Ngẫm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một mình trong quán vắng
Ngẫm lại dòng thời gian
Hoài vọng và nhung nhớ
Ôi ! Cái thời đã qua.

Nhớ sao mà tả siết
Day dứt nát cõi lòng
Tuổi trẻ sao mà chóng ?
Chấp chớm đã đôi mươi .

Một li cà phê trắng
Đắng, ngọt chẳng quan tâm
Ta nuốt giọt thời gian
Vị đời tan trong miệng.

Rồi dòng người lũ lượt
Người đến rồi rời đi
Như chưa từng xuất hiện
Như chưa hề lướt qua.

Ta hoà mình vào ấy
Trưởng thành nên từng ngày
Cuộc sống là khó nhọc
Hãy cứ đi, đừng chờ.

_25/7/2020_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro