Lặng...!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nặng đôi chân thơ thẩn trước ngày tàn
Tiếng lá chen ngang giữa tâm tình tối sẫm
Chuyện bao năm chợt đùng thành tiếng sấm
Nổ ngang trời em hoảng hốt về anh.

Tiếng nổ rền như vụn nát trái tim manh
Nước mắt tuôn nhanh như thác về với suối
Em ngây dại, khác nào người ngu muội
Nghe được gì ngoài tiếng nứt giữa lòng tim!?

Em nên trách hay cứ lặng im
Rồi hờn anh hay thương anh hơn thế nữa?
Hai bên bờ, em nằm đau ở giữa
Mà thương anh rồi ai sẽ thương em ?

Tư cách gì đi giành lại tình em
Bởi mộng mơ đâu phải là hiện thực
Ngã nhào tim mình vào thẳm vực
Dẫu là thương mà cũng chẳng là thương

Hốt ánh hoàng hôn, em trơ trọi bên đường
Hồi tưởng ta trong buổi nào chạng vạng.
Nếu là mơ xin đêm hoài đừng sáng
Để em tròn vọng ước bên anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#leminhkha