thơ tình độc đáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầy là một số bài thơ tình được tôi sưu tầm trên mạng mong mọi người đừng chê!!!

1.Đừng yêu sinh viên công nghệ

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

Bởi họ " tinh vi " kiêu ngạo rất nhiều.

Cứ tưởng khoa mình là oai nhất.

Tưởng bở : em nào cũng phải "xiêu".

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

"Màng túi luôn viêm" bởi họ nghèo.

Có được vài đồng thì lên NET.

Xa lộ mê hồn đâu còn nhớ tới người yêu?

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

Thực tập ngành tin, bài tập lớn suốt ngày.

Hỏi còn thời gian mà hò hẹn.

Chỉ trước màn hình là mê say.

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

Đồ án nhiều môn buộc họ thức đêm hoài.

Râu rậm, tóc dài, người đờ đẫn.

Thử hỏi còn gì là đẹp trai.

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

Dẫu họ mộng mơ lãng mạn rất nhiều.

Cũng biết làm thơ khi xao động.

Nhưng "dở" vô cùng: chẳng khéo "nịnh" người yêu.

Em đừng yêu chàng sinh viên công nghệ.

Rất tự tin trong kỹ thuật học hành.

"Gan thỏ đế" để trò chuyện cùng bạn gái.

Anh nói thật lòng, xin hãy tin anh.

Một bài nữa, không biết tên là chi 

Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z

Để Undo những gì đã xảy ra

Ngay cả những lập trình viên quốc tế

Còn có thể mắc lỗi nữa là....

Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z

Một lần, chỉ đúng một lần thôi.

Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét

Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.

Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z

Thì khi này anh đã ở bên em

Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét

Những con Virus đang tràn ngập trái tim.

Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z

Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu

Chỉ có thể chọn Continue hay Exit

Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.

Hãy hiểu cho lòng anh em nhé

Và xin em, hãy rộng mở lòng em

Khi mã nguồn trái tim không còn đóng

Anh sẽ viết lên đó dòng tên em.

2TÔI YÊU EM

Tác giả: Puskin

Tôi yêu em đến nay chừng có thể 

Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai; 

Nhưng không để em bận lòng thêm chút nữa, 

Hay hồn em phải gợn sóng u hoài. 

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,, 

Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen, 

Tôi yêu em, yêu chân thành, đằm thắm, 

Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em.

3. Bài thơ tình của Xuân Diệu:

Yêu 

Yêu là chết ở trong lòng một ít

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu

Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu

Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt

Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu

Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt

Những người si theo dõi dấu chân yêu

Và cảnh đời là sa mạc vô liêu

Và tình ái là sợi dây vấn vít

Yêu, là chết ở trong lòng một ít

Xa cách

Có một bận em ngồi xa anh quá ,

Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn .

Em xích gần thêm một chút , anh hờn ,

em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa .

Anh sắp giận , em mỉm cười vội vã

đến kề anh và mơn trớn :" Em đây ! "

Anh vui liền , nhưng bỗng lại buồn ngay ,

vì anh nghĩ : thế vẫn còn xa lắm .

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !

Ôi trời xa , vầng trán của người yêu !

Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều

mà ta riết giữa đôi tay thất vọng .

Dầu tin tưởng chung một đời , một mộng ,

em là em ; anh vẫn cứ là anh .

Có thể nào qua Vạn lý trường thành

của hai vũ trụ chứa đầy bí mật .

Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất ,

quá khứ anh , anh không nhắc cùng em .

_ Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm ,

ta chưa thấu , nữa là ai thấu rõ .

Kiếm mãi , nghi hoài , hay ghen bóng gió ,

anh muốn vào dò xét giấc em mơ ,

nhưng anh dấu em những mộng không ngờ ,

cũng như em dấu những điều quá thực ...

Hãy sát đôi đầu , hãy kề đôi ngực !

Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !

Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !

Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !

Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt

cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng ;

Trong say sưa , anh sẽ bảo em rằng :

" Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm ! " 

Bến thần tiên

Xin em nói với thời gian

Ghé thuyền chở hộ ta sang bến thần

Lên bờ vừa mới đặt chân

Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa.

Quanh mình cũng chỉ có ta

Sao nghe nhân loại hoà ca với mình

Không hoa, cũng chẳng lá cành

Mà sao em đã tạo thành sắc duyên

Tạo hình gió thoảng, trăng lên

Hoa bên bờ suối, mây trên đá gành,

Một mình em sáng tạo anh

Một mình em sáng tạo thành đôi ta.

Thời gian rót xuống dần dà

Một bình êm dịu bao la đất trời

Trải bao đau khổ trong đời

Mới dành cho phút được ngồi bên em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thach2011