Bài Thơ Không Tên Số 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều tấu lên bản nhạc nắng cuối cùng
Rồi lặng lẽ quấn vòng khăn màu khói Tôi uống cạn cả chiều , đứng đợi . . . Rồi cố tình quay mặt lúc em qua !

Nhấc điện thoại lên : tím , sáu , hai , ba . . .
Nghe tiếng em . . . và gác máy
Thằng bạn hỏi : “ Gọi ai mà kì vậy ? ” Tôi cười và nó cũng cười theo .

Thương nhớ bao nhiêu , thương nhớ bao nhiêu
Khi một buổi em về con đường khác Thằng bạn hỏi : “ Dạo này không thấy gọi
Số máy chi bao lần không có nhà ? ”

Ngày lại ngày ngồi không để đợi ai qua ,
Con đường cũ , quán quen , chiều sâu thẳm
Vẫn cứ những vô thường mưa nắng
Những bức tường , mái phố rêu phong.

                             4 - 1998

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro