dạn nói ra hai câu sau vậy . Soạn giả xin tạm đặt tên bài tứ tuyệt của thầy trò Hàn Sơn là " Nỗi lòng Hàn San hoà thượng". Bài thơ của hai thầy trò Hàn San ý tứ kín đáo, rất đặc sắc. Hiềm nỗi nó chỉ là giai thoại, xuất xứ không chắc chắn, không rõ danh tính hai thầy trò. Bài thơ có lẽ thuộc về sáng tác truyền miệng của tác giả vô danh.

55. Phù Dung lâu tống Tân Tiệm Vương Xương Linh 王 昌 龄 Wáng Chāng Ling

浮蓉楼 送 辛 渐

寒 雨 连 江 夜 入 吴 平 明 送 客 楚 山 孤 洛 阳 亲 友 如 相 关 一 片 冰 心 在 玉 壶

Fú Rong lóu sòng Xin Jiàn

Hán yǔ lian jiang yè rù Wu Píng ming sòng kè Chǔ shān gu Luò Yang qīn yǒu ru xiang wèn Yī piàn bīng xin zài yù hú X Dịch nghĩa: Trên lầu Phù Dung tiễn Tân Tiệm

PHÙ DUNG LÂU TỐNG TÂN TIỆM P.H.N 2004 67

Đang đêm vào đất Ngô giữa lúc mưa lạnh tràn sông, Mờ sáng đi tiễn khách bên ngọn núi quạnh hiu đất Sở. Bạn thân Lạc Dương nếu có ai hỏi thăm, ( thì thưa giùm rằng Ta) vẫn giữ một tấm lòng thanh khiết như mảnh băng chứa trong bình ngọc.

Hàn vũ liên giang dạ nhập Ngô, Bình minh tống khách Sở sơn cô. Lạc Dương thân hữu như tương vấn, "Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ"

Dịch thơ:

Mưa lạnh tràn sông, đêm tới Ngô, Sáng ra tiễn khách núi buồn trơ. Lạc Dương nếu có người thân hỏi Một mảnh lòng băng tại ngọc hồ. (Tương Như dịch)

Lời bàn " Nhất phiến băng tâm tại ngọc hồ" là lời nhắn của nhà thơ gửi Tân Tiệm nói với bạn ở xa . Ngọc hồ : cái bình ngọc, kín đáo, bền đẹp. Mảnh băng tuyết sạch sẽ thanh khiết đựng trong đó sẽ được giữ sạch, tránh khỏi tạp bụi của đời. Băng tuyết còn biểu hiện sự lạnh giá của tâm hồn người vắng bạn. Lòng chung thuỷ được ví như câu thơ kết thật là cầu kì.

Vương Xương Linh được mệnh danh là "thiên tử thi", vua của thơ, ấy là vì cái chất thơ tài hoa sang trọng đẹp đẽ cao quí lạ thường. Danh hiệu "thơ vua" dẫu sao vẫn còn mang tính trần thế (xếp chỗ dưới " thi tiên Lí Bạch", " thi thánh Đỗ Phủ", "thi Phật Vương Duy " là những thơ vượt ra ngoài trần tục, cao cả hơn ). Lí Hạ còn được gọi là " quỉ tài" hoặc "quỉ thơ" thì thật khó định .

56. Quá Hương Tích tự 过香迹寺 Guó Xiāng Jī sì Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

不知香积寺 数里入云峰 古木无人迳 深山何处锺

Bù zhī Xiāng Jī sì Shǔ lǐ rù yūn fēng Gǔ mù wū rēn jìng Shēn shān hé chù zhōng Quán shēng yàn wēi shí P.H.N 2004 68 泉声咽危石 日色冷青松 薄暮空潭曲 安禅制毒龙

Rì sè lèng qing sóng Bò mù kōng dán qù Ān chán zhì dù lóng O Chẳng biết chùa Hương Tích (ở đâu) Mấy dặm đi vào gió mây Cây cô đơn, chẳng có lối người đi Núi sâu thẳm, tiếng chuông đâu vọng tới ? Tiếng suối chảy bên gành đá Cây tùng ánh mặt trời lạnh Chiều hôm trơ lại khúc đầm Vững tâm theo Phật thì trị được con rồng dữ

Bất tri Hương Tích tự Sổ lý nhập vân phong Cổ mộc vô nhân kính Thâm sơn hà xứ chung ? Tuyền thanh yết nguy thạch Nhật sắc lãnh thanh tùng Bạc mộ không đàm khúc An thiền chế độc long

Chẳng hay Hương Tích chùa đâu, Đi đôi ba dặm lên đầu non cao. Cây già, chẳng lối người qua, Núi sâu, chuông tự nơi nào tiếng đưa ? Suối kêu gành đá ria bờ, Lạnh lùng bóng nắng chui lùa thông xanh. Trời hôm tấc dạ thanh minh, Quy y đạo Phật sửa mình là hơn.

Lời bàn Nước ta cũng có chùa Hương (còn gọi Hương Tích) thuộc tỉnh Hà Tây, có lẽ dùng tên ngôi chùa Trung Hoa ? Không rõ Hương Tích ở TQ có thể sánh với Hương Tích Việt Nam mà chúa Trinh Sâm ghi dòng chữ "Nam thiên đệ nhất động" ?

57. Quân hành Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái 军 行 榴马新坷白玉鞍 战罢沙场月色寒

Jun xíng

Liú mǎ xīn kē bái yù yan Zhàn bà shā chǎng yuè sè hán Chéng tóu tiě gǔ xiǎng yóu zhèn P.H.N 2004 69 城头铁鼓响犹震 匣里金刀血未干 Xiá lì jīn dao xiè wèi gān O

Bài hát về người lính

Con ngựa màu lựu, ( buộc) yên cương mới , yên (gắn ) viên ngọc trắng . Chiến trận ngừng, ánh trăng trên sa trường lạnh lẽo Đầu thành, tiếng trống còn nghe dư âm Trong hộp, lưỡi kiếm quí còn dính máu Quân hành

Lựu mã tân khoa bạch ngọc an Chiến bãi, sa trường nguyệt sắc hàn Thành đầu thiết cổ vang do chấn Hạp lí kim đao huyết vị can

Ghi chú : "lựu mã " là giống ngựa quí, lông đen đuôi hồng, trông như bông hoa lựu . Xin mời bạn đọc dịch thơ . Lời bàn Bài thơ miêu tả hình ảnh kẻ chinh phu ẩn hiện sau con ngựa quí.. Câu 1 tả con ngựa quí phái . Không một chữ tả người. Nhưng ta có thể tưởng tượng ra chủ nhân của con ngựa này. Hẳn phải là một trang hiệp sĩ quí tộc, một tay hào kiệt, chẳng phải một lính thường. Thái độ của anh ta ra sao khi chuẩn bị con ngựa lên đường ra trận nếu chẳng phải là hăng hái lập công ? Anh ta ra trận như đi trảy hội . Câu 2 đột ngột báo rằng chiến trận ngừng, ánh trăng trên sa trường lạnh lẽo. Vẫn không tả người Có lẽ chết cả rồi, chết nhiều đến nỗi tử khí thây ma bốc lên lạnh cả ánh trăng. Cũng là lòng người lạnh lẽo nữa. Câu 3 tả tâm trạng một con người. Hẳn đó là chủ nhân của con ngựa quí may mắn sống sót . Nhưng anh ta vẫn bàng hoàng, trong đầu dư âm tiếng trống trận khủng khiếp. Thanh kiếm quí, cán khảm vàng bạc (kim đao) dơ bẩn dính máu đã nhét vội vào vỏ kiếm . Sao anh không lau chùi sạch máu rồi hãy đặt vào hộp như trước khi ra trận con ngựa được trang bị đẹp đẽ nhường kia ? Tâm trí anh đã thay đổi rồi. Cái đẹp còn ý nghĩa gì nữa khi xương máu ngổn ngang ! Còn ngựa quí đâu ? Bài thơ không nhắc tới nữa, vậy nó đã chết rồi . Chủ nhân, tiếc rẻ con ngựa hay là hoang mang khiếp hãi về cuộc chiến tàn khốc vừa rồi ? Không một dòng tả cuộc chiến đẫm máu. Nhà thơ Lí Bạch không chịu dành một câu thơ nào cho sự đâm chém điên cuồng của con người. Quan điểm nhân sinh của ông thật độc đáo qua một bài tứ tuyệt miêu tả chiến tranh. Tư tưởng nhân đạo của ông thật cao vời vợi, nghệ thuật thi ca của Lí Bạch thật kì thú khác người .

58. Quy ẩn 归隐 Trần Phốc 陈 搏 Chén Pù 十年踪迹 走红尘 回首青山入梦频 Shì nián zong jì zǒu hóng chén Huí shǒu qīng shān rù mèng pín P.H.N 2004 70 紫绶纵荣争及睡 朱门虽富不知贫 愁闻剑戟扶危主 闷闻笙歌聒醉人 携取旧书归旧隐 野花啼鸟一般春

Zǐ shòu zòng rōng zhēng jì shuì Zhu mén suī fǔbù zhī pín Chóu wēn jiàn jǐ fú wēi zhǔ Mén wèn shēng gē guà zuì rén Xíe qǔ jiù shū guī jiù yǐn Yě huā tì niǎo yī bān chūn O Lui về ở ẩn

Mười năm tông tích chạy trốn nơi bụi trần Chuyện quay về núi xanh luôn vào trong mộng Đai tía trả lại vinh hoa, tranh lấy giấc ngủ Cửa son tuy giàu nhưng không biết được cảnh nghèo Lòng buồn nghe tin trong loạn lạc có người phò chúa khi bị nguy Càng chán nghe sênh phách xui người sống say sưa Cầm sách cũ lên tay, về nơi ở ẩn cũ Hoa đồng chim hót đem đến cho ta hương xuân Quy ẩn Thập niên tông tích tẩu hồng trần Hồi thủ thanh sơn nhập mộng tần Tử thụ túng vinh tranh cập thuỵ Chu môn tuy phú bất tri bần Sầu văn kiếm kích phù nguy chủ Muộn thính sênh ca quát tuý nhân Huề thủ cựu thư qui cựu ẩn Dã hoa đề điểu nhất ban xuân

dịch thơ : Dấu vết mười năm trốn cõi trần Quay đầu mộng hướng núi non xanh Trả về đai tía , tranh vùi ngủ Quyền quí thì sang, chẳng biết bần Phò chúa cơn nguy buồn loạn lạc Phách xênh chán ngắt, rượu say tràn Cầm tay sách cũ, về nơi cũ Chim hót hoa đồng ta đón xuân ( NV Phú dịch)

Lời bàn : Ý thơ minh bạch rõ ràng. SV cần mở rộng phần đồng cảm với nhân vật trữ tình , , bàn về lẽ xuất xử của kẻ sĩ.

59. Qui gia 归家 Đỗ Mục 杜牧 Dù Mù

P.H.N 2004 71 稚子牵衣问 归家何太迟 共谁争岁月 赢得鬓如丝

Zhì zǐ qiān yī wèn Guī jiā hé tài chí Gòng shuí zhēng suì yuè Yīng dè bìn rū sī

Trẻ con nắm áo hỏi Sao mãi không về nhà Cùng ai tranh năm tháng Về nhà, mái tóc trắng như tơ

Trĩ tử khiên y vấn Qui gia hà thái trì Cộng thuỳ tranh tuế nguyệt Dinh đắc mấn như ti

60. Song yến ly 双 燕 鬲 shuāng yàn lí P.H.N 2004 72 Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái 双 燕 复 双 燕 双 飞 令 人 羡 玉 楼 珠 阁 不 独 栖 金 窗 秀 户 长 想 见 白 梁 失 火 去 因 入 吴 王 宫 吴 宫 又 焚 荡 雏 尽 巢 亦 空 憔 悴 一 身 在 孀 雌 忆 故 雄 双 飞难 复得 伤 我 寸 心 中 Shuāng yàn fù shuāng yàn Chuāng fēi līng rén xiàn Yù lóu zhhū gè bù dù qī Jīn chuāng xiù hù cháng xiāng jiàn

Bǎi Liāng shì huǒ qù Yīn rù Wū Wáng gōng Wū gōng yòu fén dàng Chú jìn cháo yì kōng

Qiáo cuì yī shén zài Shuāng cí yì gù xióng Chuāng fēi nán fù dè Shāng wǒ cùn xīn zhōng Đôi én bay đi, bay lại Bay đôi khiến người ta trầm trồ Lầu ngọc gác son không chịu đậu một mình Cửa sổ dát vàng, khung cửa màn thêu, ở cùng nhau lâu dài . Lâu đài Bách Lương bị lửa đốt cháy bèn bay vào cung vua Ngô Cung vua Ngô lại bị thiêu huỷ Chim non chết hết, tổ cũng tan ! Còn lại chiếc thân tiều tuỵ Chim mái goá bụa nhớ chim trống xưa Muốn cùng bay đôi không được nữa Đau thương thay tấc lòng ta Song yến phục song yến song phi linh nhân tiễn Ngọc lâu, châu các, bất độc thê Kim song, tú hộ, trường tương kiến Bách Lương thất hoả khứ Nhân nhập Ngô vương cung Ngô cung hựu phần đãng Sồ tận, sào diệc không Tiều tuỵ nhất thân tại Sương thư ức cố hùng Song phi nan phục đắc Thương ngã thốn tâm trung

dịch thơ (Trúc Khê ) Nhở nhơ cặp én bay đôi, Bay đôi quấn quýt cho người mến yêu. Lầu vàng gác ngọc song thêu, Khi mai chắp cánh, khi chiều sóng vai. Lửa đâu cháy Bách Lương đài, Cung Ngô tưởng được là nơi ở bền. Lửa Ngô phút lại bùng lên, Con tan tổ vỡ biến thiên chẳng ngờ. Chiếc thân én goá bơ vơ, Nhớ chồng biết đến bao giờ cho khuây. Mong chi chắp cánh cùng bay, Lòng ta ảo não thương mày én ơi. P.H.N 2004 73 Ghi chú : "Song yến ly" là một khúc nhạc cổ . "Bách Lương đài" : cung vua Hán Vũ đế . "Cô Tô đài" là cung vua Ngô. . Cặp chim én là hình tượng đôi vợ chồng thảo dân, loạn nơi này thì chạy đi nơi khác trú thân. Họ sống nhờ trong những mái, góc lâu đài. Chiến tranh triền miên . Người ta xót thương cho Tây Thi và những cô gái Việt, tiếc cho Ngô Vương , duy chỉ có Lí Bạch nghĩ thương cho ngưòi dân đen khốn khổ, tan nhà nát cửa bởi chiến tranh của bọn lãnh chúa tham tàn . . . 61. Sơ xuân tiểu vũ 初春小雨 Chu chun xiăo yǔ Hàn Dũ 韩愈 Hán Yù

天街小雨润如醐 草色 遥看近若无 最是一年春好处 绝升烟柳满皇都

Tiān jiē xiǎo yǔ rùn rú hù Cǎo sè yāo kān jìn ruò wū Zuì shì yī nián chūn hǎo chù Juè shēng yān liǔ mǎn huáng dōu

Góc trời mưa nhỏ như sợi sữa rớt bay Sắc cỏ nhìn xa dường như không có Đây là nơi xuân đẹp nhất trong năm Rờn rờn khói liễu khắp cả hoàng thành

Thiên nhai tiểu vũ nhuận như hồ Thảo sắc dao khan cận nhược vô Tối thị nhất niên xuân hảo xứ Tuyệt thăng yên liễu mãn hoàng đô

Mưa nhỏ đầu xuân Mưa nhỏ góc trời tơ sữa bay Xa gần sắc cỏ gợn hây hây Buổi nay xuân đẹp không đâu sánh Khói liễu hoàng thành đủ ngất ngây (NVP)

P.H.N 2004 74

62. Sương nguyệt 霜月 Shuang yùe Lí Thương Ẩn 李商隐 Lǐ Shang Yǐn

初闻征雁已无蝉 白尺楼台水接天 青女素娥俱耐冷 月中霜里头婵娟

Chū wēn zhēng yàn yǐ wū chán Bái chì lóu tái shuǐ jiè tiān Qing Nǔ Sù E gōu nài lèng Yuè zhōng shuāng lǐ tòu chán juān

O Trăng sương Vừa nghe nhạn từ xa rong ruổi về tiếng ve đã im bặt Lâu đài trăm thước, nước liền trời Thần tuyết sương và Tố Nga chẳng nề hà lạnh lẽo Trong sương, dưới ánh trăng ( hai cô) đua đẹp cùng nhau

Sơ văn chinh nhạn dĩ vô thiền Bách xích lâu đài thuỷ tiếp thiên Thanh nữ, Tố Nga câu nại lãnh Nguyệt trung sương lý đấu thuyền quyên

dịch thơ :

P.H.N 2004 75

63. Tam niên biệt 三 年 别 Sān nián biè Bạch Cư Dị 白居易 Bái Ju Yì

悠 悠 一 别 已三 年 相 望 相 思 明 月天 长 断 青天望 明 月 别来三 十 六 回 圆

Yōu yōu yì biè yǐ sān nián Xiang wàng xiang si ming yuè tiān Cháng duàn qīng tiān wàng mingyuè Biè lái sān shì liù huí yuán X

Ba năm xa cách

Mỗi lần từ biệt ba năm đằng đẵng, Mong nhớ nhau những đêm sáng trăng Đau lòng trời xanh ngóng ánh trăng Xa nhau đã ba mươi sáu lần tròn

Tam niên biệt

Du du nhất biệt dĩ tam niên, Tương vọng tương tư, minh nguyệt thiên. Trường đoạn thanh thiên vọng minh nguyệt Biệt lai tam thập lục hồi viên.

Dịch thơ:

Xa nhau một chuyến ba năm, Ngóng nhau chung bóng trăng rằm nhớ nhau. Trời xanh, trăng sáng, lòng đau, Ba mươi sáu độ trước sau trăng tròn. ( Tản Đà dich)

P.H.N 2004 76

64. Tảo khởi 早起 Zăo qǐ Lí Thương Ẩn 李商隐 Lǐ Shang Yǐn

风露澹清晨 帘开独起人 莺花啼又笑 毕竟是谁春

Fēng lù dàn qīng chén Lián kāi dù qǐ rén Yīng huā tí yòu xiào Bì jǐng shì shuí chūn

Gió sương nhẹ buổi sớm Vén màn một người dậy Chim oanh hót lại cười Phải đâu xuân của ai ?

Phong lộ đạm thanh thần Liêm khai độc khởi nhân Oanh hoa đề hựu tiếu tất cánh thị thuỳ xuân

Lời bàn : Chỉ có người thức dậy sớm mới được thưởng thức oanh hót hoa cười .

Tai nhớ đến bài thơ Tảo giải của nhà thơ Hồ Chí Minh (Ngục trung nhật ký) . Càng thêm thán phục tứ thơ của Người thơ Việt Nam

P.H.N 2004 77

65. Tảo phát Bạch đế thành Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái

早 发 白 帝 城 朝 辞 白 帝 彩 云 间 千 里 江 陵 一 日 还 两 岸 猿 声 啼 不 住 轻 舟 已 过 万 重 山

Zǎo fà Bái Dì chéng

Zhāo cí Bái Dì cài yūn jiān Qiān lǐ Jiangling yī rì huán Liǎng àn yuan sheng tì bù zhù Qing zhou yǐ guò wàn chóng shān

Sớm ra đi từ thành Bạch đế Sáng sớm từ biệt thành Bạch đế (dưới) làn mây rực rỡ Giang Lăng nghìn dặm, một ngày đến nơi Đôi bờ tiếng vượn kêu không ngừng Thuyền nhẹ đã vượt qua vạn dặm núi

Triêu từ Bạch đế thái vân gian Thiên lí Giang Lăng nhất nhật hoàn Lưỡng ngạn viên thanh đề bất trụ Khinh chu dĩ quá vạn trùng sơn

dịch thơ : Rời thành Bạch Đế sáng nay, Giang Lăng ngàn dặm một ngày đến nơi. Bờ sông vượn hót không thôi Núi non muôn đợt nhẹ trôi con thuyền

P.H.N 2004 78 Lời bàn: Tâm trạng tươi vui phấn khởi ít khi trong thơ Lí Bạch. Chú ý câu 3 đặc tả tốc độc thuyền chạy nhanh , đồng thời cũng là tâm trạng nhà thơ nhẹ nhàng phơi phới bay. Nhà thơ và con thuyền hoà hợp làm một .

66. Tân giá nương 薪 嫁 娘 Xin jìa niáng Vương Kiến 王 建 Wáng Jiàn

三 日入 厨 下 洗 手作 羹 汤 未谙 姑 食 性 先 遣小 姑 尝

Sān rì rù chú xià Xǐ shǒu zuò gēng tāng Wèi ān gū shí xìng Xiān qiǎn xiǎo gū niáng

O

Cô dâu mới Ba ngày xuống bếp làm cơm Rửa tay, nấu bát canh Chưa rõ khẩu vị mẹ cô dâu trẻ thường nếm trước

Tân giá nương Tam nhật nhập trù hạ Tẩy thủ tác canh thang Vị am cô thực tính Tiên khiển tiểu cô nương

P.H.N 2004 79

67. Tặc bình hậu tống nhân Bắc qui 贼 平 后 送 人 北 归 Zéi píng hòu sòng rén Bēi guī Đánh giặc xong tiễn người về Bắc Tư Không Thự 司 空 曙 Si Kōng Shǔ

世 乱 同 南 去 时 清 独 北 还 他 乡 生 白 发 旧 国 见 青 山 哓 月 过 残 垒 繁星 宿 故 关 寒 禽 与 衰 草 出 出 伴 愁 颜

Shì luàn tóng nán qù Shì qīng dù bái huán Tā xiāng shēng bái fà Jiù guó jiàn qiāng shān Xiǎo yuè guò cán lěi Fán xīng sù gù guān Hàn qín yǔ shuāi cǎo Chù chù bàn chóu yān . P.H.N 2004 80

Đời loạn cùng đi về phía Nam Lúc thanh bình một mình đi về đất Bắc Xa quê tóc bạc mọc dầy Đất nước cũ nhìn thấy núi xanh Ánh trăng sớm soi trên luỹ cũ nát Sao dày đặc ngủ lại trên quan ải xưa Chim xứ lạnh với đám cỏ rụi Nơi nơi cùng lứa bạn mặt buồn

Thế loạn đồng nam khứ thời thanh độc bắc hoán Tha hương sinh bạch phát cựu quốc kiến thanh san Hiểu nguyệt quá tàn luỹ Phồn tinh túc cố quan Hàn cầm dữ suy thảo Xứ xứ bạn sầu nhan

68. Tặng Lí Bạch Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ

赠李白 秋来相顾尚飘蓬 未就丹砂愧葛洪 痛淫狂歌空度日 飞扬跋扈为谁雄

Zèng Lǐ Bái

Qiū lái xiāng gù shàng piāo péng Wèi jiù dan shā kuì Gè Hóng Tòng yǐn kuáng gē kōng dù rì Fēi yáng bá hù wèi shuí xióng

O

Thu về cùng ngắm lại đám cỏ bồng phơ phất Chưa xong thuốc đan sa, thẹn (với) Cát Ông Uống mạnh hát ngông không vượt qua ngày Ngông nghênh càn dỡ vì ai (mà tranh) hùng ?

Thu lai tương cố thượng phiêu bồng Vị tựu đan sa, quí Cát Hồng Thống ẩm cuồng ca không độ nhật Phi dương bạt hộ vị thuỳ hùng ?

P.H.N 2004 81

Thu về ngắm đám cỏ bông, Đan sa chưa luyện thẹn cùng Cát ông. Qua ngày uống rượu hát ngông, Nghênh ngang dữ tợn, tranh hùng với ai. (Trần Trọng Kim dịch)

Chú thích:

Cát Hồng: cũng gọi là Cát ông , một đạo sĩ luyện đan thời nhà Hán. Luyện đan là nấu thuốc trường sinh bất lão, trường sinh bất tử. Chưa có đạo sĩ nào thành công .

69. Tặng Uông Luân 赠 汪 伦 Zèng Wang Lun Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái

李 白 乘 舟 将 欲 行 忽 闻岸 上 踏 歌 声 桃 花 潭 水 深 千尺 不 及 汪 伦 送 我 情

Lǐ Bái chéng zhou jiāng yù xíng Hù wen àn shàng tà ge sheng Táo Hua Dán shuǐ shen qian chǐ Bù jì Wang Lun sòng wǒ qíng

o

Tặng Uông Luân

Lí Bạch cưỡi thuyền sắp sửa đi, bỗng nghe trên bờ tiếng giậm chân và hát.

Tặng Uông Luân

Lí Bạch thừa chu tương dục hành, Hốt văn ngạn thượng đạp ca thanh. P.H.N 2004 82 Nước đầm Đào Hoa sâu hàng ngàn thước,\ chẳng bằng tình Uông Luân tiễn biệt ta.

Đào Hoa Đàm thuỷ thâm thiên xích, Bất cập Uông Luân tống ngã tình.

Dịch thơ :

Sắp đi, Lí Bạch rời thuyền, Trên bờ chân giậm, nghe liền tiếng ca. Nước đầm nghìn thước Đào Hoa, Uông Luân tình bác tiễn ta sâu nhiều. (Tản Đà dich)

70. Tầm ẩn giả bất ngộ

Giả Đảo 贾 岛 Jiǎ Dǎo

寻隐者不遇 松下问童子 言师采药去 只在此山中 云深不知处 Xún yǐn zhě bù yù

Sōng xià wèn tóng zǐ Yān shī cái yào qù Zhǐ zài cǐ shān zhōng Yūn shēn bù zhī chù P.H.N 2004 83

Dưới gốc tùng hỏi em bé Nói : sư cả đi hái thuốc Chỉ ở trong núi này Mây dày đặc chẳng biết chỗ nào

Tùng hạ vấn đồng tử Ngôn : sư thái dược khứ Chỉ tại thử sơn trung Vân thâm bất tri xứ

71. Tần Hoài dạ bạc 秦淮夜泊 Qín Huái yè bò Đỗ Mục 杜牧 Dù Mù

烟笼寒水月笼沙 夜泊秦淮近酒家 商女不知亡国恨 隔江犹唱后庭花

Yān lōng hán shuǐ yuè lōng shā Yè bò Qín Huái jìn jiǔ jiā Shāng nǔ bù zhī wāng guó hèn Gè jiāng yōu cháng Hòu Tíng Huā O P.H.N 2004 84

Đỗ thuyền sông Tần Hoài Khói lồng nước lạnh, trăng lồng cát Đêm đỗ thuyền ở bến Tần Hoài gần quán rượu Con hát chẳng biết mối hận mất nước Cách sông còn hát khúc Hậu Đình hoa

Yên lung hàn thuỷ nguyệt lung sa Dạ bạc Tần Hoài cận tửu gia Thương nữ bất tri vong quốc hận Cách giang do xướng Hậu Đình Hoa Chú thích : * Dòng sông Hoài chảy qua đất Kim Lăng . Tần Thuỷ hoàng đi tuần thú, thấy mây núi bốc lên , đoán rằng năm trăm năm sau có khí vượng thiên tử, ông ta cho đẽo núi Chung Sơn ngăn bờ sông Hoài ( ngụ ý triệt mầm mống bá vương ở xứ này ) nên đoạn này gọi là sông Tần Hoài .

* Hậu Đình hoa: khúc hát của Trần Hậu chủ, ca ngợi cảnh đẹp, người đẹp và thi nhân trong cảnh sống thanh bình . Trần hậu chủ (583-587) triều Hậu Trần thời Nam Bắc triều (420-587) là ông vua nổi tiếng phong lưu, hậu cung có hàng ngàn mỹ nhân, nhiều lầu gác cung điện hồ nước, vườn hoa nơi thường xuyên yến tiệc và ca múa ngâm thơ xướng hoạ. Những bài thơ khúc hát được in thành ba tập, trong đó một tập mang tựa đề " Hậu đình hoa" ( Hoa ở phía sau cung) . Mải mê ăn chơi,vua Trần chẳng lo việc nước . Quân khởi nghĩa của Dương Kiên (Tuỳ văn đế) chiếm kinh đô, vua Trần và hai nàng mỹ nhân sủng ái nhất nhảy xuống giếng sâu ẩn trốn nhưng hai nàng bị moi lên, bị giết chết. Vua Trần hậu chủ thương tiếc buồn rầu mà chết.

Nhà thơ Nguyễn Gia Thiều trong Cung oán ngâm khúc cũng nhắc đến tập Hậu đình hoa: Vườn Tây uyển khúc trùng thanh dạ Gác Lâm Xuân điệu ngã Đình Hoa Thừa ân một giấc canh tà Tờ mờ nét ngọc, lập loè vẻ son * Con hát = thương nữ : tiếng này nói về "gái mua vui" ( không phải nữ thương nhân )

Trong bản Đường thi tam bách thủ (Ngô Văn Phú), bài thơ mang tên là " Bạc Tần Hoài " ( Đỗ bến Tần Hoài) .

72. Thạch Hào lại Đỗ Phủ P.H.N 2004 85 Thạch Hào lại Mộ đầu Thạch Hào thôn Hữu lại dạ tróc nhân Lão ông du tường tẩu Lão phụ xuất môn khan Lại hô nhất hà nộ Phụ đề nhất hà khổ !

Thính phụ tiền trí từ : " Tam nam Nghiệp thành thú Nhất nam phụ thư chí Nhị nam tân chiến tử Tồn giả thả thâu sinh Tử giả trường dĩ hĩ ! Thất trung cánh vô nhân Duy hữu nhũ hạ tôn. hữu tôn mẫu vị khứ, xuất nhập vô hoàn quần. Lão ẩu lực đã suy, thỉnh tòng lại dạ quy, Cấp ứng Hà Dương dịch, Do đắc bị thần xuy ".

Dạ cửu ngữ thanh tuyệt, Như văn khấp u yết. Thiên minh đăng tiền đồ, độc dữ lão ông biệt.

Viên lại ở Thạch Hào Chiều tối chạy vào thôn Thạch Hào Có viên lại bắt người ban đêm Ông lão vọt tường tẩu thoát Bà già ra cửa nhìn Viên lại hò hét sao dữ dằn thế ! Bà lão kêu van nghe sao khổ nào thế !

Lắng nghe bà lão tiến lên thưa : " Ba con trai đi lính thú ở Nghiệp Thành Một con trai vừa gửi thư cho biết Hai con trai vừa chết trận đứa còn sống qua ngày . Đứa chết thế là hết ! Trong nhà quả không còn người, chỉ còn đứa cháu đang bú mẹ vì có cháu nên mẹ cháu chưa đi, ra vào không có manh quần lành Bà lão này tuy sức đã yếu Cũng xin theo ông về ngay đêm nay ứng phó gấp việc phục dịch ở Hà Dương cũng còn nấu được bữa cơm sáng tối ".

Đêm khuya tiếng nói im bặt vẫn còn như nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào Sáng mai (khách) lên đường chỉ từ biệt có một mình ông lão ! Chú thích : Đầu : chạy hoảng loạn tìm chỗ trú thân . Nhà thơ chạy trốn bắt lính, bắt phu Thú : lính thú Bắt người : bắt dân đi dân công, phục vụ chiến tranh . Bị thần xuy : chuẩn bị việc sớm tối, nghĩa là chuẩn bị 2 bữa ăn cho lính, dân công Khách : nhà thơ, ẩn nấp ở nhà ông bà lão . Câu cuối : "chỉ có ông lão" tức là không kể nàng dâu ẵm con nấp ở trong buồng .

Lưu ý phân tích : Nghệ thuật trần thuật và miêu tả đặc sắc của nhà thơ . - trần thuật cô đúc tối đa - dựng cảnh tương phản Nhà tỏ thái độ phản kháng cay đắng dưới vẻ khách quan lạnh lùng .

73. Thanh minh 清明 Qīng míng P.H.N 2004 86 Đỗ Mục 杜牧 Dù Mù

清明时节雨纷纷 路上行人欲断魂 借问酒家何处有 牧童遥指杏花村

Qīng míng shí jie yǔ fēn fēn Lù shàng xíng rén yù duàn hún Jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu Mù tóng yāo zhǐ Xìng Huā cūn

V

Tiết thanh minh Tiết thanh minh trời mưa lất phất Khách đi trên đường tưởng như đứt ruột Hỏi thăm quán rượu ỏ nơi nào Trẻ chăn trâu trỏ thôn Hạnh hoa phía xa xa

Thanh minh Thanh minh thời tiết vũ phân phân Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn Tá vấn tửu gia hà xứ hữu Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa thôn

Đọc thêm Sự sáng tạo của nhà thơ Việt Nam : Thanh minh 清明 ( Ngục trung nhật ký 狱中日记 Yù zhōng rì jì) Hồ Chí Minh 胡志明

清明时节雨纷纷 笼里囚人欲断魂 借问自由何处有 卫兵遥指办公门

Thanh minh thời tiết vũ phân phân Lung lý tù nhân dục đoạn hồn Tá vấn tự do hà xứ hữu Vệ binh dao chỉ biện công môn

Qīng míng shí jie yǔ fēn fēn Lóng lǐqiú rén yù duàn hún Jiè wèn zì yóu hé chù yǒu ? Wèi bīng yāo zhǐ bàn gōng mén

Tiết thanh minh mưa lất phất Trong ngục, tù nhân nghĩ đau mất hồn Liền hỏ : tự do ở nơi đâu ? Lính gác chỉ ra văn phòng (trại giam)

Lời bàn : Hồ Chí Minh am hiểu và yêu Đường Thi tới ngần nào khiến Người có thể "nhái" thơ Đỗ Mục thần tình đến vậy ! Người làm thơ ung dung và uy phong vời vợi. Trong thơ Hồ Chí Minh, anh hùng và thi sĩ quyện với nhau là một . Xưa Tào Tháo ngậm ngùi nói " Ta thà làm anh hùng để P.H.N 2004 87 cho thi nhân ca ngợi chứ quyết không chịu làm thi nhân ca ngợi anh hùng !". Rời bỏ thơ, Tào Tháo tiếc rẻ lắm thay. Hồ Chí Minh dung dị, tự nhiên làm thơ và làm bậc anh hùng, chẳng phải băn khoăn. lựa chọn . 74. Thái liên khúc 采莲曲 Cài lián qù Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

若耶溪傍采莲女 笑隔荷花共人语 日照新装水底明 风飘香袂 空中举 岸上谁家游冶郎 三三五 五映垂杨 紫骝嘶入落花去 见此踟蹰空断肠

Ruò yē qī bàng cài lián nǔ Xiào gè hé huā gòng rén yǔ Rì zhào xin zhuāng shuǐ dì míng Fēng piāo xiāng mèi kōng zhōng jǔ Àn shàng shuí jiā yóu yě lāng Sān sān wǔ wǔ yìng chuí yāng Zǐ líu sī rù luò huā qù Jiàn cǐ chí chú kōng duàn cháng v

Khúc hát hái sen Bên suối Nhược Gia có cô gái hái sen Tiếng cười khuất sau hoa sen hoà tiếng người nói Nắng chiếu quần áo mới in bóng xuống nước sáng lên Hương theo gió bay lên trong không gian Trên bờ những chàng trai nhà nào đi chơi Năm ba chàng dưới ánh nắng cây dương Ngựa tía hí, bước vào hoa rụng Nhìn đó mà chần chừ, trống trải, buồn tiếc

Thái liên khúc Nhược Gia khê bạng thái liên nữ Tiếu cách hà hoa cộng nhân ngữ Nhất chiếu tân trang thuỷ để minh Phong phiêu hương duệ không trung cử Ngạn thượng thuỳ gia du dã lang Tam tam ngũ ngũ ánh thuỳ dương Tử lưu tê (tư)nhập lạc hoa khứ Kiến thử trì trù không đoạn trường

Có cô con gái nhà ai Hái sen chơi ở bên ngòi Nhược Gia. Mặt hoa cưòi cách đoá hoa Cùng ai nói nói mặn mà thêm xinh. Áo quần mặc mới trắng tinh Nắng soi đáy nước rung rinh bóng lồng. Thơm tho vạt áo gió tung Bay lên phấp phới trong không ngọt ngào. Năm ba chàng trẻ nhà nào Ngựa hồng rặng liễu bờ cao bóng người. Ngựa kêu lần bước hoa rơi Đoái trông ai đó ngậm ngùi tiếc thương ( Tản Đà dịch) Ghi chú : Trong Thơ Đường Tản Đà dịch ( NXB Văn học in năm 2003 trang 60.) P.H.N 2004 88 do ông Nguyễn Quảng Tuân biên soạn đã chép sai câu 3, chữ "trang" (装) nghĩa là "quần áo" thành " chang " (伥) nghĩa là " hồn ma". Lời bàn : Hiếm có nhà thơ đời Đường lưu ý đến những vẻ đẹp thôn dã, tươi tắn , giản dị như Lí Bạch . Có thể nói Lí Bạch là nhà thơ của mọi người, cho mọi người, từ anh hùng , thi nhân đến thảo dân, thuyền thợ .

75. Thiên mạt hoài Lí Bạch 天 末 怀 李 白 Tian mò huái Lǐ Bái Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ

凉 风 起 天 末 君 子 意 如 何 鸿 雁 几 时 到 江 湖 秋 水 多 文 章 憎 命 达 魑 魅 喜 人 过 应 共 冤 魂 语 投 诗 赠 汨 罗

Liáng feng qǐ tian mò Jun zǐ yì ru hé Hóng yǎn jǐ shí dào Jiang hú qiu shuǐ duo Wen zhang zēng mìng dà Chī mèi xǐ rén guò Yìng gòng yuan hún yǔ Tóu shī zèng Mì Luo x

Cuối trời nhớ Lí Bạch

Cuối trời gió lạnh bốc lên rồi, Ý người quân tử lúc này ra sao ? Chim hồng, chim nhạn bao giờ đến ? Sông hồ nước thu tràn đầy. Văn chương ghét người gặp vận, Ma quỷ thích (trêu) người đi qua . Để nói chuyện với hồn người thác oan, (LBạch) đã ném thơ tặng sông Mịch La !

Thiên mạt hoài Lí Bạch

Lương phong khởi thiên mạt, Quân tử ý như hà ? Hồng nhạn kỷ thời đáo, Giang hồ thu thuỷ đa. Văn chương tăng mệnh đạt, Si mị hỉ nhân qua. Ứng cộng oan hồn ngữ, Đầu thi tặng Mịch La.

Dịch thơ :

Bên trời nổi gió lạnh, Quân tử nghĩ sao đây ? Hồng nhạn bao giờ đến ? Sông biển nước thu đầy. Văn chương ghen gặp vận, Ma quỷ thích trêu người. P.H.N 2004 89 Cùng oan hồn nói chuyện, Sông Mịch chuyển thơ này. (Hoàng Tạo dich)

Chú thích : Để hiểu ba câu thơ cuối bài, cần nghĩ đến phong tục lễ hội đua thuyền vùng sông Mịch La ngày 5.5 âm lịch . Ngày đó vừa là Tết Đoan ngọ vừa tưởng niệm nhà thơ Khuất Nguyên trầm mình trên sông này thời Chiến quốc khi ông nghe tin kinh đô nước Sở rơi vào ta quân Tần. Người đua thuyền vừa chèo vừa ném cơm xuống sông cho cá ăn, mong chúng khỏi rỉa xác nhà thơ. Trong bài thơ, Đỗ Phủ nghĩ có lẽ Lí Bạch cũng ném thơ xuống sông Mịch La bởi Lý Bạch từng làm thơ ca ngợi thương tiếc Khuất Nguyên . Bản Thơ Đường 2 tập ( Nxb Văn học 1987- nhóm soạn giả) in sai như sau : "si mị "( ma quỉ núi rừng) in sai thành " ly vị"," đầu thi" in sai thành " đầu thư", "ứng cộng" thành "ưng cộng" (P.H.N) 76 . Thu hứng 秋兴 Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ 秋 兴 玉 露 凋 伤 枫 树 林 巫 山 巫 夹 气 萧 森 江 间 波 浪 兼 天 涌 塞 上 风 云 接 地 荫 丛 菊 两 开 他 日 泪 孤 舟 一 系 姑 园 心 寒 依 处 处 崔 刀 尺 白 帝 城 高 急 幕 砧

Qiu xìng

Yù lù diāo shang fēng shù lín Wu shan Wu jià qì xiāo sen Jiang jian bó làng jian tiān yǒng Sài shàng feng yun jiè dì yin Cóng jù liǎng kai tā ri lèi Gu zhou yi xì gù yuan xin Hán yi chù chù cui dāo chì Bái Dì chéng gāo ji mù zhen

. Cảm hứng mùa thu Sương như ngọc làm tàn cây lá rừng phong Núi Vu sơn, kẽm Vu giáp khí trời âm u lạnh ngắt Sóng trên sông mạnh trùm cả trời Trên cửa ải, gió mây tiếp liền với mặt đất âm u Hai lần đám cúc nở làm rơi nước mắt khác nữa Con thuyền lẻ loi buộc mãi với trái tim vườn cũ Áo lạnh giục giã dao thước (thợ may) nơi nơi Thành Bạch đế trên cao về chiều (nghe) gấp gáp tiếng chày giặt vải . Thu hứng Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm Vu Sơn, Vu Giáp khí tiêu sâm Giang gian ba lãng kiêm thiên dũng Tái thượng phong vân tiếp địa âm Tùng cúc lưỡng khai tha nhật lệ Cô chu nhất hệ cố viên tâm Hàn y xứ xứ thôi đao xích Bạch đế thành cao cấp mộ châm Lác đác rừng phong hạt móc sa Ngàn non hiu hắt khí thu hoà. Lưng trời sóng rợn lòng sông thẳm Mặt đất mây đùn cửa ải xa. P.H.N 2004 90 Khóm cúc tuôn thêm dòng lệ cũ Con thuyền buộc chặt mối tình nhà. Lạnh lùng giục kẻ tay dao thước Thành Bạch chày vang bóng ác tà ( Nguyễn Công Trứ dịch) Chú thích : Trong Đường Thi tam bách thủ, ông Ngô văn Phú chép câu 3 là " kiêm thiên địa" có lẽ không chính xác. Nếu câu 3 là " thiên địa" thì trùng lặp "địa" câu 4, mặt khác danh từ "địa" không thể đối với tính từ "âm". Phải là "kiêm thiên dũng" ( bản của Trần Trọng Kim) mới tả được cái chất hung hăng của sóng . Câu 3 đối với câu 4, tức là " kiêm thiên dũng" đối lập với "tiếp địa âm" - đó mới thực là Đỗ Phủ vậy ! Soạn giả Ngô Văn Phú dịch câu 5 là : Hai lần tùng cúc nở từng rơi nước mắt. Người đọc dễ hiểu lầm là hoa tùng và hoa cúc. Thực ra "tùng" là " đám, bụi" chứ không phải cây tùng . Ông Phú còn dịch "phong thụ lâm" là "rừng bàng" . Không thể ép cây phong TQ thành cây bàng Việt Nam được vì hai cây rất khác nhau, chỉ giống màu lá đỏ lúc mùa thu . . 77. Thu phố ca 秋浦歌 Qiū Pǔ gē Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái

炉火照天地 红星乱紫烟 赧郎明月夜 歌曲动寒川

Lu huǒ zhào tiān dì Hóng xīng luàn zǐ yān Nǎn lāng míng yuè yè Gē qù dòng hán chuān O

Bài ca Thu phố Lửa lò chiếu sáng cả trời đất những đốm lửa hồng nhảy lung tung trong làn khói tím Má anh ửng đỏ sáng lên dưới trăng Bài hát khua động cả dòng sông lạnh lẽo

Thu phố ca Lô hoả chiếu thiên địa Hồng tinh loạn tử yên Noãn lang minh nguyệt dạ Ca khúc động hàn xuyên

Lửa lò chiếu sáng cả đất trời, Khói tím rộn tia hồng lấp lánh. Má chàng rực đỏ loá đêm trăng Khúc ca khua động dòng sông lạnh.

Lí Bạch có hai bài cùng tên "Thu phố ca" P.H.N 2004 91 Nhà thơ say sưa ngắm nhìn người thợ rèn, yêu mến và nhận thấy những vẻ đẹp của người thợ rèn vất vả.

78. Thu tứ 秋思 Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái

秋思 秋风清 秋月明 落叶聚还散 寒鸦栖复惊 相思相见知何日 此时此夜难为情 Qiū sī

Qiū fēng qīng Qiū yuè míng Luò yè jù huán sàn Hán yā qī fú jīng Xiāng sī xiāng jiàn zhī hé rì Cǐ shí cǐ yè nán wēi qíng V

Gió thu trong mát Trăng thu sáng tươi Lá rụng tụ rồi tán Quạ thấy lạnh kinh sợ đậu lại Nhớ nhau, biết ngày nào gặp lại (Như) lúc này đêm nay biêt bao là tình

Thu phong thanh Thu nguyệt minh Lạc diệp tụ hoàn tán Hàn nha thê phục kinh Tương tư tương kiến tri hà nhật Thử thời thử dạ nan vi tình

Tứ thơ mùa thu Gió thu thanh Trăng thu minh P.H.N 2004 92 Lá rụng tụ lại tán Quạ đậu lạnh giật mình Nhớ nhau biết đến ngày nào gặp Giờ này đêm ấy xiết bao tình (Trần Trọng Kim dịch thơ) Lời bàn : Bài thơ theo lối cổ phong, gọi là " tam ngũ thất ngôn " . Lí Bạch viết ra tự nhiên như lời nói . Đó là một nét phóng khoáng của " thi tiên " . Câu 3 viết giản đơn, cô đúc nên khó hiểu : con quạ định bay nhưng lạnh quá khiến nó sợ mà đậu lại cành cây, không dám bay nữa . Cảm giác về cái lạnh giá phương Bắc như Lí Bạch thật tinh tường đến vậy .

79. Tì bà hành 琵琶行 Pi pa xíng Bạch Cư Dị 白居易 Bái Ju Yì

浔阳 江 头 夜 送 客 枫 叶 荻 花 秋 瑟瑟 主 人下 马 客 在 船 举 酒 欲饮无管弦

醉不成欢惨 将别 别 时茫茫 江浸月 忽闻水上 琵琶声 主人忘 归客不发

Xun Yang jiang tóu yè sòng kè Fēng yè dì huā qiū sè sè Zhǔ rén xià mǎ kè zài chuán Jǔ jiǔ yù yǐn wū guǎn xuán

Zuì bù chéng huān, cǎn xiāng biè Biè shí māng māng jiāng jìn yuè Hù wēn shuǐ shàng pipa xíng Zhǔ rén wāng guī kè bù fà

Xún shēng àn wèn tán zhě shuī ? Pipa shēng tíng yù yǔ chí Yí chuán xiang jìn yao xiang jiàn Tiān jiǔ huí dēng chóng kāi yàn .

Qiān hu wàn huàn shǐ chù lāi Yōu bào pi pa bàn zhē miàn Zhuǎn zhù bò xián sān liǎng sheng 寻声暗问弹者谁 ? 琵琶声停欲语迟 移船相近邀相见 添酒回灯重开宴

P.H.N 2004 93 Wèi chéng qù diào xiān yǒu qíng

Xián xián yǎn yì, sheng sheng sì Sì sù píng shēng bù dè zhì Dī mēi xìn shǒu xù xù tán . Shuo jìn xīn zhong wū xiàn shì

Qīng lóng màn ran mò fù tiāo Chū wēi Ní Cháng hòu Liù Yao Dà xuán cáo cáo rū jì yǔ Xiǎo xián jiè jiè rū sī yǔ

Cáo cáo qiè qiè cuò zá tán Dà zhu xiǎo zhu luò yù bán Jian guan ying yǔ hua dí huá Yōu yān quán liū shuǐ xià tān Shuǐ quán lěng sè xuán níng jùe Níng jùe bù tōng sheng qiàn xiē Biè yǒu you qíng àn hèn shēng Cǐ shí wū sheng shèng yǒu sheng

Yin píng zhā pò shuǐ jiāng bèng Tiě qì tù chù dāo qiāng míng Qù zhōng chōu bò dāng xīn huá Sì xián yī shēng ru liè bò

Dong chuán xī fǎng jiǎo wu yán Wei jiàn jiang xin qiū yuè bái Chén yín fàng bò chā xián zhōng Zhěng dùn yī sháng qǐ liǎn rōng

Zì yán : běn shì jing chéng nǔ Jia zài Xiá Mā léng xià zhù Shì san xuè dè tán pipa Mīng shǔ jiào fáng dì yī bǔ

Qù bà céng jiao Shàn Cái fù Zhuāng chéng měi bèi Qiū Niang dù Wǔ Ling nian shàozheng chán tóu Yī qù hóng xiāo bù zhī shù

千呼万唤始出来 犹报琵琶半遮面 转轴拨弦三两声 未成曲调无有情

弦弦掩抑声声思 似诉平生不得志 低眉信手续续弹 说尽心中无限事

轻拢慢燃抹复挑 初为霓裳后六么 大弦嘈嘈如急雨 小弦切切如私语

嘈嘈切切错杂弹 大珠小珠落玉盘 间关莺语花底滑 幽咽泉流水下滩 水泉冷涩弦凝绝 凝绝不通声堑歇 别有幽情暗恨生 此时无声胜有声

银瓶乍破水浆迸 铁骑突出刀枪鸣 曲终抽拨当心画 四弦一声如裂帛

东船西肪剿无言 惟见江心秋月白 沉吟放拨插弦中 P.H.N 2004 94 Dián tóu yīn bí jì jiē suì Xuè sè luō qūn fān jiǔ wū Jin nian huān xiào fù mīng niān . Qiū yuè chūn feng děng xián dù

Dì zǒu tóng jūn , ai jiè sǐ Mù qù zhāo lai yǎn sè gù Mēn qián lèng luò chè mǎ xi Lǎo dà jià zùo shāng rén fù

Qiang ren zhòng lì qing biè li Qián yuè Fú Liang mǎi chá qù ! Qù lái jiang kǒu shǒu kōng chuán Rǎo chuán yuè mīng, jiang shuǐ hán

Yè lái hù mèng shào niān shì Mèng tí zhuāng lèi hóng lán gan Wǒ wēn pipa yǐ tàn xī Yǒu wēn cǐ yǔ chōng jì jì

Tóng shì tiān yá lun luò rén Xiang féng hé bì céng xiāng shì Wǒ cóng qù niān cí dì jīng Zhè ju wò bìng Xún Yāng chéng

Xún Yāng dì xì wū yin yuè Zhōng suì bù wēn sī zhù shēng Zhù jìn Pén Jiāng dì dī shī Huáng lū kǔ zhù rǎo zhái shēng

Qí jian dàn mù wēn hé wù Dǔ juān dí xuè yuān āi ming . Chūn jiang huā zhāo qiū ming yè Wǎng wǎng qǔ jiǔ huán dù qīng

Qǐ wū shan ge yǔ cūn dí Ōu yǎ zhōu zhà nān wēi tīng Jin yè wēn jun pipa yǔ Ru tīng xiān yuè ér zàn ming

Mò cí gèng zuò tán yi qù 整顿衣裳起敛容

自言本是京城女 家在虾蚂陵下住 十三学得琵琶弹 名属教坊第一部

曲罢曾教善才服 妆成每被秋娘妒 五陵年少争缠头 一曲红绡不知数

佃头银篦击节碎 血色罗裙翻酒污 今年欢笑复明年 秋月春风等闲度

弟走从君哀姊死 暮去朝来颜色故 门前冷落车马稀 老大嫁作商人妇

商人重利轻别离 前月浮梁买茶去 去来江口守空船 扰船明月江水寒

夜来忽梦少年事 梦啼妆泪红栏杆 我闻琵琶已叹息 又闻此语重唧唧

同是天涯沦落人 相逢何必曾相识 P.H.N 2004 95 Wèi jun fān zuò Pipa xing Gǎn wǒ cǐ yan liang jiǔ lì Què zuò cù xián xián zhuǎn jí

Qī qī bù sì xiàng qián shēng Mǎn zuò chóng wēn jie yǎn qì Zuò zhōng qì xià shuí zuì duō ? Jiang Zhu Sī Mǎ qing shān shī ! R

我从去年辞帝京 谪居卧病浔阳城

浔阳地僻无音乐 终岁不闻丝竹声 住近湓江地低湿 黄芦苦竹绕宅生

其间旦暮闻何物 杜鹃啼血猿哀鸣 春江花朝秋月夜 往往取酒还独倾

岂无山歌与村笛 呕哑啁哳难为听 今夜闻君琵琶语 如听仙乐耳暂明

莫辞更坐弹一曲 为君翻作琵琶行 感我此言良久立 却坐促弦弦转急

凄凄不似向前声 满坐重闻皆掩泣 坐中泣下谁最多 江洲司马青衫湿 ! R - Gian quan : tiếng chim kêu ríu rít - Thiện tài : thầy dạy âm nhạc - Thu Nương : người đàn bà đẹp luống tuổi . - Ngũ Lăng ở gần kinh thành - Triền đầu : khăn đỏ , ban thưởng cho ca công ca vũ - Điền đầu ngân tì : đồ trang sức cài tóc đàn bà , điền là thứ hoa làm bằng ngọc châu và lông chim thuý , tì ( bề) là cái lược để gỡ tóc. Khi say chơi đàn, đầu lắc quá mạnh khiến cho những hoa và lược ấy rơi vỡ - Phù Lương là một huyện có trà ngon, thuộc tỉnh Chiết Giang - Lan can : bao lơn / vành mắt Bài Tựa của tác giả ghi rõ làm năm Nguyên Hoà thứ 11 (816) triều vua Đường Hiến Tôn P.H.N 2004 96 * Dịch thơ : Phan Huy Thực ( trước ghi lầm là Phan Huy Ích con trai ông ) họ Phan xứ Sài Sơn , Quốc Oai , Hà Tây, thời nhà Nguyễn * Hiệu đính bản Hán Việt, phiên âm Bắc Kinh : Phùng Hoài Ngọc

Phiên âm Hán Việt

Tầm Dương giang đầu dạ tống khách, Phong diệp dịch hoa thu sắt sắt. Chủ nhân há mã khách tại thuyền, Cử tửu dục ẩm vô quản hưyền. Tuý bất thành hoan, thảm tương biệt Biệt thời mang mang giang tầm nguyệt, Hốt văn thuỷ thượng tì bà thanh, Chủ nhân vong quy, khách bất phát. Tầm thanh ám vấn đàn giả thuỳ ? Tỳ bà thanh đình dục ngữ trì. Di thuyền tương cận yêu tương kiến, Thiêm tửu hồi đăng trùng khai yến.

Thiên hô vạn hoán thuỷ xuất lai, Do bão tỳ bà bán già diện. Chuyển trục bát huyền tam lưỡng thanh, Vị thành khúc điệu tiên hữu tình. Huyền huyền yểm ức thanh thanh tứ, Tự tố bình sinh bất đắc chí. Đê mi tín thủ tục tục đàn, Thuyết tận tâm trung vô hạn sự. Khinh lung mạn nhiên mạt phục khiêu, Sơ vi " Nghê thường", hậu " Lục yêu". Đại huyền tao tao như cấp vũ, Tiểu huyền thiết thiết như tư ngữ. Tao tao thiết thiết thác tạp đàn, Đại châu tiểu châu lạc ngọc bàn. Gian hoan oanh ngữ hoa để hoạt, U yết truyền lưu thuỷ há than. Thuỷ tuyền lãnh sáp huyền ngưng tuyệt, Ngưng tuyệt bất thông thanh tạm yết.

Biệt hữu u tình ám hận sinh. Thử thời vô thanh thắng hữu thanh. Ngân bình sạ phá thuỷ tương binh, Thiết kị đột xuất đao thương minh. Khúc cung thu bát đương tâm hoạch, Tứ huyền nhất thanh như liệt bạch Đông thuyền tây phảng tiễu vô ngôn Duy kiến giang tâm thu nguyệt bạch Trầm ngâm phóng bát sáp huyền trung, Chỉnh đốn y thường khởi liễm dung. Tự ngôn : " Bản thị kinh thành nữ, Gia tại Hà Mô lăng hạ trú. Thập tam học đắc tỳ bà thành, Danh thuộc giáo phường đệ nhất bộ. Khúc bãi tằng giao Thiện Tài phục, Dịch thơ:

Bến Tầm Dương canh khuya đưa khách, Quạng hơi thu, lau lách đìu hiu. Người xuống ngựa khách dừng chèo Chén quỳnh mong cạn, nhớ chiều trúc ti. Say những luống ngại khi chia rẽ, Nước mênh mông đượm vẻ gương trong Đàn ai nghe vẳng bên sông, Chủ khuây khỏa lại khách dùng dằng xuôi. Tìm tiếng sẽ hỏi ai đàn tá? Dừng dây tơ nấn ná làm thinh. Dời thuyền ghé lại thăm tình, Chong đèn, thêm rượu, còn dành tiệc vui.

Mời mọc mãi, thấy người bỡ ngỡ, Tay ôm đàn che nửa mặt hoa. Vặn đàn mấy tiếng dạo qua, Dẫu chưa nên khúc, tình đà thỏang hay. Nghe não nuột mấy dây buồn bực, Dường than niềm tấm tức bấy lâu; Mày chau tay gảy khúc sầu, Dãi bày hết nỗi trước sau muôn vàn. Ngón buông bắt khoan khoan dìu dặt, Trước Nghê thường sau thoắt Lục yêu: Dây to nhường đổ mưa rào, Nỉ non dây nhỏ khác nào chuyện rịêng. Tiếng cao thấp lựa chen lần gảy, Mâm ngọc đâu bỗng nảy hạt châu Trong hoa oanh ríu rít nhau, Nước tuôn róc rách, chảy mau xuống ghềnh. Nước suối lạnh, dây mành ngừng dứt, Ngừng dứt nên phút bặt tiếng tơ

Ôm sầu, mang hận ngẩn ngơ, Tiếng tơ lặng ngắt, bây giờ càng hay. Bình bạc vỡ tuôn đầy dòng nước, Ngựa sắt giong, xô xát tiếng đao Cung đàn trọn khúc thanh tao, Tiếng buông xé lụa, lựa vào bốn dây. Thuyền mấy lá đông tây lặng ngắt, Một vầng trăng trong vắt lòng sông; Ngậm ngùi đàn bát xếp xong, Áo xiêm khép nép hầu mong giãi lời. Rằng: "Xưa vốn là người kẻ chợ. Cồn Hà Mô trú ở lân la; Học đàn từ thuở mười ba, Giáo phường đệ nhất chỉ đà chép tên Gã Thiện Tài sợ phen dừng khúc, P.H.N 2004 97 Trang thành mỗi bị Thu Nương đố. Ngũ Lăng niên thiếu tranh triền đầu, Nhất khúc hồng tiêu bất tri số.

Điền đầu ngân tì kích tiết toái, Huyết sắc la quần phiên tửu ố. Kim niên hoan tiếu phục minh niên, Thu nguyệt xuân phong đặng nhàn độ. Đệ tẩu tòng quân, a di tử, Mộ khứ, triêu lai nhan sắc cố, Môn tiền lãnh lạc xa mã hy, Lão đại giá tác thương nhân phụ, Thương nhân trọng lợi khinh biệt ly, Tiền nguyệt Phù Lương mãi trà khứ? Khứ kại giang khẩu thủ không thuyền, Nhiễu thuyền nguyệt minh, giang thuỷ hàn, Dạ thâm hốt mộng thiếu niên sự, Mộng đề trang lệ hồng lan can". Ngã văn tì bà dĩ thán tức, Hựu văn thử ngữ trụng tức tức, Đồng thị thiên nhai luân lạc nhân, Tương phùng hà tất tằng tương thức. Nã tòng khứ niên từ Đế kinh, Trích cư ngoạ bệnh Tầm Dương thành. Tầm Dương địa tịch vô âm nhạc, Chung tuế bất văn ty trúc thanh. Trú cận Bồn Giang địa đê thấp, Hoàng lô khổ trúc nhiễu trạch sinh. Kỳ gian đán mộ văn hà vật, Đỗ quyên đề huyết viên ai minh. Xuân giang hoa triêu thu nguyệt dạ Vãng vãng thủ tửu hoàn độc khuynh. Khởi vô sơn ca dữ thôn địch, Âủ á trào triết nan vi thinh. Kim dạ văn quân tì bà ngữ, Như thính tiên nhạc nhĩ tạm minh. Mạc từ cánh toạ đàn nhất khúc, Vị quân thiên tác tì bà hành". Cảm ngã thử ngôn lương cửu lập, Khước toạ xúc huyền huyền chuyển cấp. Thê thê bất tự hướng tiền thanh, Mãn toạ trùng văn giai yểm khấp. Toạ trung khấp hạ thuỳ tối đa ? Giang Châu Tư Mã thanh sam thấp ! Ả Thu Nương ghen lúc điểm tô, Ngũ Lăng chàng trẻ ganh đua Biết bao the thắm chuốc mua tiếng đàn.

Vành lược bạc gẫy tan dịp gõ, Bức quần hồng hoen ố rượu rơi: Năm năm lần lữa vui cười Mải trăng hoa chẳng đoái hoài xuân thu. Buồn em trảy, lại lo dì thác Sầu hôm mai đổi khác hình dong; Cửa ngoài xe ngựa vắng không, Thân già mới kết duyên cùng khách thương. Khách trọng lợi khinh đường li cách, Mải buôn chè sớm tếch nguồn khơi; Thuyền không, đậu bến mặc ai Quanh thuyền trăng dãi nước trôi lạnh lùng. Đêm khuya, sực nhớ vòng tuổi trẻ Chợt mơ màng dòng lệ đỏ hoen." Nghe đàn ta đã chạnh buồn, Lại rầu nghe nỗi nỉ non mấy lời: "Cùng một lứa bên trời lận đận, Gặp gỡ nhau lọ sẵn quen nhau; Từ xa kinh khuyết bấy lâu, Tầm Dương đất trích gối sầu hôm mai. Chốn cùng tịch lấy ai vui thích, Tai chẳng nghe đàn địch cả năm: Sông Bồn gần chốn cát lầm, Lau vàng, trúc võ, âm thầm, quanh hiên. Tiếng chi đó nghe liền sớm tối: Cuốc kêu sầu, vượn hót véo von; Hoa xuân nở nguyệt thu tròn, Lần lần tay chuốc chén son ngập ngừng: -Há chẳng có ca rừng, địch nội? -Giọng líu lo buồn nỗi khó nghe; Tỳ bà nghe dạo canh khuya, Dường như tiên nhạc gần kề bên tai. Hãy ngồi lại gẩy chơi khúc nữa, Sẽ vì nàng soạn sửa bài ca." Đứng lâu dường cảm lời ta Lại ngồi lựa phím đàn đà kíp dây. Nghe não nuột khác tay đàn trước, Khắp tiệc hoa sướt mướt lệ rơi; Lệ ai chan chứa hơn người ? Giang Châu Tư Mã đượm mùi áo xanh. Lời bàn Tuyệt kĩ thi ca của Bạch Cư Dị . Thi hào Nguyễn Du đã học ông để tả những cảnh Thuý Kiều chơi đàn trong Truyện Kiều bất hủ của mình. Nhà thơ Xuân Diệu cũng mượn ý tứ của Bạch Cư Dị để viết nên bài "Lời kĩ nữ ". Khác là : khách muốn ra đi, kĩ nữ năn nỉ níu chàng ở lại.

P.H.N 2004 98 80. Tiên tử tống Lưu Nguyễn xuất động 仙 子 送 刘 阮 出 洞 Xiān zǐ sòng Liū Ruǎn chù dòng Tào Đường 曹 唐 Cáo Táng

殷勤相送出天台 仙境那能却再来 云液既归须强饮 玉书无事莫频开 花留洞口应长在 水到人间 定不回 惆怅溪头从此别 碧山明月照苍苔

Yīn qín sòng bié chù Tiān Tāi Xiān jǐng nar nēng què zài lái Yūn yè jǐ guī xū qiǎng yǐn Yù shū wū shì mò pín kāi Huā liū dòng kǒu yīng cháng zài Shuǐ dào rén jiān dìng bù huí Chóu chàng qī tóu cóng cǐ biè

O Ân cần tiễn nhau ra khỏi núi Thiên Thai Cõi tiên đâu có thể đến lần nữa được Rượu Vân dịch người về cố uống đi Lá Ngọc thư, nếu không cần thì đừng mở Hoa cửa động đang còn tươi mãi Nước về trần quyết không trở lại Ngơ ngẩn đầu suối, li biệt từ đây Ánh trăng trên núi biếc soi lớp rêu xanh

Ân cần tương tống xuất Thiên Thai Tiên cảnh na năng khước tái lai Vân dịch kí qui tu cưỡng ẩm Ngọc thư vô sự mạc tần khai Hoa lưu động khẩu ưng trường tại Thuỷ đáo nhân gian định bất hồi Trù trướng khê đầu tòng thử biệt Bích sơn minh nguyệt chiếu thương đài

Các nàng tiên tiễn Lưu Nguyễn ra khỏi động Ân cần đưa khỏi lối Thiên Thai, Tiên cảnh khôn mong trở lại rồi. Chén rượu ngày về nên gượng uống, Phong thư vô sự chớ thường coi. Hoa nương cửa động hoa thơm mãi, Nước xuống khơi trần, nước chảy xuôi. Theo tiễn bâng khuâng bên suối lạnh, Rêu ngàn non quạnh bóng trăng soi. (Ngân Giang dịch) Chú thích : Vân dịch là thứ rượu quí , ngọc thư là cuốn sách dạy tu luyện của Đạo gia . Nhà thơ Tản Đà viết bài "Tống biệt" : Lá đào rơi rắc chốn Thiên Thai tiên cảnh khôn mong trở lại rồi .... P.H.N 2004 99

81. Tiên tử động trung hữu hoài Lưu Nguyễn 仙子洞中有怀刘阮 Xiān zǐ dòng zhōng yǒu huái Liū Ruǎn Tào Đường

不将清瑟理霓裳 尘梦那知鹤梦长 洞里有天春寂寂 人间无路月茫茫 玉沙瑶草沿溪碧 刘水桃花满涧香 晓露风灯易零落 此生无处问刘郎

Bù jiāng qīng sè lǐ Ní Cháng Chén mèng nà zhī hè mèng cháng Dòng lǐ yǒu tiān chūn jì jì Rén jiān wū lǔ yuè māng māng Yù shā yāo cǎo yān qī bì Liū shuǐ táo huā mǎn jiǎn xiāng Xiǎo lù fēng dēng yì líng luò C

Không đem tiếng đàn sắt nhẹ nhàng lựa khúc Nghê thường nữa Người trong giấc mộng trần biết đâu giấc mộng hạc (mộng tiên) dài Trong động riêng một bầu trời, cảnh xuân yên lặng Cõi người không đường đi tới, bóng nguyệt mơ màng Cõi tiên trên bãi ngọc, xanh biếc ven khe suối Hoa đào theo nước trôi, hương thơm đầy suối Hạt móc sớm mai ngọn đèn trước gió dễ tiêu tan Kiếp này còn biết tìm hỏi chàng Lưu ở chốn nào ?!

Bất tương thanh sắt lý Nghê thường Trần mộng na tri hạc mộng trường Động lí hữu thiên xuân tịch tịch Nhân gian vô lộ nguyệt mang mang Ngọc sa dao thảo liên khê bích Lưu thuỷ đào hoa mãn giản hương Hiểu lộ phong đăng dị linh lạc Thử sinh vô xứ vấn Lưu lang

Trong động, tiên tử nhớ hoài Lưu Nguyễn

Ngón đàn biếng lựa khúc Nghê thường, Ai biết hồn ai những vấn vương. Trời khoá non tiên xuân quạnh quẽ, P.H.N 2004 100 Đường đi cõi tục nguỵêt mơ màng. Cỏ dao dát ngọc liên khe biếc, Nước chảy hoa đào ngát suối hương. Đèn gió sương mai ngao ngán nhẽ, Kiếp này không chốn hỏi Lưu lang K.D

82. Tiễn biệt hiệu thư Thúc Vân trên lầu Tạ Thiếu xứ Tuyên Châu Lí Bạch 李 白 Lǐ Bái

宣 州 谢 眺 楼 饯 别 校 书 叔 云

弃 我 去 者 昨 日 之 日 不 可 留 乱 我 心 者 今 日 之 日 多 烦 忧 长 风 万 里 送 秋 雁 对 此 可 以 酣 高 楼 蓬 来 文 章 建 安 骨 中 间 小 谢 又 清 发 俱 怀逸 兴 壮 思 飞

抽 刀 断 水 水 更 流 举 杯 消 愁 愁 更 愁 人 生 在 世 不 称 意 明 朝 散 发 弄 扁 舟

Xuan Zhou Xiě Tiào lóu jiǎn bié xiào shu Shù Yun

Qì wǒ qù zhě zuò rì zhi rì bù kě liu luan wǒ xin zhě jin ri zhi ri duo fán you

Chang feng wàn lǐ sòng qiu yǎn Duì cǐ kě yǐ hán gao lou Péng Lai wen zhang , Jiàn An gǔ Zhong jian Xiǎo Xiè yǒu qing fā Ju huái yì xìng zhuàng sì fei

Chōu dao duan shuǐ, shuǐ géng liu Jǔ bei xiao chóu , chóu gèng chóu Ren sheng zài shì bù chèn yì Ming zhao sàn fà lòng pianzhou

Phiên âm Hán Việt Tuyên châu Tạ Diểu Lâu tiễn biệt hiệu thư ThúcVân Khí ngã khứ giả, tạc nhật chi nhật bất khả lưu, Loạn ngã tâm giả, kim nhât chi nhật đa phiền ưu.

Trường phong vạn lí tống thu nhạn, Đối thử khả dĩ hàm cao lâu. Bồng lai văn chương Kiến An cốt, P.H.N 2004 101 Trong gian Tiểu Tạ hựu thanh phát. Câu hoài dật hứng tráng tứ phi, Dục thương thanh thiên lãm minh nguyệt.

Trừu đao đoạn thuỷ, thuỷ cánh lưu, Cử bôi tiêu sầu, sầu sầu cánh sầu. Nhân sinh tại thế bất xứng ý, Minh triêu tản phát lộng biên châu.

Dịch nghĩa: Trên lầu Tạ Thiểu ở Tuyên Châu tiễn quan hiệu thư Thúc Vân

Bỏ ta mà đi, ngày hôm qua đã không sao giữ lại được, Làm rối loạn lòng ta, ngày hôm nay lắm chuyện ưu phiền. Gío thồi dài muôn dặm, tiễn chim nhạn mùa thu, Trước cảnh này, có thể chén say trên lầu cao ngất. Văn chương cung Bồng Lai, phong cách đời Kiến An. Trong đó Tiểu Tạ lại càng thanh cao rất mực, Lòng mang theo hứng thơ phóng dật, tứ thơ hùng mạnh tung bay. Muôn lên trời xanh nắm vầng trăng sáng,

Rút kiếm chém nước, nước vẫn chảy, Nghiêng chén tiêu sầu, sầu càng sầu. Người sống ở đời không được như ý, Sớm mai xoã tóc thả thuyền nhẹ chơi.

Dịch thơ:

Bỏ ta mà đi là ngày hôm qua cầm được đâu ! Rối lòng ta chừ, ngày hôm nay lắm ưu sầu ! Muôn dặm gió thu đưa cánh nhạn, Cảnh ấy lầu cao đáng dốc bầu. Văn thái Bồng Lai chất Kiến An, ngang hàng Tiểu Tạ thanh tao tuyệt ! Tứ hùng hứng lạ vút bay lên, Muốn đến trời xanh xem vầng nguyệt.

Cầm kiếm chặt nước, nước cứ trôi, Cất chén tiêu sầu, sầu không vơi. Người sinh ở đời chẳng vừa ý, Mai đây xoã tóc cưỡi thuyền chơi.

(Khương Hữu Dụng dich)

P.H.N 2004 102

83. Tĩnh dạ tư Lí Bạch 李白 Lǐ Bái

静 夜 思 床 前 明 月 光 疑 是 地 上 爽 举 头 望 明 月 低 头 思 故 乡 Jìng yè si

Chuáng qián míng yuè guāng Yi shì dì shàng shuang Jù tóu wàng míng yuè Di tóu si gù xiāng

Cảm nghĩ đêm yên tĩnh

Đầu giường ánh trăng rọi, Ngỡ mặt đất phủ sương. Ngẩng đầu nhìn trăng sáng, Cúi đầu nhớ cố hương.

Tĩnh dạ tư

Sàng tiền minh nguyệt quang Nghi thị điạ thượng sương Cử đầu vọng minh nguyệt Đê đầu tư cố hương

Lời bàn : Chú ý cặp đối " Ngẩng đầu .... cúi đầu " Xác định không gian nghệ thuật và thời gian nghệ thuật của bài thơ, từ đó có hướng phân tích . ( Đêm đó ở đâu ? cụ thể hay mơ hồ, một lần hay tái diễn ?)

P.H.N 2004 103

84. Tống biệt 送别 Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

送别 下马淫军酒 问军何 所之 军言不得意 归卧南山 陲 但 去莫副问 白云无尽及 Sòng bié

Xià mǎ yǐn jūn jiǔ Wèn jūn hé suǒ zhī ? Jūn yān bù dè yì Guī wò Nan shān chuí Dǎn qù mò fú wèn Bái yūn wu jìn jí

Tiễn biệt

Xuống ngựa mời bác uống ruợu Hỏi bác đi đâu đấy Bác rằng chẳng được vừa ý về nằm ven Nam sơn Cứ đi, không hỏi nữa Mây trắng không tận cùng

Tống biệt

Há mã ẩm quân tửu Vấn quân hà sở chi ? Quân ngôn bất đắc ý Qui ngoạ Nam Sơn thuỳ Đãn khứ mạc phục vấn Bạch vân vô tận kỳ

P.H.N 2004 104

85. Tống Nguyên Nhị đi sứ Tây An Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

送 元 二 使 西 安

渭 城 朝 雨 邑 轻 尘 客 舍 青 青 柳 色 新 劝 君 更 尽 一 杯 酒 西 出 阳 关 无 古 人

Sòng Yuan Èr shì Xi An

Wèi chéng zhao yǔ yi qing chén Kè shè qing qing liǔ sè xin Quàn jūn gèng jìn yī bēi jiǔ Xi chù Yang Guan wū gù rén x

Dịch nghĩa : Tiễn bác Hai Nguyên đi sứ Tây An

Đất Vị Thành mưa sớm thấm làng bụi nhẹ, Nơi quán khách liễu mới đổi màu xanh rờn. Mời bác hãy uống cạn thêm chén nữa, Đi về phía tây, ra khỏi Dương quan sẽ không có ai là cố nhân nữa.

Tiễn Nguyên Nhị sứ Tây An

Vị Thành khiêu vũ ấp khinh trần, Khách xá thanh thanh liễu sắc tân. Khuyến quân cánh tận nhất bôi tửu, Tây xuất Dương quan vô cố nhân.

Dịch thơ:

P.H.N 2004 105 Mưa mai thấm bụi Vị Thành; Liễu bên quán trọ sắc xanh ngời ngời. Khuyên anh hãy cạn chén mời; Dương quan ra khỏi ai người cố tri (Tương Như dịch )

\

86. Trúc lý quán 竹里馆 Zhù lǐ guǎn Vương Duy 王 维 Wáng Wēi

独坐幽篁里 弹琴复长啸 深林人不知 明月来相照

Dù zuò yōu huáng lǐ Tán qín fù cháng xiāo Shēn lín rén bù zhī Míng yuè lái xiāng zhào

Quán trong rặng trúc

Một mình ngồi trong rặng trúc rợp bóng Tiếng đàn cầm rồi tiếng sáo thổi lại Rừng sâu người chẳng hề biết Trăng sáng đến bên ta chiếu sáng

Trúc lí quán

Độc toạ u hoàng lí Đàn cầm phục tràng tiêu Thâm lâm nhân bất tri Minh nguyệt lai tương chiếu

Ngồi một mình dưới trúc Đàn sáo ai chơi hoài Rừng sâu người chẳng biết P.H.N 2004 106 Trăng sáng với ta thôi (NVPhú dịch)

87. Tuyệt cú Đỗ Phủ 杜甫 Dù Fǔ

绝 句 两 个 黄 鹂 鸣 翠柳 一 行 白 鹭 上 青天 窗含 西 岭 千 秋 雪 门 泊 东吴 万 里 船

Juè jù

Liǎng gě huáng li míng cuì liǔ Yi háng bái lù shàng qing tiān Chuang hán Xi Lǐng tiān qiu xuě Mén bò Dong Wu wàn lǐ chuán

Câu thơ trác tuyệt

Hai con chim oanh kêu trong đám liễu biếc Một hàng có trắng hướng lên trời xanh Song cửa chứa núi Tây Lĩnh tuyết đọng ngàn năm

Tuyệt cú

Lưỡng cá hoàng li minh thuý liễu Nhất hàng bạch lộ thướng thanh thiên Song hàm Tây Lĩnh thiên thu tuyết P.H.N 2004 107 Ngoài cửa, đậu những thuyền xứ Đông Ngô xa vạn dặm

Môn bạc Đông Ngô vạn lí thuyền

Hai cái oanh vàng kêu liễu biếc, Một đàn có trắng vút trời xanh. Ngàn năm tuyết núi song in sắc Muôn dặm thuyền Ngô cửa dập dềnh. (KD)

Lời bàn : Lúc này nhà thơ đang ở nơi xa, trong một căn lều cỏ . Đường về quê phải qua xứ Đông Ngô . Tiếp tục ra đi hay trở lại quê nhà ? Đọc kĩ bài thơ sẽ biết . Bộ tranh tứ bình ( kết cấu liên hoàn) diễn tả một tâm trạng thầm kín, băn khơan lựa chọn của nhà thơ .

88. Tử vi hoa 紫 薇花 Zǐwēi huā Bạch Cư Dị 白居易 Bái Ju Yì

丝纶阁下文章静 钟鼓楼中刻漏长 独坐黄昏谁是伴 紫薇花对紫薇郎

Sī lūn gè xià wēn zhang jǐng Zhōng gǔ lóu zhōng kè lòu zháng Dù zuò huáng hūn shuì shì bàn Zǐ wēi huā duì zǐ wēi lāng

.

Dưới gác Mịch Luân đã yên lặng chuyện văn chương Chuông trống lầu canh báo đêm đã vang xa Một mình ngồi từ sáng đến chiều, ai là bạn ?

Mịch Luân các hạ văn chương tĩnh Chung cổ lâu trung khắc lậu trường Độc toạ hoàng hôn thuỳ thị bạn P.H.N 2004 108 Hoa tử vi đối mặt với người yêu hoa tử vi

Tử vi hoa đối tử vi lang

Hoa tường vi Gác Mịch Luân bặt văn từ Lầu chuông lầu trống báo giờ dồn vang Thâu ngày vắng bạn lứa trang Hoa tường vi lại ngắm chàng tường vi ( Ngô Văn Phú dịch)

89. Tương giang 湘江 Xiāng jiāng (Ý Nương giai thoại 意 娘 的 佳 话 )

军在湘江头 妾在湘江尾 相思不相见 同淫湘江水

Jūn zài Xiāng jiāng tóu Qiè zài Xiāng jiāng wěi Xiāng sī bù xiāng jiàn Tóng yǐn Xiāng jiāng shuǐ

Chàng ở đầu sông Tương, Thiếp ớ cuối sông Tương. Nhớ nhau chẳng thấy mặt Cùng uống nước sông Tương

Quân tại Tương giang đầu Thiếp tại Tương giang vĩ Tương tư bất tương kiến Đồng ẩm Tương giang thuỷ P.H.N 2004 109

Chú thích : sông Tiêu Tương : sông Tương phát nguyên từ Hải Dương sơn gần thành Quế Lâm, Quảng Tây, chảy ngang Hồ Nam rồi đổ vào hồ Động Đình. Ngọn sông Tiêu là một nhánh đổ vào sông Tương tại thị trấn Linh Lăng tỉnh Hồ Nam. Gọi là sông Tương hoặc sông Tiêu Tương. Thời cuối nhà Đường, nhà Hậu Chu (907-955) ở tỉnh Hồ Nam có nàng Ý Nương con gái của Lương Công nhà phú hộ . Ý Nương xinh đẹp lại hay chữ . Một khách trọ ở nhà nàng là Lý Sinh để ý nàng . Hai người yêu nhau . Lương Công biết chuyện, giận dữ đuổi chàng Lý đi . Ý Nương đau buồn sinh bệnh tương tư. Nàng làm bài khúc " Trường tương tư " để gửi cho tình lang . Bài khúc có 12 câu trong đó 4 câu có hình thức như bài tứ tuyệt nên được người đời về sau tách ra thành bài thơ riêng ( tôi xin tạm đặt tên là Tương giang). Lý Sinh nhận được bài khúc thì cảm thương vô cùng, bèn chạy nhờ mai mối đến năn nỉ Lương ông . Khi đọc bài khúc của con gái, ông xúc động mà bằng lòng cho hai người kết mối lương duyên .

Lời bàn: Bài thơ này rất quen thuộc với người Việt Nam . Thi hào Nguyễn Du trong Truyện Kiều viết : Sông Tương một giải nông sờ Bên trông đầu nọ bên chờ cuối kia Nhà thơ Phạm Tiến Duật viết bài thơ Trường sơn đông Trường sơn tây thời chống Mỹ: Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn Hai đứa ở hai đầu xa thẳm Ở chiến trường miền Nam, nhà thơ Hoài Vũ viết bài Vàm cỏ đông Ở tận sông Hồng em có biết Quê hương anh cũng có dòng sông Anh mãi gọi với lòng tha thiết Vàm Cỏ đông ơi Vàm Cỏ đông Nhạc sĩ Thuận Yến viết:bài ca Gởi em ở cuối sông Hồng cũng mượn ý "đầu sông cuối sông". 90. Tương tư (Bài ca đậu đỏ) Vương Duy 王 维 Wáng Wei

相 思 ( 红 豆 曲 )

红 豆 生 南 国 春 来 发 几 支 愿 君 多采 撷 此 物 最 相 思 Xiang si ( Hóng dòu qù )

Hóng dòu shēng nan guò Chūn lāi fà jǐ zhi Yuàn jun duō cǎi jiè Cǐ wù zuì xiang si

Đậu đỏ sinh (ở) Nam quốc Xuân về nảy mấy cành

Hồng đậu sinh nam quốc Xuân lai phát kỉ chi P.H.N 2004 110 Nhớ bạn, hái nhiều nhé Cành này đẫm tương tư Nguyện quân đa thái hiệt Thử vật tối tương tư .

Ghi chú : Bài thơ còn gọi là « Bài ca về đậu đỏ » ( Hồng đậu khúc) . Đậu đỏ còn gọi là « Tương tư tử » ( kẻ tương tư ), trở nên ẩn dụ trong văn học cổ TQ . Tao nhân mặc khách coi tình bạn và tình yêu đều sâu nặng như nhau . Trong trường hợp này bài thơ do bạn trai gởi cho nhau . Miền Nam là phía nam sông Trường Giang Dương Tử giang) .

91. Văn Bạch Lạc Thiên tả giáng Giang Châu tư mã 闻 白 乐 天 左 降 江 州 司 马 Wēn Bái Lè Tian zuǒ jiàng Jiang Zhou Si Mǎ Nghe tin Bạch Lạc Thiên bị giáng chức làm Tư Mã ở Giang Châu Nguyên Chẩn 元稹 Yuān Zhén

残 灯 无 畏 焰 影 憧 此 夕 闻 君 谪 九 江 垂 死 病 中 惊 坐 起

Tán dēng wu yǎn yǐng chōng chōng Cǐ xì wēn jun zhè Jiǔ Jiang Chuí sǐ bìng zhong jīng zuò qǐ Àn feng chuī yǔ rù hán chuang

P.H.N 2004 111 暗 风 吹 雨 入 寒 窗

x

Đèn tàn ngọn lửa lập loè Đêm nay nghe tin bác phải đày về Giang Châu Giữa khi bệnh sắp chết hoảng sợ ngồi dậy Gió lén thổi mưa nhập lạnh cửa song

Tàn đăng vô diễm ảnh xung xung Thử tịch văn quân trích Cửu Giang Thuỳ tử bệnh trung kinh toạ khởi Ám phong xuy vũ nhập hàn song

Dịch thơ: Đèn tàn ngọn lửu lập loè, Mảng tin bác phải đày về Cửu Giang. Bệnh nguy, gượng dậy bàng hoàng, Gío mưa qua cửa, trên giường lạnh ghê

92. Vọng Lư sơn bộc bố Lí Bạch 李白 望 垆山 瀑布 日照香炉生紫烟 遥看瀑布挂前川 飞流直下三千尺 Wàng Lu shan pù bù

Rì zhào Xiang Lu sheng zǐ yan Yao kan pù bù gùa qián chuan Fei liu zhì xià san qian chì Yi shì yin hé lùo jǐu tiān P.H.N 2004 112 疑是银河落九 天 C

Xa ngắm thác núi Lư Mặt trời chiếu núi Hương Lô sinh làn khói tía Xa nhìn dòng thác treo trên dòng sông phía trước Thác chảy như bay đổ thẳng xuống ba nghìn thước Ngỡ là sông Ngân Hà rơi tự chín tầng mây

Vọng Lư Sơn bộc bố Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên Dao khan bộc bố quải tiền xuyên Phi lưu trực há tam thiên xích Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên

93. Vô đề Lý Thương Ẩn 李 商 隐 Lǐ Shāng Yǐn

无 题 相 见 时 难 别 亦 难 Wú tí

Xiāng jiàn shí nán biè yì nán P.H.N 2004 113 东 风 无 力 百 花 残 春 蚕 到 死 丝 芳 尽 蜡 拒 成 灰 泪 始 干 晓 镜 但 愁 云 纂改 夜 吟 应 觉 月 光 寒 蓬 莱 此 去 无 多路 青 鸟 殷 勤 为 探 看 Dong feng wú lì bái huā cán Chūn cán dào sǐ sī fang jìn La jù chéng hui lèi shǐ gan Xiǎo jìng dàn chóu yun zuăn gǎi Yè yin ying juè yuè guāng hán Péng lai dì qù wu duō lù Qing niǎo yin qín wèi tàn kan C

Lúc gặp nhau khó, chia tay (cũng) khó Gió mùa xuân yếu, trăm hoa tàn Tằm xuân đến chết , tơ nhả hết Cây nến thành tro, lệ mới khô Buổi sớm soi gương chỉ sầu tóc đổi màu mây Đêm ngâm thơ, cảm thấy ánh trăng lạnh Bồng Lai đây tới đó không nhiều đường Ân cần nhờ chim xanh tìm đường giúp

Tương kiến thời nan biệt diệc nan Đông phong vô lực bách hoa tàn Xuân tàm đáo tử ti phương tận Lạp cự thành hôi lệ thỉ can Hiểu kính đán sầu vân mấn cải Dạ ngâm ưng giác nguyệt quang hàn Bồng Lai thử khứ vô đa lộ Thanh điểu ân cần thám vị khan Không đề Khó gặp nhau mà cũng khó xa, Gió xuân đành để rụng trăm hoa. Con tằm đến thác tơ cón vướng, Chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa. Sáng ngắm gương buốn thay mái tuyết, Đêm ngâm thơ thấy lạnh trăng ngà. Bồng Lai tới đó không xa mấy, Cậy với chim xanh dọ lối mà. (Khương Hữu Dụng và Tương Như dịch) Lời bàn : Bản dịch thơ khá siêu thoát đạt được tín và nhã hiếm hoi, có lẽ chỉ sau Tì bà hành. Tứ thơ của tình yêu hay của tình bạn, tình thơ hay tình đời mênh mông ? Hàm chứa tất cả những tình cảm ấy. Thật là một bài thơ tuyệt diệu vậy. Tứ thơ này rất quen với Việt Nam, nhất là giới văn nghệ sĩ. Nghệ sĩ thường tin rằng bài thơ dành cho cái nghiệp" con tằm nhả tơ" của họ , kẻ yêu nhau cũng có thể cho rằng thơ dành cho họ . . .Thi nhân Trung Hoa đôi khi mượn tình cảm trai gái để nói về tình bạn (Vương Duy), nói về tình đất nước ( Khuất Nguyên- Li Tao) . Đây cũng là một nét độc đáo của thơ cổ Trung Hoa . 94. Xich bích hoài cổ 赤壁怀古 Đỗ Mục 杜牧 Dù Mù P.H.N 2004 114 赤壁怀古 折戟沉沙铁未消 自将磨洗认前朝 东风不舆周郎便 铜雀春深锁二乔 Chì bì huài gǔ Zhè jǐ chén shā tiě wèi xiāo Zǐ jiāng mó jǐ rèn qián zháo Dōng fēng bù yǔ Zhulāng biàn Tóng què chūn shēn suǒ èr Qiáo

O

Nhớ chuyện xưa Xích bích

Mũi kích gãy nằm trong cát sắt chưa tan Tự mình chùi sạch nhận ra dấu triều đại trước Gió đông nếu chẳng giúp Chu Lang thuận tiện Thì cảnh xuân đài Đồng Tước khoá sâu hai Kiều

Xich bích hoài cổ

Chiết kích trầm sa thiết vị tiêu Tự tương ma tẩy nhận tiền triều Đông phong bất dữ Chu Lang tiện Đồng Tước xuân thâm toả nhị Kiều

Cát vùi lưỡi kích còn trơ Rũa mài nhận thấy dấu xưa rõ ràng Gió đông ví phụ Chu lang Một nền Đồng Tước khoá xuân hai Kiều Tương Như dịch

Lời bàn : Thời Tam Quốc để lại bao suy ngẫm cho đời sau . Bài thơ của Đỗ Mục viết theo cảm hứng vịnh sử. Ngòi bút của ông bàn về thời Tam Quốc mà lấy số phận hai cô Kiều xứ Đông Ngô để làm chuẩn, làm điểm tựa . Triết lý lịch sử của Đỗ Mục ( gió đông nếu phụ Chu Lang tức Chu Du. . .) khiến ta nhớ đến triết lí của nhà văn Nga Lev Tolstoi khi ông viết rằng chiến tranh là do Thượng đế gây ra, giúp cho bên nào thắng trận cũng là do ý Chúa ( tiểu thuyết sử thi Chiến tranh và hoà bình thế kỉ 19).

P.H.N 2004 115 95. Xuân hiểu 春 晓 Chūn xiǎo

Mạnh Hạo Nhiên 孟 浩 然 Mèng Hào Rán

春 眠 不 觉 晓 处 处 闻 啼 鸟 夜 来 风 雨 声 花 落 知 多 少

Chūn mián bù jué xiǎo Chù chù wén tì niǎo Yè lái fēng yǔ shēng Huā luò zhī duō shào

.

Buổi sớm mùa xuân Giấc ngủ xuân không biết trời sáng Nơi nơi nghe tiếng chim hót Đêm qua nghe tiếng mưa gió Hoa rụng biết nhiều hay ít

Xuân hiểu Xuân miên bất giác hiểu Xứ xứ văn đề điểu Dạ lai phong vũ thanh Hoa lạc tri đa thiểu

Đêm xuân một giấc mơ màng, Tỉnh ra chim đã kêu vang quanh nhà Gió mưa một trận đêm qua Làm cho hoa rụng biết là dường bao.

Lời bàn : Kẻ mẫn cảm về số phận con người hơn ai hết trên đời chắc hẳn là nhà thơ . Một đêm xuân giấc ngủ ngon lành tới sáng. Thức dậy, trong cảnh buổi sớm chim kêu vang khắp nơi háo hức với cuộc sống rộn rã, nhà thơ không a dua với nó mà nghĩ ngay đến những bông hoa rụng trong đêm qua mưa gió. Tự trách mình thờ ơ với những số phận hoa tươi đẹp tan tác trong đời . . .

P.H.N 2004 116

96. Xuân oán 春怨 Kim Xương Tự 金昌绪 Jīn Chāng Xù

打起黄莺儿 莫 啼时惊妾梦 不得到辽西

Dà qǐ huáng yīng ēr Mò jiāo zhī shàng tí Tí shí jīng qiè mèng Bù dè dào liu Liáo Xī

教枝上啼

Đuổi bay con hoàng oanh Không cho hót trên cành Hót làm kinh giấc mộng của thiếp Chẳng đến được Liêu Tây

Đả khởi hoàng oanh nhi Mạc giao chi thượng đề Đề thời kinh thiếp mộng Bất đắc đáo Liêu Tây

Con oanh vàng đuổi bay đi, Véo von để hót làm chi trên cành. Em mơ nghe hót giật mình, Dở dang chẳng được tới thành Liêu Tây. bản dịch khác : Đánh đuổi cái oanh vàng đi, Đừng cho nó hót tỉ ti trên cành. Nó kêu thiếp ngủ giật mình, Chẳng yên giấc mộng tới thành Liêu Tây.

(Tản Đà) Ghi chú: Liêu Tây là một cái đồn biên ải .

Lời bàn : con chim oanh (hoàng oanh, hoàng li, thương canh) đậu trên cành phá giấc ngủ của chinh phụ mà còn bị đuổi đánh thì chiến tranh và giai cấp thống trị gây chiến còn bị phản đối thế nào nữa đây ! ( Lí Phúc Điền gợi ý)

Sách Thơ Đường của Trần Trọng Kim ghi tên tác giả bài này là Cáp Gia Vận (盖嘉运)

P.H.N 2004 117

97. Xuân tịch lữ hoài 春夕旅怀 Thôi Đồ 崔涂 Cuī Tú

春夕 旅怀 水流花谢两无情 送尽东风过楚城 蝴蝶梦中家万里 杜鹃枝上月三更 故园书动经年绝 华发春催两鬓生 自是不归归便得 五湖烟景有谁争 !

Chūn xī lǔ huái Shuǐ liū huā xiè liǎng wū qíng Sòng jìn dōng fēng guó Chǔ chéng Hú dié mèng zhōng jiā wàn lǐ Dǔ juān zhī shàng yuè sān gēng Gù yuān shū dòng jīng niān juè Huā fǎ chūn cuī liǎng bìn shēng Zì shì bū guī guī biàn dè Wǔ hú yān jiǎng yǒu shéi zhēng Nỗi buồn nhớ của lữ khách cuối xuân

Nước chảy hoa tàn, cả hai vô tình Tiễn gió đông qua hết thành nước Sở Trong mộng hoá bướm ở quê nhà xa vạn dặm Đỗ quyên (đậu suốt) trên cành trăng canh ba Thư vườn nhà vắng, trải năm hết Hoa nở,mùa xuân giục giã cả hoa sinh sôi trên mái tóc Tự nhủ về (hay) không về cũng được Cảnh khói sương Ngũ Hồ nào có ai tranh đâu !

Thuỷ lưu hoa tạ lưỡng vô tình Tống tận đông phong quá Sở thành Hồ điệp mộng trung gia vạn lý Đỗ quyên chi thượng nguyệt tam canh Cố viên thư động kinh niên tuyệt Hoa phát xuân thôi lưỡng mấn sinh Tự thị bất qui qui tiện đắc Ngũ Hồ yên cảnh hữu thuỳ tranh !

Lời bàn: Những câu 4.5.6 trong bản Thiên gia thi - Ngô Văn Phú dịch chưa rõ ý . Lời thơ Thôi Đồ rất cầu kì . Câu 4 : "đỗ quyên trên cành trăng canh ba " phải hiểu là Chim đậu rất khuya đến tận canh ba hoặc Đến canh ba (nửa đêm) chim vẫn trèo lên cành . Dịch nghĩa cần sát nghĩa, không thể dịch nghĩa "chim cuốc khắc khoải " như văn bản ông Phú viết . Đến khi dịch thơ thì mới có thể dịch phóng khoáng là "khắc khoải " . Câu 5 : Chữ " động " có nghĩa " lay động, gợi nhắc", thực tế chỉ là "không có thư" . Nếu có thư nhà thì không còn lay động tâm trạng nhà thơ nữa . P.H.N 2004 118 Câu 6 : Mùa xuân giục giã cả hoa vườn nở và cả mái tóc cũng nở hoa, ý nói tóc bạc như hoa . Người khác thường tả mái tóc bạc là tóc ngả màu mây (trắng), hoặc tuyết , Thôi Đồ trân trọng, thi vị "tóc nở hoa" . Người Việt cũng nói mái tóc hoa râm . Không rõ loài hoa râm nó thế nào . Hoa màu sáng mà nở trên tóc đen tức là tuổi đang già .

98. Xuân tình 春 晴 Vương Giá 王驾 Wáng Jià

雨前初见花间蕊 雨后全无叶底花 蜂蝶纷纷过墙去 却疑春色在邻家

Yǔ qián chū jiàn huā jiān ruǐ Yǔ hòu quán wū yè dǐ huā Fēng diè fēn fēn guò qiáng qù Què yī chūn sè zài lín jiā

Ngày xuân mưa tạnh Sắp mưa vừa mới thấy nhị trong hoa Mưa tạnh, dưới lá chẳng còn bông nào Ong bướm tới tấp bay qua tường nhà bên kia tưởng như sắc xuân ở bên nhà láng giềng

Xuân tình Vũ tiền sơ kiến hoa gian nhị Vũ hậu toàn vô diệp để hoa Phong diệp phân phân quá tường khứ Khước nghi xuân sắc tại lân gia

dịch thơ:

Chửa mưa, thấy nhị mới ra Mưa rồi, dưới lá còn hoa đâu nào ? Qua tường, ong bướm rủ nhau tưởng rằng xuân sắc ở đâu láng giềng.

(Vũ Tích Cống dịch)

P.H.N 2004 119

99. Xuân tứ Lí Bạch 李白 Lǐ Bái 春 思 燕 草 如 碧 丝 秦 桑 低 缆 枝 当 军 怀 归 日 是 妾 断 肠 时 春 风 不 相 擤 何 事 入 罗 帏

Chūn si

Yān cǎo rū bì sī Qín sāng di lan zhi Dāng jūn huái gui rì Shì qiè duàn cháng shí Chūn fēng bù xiang xìng Hé shì rù luō wēi ?

.

Cỏ đất Yên như tơ biếc Dâu đất Tần trĩu cành xanh Lúc chàng mong ngày về Là thiếp buồn đứt ruột Gió xuân chẳng quen nhau cớ sao chui vào màn the ?

Yên thảo như bích ti Tần tang đê lục chi Đương quân hoài qui nhật Thị thiếp đoạn trường thi Xuân phong bất tương thức Hà sự nhập la vi ?

Cỏ đất Yên như tơ biếc, Dâu đất Tần trĩu cành xanh. Đương lúc chàng nhớ nhà Là lúc thiếp đứt ruột Gió xuân chẳng quen nhau cớ sao lọt vào màn the ?

P.H.N 2004 120 Lời bàn : Nước Yên nay thuộc tỉnh Hà Bắc, nước Tần nay thuộc tỉnh Thiểm Tây . Vợ chồng người lính ở cách nhau rất xa . tứ tuyệt phá cách. Lời thơ kín đáo nói về tâm sinh lý của người chinh phụ ở nhà mong chồng, thiếu tình cảm qua câu " Gió xuân không quen nhau / sao chui vào màn the ? " . Chinh phụ không trách mắng gió xuân trời đất . "Gió xuân" có lẽ là hình ảnh tượng trưng của chàng trai nào đó tìm đến với nàng trong một tiết mùa xuân rạo rực yêu đương bao phủ cả đất trời . Bài thơ nói chuyện thời Xuân Thu-Chiên Quốc . Nhưng cảm hứng thơ kín đáo e dè phản đối những cuộc chiến tranh phi nghĩa liên miên xảy ra ở nhà Đường .

100. Xuân vọng Đỗ Phủ 杜 甫 Dù Fǔ 春 望 国 破 山 河 在 城 春 草 木 深 感 时 花 溅 泪 恨 别 鸟 惊 心 烽 火 连 三 月 家 书 抵 万 金 白 头 搔 更 短 浑 欲 不 胜 簪 Chūn wàng

Guò pò shān hé zài Chéng chūn cǎo mù shēn Gǎn shí huā jiàn lèi Hèn biè niǎo jìng xīn Fēng huǒ lián sān yuè Jia shū dǐ wàn jīn Baí tóu sao gèng duàn Hún yù bù shèng zān c

Nước mất, núi sông còn Thành ngày xuân cây cỏ dày Cảm thời thế hoa rơi lệ Hận biệt li chim hoảng sợ Khói lửa liền ba tháng Thư nhà giá nghìn lượng vàng Tóc bạc sờ từng đoạn ngắn Muốn cài lược mà tuột ra

Quốc phá sơn hà tại Thành xuân thảo mộc thâm Cảm thời hoa tiễn lệ Hận biệt điểu kinh tâm Phong hoả liên tam nguyệt Gia thư để vạn kim Bạch đầu tao cánh đoản hồn dục bất thắng trâm

Ngóng xuân P.H.N 2004 121 Nước mất núi sông còn đó, Trên thành ngày xuân cây cỏ thắm tươi. Buồn thời cuộc, hoa rơi lệ Sợ xa rời, con chim khắc khoải. Cơn khói lửa triền miên ba tháng, Lá thư nhà giá đáng ngàn vàng. Tóc bạc gãi thấy càng ngắn, Bối rối khó cài tóc.

²

Phụ lục 1 Bạch Cư Dị Thư gửi Nguyên Chẩn ... " Từ khi làm quan ở triều đình, tuổi ngày càng cao, xem xét công việc ngày càng nhiều, mỗi lần nói chuyện với ai tôi đều hỏi nhiều về tình hình thời sự, mỗi lần đọc sách tôi đều truy tìm cái lẽ trị đời, từ đó mới biết rằng, sáng tác văn chương cần phải vì thời thế, làm thơ cần phải vì sự việc (văn chương hợp vi thời nhi trứơc, thi ca hợp vi sự nhi tác). Bấy gìơ nhà vua mới lên ngôi, tướng phủ còn có những con người chính trực, nhiều lần hạ chiếu thư thăm hỏi những nỗi khổ cực của dân chúng. Ngày ấy, tôi được đề bạt làm Hàn lâm học sĩ nhưng thân phạn vẫn là gián quan, hàng tháng lãnh nhận giấy để viết sớ tấu can gián. Ngoài khải tấu ra, còn những gì có thể chữa bệnh cứu người, bổ cứu những thiếu sót của nền chính trị đương thời mà khó nói rõ ra thì tôi liền đưa ra ngâm vịnh, mong dần dà được bề trên nghe thấy. Trước là để mở rộng tai mắt bề trên, giúp bề trên trị vì đất nước; sau là để báo đền ơn vua, làm tròn chức trách gián quan; cuối cùng là để thực hiện chí nguyện bình sinh. Nào ngờ, chí chưa toại ngưyện thì đã phải hối hận, lời can ngăn chưa được bề trên nghe thấu thì lời gièm pha đã nổi lên. Xin được nói tường tận cùng anh. Đại phàm những kẻ nghe bài "Hạ vũ thi" của tôi thì miệng chúng đã nhao lên cho thế là không đúng. Nghe "Thơ khóc Khổng Kham" thì mặt chúng ngây ra, dáng vẻ không vui. Nghe "Tần Trung ngâm" thì bọn cường hào quyền quý nhìn nhau mặt biến sắc. Nghe bài thơ "Lạc du viên" tôi gửi anh thì bọn cầm quyền bính nắm tay giận dữ, nghe bài thơ "Túc Tử Các thôn" thì bọn nắm quân quyền nghiến răng tức tối. Đại thể là thế, không thể kể hết. Người không quen biết thì gọi đó là mua danh, là công kích triều đình, là hủy báng bề trên; nếu có quen, họ cũng cho là cần lấy chuyện của Ngưu Tăng Nhụ làm răn. Cả đến thân thích cốt nhục và vợ con cũng cho tôi là sai. Người không cho tôi sai, nêu lên cũng chỉ được vài ba người. Có Đặng Phường xem thơ tôi thì vui mừng. Chẳng hiểu vì sao mà Phường chết. Có Đường Cù xem thơ tôi thì khóc. Chẳng được bao lâu thì Cù cũng chết. Ngoài ra chỉ còn anh, mà anh cũng bị 10 năm khốn đốn đến dường ấy. Than ôi ! Phải chăng phong độ "Lục nghĩa", "Tứ thuỷ" đã bị ông trời phá hoại đến nỗi không thể chống trọi được nữa? Hay tại mình không biết ý trời cũng không muốn bề trên nghe thấu nỗi khổ của dân tình ở dưới ? Nếu không, tại sao những người có chí về thơ lại gặp những điều quá bất lợi như vậy?" ... "Mấy tháng gần đây, tôi đã kiểm lại những bài thơ cũ và mới trong túi sách, phân loại ra và chia thành từng quyển và hạng mục. Từ khi làm Tả thập di đến giờ, phàm những bài nhân lúc P.H.N 2004 122 gặp gỡ, cảm xúc làm ra, trong đó có hàm ý tán dương phúng thích hay khởi hứng ví von, những bài đặt đề mục căn cứ vào những việc xảy ra từ niên hiệu Vũ Đức đến Nguyên Hoà, đều đề là Tân nhạc phủ, tổng cộng có 150 bài gọi là thơ phúng dụ. Có 100 bài làm khi lui gót công đường ngồi một mình, khi lâm bệnh nghỉ việc rỗi rãi, lấy đạo tri túc để giữ lấy trạng thái hài hoà, lấy việc ngâm vịnh để di dưỡng tính tình thì gọi là thơ nhàn thích. Có 100 bài nhân sự vật có liên quan bên ngoài tác động đến tình lý bên trong rồi tuỳ theo cảm thụ và cảm ngộ mà hóa thành những lời vịnh thán thì gọi là thơ cảm thương. Lại có hơn 400 bài trường cú, tuyệt cú ngũ ngôn, thất ngôn, từ 100 vần đến 2 vần, gọi là thơ tạp luật, tất cả có 15 quyển, khoảng 800 bài, lúc gặp nhau sẽ chuyển hết cho anh. Anh Vi Chi ! Người xưa nói: "Lúc cùng chỉ cầu cái tốt cái hay cho riêng mình, khi đạt thì giúp đỡ cho cả thiên hạ" (cùng tắc độc thiện kì thân, đạt tắc kiêm tế thiên hạ). Tôi tuy không phải là người hiền cũng thường noi theo câu nói ấy. Cái mà kẻ đại trượng phu phải giữ là đạo, phải chờ là thời. Thời cơ đến thì làm rồng cưỡi mây, làm đại bàng lướt gió, đột nhiên hăng hái xông ra dốc hết sức tài. Thời cơ không đến thì làm con báo giấu thân trong đám sương mù, làm con chim hồng bay trên bầu trời sâu thẳm, âm thầm lặng lẽ rút mình thoái ẩn. Tiến hay thoái, xuất hay xử, đi về đâu mà ta chẳng được đắc ý ? Cho nên, chí của tôi là ở chỗ kiêm tế, hành của tôi là ở nơi độc thiện. Giữ chí nguyện và hành động đó đến cùng là đạo, dùng lời để nói rõ ra là thơ. Gọi là thơ phúng dụ, vì thể hiện chí kiêm tế; gọi là thơ nhàn thích vì thể hiện nghĩa độc thiện: Cho nên xem thơ tôi thì biết đạo của tôi ở trong đó. Còn thơ tạp luật, hoặc là do sự lôi cuốn của một lúc, của một việc nào đó mà phát ra tiếng cười, một lời ngâm rồi qua quýt viết ra, đó không phải là thứ mà bình sinh tôi ưa chuộng. Song những lúc xum họp, chia tay với bà con bè bạn cần phải lấy nó để giải hận mua vui. Nay lúc sắp xếp tôi chưa thể bỏ đi được. Sau này, có ai vì tôi mà biên tập những bài thơ này thì lược đi cũng đươc. Anh Vi Chi ! Quý điều tai nghe, khinh điều mắt thấy, tôn vinh đời xưa, miệt thị đời nay, đó là lẽ thường tình của con người. Không cần dẫn chứng những điều xa xưa. Như những bài ca hành của Vi Tô Châu mấy năm gần đây, ngoài cái đẹp đẽ tài hoa ra, còn rất gần với lối phúng dụ. Thơ ngũ ngôn của ông lại cao nhã, đạm bạc, đã tự trở thành thể thức của một "nhà". Những người cầm bút ngày nay có ai theo kịp được ông ta ? Thế nhưng, lúc Vi Tô Châu còn sống, người ta cũng chưa quý trọng ông ta lắm đâu, phải đợi đến khi ông mất rồi thì người ta mới quý ! Nay thơ tôi, loại người ta thích, chẳng qua chỉ là thơ tạp luật và những bài thuộc hạng Trường hận ca trở xuống mà thôi! Cái mà đời trọng là cái mà tôi xem khinh. Còn thơ phúng dụ, ý mạnh mẽ mà lời chất phác; thơ nhàn thích, tứ thanh đạm mà từ xa xôi. Đem cái chất phác hợp với cái xa xôi nên đời chẳng thích. Nay người yêu thích thơ tôi, sống cùng thời với tôi, chỉ còn một mình anh nữa thôi ! Thế nhưng trăm nghìn năm sau biết đâu lại chẳng xuất hiện những người biết yêu thơ tôi như anh nhỉ ? Cho nên, từ tám, chín năm lại đây giao du với anh, khi hanh thông đôi chút thì lấy thơ để khuyên răn nhau, khi hơi cùng khốn thì lấy thơ để động viên nhau, khi mỗi người đơn độc một phương thì lấy thơ để an ủi nhau, khi được ở một nơi thì lấy thơ dể cùng chung vui. Anh hiểu được điều cốt yếu ở tôi đêu là nhờ thơ đó. Như mùa xuân năm nay, lúc đi chơi ở phía nam thành cùng anh đùa vui trên lưng ngựa, nhân đó mỗi người ngâm một bài thơ tiểu luật đẹp đẽ, mới mẻ, không xen lẩn bất cứ bài thơ nào khác; từ dốc Hoàng Tử đến làng Chiêu Quốc, lần lượt thay nhau xướng hoạ, tiếng ngâm nga không dứt suốt hai mươi dặm đường, Phàn, Lí ở cạnh cũng không tài nào nói chen vào được. Người hiểu ta thì cho là tiên thơ, không hiểu thì cho là ma thơ. Vì sao vậy ? làm nhọc tâm linh, tiêu hao khí lực, liên tiếp sáng tối, chẳng tự biết là khổ, chả phải ma thì là gì ? Ngẫu nhiên cùng người nào đó đứng trước cảnh đẹp, hoặc tiệc tàn bên hoa, hoặc rượu say dưới nguyệt, một vịnh một ngâm, chẳng biết tuổi già sắp đến, dù có cưỡi loan giong hạc, ngao du thoả thích ở chốn Bồng Lai cũng chẳng bằng, thế chả phải tiên còn gì ? Anh Vi Chi ! Anh Vi Chi ! cũng chính vì thế mà tôi và anh thường quên cả hình hài, thoát khỏi tông tích, khinh miệt phú quý, coi thường cả nhân thế đó ! Nhân lúc này, hứng thú của anh đang còn, hãy cùng tôi sưu tầm hết thơ ca của bạn bè quen biết, lấy những thể mà họ sở trường nhất, như Cổ nhạc phủ của Trương Tịch, Tân ca hành của Lí Thân , Luật thi của hai bí thư Lư Củng và Dương Cự Nguyên, tuyệt cú của Đậu Củng, Nguyên Tông Giản. Sưu tầm cho rộng, chọn lọc cho tinh rồi biên soạn thành một tập, gọi là Nguyên Bạch P.H.N 2004 123 vãng hoàn thi tập. Các bậc quân tử được so sánh, bình luận trong đó, không ai không nhảy cẩng lên vì vui sướng, cho đó là việc làm tốt đẹp. Than ôi ! Lời chưa hết thì anh đã bị giáng chức, mấy tháng sau tôi cũng ra đi luôn, lòng thật buồn chán. Biết đến bao giờ mới hoàn thành được việc ấy ? Đó lại là chuyện đáng than phiền nữa ! Tôi thường vẫn nói với anh : phàm người làm thơ văn, luôn tự nghĩ mình là đúng, không muốn bị cắt bỏ nên có lúc cũng rơi vào khuyết tật rườm rà; song, chỗ hay dở ở khoảng giữa hai cực ấy, tự mình lại càng khó phân biệt. Ắt phải chờ đến lúc bạn bè cùng nhau đánh giá một cách công bình, không rộng lượng một cách vô nguyên tắc, bàn bạc xem nên cắt bỏ chỗ nào, sau đó mới định được mức độ đơn giản hoặc phồn tạp một cách thoả đáng. Huống hồ tôi và anh, những người càng hay mắc bệnh rườm rà khi làm văn chương ? Mình còn chẳng bằng lòng thế, nữa là người khác? Nay, mỗi chúng ta hãy soạn lại những bài văn xuôi và văn vần, tạm xếp thành từng quyển, đợi ngày gặp nhau đưa cho nhau phần của mỗi người để hoàn thành chí nguyện của chúng mình trước đây. Song chẳng biết năm nào gặp được nhau, gặp nhau ở nơi nào, nếu chẳng may bỗng nhiên qua đời thì làm sao ?"

Lời bàn : Tư Mã Giang Châu đã thể hiện tình bạn chân chính của văn nhân . Hôm nay mỗi người học văn chỉ cần đọc lên là đủ suy ngẫm sửa mình . Phụ lục 2 : Đọc thêm 10 bài thơ thời Tống

1. Đề Trúc Lâm tự 题竹林寺 Chu Phóng 朱放 Zhu Fàng

岁月人间促 烟霞此地多 殷勤竹林寺 更得几回过

Suì yuè rén jiān cù Yān xiá cǐ dì duō Yīn qín Zhù Lín sì Gèng dè jǐ huí guò O

Năm tháng chốn nhân gian thường ngắn Khói và ráng nơi đây rất nhiều Lưu luyến chùa Trúc Lâm Biết có lúc nào quay về ?

Tuế nguyệt nhân gian xúc Yên hà thử địa đa Ân cần Trúc Lâm tự Cánh đắc kỷ hồi qua

Chú thích : Chùa Trúc Lâm ở Lư Sơn, có thể thuộc huyện Đan Đồ , tỉnh Giang Tô

Lời bàn : Cảm hứng Phật giáo đậm đà trong lời thơ. Viết "Phong kiều dạ bạc", nhà thơ Trương Kế mới nghĩ đến đạo Phật ( tiếng chuông chùa nửa đêm vọng đến thuyền mình) thì ở đây Chu Phóng P.H.N 2004 124 đã trầm mình trong cảnh chùa Trúc rồi. Chu đã đi tới cõi Phật, đã tìm thấy những nét đẹp quyến rũ của chùa Trúc Lâm.

2. . Đông cảnh 冬景 Dōng jǐng

Lưu Khắc Trang 刘克庄 Liu Kè Zhuang

晴窗早觉爱朝曦 竹外秋声渐作威 命仆安排新暖阁 呼童熨觇旧寒衣 叶浮嫩绿酒初熟 登切香黄蟹正肥 蓉菊满园皆可赐 赏心从此莫相违

Qíng chuāng zǎo juè ài zhāo xī Zhù wài qiū shēng jiàn zuò wēi Mìng pù ān pái xīn nuǎn gè Hū tóng yùn zhàn jiù hán yī Yè fú nén lù jiǔ chū shóu Děng qiě xiāng huáng xiè zhěng féi Rōng jù mǎn yuān jiā kě cì Shǎng xīn cóng cǐ mò xiāng wēi O

Song cửa quang đãng, dậy sớm khoái nắng ban mai Tiếng mùa thu ngoài rặng trúc dần thêm mạnh Bảo người nhà dọn dẹp gác ấm mới Gọi trẻ nhóm lửa là áo rét cũ

Tình song tảo giác ái triêu hy Trúc ngoại thu thanh tiệm tác uy Mệnh phốc an bài tân noãn các P.H.N 2004 125 Lá cây xanh ngắt phía ngoài, rượu hâm vừa ấm Bữa ăn đã bày ra, ba ba đang béo Hoa cúc đại đoá đầy vườn đẹp đẽ Cảnh như thế kẻ thưởng thức đâu dám chẳng theo . Hô đồng huỳ chiếm cựu hàn y Diệp phù nộn lục tửu sơ thục Đẳng thiết hương hoàng giải chính phì Dung cúc mãn viên giai khả tứ Thưởng tâm tòng thử mạc tương vi

Lời bàn : Những thú vui mùa đông của nhà thơ . Không có chuyện gì lạ . Điều đáng lưu ý là cảm xúc say mê của thi nhân trước những cái bình thường ở trong cuộc đời. Thi nhân lắng nghe, hoà nhập với sự nhạy cảm rất mực. Giá trị bài thơ là ở những chỗ ấy chăng, ? Nếu ta đi tìm những điều hấp dẫn lạ lùng ở Đường Thi cổ điển thì rất khó thấy .

3. Lập thu 立秋 Lì qiu Lưu Hàn 刘 翰 Liu Hán

乳鸦啼散玉屏空 一枕新凉一扇风 睡起秋声无觅处 满阶梧叶月明中

Rǔ yā tí sàn yù píng kōng Yī zhèn xīn liāng yī shàn fēng Shuì qǐ qiū fshēng wū mì chù Mǎn jiē wú yè yuè míng zhōng Vào thu Quạ con kêu khắp khoảng trời trong như ngọc Một cơn mát trên gối, một đợt gió trời quạt Ngủ dậy tiếng thu không biết từ đâu tới Đầy thềm lá ngô đồng dưới ánh trăng

Nhũ nha đề tán ngọc bình không Nhất trẩm tân lương nhất phiến phong Thụy khởi thu thanh vô mịch xứ Mãn giai ngô diệp nguyệt minh trung P.H.N 2004 126

Dịch thơ

Lời bàn : Mùa thu lâng lâng từ tốn đến với thi nhân . Nhà thơ rất mẫn cảm khi người đón nhận từng phần nhỏ mùa thu khe khẽ đến với mình . Nếu chẳng phải người yêu thiên nhiên sâu đậm và một tấm lòng ung dung thanh thản việc đời thì không thể cảm nhận được như thế.

4. Ngẫu thành 偶成 Ǒu chéng Trình Hiệu (Trình Hạo) 程 颢 Chéng Hào

闲来无事不从容 睡觉东窗日已红 万物静观皆自得 四时佳兴与人同 道通天地有形外 思入风云变态中 富贵不淫贫贱乐

Xián lái wū shì bù cóng rōng Shuì juè dōng chuāng rì yǐ hóng Wàn cǐ jìng guān jiē zì dè Sì shí jiā xìng yǔ rén tóng Dào tōng tiān dì yǒu xíng wài Sì rù fēng yūn biàn tài zhōng Fú guì bù yīn pín jiàn lè P.H.N 2004 127 男儿到此是豪雄 Nán ēr dào cǐ shì háo xióng

C

Bất chợt mà thành (bài thơ)

Nhàn rỗi vô sự (mà) chẳng ung dung Nằm ngủ, cửa sổ phía đông mặt trời đã hồng Bình tĩnh xem xét thấy muôn vật đều tự vận động Vẻ đẹp của bốn mùa ai cũng thấy như nhau Đạo thấu suốt muôn vật, đều có vẻ bên ngoài riêng Suy nghĩ thấu cả gió mây, lòng vương nhiều biến thái Giàu sang không sinh dâm, nghèo vẫn vui Làm trai đến như thế mới hào hùng

Ngẫu thành

Nhàn lai vô sự bất thong dong Thuỵ giác đông song nhật dĩ hồng Vạn vật tĩnh quan giai tự đắc Tứ thời giai hứng dữ nhân đồng Đạo thông thiên địa hữu hình ngoại Tứ nhập phong vân biến thái trung Phú quí bất dâm bần tiện lạc Nam nhi đáo thử thị hào hùng

Lời bàn : Không hiểu sao soạn giả Ngô Văn Phú (Thiên gia thi ) lại phiên âm Hán Việt câu mở đầu là " Nhàn lai vô sự bất tòng dong " đáng lẽ phiên âm là thong dong/ thung dung/ ung dung chuẩn xác hơn . Thực ra câu mở đầu có vai trò vào đề , "nhàn rỗi không có việc gì đấy nhưng vẫn chẳng được ung dung". Cái chân tay nhàn rỗi nhưng trí não không nhàn, vẫn bận suy xét sự đời . Phần chủ yếu của bài thơ là triết lí : muôn vật và con người tương đương với nhau .

5. Nguyên đán 元旦 Yuán dàn Vương An Thạch 王安石 Wáng An Shí

炮竹声中一岁除 春风送暖入屠苏 千门万户瞳瞳日 总把新挑换旧符

Pào zhú shēng zhōng yī suì chú Chūn fēng sòng nuǎn rù Tú Sū Qiān mén wàn hù tóng tóng rì Zǒng bǎ xīn táo huán jiù fú

O P.H.N 2004 128 Tết nguyên đán Trong tiếng pháo trúc nổ vang một năm đã hết Gió xuân đưa hơi ấm thấm vào rượu Đồ Tô Muôn nhà nghìn hộ đều sáng sủa Nhà nào cũng đeo thẻ đào mới thay cái cũ phù hộ (người)

Pháo (bộc) trúc thanh trung nhất tuế trừ Xuân phong tống noãn nhập Đồ Tô Thiên môn vạn hộ đồng đồng nhật Tổng bả tân đào hoán cựu phù

dịch thơ :

Chú thích: Pháo trúc : ngày xưa làm pháo bằng cách nhồi diêm tiêu vào ống tre trúc, gọi là bộc trúc . Đồ Tô một loại rượu cất bằng cỏ đồ tô uống mừng xum họp Thẻ đào : phong tục cổ, xuân về người ta vẽ một hình tượng trên gỗ đào, treo bên cổng hi vọng trừ ma quỉ .

6. Tây giang nguyệt 西江月 Chu Đôn Nho 朱 敦 儒 Zhu Dūn Rú (đời Tống)

日日深杯酒满 朝朝小圃花开 自歌自舞自开怀 且喜无拘无碍

青史几番春梦 Rì rì shēn bēi jiǔ mǎn Zhāo zhāo xiăo pǔ kāi huā Zì gē zì wǔ zì kāi huái Qiě xǐ wū jū wū ài P.H.N 2004 129 黄泉多少奇才 不须计较与安排 领取而今现在

Qīng shǐ jǐ fān chūn mèng Huáng quán duō shào qì cái Bù xū jì jiào yǔ ān pǎi Lǐng qǔ ēr jīn xiàn zài O

Hàng ngày ly rượu tràn đầy Sớm sớm vườn nhỏ nở hoa Tự hát tự múa tự giải sầu cứ vui không hạn chế, không vướng víu

Sử xanh (chỉ là) vài giấc mộng xuân Suối vàng (có) bao nhiêu anh tài ? Không cần tính toán với thu xếp Nhận lấy hôm nay trước mắt .

Nhật nhật thâm bôi tửu mãn Triêu triêu tiểu phố hoa khai Tự ca tự vũ tự khai hoài thả hỉ vô câu vô ngại

Thanh sử kỷ phiên xuân mộng Hoàng tuyền đa thiểu kì tài ? Bất tu kế giảo dữ an bài Lãnh thủ nhi kim hiện tại

Ngày ngày có chén rượu đầy Trong vườn cũng có từng này hoa tươi Tự ca tự múa cho vui Mừng không còn chuyện bận tôi chút nào

Sử xanh là giấc chiêm bao suối vàng đếm được hết sao anh tài Thôi đừng tính toán nhọc người Những gì trước mắt một vài vẫn hơn ( Lí Phúc Điền dịch thơ) Chú thích: Đây là lời bài Từ (không phải thơ), sáng tác cho điệu hát "Tây giang nguyệt". Do đó lời "từ" không tuân theo các âm luật , không có đối và vần như thơ (thi)

7. Thôn cảnh tức sự 村 景 即 事 Cūn jǐng jí shì Ông Quyển 翁卷 Wēng juǎn

绿遍山原白满川 子规声里雨如烟

Lù biàn shān yuān bái mǎn chuān Zǐ guī shēng lǐ yǔ rū yān Xiāng cūn sì yuè xián rén shào P.H.N 2004 130 乡村四月闲人少 才了蚕桑又插田

Cái liǎo cán sāng yòu chā tián O

Đồng ruộng đồi cao xanh trải khắp, nước sông trắng xoá Trong tiếng cuốc kêu mưa như khói Tháng Tư trong làng hiếm có ai nhàn rỗi Vừa xong chuyện tằm tơ đã lo gieo mạ cấy lúa

Lục biến sơn nguyên, bạch mãn xuyên Tử qui thanh lí vũ như yên Hương thôn tứ nguyệt, nhàn nhân thiểu Tài liễu tàm tang hựu sáp điền

Làng quê tháng Tư Lúa biếc đối cao, sông trắng dài Cuốc kêu trong dải khói mưa bay Tháng tư làng xóm nào ai rỗi Chưa hết tằm tang đã cấy cày ( NV Phú)

8. Thôn vãn 村 晚 Cūn wǎn Lôi Chấn 雷震 Lēi Zhèn

草满池塘水满陂

Cǎo mǎn chí táng shuǐ mǎn pí P.H.N 2004 131 山衔落日浸寒漪 牧童归去横牛背 短笛无腔信口吹

Shān xián luò rì jìn hán yī Mù tóng guī qù héng niū bèi Duǎn dì wū qiāng xìn kǒu chuī O

Chiều quê Cỏ đầy ao, nước đầy chuôm Núi ngậm mặt trời lặn, nước lạnh gợn sóng Trẻ chăn trâu trở về ngồi ngang lưng trâu Chúm miệng thổi sáo không theo khúc điệu nào

Thôn vãn Thảo mãn trì đường,thuỷ mãn bĩ Sơn hàm lạc nhật tẩm hàn y Mục đồng quí khứ hoành ngưu bối Đoản địch vô xoang tìn khẩu xuy

9. Xuân nhật ngẫu thành 春日偶成 Chūn rì ǒu chèng Trình Hiệu 程颢 Chèng Hào

P.H.N 2004 132 云淡风轻近牛天 傍花随柳过前川 时人不识余心乐 将谓偷闲学少年

Yūn dàn fēng qīng jìn niù tiān Báng huā suí liǔ guò qián chuān Shí rén bù shì yū xīn lè Jiāng wèi tōu xián xué shào nián

O

Ngày xuân ngẫu nhiên thành thơ Mây thưa gió nhẹ trời gần trưa Bên hoa theo hàng liễu đến dòng sông phía trước Người cùng thời chẳng biết lòng ta đang lúc vui lại bảo ta chuốc lấy nhàn, học đám trẻ con

Xuân nhật ngẫu thành Vân đạm phong khinh cận ngọ thiên Bàng hoa tuỳ liễu quá tiền xuyên Thời nhân bất thức dư tâm lạc Tương vị thâu nhàn học thiếu niên

Mây thưa gió nhẹ gần trưa Bên hoa men liễu thẩn thơ sông ngoài Người đời nào biết ta vui Bảo ta dỗi dãi học đòi trẻ thơ ( Ngô Văn Phú dịch)

10. Xuân tiêu 春 宵 Chūn xiāo Tô Thức / Sū shì 苏轼 ( còn gọi Tô Đông Pha / Su Dong Po 苏东坡) P.H.N 2004 133 ( cuối đời Tống)

春宵一刻值千金 花有清香月有阴 歌管楼台声细细 秋千院络夜沉沉

Chūn xiāo yī kè zhí qiān jīn Huā yǒu qīng xiāng yuè yǒu yīn Gē guǎn lóu tái shēng xì xì Qiū qiān yuàn luò yě chén chén o

Đêm xuân một khắc giá ngàn vàng Hoa có hương thơm trong lành, trăng toả bóng Tiếng hát tiếng sáo các lâu đài dìu dặt Cây đu trên sân trong đêm khuya nhún nhún

Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim Hoa hữu thanh hương nguyệt hữu âm Ca quản lâu đài thanh tế tế Thu thiên viện lạc dạ trầm trầm

Dịch thơ : Đêm xuân một khắc ngàn vàng Hoa thơm toả ngát trăng đằm bóng xuân Lầu cao đàn sáo vẳng ngân Vào khuya đu nhún trên sân bồng bềnh

Lời bàn: Bài thơ tân hôn với cảm xúc tinh tế, thanh nhã và cổ điển

D

P.H.N 2004 134 P.H.N 2004 135 跋 Bạt

Soạn giả đã sử dụng các tài liệu sau đây để nghiên cứu lựa chọn biên soạn : 1. Trung Hoa kinh điển văn khố nguyên văn Hán ngữ (đĩa CD-MP3) dùng làm tài liệu gốc. 2. Trong khi biên soạn, soạn giả còn tham khảo và đối chiếu những tài liệu sau : 2.1. Thơ Đường 2 tập ( nhóm soạn giả Nam Trân - Nxb Giáo dục - Hà Nôi 1987 ) 2.2. Đường thi tam bách thủ ( Trần Trọng Kim- Nxb Văn hoá thông tin - Hà Nội 1995) 2.3. Đường thi tam bách thủ ( Ngô Văn Phú- Nxb Hội nhà văn -Hà Nội 2000) 2.4. Thiên gia thi ( Ngô Văn Phú - Nxb Hội nhà văn -Hà Nội 1998) 2.5. Thơ Đường- Từ Tống (Lí Phúc Điền soạn - Nxb Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh 1997) 2.6. Thơ Đường - Tản Đà dịch (Nguyễn Quảng Tuân soạn - Nxb Văn học - Hà Nội 2003 ) Và một số tài liệu lẻ tẻ rời rạc khác . Trước hết vãn sinh ngỏ lời chân thành cảm tạ quí vị soạn giả, dịch giả tiền bối đã làm ra những sách trên . Với khả năng Hán ngữ ở cấp xoá mù, soạn giả đã nhận thấy trong các sách soạn ở Việt Nam có những bản dịch nghĩa quá sơ sài, đôi khi không chuẩn xác. Vậy nên soạn giả đã dịch lại những bài ấy cho thật sát nghĩa. Những sách ấy còn có những lỗi in sai chữ Hán, lầm chữ Hán Việt khiến soạn giả thấy cần bổ khuyết hiệu đính. Đặc biệt, soạn giả tự phiên âm Bắc Kinh để tiếp cận tiếng nói gốc của thơ. Chưa từng thấy sách nào ở Việt Nam biên soạn cả phần phiên âm Bắc Kinh . Nếu bạn hữu có hứng thú thì cũng dễ luyện thêm tiếng Hán, nghe rõ tiếng nói của thi nhân . Tập sách này chắc hẳn còn những sai sót hoặc về chính tả, phiên âm Hán ngữ hoặc những câu dịch chưa trọn nghĩa. Xin quí vị vui lòng chỉ giáo . Hi vọng một ngày nào đó soạn giả có điều kiện xuất bản quyển Đường thi nhất bách thủ này hầu mong cung cấp tài liệu cho những người có sở thích quan tâm đến thi ca cổ điển Trung Hoa. Tài liệu cũng có ích cho sinh viên học những ngành như Ngữ văn, Trung văn chuyên ngữ, Văn hoá Trung Quốc, Ngoại giao, Ngoại thương , Du lịch. . . Hi vọng một ngày nào quyển sách đó sẽ được in, như thơ Vương Duy "thi trung hữu hoạ", sách bền đẹp hơn chứ không chỉ là tập sách đánh máy, in vi tính rồi photocopy thế này.

冯 怀 玉 寒 士 在 下 浔 阳 滩 "江 南 梦 昏 乱 江 北 " 安 江 大 学 Phùng Hoài Ngọc Hàn sĩ tại hạ Tầm Dương bến "Giang Nam mộng lẫn vào Giang Bắc" An Giang Đại học

tuyển tập mãn

D 3 E

P.H.N 2004 136

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhất