Cơn mưa và làng tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường làng trơn trượt, trời lạnh ngắt
Gió cứa vào da đứt thớ thịt
Mây trắng hùa nhau bay gấp rút
Chiều tà mặt trời lẩn đâu mất
Nhường chỗ cho ào ào sấm rền vang.

Người người nhốn nháo như bọn nít
Mấy chị đội thúng gánh cơn mưa
Nông phu rủ nhau về khỏi rẫy
Mục đồng thúc trâu mau mau lên
Nông dân đeo cuốc hối hả chạy
Xốc thằng bé trên lưng bừng tình giấc
Lũ trẻ hò nhau đầu làng cuối xóm
Trốn vào nhà, trốn cơn mưa.
Tí tách...tí tách....
Trời mưa !

Mưa rơi, lã chã rồi,mưa rơi
Xối xả tới mức chả ngập ngừng
Mưa dài dài qua ngày ngày tháng tháng
Bà tôi bảo rằng cơn mưa hãy
Chóng tan đi để vụ này được thu.
Cây cối cắn răng gồng chịu đứng
Con sông quê gờn gợn rét run run
Lúa chết đuối, trời ơi sao tỉnh lại?
Chùa chiền chẳng vững, Thánh Phật chẳng yên
Mẹ tôi giờ này sao vẫn chưa về ?

Mưa không thương mẹ rồi mẹ ơi !
Mưa xoã dầm xuống thân vai gầy rạc
Áo vải nâu mẹ còn chưa kịp vá
Mà mưa kia đã vội xé toạc ra.
Nhưng mẹ thương con mẹ chưa về được
Bán mấy cọng rau, bài ba ngọn lá
Chợ giờ đã vãn người qua lại
Nhưng sao mẹ vẫn chưa về ?

Mưa ơi !
Đừng buông xuống nữa
Nghe lời bà, nghe lời của tôi đi
Cả đời mẹ gánh nhọc khó khăn
Để chở che cho con được ấm êm.

Mưa rồi !
Mẹ trở về cùng mưa.

_23/9/2020_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro