Kí ức bây giờ dần phai mờ
Người có còn ở chốn trong mơ
Thơ thẩn đứng nhìn nay còn nhớ
Chỉ còn mình ở chốn bơ vơ
Lỡ phạm sai lầm sao dùng cớ
Duyên phận ta giờ giống con cờ
Nơi này ta ngày thêm trăn trở
Duyên mình bây giờ vẫn nguyên sơ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro