Đơn phương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xuân Hồng

Tôi tự thấy mình vô duyên lắm
Khi có người mặc áo giống áo anh
Ngoái nhìn theo đến khi hút bóng
Một chút ngẩn ngơ xao xuyến chiếm tim mình.

Tôi tự thấy mình kì cục lắm
Có hôm nào thoáng một bóng giống anh
Ào chạy tới hóa ra người xa lạ
Chỉ thế thôi mất ngủ mấy đêm liền.

Tôi tự thấy mình tương tư vô lối
Anh - chẳng một tấm hình hay một lá thư
Không hứa hẹn một điều gì chắc chắn
Lại thường nghe điệp khúc giã từ.

Để mà khổ, mà đau, mà thương nhớ
Vô lý không cái nghịch lý muôn đời
Yêu người ấy - người ấy tìm người khác
Để một người khác nữa cứ yêu tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho