05.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ngó qua rèm che cửa sổ
Nghe gió thổi tơi bời lá khô
Đêm sơn bạc kí ức loang lổ
Bóp nghẹt anh, châm vào lỗ chỗ.

Lọn tóc xơ không dưỡng rối rồi
Trông như kẻ luộm thuộm lôi thôi
Có lắm khi anh tưởng kẻ rồ
Cười khù khờ khóc mãi không ngơi.

Anh ngó qua rèm che cửa sổ
Chòm mây ngủ giữa trời trong vắt
Em về đâu những ngày mưa hắt
Khi ô rách, nắng lịm sau rừng.

Một mình đứng chót vót đèo mây
Anh lao đao giữa trời giông gió
Đường nẻo xa ngựa phi dặm vó
Nắng rũ xuống nhà em phủ đầy.

Anh ngóng trông từng giây từng phút
Ngồi bần thần góc tối buông rèm
Anh trốn trong miền kí ức em
Trong khói mờ đang phả nghi ngút.

Anh nương náu nốt nhạc trầm buồn
"Anh yêu em", sẽ chẳng ai biết
Khi cung đàn réo lên da diết
Em có nghe tình anh bất diệt ?

Anh ngó sang mảnh vườn bạc màu
Em vun trồng, tưới bằng tình ta
Cây chết yểu chưa kịp nở hoa
Bởi tình độc lúc tan em à.

aneye.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro