Do dự.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nắng vàng nhạt hạ tán phượng hồng.
Điểm thêm sáng, khẽ lá ngỡ ngàng.
Sân trường náo nhiệt đủ thứ trò.
Mắt híp miệng cười đâu cần lo.

Một chút xao xuyến chưa từng có.
Cậu trai vui tính vẫn hay cười.
Có vẻ như, nhưng, đâu nhất định
Tâm trạng này làm sao nói ra.

Một câu nói sao cứ mãi do dự
Ba năm ngắn lắm đến khi nào?
Phải chăng lo sớm mai không còn
Rồi sau ngoảnh lại, người từng thương?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro