NẾU EM YÊU NGƯỜI KHÁC, ANH...CÓ TIẾC KHÔNG?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Bỗng nhiên một ngày, em thấy chán với những quan tâm hờ hững, thấy khổ tâm với những yêu đương xa xỉ nửa vời. Thấy lao đao trong mớ bận bịu anh đang nói, thấy ngột ngạt trong những tin nhắn nhẹ vơi.

Bỗng một ngày, em thấy chán ánh mắt anh chẳng còn mang màu nắng. Thấy mệt mỏi với những cơn nức nở mỗi đêm dài. Thấy ngã gục trong những tháng ngày chẳng còn yên ổn, thấy bất lực trước những câu nặng nhẹ bên tai.

Và rồi. Anh mệt mỏi. Em mệt mỏi. Chúng ta, cứ làm khổ nhau trong những mải miết yêu thương quá nửa vời. Một tình yêu mà có lẽ, tiếng khóc còn nhiều hơn tiếng cười, tiếng cãi nhau còn nhiều hơn lời yêu thương tha thiết.

Vậy thì. Anh. Em biết lấy gì để giữ lại nhau?

Nếu một ngày. Có một người đến bên và lắng nghe hết những nỗi đau em kể. Một người ở cạnh bên em và thấu hết những tiếng thở dài. Một người sẽ không bận bịu với em một ngày hai mươi bốn tiếng, một người sẽ không bỏ rơi em trong nước mắt từng đêm thâu. Một người sẽ nói yêu em mỗi ngày, một người sẽ nói thương em mỗi ngày. Một người sẽ vì nụ cười của em mà hạnh phúc, một người sẽ vì nước mắt của em mà khổ đau. Một người sẽ sãn sàng là lựa chọn cuối cùng của em trong cả quãng đời thật dài còn lại. Một người sẽ can tâm tình nguyện yêu em mãi mãi, và mãi mãi không yêu em theo cách mà anh đã từng yêu.

Và rồi. Người ấy mang em đi thật xa khỏi những bộn bề trong hơi thở, khỏi những cơn bão lòng si mê đang nhấn chìm em từng ngày...

Vậy thì. Anh. Anh biết lấy gì để giữ nhau?

Và bỗng nhiên một ngày. Bên cạnh anh là những đơn độc quấn lấy. Bên cạnh anh là những lặng câm vỗ về. Chợt quay đầu nhìn lại, em đã đi đến nơi thật xa trong thế giới của một người khác...

Sưu tầm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro