Gió đem theo vị mặn
Biển lấy theo sóng vỗ
Cát trắng mang vỏ ốc
Tất cả huyện hòa lại
Một vùng trời xa xăm
Ở nơi vùng trời ấy
Có anh và có em
Anh mang theo thương nhớ
Em mang theo yêu thương
Hai ta hòa lại
Để tình yêu nồng thắm
Điểm tô sóng ồn ào
Xen gió rít du dương
Hồn ta như biển cả
Nơi tình yêu bắt đầu
__kinz__
_________________________
[ Sóng ]
Sóng gợn trắng ập vào bờ
Nàng ập vào tim tôi tựa sóng
Sóng xuôi theo dòng gió biển
Nàng xuôi theo niềm tương tư
Phải chăng sóng mang nỗi nhớ
Hay là người nằm trọn tim tôi
Sao nàng như cơn sóng trắng
Đến rồi theo gió xa tôi
Chắc có thể tôi dấu kín
Nỗi xót xa thương nhớ nàng
Chẳng chịu gửi vào cơn sóng
Cứ giữ trong lòng muối mặn
hồn vấn vương chút men say !
___ by Kinz __
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro