Lâu lắm rồi em lại gọi cho anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu lắm rồi em lại gọi cho anh
Cuộc điện thoại từ hai đầu đất nước
- Anh thế nào?
- Anh vẫn như ngày trước.
Vẫn vui buồn không biết rõ. Còn em?

- Em thường một mình làm bạn với đêm
Chuyện xưa cũ tháng năm dài chẳng cũ
Bởi lãng quên học bao nhiêu cho đủ
Thi thoảng nhớ ai, đâu dám tỏ bày...

(Tự nhiên mình thấy khoé mắt cay cay
Giữa bộn bề chưa một lần ngoảnh lại)
- Thôi em ạ, trời se duyên, chỉ vậy
Đến cau trầu còn có lúc xa nhau...

(Hình như ngậm ngùi vì khá lâu sau)
Mới nhỏ nhẹ:
- Em mong anh hạnh phúc
Đường gập ghềnh chỉ cần đôi lúc
Nghĩ về nhau - như một trang trong cuốn sách cuộc đời...

Tắt điện thoại mà tay chẳng muốn rời
(Mình nuối tiếc? Mình nhớ thương? Không biết)
Rất vô tình sáng nay em lấy hết
Chút bình yên anh mới góp nhặt về...

Nguyễn Hà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro