có 1 thứ tình yêu... mang tên là.... buông tay .....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Nắng vẫn cứ chói chang ,

lòng vẫn không hết băng giá .

Là do cố chấp hay do ai đó vây kín con tim?

nhớ, thương rồi đau.....

Hằng đêm kí ức cũ vẫn như thủy triều ùa tới

vì sao quên đi 1 người lại khó đến như vậy?

Còn người ấy quên ta lại quá đỗi dễ dàng?

đau, khóc và buồn liệu có được ích gì?

Người sẽ lại quay về nơi đây chứ?

nếu có, ta xin khóc cạn nước mắt, đến khi đôi mắt này mù lòa !

Nếu được ta sẽ dùng nỗi buồn xây lên kim tự tháp cao vững chãi ngút ngàng 9 tầng mây cao !

Và nếu là thực thì cơn đau ấy sẽ cắt đi toàn bộ nhịp đập của vũ trụ mênh mông trải rộng !

nhưng người đã đi, đi thật xa, xa khỏi ta mãi.....

Là do căm ghét ta, nên dù có thể đổi, đổi mãi cũng không thể được .

vì là duyên 2 ta không thành !

Nên ta đành lặng im chúc phúc và.....

Chấp nhận 1 thứ tình yêu mang tên là buông tay !

dù đau nhưng vẫn gượng cười

Vì trong ta người luôn là tất cả !

luôn là máu trong ta, là tất cả yêu thương, là tia nắng chan hòa ấm áp thứ giúp ta có thêm hi vọng tồn tại trên cõi đời !

Đi đi, ta sẽ không để người biết ta đang buồn .

cứ quay đi, hãy là người con gái mãi luôn tồn tại trong ta.

Còn ta, sẽ là 1 người dưng, 1 hạt cát vô tình xuất hiện rồi biến mất như chưa từng tồn tại trên quãng đường nàng đi ,

Hãy hạnh phúc nhé, ta yêu nàng, n à ! 

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

ta vẫn là luôn.... không thể tồn tại trong bất kì.... 1 ai  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro