Thơ Thẩn
Em Biết
Em biết rằng anh xa cuối trời
Chỉ mình em ngắm ánh sao rơi
Đêm khuya trăng sáng soi niềm nhớ
Biết ước gì đây, mỗi một lời!
Em biết rằng anh xa cuối trời
Chỉ mình em ngắm ánh sao rơi
Đêm khuya trăng sáng soi niềm nhớ
Biết ước gì đây, mỗi một lời!
Em biết rằng anh vẫn thế thôi
Cớ sao trong dạ vẫn bồi hồi
Hữu duyên hạnh ngộ trong cõi ảo
Vô duyên nên mãi chẳng thành đôi!
Em biết rằng anh chẳng gì đâu
Bởi lẻ tự em kiếm chữ sầu
Đành thôi, gởi gió vần thương nhớ
Mang đến nhận không - chẳng mong cầu!
Em biết thì em biết vậy thôi
Viết ra vài chữ....hết cho rồi
Khỏi mang trong lòng thêm nặng quá
Bỏ xuống được thì.....tôi vẫn tôi!
Tình yêu là gì
thời gian khốn khổ vèo trôi
tình yêu ngày ấy chết rồi còn đâu
ngẫn ngơ anh nhặt nổi sầu
ai ngờ chỉ thấy bóng cau qua thềm
Thơ Say
Hãy rót cho nhau chén rượu đầy
Cho đời dăm phút ngập men say
Non sông giờ cũng đang nghiêng ngả?
Đất nước còn đầy những quắt quay
Chốn ấy anh mang hồn trĩu nặng
Nơi này ta gánh giọt sầu cay
Thôi đành cạn chén cho quên hết
Kẻo nhớ rằng xưa có một ngày
Nào hãy cùng ?dzô? chén rượu đầy
Tao mày nay phải thật là say
Miệng nhai nhóp nhép cánh gà luộc
Mắt liếc thòm thèm đùi vịt quay
Dưới đất ngổn ngang từng hũ rượu
Trên bàn lỏng chỏng món đưa cay
Biết đâu mai mốt không còn dịp
Đời biết là say được mấy ngày
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro