Người vô tình thêu hoa vẽ lá
Ta đa tình tưởng có cả mùa xuân
Xuân lại tới ư, hay chóng tàn
Hoa lá thêu dệt huống hồ chi ?
Đừng hỏi trăng kia sao lại sáng
Mà chẳng soi nổi nỗi lòng tôi
Gió thanh nhạt nhoà gợn sầu đắng
Chất dư vị tận đáy lòng son.
_1/9/2020_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro