gió sầu 21/11/19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh ơi! Sao em buồn quá!
Cứ mãi nghĩ về những điều xa
Lẩn quẩn cùng mấy người lạ
Em thấy mình không giống người ta

Em buồn vì em không kết nối được
Ước sao em thoát khỏi cõi luân hồi
Em thấy mình lạc lõng lẫn bồi hồi
Em thấy sao có thể tồn tại được?

Có mấy ngày em buồn không duyên cớ
Cứ buồn thôi nên không thèm làm ngơ
Ngơ làm chi vì buồn cứ trấn áp
Cả hồn em như chìm trong bể mờ.

Em thấy em không còn mục đích sống
Sống là gì anh? Chỉ em được không?
Vì lòai người ai cũng tàn bạo quá
Họ vì vậy nên mãi sống khổ sao?

Em ghét cuộc sống em vận hành
Lòng em lạnh tanh nhưng thoát sao anh?
Vẫn sống cứ như chu trình lập lại
Gặp người lạ - miệng cố cười tươi.

Em mê man và buồn quá.
Chỉ muốn nhắm mắt,
Hơi thở bỗng tắt,
Kiếp người lụi tàn
Còn mảnh đất hoang,
Chẳng còn gì mất
Chẳng còn gì buồn
Chẳng còn gì vui
Chẳng còn gì ngoài trống không kia.

SunTJ-21/11/19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho