Em ơi đời mệt quá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em ơi đời mệt quá
Mà mình cứ phải cười
Nên nhiều khi gượng gạo
Khác gì bọn đười ươi?

Ngày lăn ra kiếm sống
Mang mặt nạ muôn màu
Tối tìm về chân thật
Chẳng còn nhận ra nhau

Đời giống như vòng xoáy
Thật giả cứ đan xen
Nai lưng ra cày cuốc
Cũng bởi chữ sang - hèn

Tiền là vuông giấy mỏng
Mà thao túng đủ điều
Chẳng còn gì "vô giá"
Quan trọng là "bao nhiêu?"

Tình tưởng trân quý lắm
Yêu mãi mãi, trọn đời
Qua dăm mùa gió trở
Tay đã vội buông lơi

Người tưởng thân thiết lắm
Tình nghĩa chắc bền lâu
Qua vài hôm trắc trở
Quên hết sạch buổi đầu

Em ơi đời mệt quá
Mà thay đổi được gì
Lại nai lưng ra sống
Ôm cái mệt và đi!

-Phong Trần-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro