Đã lâu lắm rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu lắm rồi chẳng nói nhớ thương ai
Bởi một ngày dài có quá nhiều phiền muộn
Gói hai bốn giờ trong thật nhiều ước muốn
Lại thừa ra chuyện trái tim mình.

Lâu lắm rồi chẳng cảm thấy mình xinh
Điểm trang qua loa, áo quần thì cứ thế
Cảm thấy lạnh lùng như cây cần móc rễ
Ngay cả nụ cười cũng méo mó dần đi.

Lâu lắm rồi từ ngày ấy người đi
Ta chẳng thấy đau vì điều gì nữa cả
Trái đất vẫn xoay còn ta thì mệt quá
Tất cả bây giờ không gồm có yêu thương.

Lâu không có ai tay nắm tay qua đường
Giữa ngã tư ta gượng mình cố bước
Người là của ta thì đã không bước ngược
Lâu lắm không tưởng lầm nước mắt cũng là mưa.

Lâu lắm rồi, phố cũ chẳng người đưa
Một mình đếm xem cây mấy mùa thay lá.

Thúy Nhân

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro