người lạ - 23/07/19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thương tôi làm chi người lạ ơi !
Lòng tôi là biển sầu chưa vơi
Tôi thường đem lòng cho kẻ lạ
Kẻ lạ là kẻ không thương tôi.

Khi say lòng tràn ra máu mật
Những điều muộn màng cũng ập ra
Tôi đâu thể nào chôn sự thật
Rằng lòng tôi đau đến xót xa !

Nhưng
Đừng thương hại tôi người lạ ơi
Hãy để tôi yên với chơi vơi
Lòng tôi chỉ thế khi cô độc
Mới chính là tôi không phải ai
Chẳng cần phải chôn trong vỏ bọc
Chẳng cần phải vui khi lòng sầu

Có chuyện nào buồn mà không than?
Có kết nào tan mà không xót?
Có mãi gì đâu cái thường hằng?
Thế nên buồn mãi rồi cũng qua.

-SunTJ-

23/07/2019
Người ta đang hỏi tại sao lại đau khổ, lại quẩn bách như thế này? Thật ra thì nó có thật sự đau khổ không? Hay là do nó vẫn đau đớn lẫn vùng vẫy trong sự cô đơn của riêng nó, nó không cảm thấy an toàn, nó muốn được yêu thương? Người ta luôn bị lặp lại từ vui đến buồn như hai thái cực mà vẫn không có bình yên.... Hay chỉ đơn giản là sự cố chấp về thứ mình không có được? Vì sự cố chấp, ích kỷ này mà tạo thành nhiều đau khổ mà người ta không hay?
...
Nhưng người ta vẫn đang học không ngừng vì mỗi ngày, đối với tâm hồn là những giá trị và bài học mới mẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho