***********
Thu đợi
Người giờ phương đó có còn không?
Nhớ những khi xưa lúc chiều hồng
Men theo vạt gió ta cùng dạo
Chầm chậm đưa chân lướt thảm vàng.
Người giờ phương đó có còn không?
Nhớ đêm hoa sữa thoảng hương nồng
Nhớ mùa thu trước, vàng hoa cúc
Nhớ những hàng cây lá đổ vàng.
Người giờ phương ấy, chẳng có thu
Hai mùa mưa nắng, chắc bây giờ
Làm sao còn nhớ bình minh cũ
Sương phủ sớm thu tựa khói mờ.
Người còn có nhớ lúc chia tay
Tôi ngước nhìn theo bóng tan dần
Chớm thu trời nắng sao lòng lạnh
Nhìn lá nhẹ rơi thấy lẻ loi.
Người từng đã hứa mỗi mùa thu
Sẽ trở về thăm để được cùng
Nắm tay,cùng ngắm hoàng hôn xuống
Nhặt lá cùng tôi xếp yêu thương.
Tôi vẫn ngồi đây đếm thời gian
Đã mấy màu thu đổ lá vàng
Thế nhưng nào thấy người quay lại
Để giấc mơ tôi, nửa lỡ làng.
Gần bốn năm trôi đến bây giờ
Người quay trở lại,chẳng phải mơ
Tôi vui mừng lắm, rồi tan vỡ
Người đã có ai bước bên đời.
Người gặp lại tôi chẳng nói gì
Tôi buồn vô hạn chẳng nói chi
Lặng im hồi tưởng mùa thu cũ
Người nắm tay tôi,chẳng nói gì…
Người lại rời xa, với người ta
Tôi vẫn nhìn theo ,đến phai nhòa
Người đi biết sẽ không trở lại
Mà trái tim tôi vẫn còn mơ.
nangnhat_chuaphai
****************************
HẠ ƠI
Tôi nhớ năm nào nhớ tiếng ve
Xao xác cành tre những chưa hè
Nhớ cơn mưa nhẹ mùa tan lớp
Nhớ bạn bè tôi đã sa xôi.
Tôi còn nhớ cả tiếng nói cười
Tiếng vui đùa nghịch lúc ra chơi
Nhớ ai kéo áo tôi ngày ấy
Làm rách hồn tôi,nhoẻn miệng cười.
Quên làm sao được tiếng thầy cô
Dạy những lời hay,lẽ phải đời
Và dậy chúng tôi trong cuộc sống
Làm người là phải biết đi lên.
Tôi nhớ trường tôi nhớ mọi người
Nhớ người bảo vệ đã bắt tôi
Nhớ cô sao đỏ hay hờn dỗi
Nghi tội chúng tôi lúc truy bài.
Nay đã xa rồi tôi vẫn nhớ
Khi về thăm lại chốn trường xưa
Ghế đá tôi ngồi như trẻ lại
Tâm hồn thơ dại chẳng sầu lo.........
*******************************
THU LẶNG
Oằn hông chở lặng chuyến đò chiều
Chở người sang bến với người yêu
Chở đi kỉ niệm mùa thu trước
Để lại trong tôi những bụi mờ.
Thủa ấy tôi, người đứng kề bên
Cùng ngắm trăng thu ước thật nhiều
Người cười híp má khi tôi ví
Người tựa vầng trăng rất dịu hiền.
Người vẫn hay buông mái tóc dài
Kệ gió đùa vui mỗi chiều thu
Nhìn người vui nghịch như trẻ nhỏ
Là trái tim tôi biết mông mơ.
Người thường rung mạnh những hàng cây
Cho lá vàng rơi mỗi chiều vàng
Người nói dòng đời trôi hối hả
Đừng níu giữ chi những xa vời...
Người vẫn bảo tôi giống mùa thu
Đi bên cảm giác rất yên bình
Và người Còn nói tôi là gió
Thổi lá xa cây, rất vô tình.
Người đã kề bên mấy mùa thu
Đi bên không nhớ đã bao chiều
Mà tôi chẳng dám buông thành tiếng
Một tiếng yêu em tự đáy lòng...
Rồi thu lẻ bóng đứng đợi mong
Trông người sang bến ấm bên chồng
Người đi, ở lại thu buồn lắm
Lặng ngước nhìn theo, lá nhẹ rơi...
TÌNH SẮC TIGON
Tôi đã đến bên lúc người buồn
Để kéo người ra nỗi đau thương
Tôi tưởng người sẽ yêu tôi mãi
Nào có ngờ đâu vẫn như xưa…….
Người yêu người ấy tôi vẫn chờ
Chẳng dám chen ngang chỉ ước mơ
Đứng bên cuộc sống,cười hạnh phúc
Nhìn bóng người vui,ánh trăng rằm
Tôi chẳng hiểu tôi đã nghĩ gì
Yêu trong vô vọng chẳng nhận chi
Mọi người vẫn nói người chung thủy
Suốt kiếp chỉ yêu mãi một người.
Rồi khi người ấy đã đi xa
Thân người tàn héo tựa ánh tà
Tôi nhìn đau sót mà không thể
Lau nước mắt em ,dẫu yêu em.
Rồi tháng năm trôi đã vơi dần
Người vui trở lại đón nắng mai
Gật đầu chấp nhận lời yêu mới
Tôi thoáng mừng vui ,ước sớm mai.
Hạnh phúc với tôi chẳng được nhiều
Bên tôi người chẳng có tình yêu
Tim người luôn nhớ về người ấy
Nhiều lúc ngẩn ngơ dáng đợi chờ.
Tôi biết rằng tôi sẽ mất người
Nên tôi cố giữ sợ người xa
Khi người ấy đã quay trở lại
Tìm bóng người xưa lúc trăng tròn…
Giá như ngày ấy chẳng cưới người
Cứ để người vui với niềm đau
Thì giờ chắc chẳng nhìn người khóc
Lựa chọn phân vân giữa hai người.
Rồi người độc bước một con đường
Không bên người ấy chẳng bên tôi
Thân người nhuộm sắc loài hoa bé
Khắc lại tim tôi những bụi mờ
************************************************
Mộng
Tuổi còn thơ với đôi tờ giây trắng
khoác lên mình những đôi cánh ước mơ
Rằng một mai sẽ bay cao sa mãi
Như cánh chim tìm vùng đất riêng mình.
Tháng năm trôi qua dần thời thơ ấu
Cấp một qua nhưng năm tháng êm đềm
Hết một thời ngồi gốc cây đợi má
Đón đưa về và thưởng bánh cho con.
Năm cấp hai cũng đã dần khôn lớn
Đã bước đi bằng tự sức của mình
Học và chơi chia làm hai phải nhớ
Cố thật nhiều để vững bước tương lai.
Khi nhận ra những năm tháng cấp ba
Đã chôi qua chỉ còn là kỉ niệm
Nhưng nghĩ lại chẳng còn gì để tiếc
Bởi vì mình sống hết sức rồi thôi
Hành trang xưa vẫn nặng ngánh đôi vai
Dẫu một mai cho dù là mỏi mệt
Phải đứng lên không bao giờ ngục ngã
Dãu cuộc đời chẳng phải tựa giấc mơ .......
************
Nước măt buồn
Buồn chẳng ra buồn cũng chẳng vui
Đi ngang sao nỡ chẳng lời chào
Tình ngày xưa ấy vui nhiều chứ
Giờ thấy mặt nhau cứ hững hờ.
Nhớ ngày xưa ấy lúc chưa yêu
Ta bước cùng nhau sớm lại chiều
Chung đường chung bước ngày hai buổi
Tìm bóng của nhau trước cổng trường
Bao nhiêu kỉ niệm quá thân thương
Cãi nhau nhưng lúc chẳng bình thường
Em luôn luôn nói em là đúng
Cãi lại thử coi nghỉ chơi liền
Rồi em ù té chạy ra xa
Ngoảnh mặt làm ngơ cứ như là
Thôi thi anh nhận sai nhé nhóc
Em cười rồi bảo thế là ngoan
Thế rồi ta lại bước bên nhau
Chao câu thề ước chẳng phai màu
Thề non hẹn biển ai còn nhớ
Dệt mộng ương thoả ước mơ
Nhưng đời ai biết được chữ ngờ
Yêu nhiều em lại thấy thờ ơ
Tiệc vẫn đang vui em đành nỡ
Theo người bỏ lại tôi bơ vơ
Giờ bên người ấy chắc là vui
Thấy em một nét mãi tươi cười
Nhưng sao ánh mắt em buồn thế
Hay bởi gặp tôi kẻ nghèo hèn.
**************
Xuân Buồn
Tôi về gom hết yêu thương
Mang ra trải thảm vương đường em qua
Vì em nay đã rời xa
Vui trong mộng ước xa hoa bên chồng.
Tiễn em chẳng phải mùa đông
Xuân đang nở nụ sao lòng tôi băng
Chồi non lộc thắm đầy cành
Sao tôi chỉ thấy như nhành cây khô.
Từ đây em vắng thật rồi
Tôi quay trở lại làm người hư thân
Vì em mang cả mùa xuân
Đem sang bên ấy cả phần của tôi.
Men theo kỉ niệm xa xôi
Trôi về kí ức một thời trẻ thơ
Lấy ai khoe áo bây giờ
Lấy ai cùng hái lộc chờ ngày sau…
Em mãi chờ
Khuyết nửa vầng trăng đứng mỏi mòn
Ngóng trông một nửa dạ sắt son
Vậy mà trăng đã ba mùa khuyết
Chẳng thấy người xưa bước quay về
Giá như ngày ấy chẳng hẹn thề
Mãi bước cùng nhau dựng ước mơ
Chung đường chưng lối trăng làm chứng
Giờ chỉ bóng em độc bước về.
Nhiều đêm em đã tự nhủ lòng
Cố quên để sống khỏi đợi mong
Ngờđâu cố gạt, em càng nhớ
Vẫn giữ trong tim mãi bóng hình.
Dẫu anh phương ấy mãi lặng thinh
Em vẫn chúc anh sống yên bình
Vẫn mong anh sẽ quay trở lại
Lấp đấy khoảng trống của vầng trăng.
******************
Lệ khúc khăn tang
Mùa đông thêm lạnh mỗi mùa đông
Tôi nhớ người xưa nhớ bóng hồng
Nhớ ai thức trắng đan khăn trắng
Sưởi ấm lòng tôi mỗi mùa đông.
Tôi nhớ một người lúc ngóng trông
Xinh tựa nhành mai giữa cánh đồng
Răng khểnh thêm duyên em cười lớn
khi thấy bóng tôi phía xa xôi..
Đàn trâu gặm cỏ dáng thờ ơ
Nhìn đứa chúng tôi thả cánh diều
Triền đê lộng gió bay lên mãi
Cho giấc mộng ta thỏa ước mơ.
Tôi còn nhớ cả những trận đòn
Không phải vì đau má đánh tôi
Mà tôi lại nhớ người bên ấy
Nghểnh cổ nhìn sang khúc khíc cười..
Tôi đã từng yêu đã mộng mơ
Ánh mắt bờ môi lẫn nụ cười
Tình tôi cũng được em đền đáp
Em hứa yêu tôi đến suốt đời
Rồi bỗng một hôm bỗng một hôm
Em báo tin em phải lấy chồng
Không phải, tình yêu do ngượng ép
Tình duyên gả bán chốn giàu sang
Tôi lặng hồn tôi nghĩ phận tôi
Không tiền không thế mất em rồi
Rời bỏ quê hương tôi đi mãi
Kiếm tiền cố gắng phải bằng ai
Và rồi gian khó cũng dần qua
Tôi về thăm lại chốn xưa buồn
Tim tôi lạnh ngắt đau tê tái
Khi bóng người xưa cũng chẳng còn...
Giá như người ấy cứ lấy chồng
Còn hơn nằm mãi dưới dòng sông
Sao người lỡ bỏ tôi đi mãi
Làm trái tim tôi chết hai lần
Thôi thì niệm khúc khóc cho em
Khăn trắng ngày xưa quấn ngang đầu
Thơ thẩn mình tôi triền đê vắng
Nắng chưa mùa hạ thấy giá băng...........
***************************8
Vui cùng cơn mưa
Lá vàng rơi trước mùa thu
Nghe mưa từng giọt rơi bù mai sau
Chỉ tại phượng lỡ đổ màu
Làm cho tiếng nhạc ve sầu buồn thêm.
Bâng khuâng ngồi lại bên thềm
Nhiều điều, nhưng chẳng nói nên thành lời
Chỉ lặng ngòi ngắm mưa rơi
Mong mưa nói hộ những lời chúc nhau.
Rằng mong cho những ngày sau
Bạn luôn hạnh phúc không sầu trên mi
Mong sao những bước bạn đi
Thành công luôn gặp hiếm khi sai lầm.
Nhưng mưa vẫn cứ lặng câm
Còn rơi nặng hạt như thầm ca vang
Bỗng đâu đám bạn chạy sang
Lôi nhau ra giữa sân trường đùa vui.
Nhìn nhau ai cũng tươi cười
Dẫu mai mỗi đứa phương trời cách xa.
***********************
THIÊN LÍ BUỒN
Sao giờ thiên lí sác xơ cây
Lá xanh rủ xuống dáng hao gầy
Phải chăng thiếu bóng người chăm sóc
Hay cũng như tôi nhớ một người.
Làm sao quên được tiếng nói em
Hình dung bóng dáng vốn thân quen
Làm sao quên được đây thiên lí
Câm nín làm chi hối hận nhiều.
Em đã theo chồng bỏ lại tôi
Lời yêu tôi giữ đã lâu rồi
Và bao kỉ niệm ngày xưa ấy
Bên giàn thiên lí mãi trong tôi.
Ngày ấy nhà tôi cách nhà em
Một giàn thiên lí sống đan xen
Dăm ba chậu cảnh màu hoa tím
Tỏa ngát hương thơm mỗi buổi chiều
Má thường ca cẩm trách tôi lười
Khi không chăm sóc những hàng cây
Ham chơi bắt nạt em làm hết
Em đứng ngóng sang chỉ mỉm cười
Năm tháng dần trôi ấy cùng tôi
Tung tăng đùa nghịch dười hiên nhà
Mỗi ngày mỗi buổi cùng lên lớp
Cùng hát vui ca tiếng học trò
Tôi giờ biết những chậu hoa
Ngắm người chung vách tính hiền hòa
Vô tư cười nói làm tôi nhớ
Rồi trái tim tôi mộng ước mơ
Má thường nói nhỏ với tôi rằng
Con nhỏ nhà bên thật dễ thương
Giá như có được người dâu ấy
Chăm sóc thương yêu lúc tuổi già
Má đâu có hiểu nỗi lòng tôi
Cũng mơ cũng mộng dã lâu rồi
Nhưng không nói được lên thành tiếng
Chỉ biết góng sang đứng lặng thầm
Em lớn dần lên lại nhớ thêm
Những đêm hai đứa đứng bên thềm
Đếm sao ngyện ước ngày lẽ lớn
Vô tình mắt chạm thẹn quay đi.
Ta vẫn đi bên cạnh đời nhau
Tại tôi không nói tiếng yêu đầu
Nên em phải bước về bên ấy
Cho kịp đò ngang ,lỡ tuổi hồng
Trước ngày người ấy rước em đi
Em gọi tôi sang chẳng nói gì
Nhẹ nhàng em đặt môi nồng cháy
Chạm phải môi tôi thoáng ngỡ ngàng.
Em nói cảm ơn những tháng năm
Tôi đã chở che giúp em nhiều
Bây giờ em đợi chờ tôi nói
Chỉ một tiếng thôi để đổi thay.
Mọi chuyện đã qua giữ làm gì
Quên đi em nhé kẻo ướt mi
Về bên người ấy cười lên chứ
Lưu luyến làm chi chuyện chẳng đâu
Rồi em đi mãi chẳng ngoái đầu
Nhìn giàn thiên lí vốn từ lâu
Đơn phương lặng giữ tình không nói
Để mất người yêu vạn kiếp sầu..
****************
Em nàng công chúa lòng tôi
Đã có lúc em vì tôi mà khóc
Bởi đợi chờ sự nỗi hẹn của tôi
Rồi hôm sau em giận hờn đôi chút
Rồi lại cười ta lại mãi bên nhau
Đã có lúc em vì tôi bị mắng
Bởi đi cùng ta ngắm ánh trăng thu
Rồi về khuya ba mẹ em kiển trách
Tuy hơi buồn em chẳng giận tôi đâu
Rồi hạ về cơn mưa rào giăng lối
Mưa quạnh hiu bỏng rát mảnh vai gầy
Tôi và em vẫn tuung tăng rạo bước
Dưới chiều mưa vì em biết tôi buồn
Rồi mùa đông mang theo hơi lạnh giá
Nhưng trong tim có sức mạnh lạ thường
Em biêt không chỉ cần em bên cạnh
Đông đang tàn bỗng hóa hạ trong xanh
Gọi tên em trong cơn mơ niềm nhớ
Khắc tên em vào tận đáy quả tim
Giữ tình em suốt đời không phai nhạt
Đó là em nàng công chúa lòng tôi
**************
VỌNG HÈ
Đặt xuống nhặt lên chiếc lá bàng
Lại nhớ ngày xưa lúc hạ sang
Đở hoen mi mắt long lanh biếc
Khi bạn xa tôi lúc hạ về.
Giờ tôi lạc bước giữa sân trường
Nghe đâu vọng lại những niềm thương
Trôi nhẹ thời gian về kí ức
Theo những hành cây với tiếng ve.
Còn đây gốc phượng đã từ lâu
Se duyên tôi gặp mối tình đầu
Tôi thường giật với chùm hoa đỏ
Cài mái tóc ai chắc đã quên.
Còn đây nghế đá dưới hành me
Tỏa bóng phủ soi những trưa hè
Còn đây dòng chữ ai cùng viết
“Sống mãi vô tư với ước mơ”.
Lại thấy đâu đây tiếng nói cười
Tiếng vui đùa nghịch dưới trời mưa
Vô duyên hạ suống mùa tan lớp
Làm lũ chúng tôi phải nghịch theo.
Trach giận thời gian kéo xa dần
Năm tháng cùng vui với bạn thân
Nhưng thôi tự hứa ràng cố gắng
Không có thời gian sao gặp nhau.
***************
ĐƠN GIẢN VÌ TÔI YÊU EM
Nhân gian ơi sao lại có tình yêu
Để lòng tui bỗng chốc hóa tiêu điều
Yêu một người mà nào đâu dám nói
Để bây giờ em lạc chốn cô liêu.....................
Em là mưa đổ xuống trưa mùa hạ
Xua tan đi nóng nực của đời tôi
Vừa đến thôi sao em chợt tan biến
Để chiều buông nóng nực lai như xưa
Em là gió lúc buổi trưa tìm đến
Cho hồn tôi dịu nhẹ được vài giây
Rồi bất chợt em tan vào mây khói
Để lòng tôi mang lặng mối tình sầu
Em là lửa trong mùa đông lạnh giá
Thổi bùng lên khát vọng trái tim tôi
Nhưng thời gian đã trôi đi nhanh quá
Để đông tàn ngọn lửa cũng tàn theo
Gió heo may của mùa đông cũng hết
Đẩy em xa xa lắm cuộc đời tôi
Giờ em theo người đàn ông bên ấy
Biết lấy ấy ai san sẻ mối tình này
Cũng tại tôi ngày xưa không dám nói
Lời yêu em từ tận đáy quả tim
Giữ tình yêu bấy lâu trong im lặng
Để bây giờ mang lặng một vết thương
Nhưng dù sao tui vẫn luôn luôn chúc
Em bên người mãi hạnh phúc,về sau
Còn riêng tôi không cần em vướng bận
Tôi rời xa và nhớ mãi ngày nào
-------------------------------------------
Dòng sông lệ
Dòng sông ngày ấy dưới chân đồi
Còn kể chuyện rằng em với tôi
Đắp xây mơ ước bao mộng tưởng
Giờ đã tàn phai theo nước sông
Hồi em 17 tuổi chưa chồng
Tôi thì 18 vẫn ở không
Sông kia nơi ấy ta hò hẹn
Nhớ lại trong tôi bỗng nghẹn ngào
Tiếng gọi tiền tuyến tôi ra trận
Tạm biệt dòng sông với bóng em
Tôi đi ngoảnh lại em cười lớn
Nói vọng thật to, em sẽ chờ
Năm tháng dần qua lặng lẽ trôi
Nay đã bình yên tôi trở về
Làng tôi nay đã dần thay đổi
Chỉ có dòng sông vẫn chảy hoài
Tôi về thăm lại bến sông xưa
Mong gặp lại em vẫn đợi chờ
Và rồi òa lệ nghe tin sốc
Cô ấy đã đi lúc giặc càn.
Ai cũng bảo rằng muốn trắng trong
Nên cô ấy đã thả trôi dòng
Mọi người đều biết rằng cô ấy
Muốn giữ trái tim trọn một người.
Chết lặng hồn tôi đứng giữa trời
Nghĩ lại ngày xưa bỗng lệ rơi
Nhìn dòng sông chảy tôi chới với
Gọi tiếng thật to nhóc ở đâu,
------------------------------------------------
Sin hỏi ai yêu ai
Hoa nói rằng hoa thiếu mặt trời
Nên hoa tàn héo thế rồi hoa
Rời xa gạt bỏ không cần nước
Để bước phiêu du với mặt trời
Ngao du lắm hoa phải lòng với gió
Gió đưa hoa bay lên mãi ngàn xa
Cứ vi vu lãng quên mưa và nắng
Nắng,mưa buồn nhưng chẳng biết làm sao
Rồi một ngày hoa tỉnh giấc nhận ra
Gió đã xa sang bên kia miền đất
Để lả lơi bên những loài hoa lạ
Hoa cô đơn ôm ân hận muộn màng
Hoa biết đâu rằng ngoài nắng và mưa
Còn một kẻ vẫn âm thầm mong đợi
Vẫn lặng lẽ với lời yêu không nói
Chỉ biết đau khi hoa nỡ lầm đường
Đất yêu hoa mà chẳng dám nói ra
Chỉ đến bên và nhẹ nhàng an ủi
Chăm sóc hoa mỗi khi hoa cần đến
Rồi hoa đi đất chẳng dám ngỏ lời
Rồi đắng cay hoa nằm lại chốn đây
Ôm cô đơn nghe thân mình tủi nhục
Đất lại đến mang cho sức sống
Khi nắng mưa cũng đã lãng quên rồi..........
----------------------------------
"Tình yêu người lính"
Chắc tay súng anh tư hứa với mình
Giữ biên cương như giữ mãi tình ta
Dù hai đứa hai hai phương trời xa cách
Vẫn bên nhau cùng nhịp đập nước nhà.
Lá đổi thay kể từ đó tới nay
Hơn hai lần ta chưa hề gặp mặt
Hoặc bên nhau dẫu chỉ trong giây phút
Nhưng mỗi đêm lại cảm giác rất gần.
Ai bảo em. lính là không lãng mạn
Có những đêm anh đếm những vì sao
Và len lỏi tìm tên em trong đó
Vỗ cơn mê nhứng giấc mơ về.
Yêu thương em anh dành cho cây súng
Đứng gác đêm như cảm giác bên em
Tay cầm súng như cầm tay em đó
Chẳng buông đâu dẫu sóng gió bay nhiều.
Ngủ ngoan nhé hỡi giấc mơ của anh
Và đừng lo anh nơi này giá lạnh
Em biết không những đêm anh đứng gác
Nắm tay em như hạnh phúc bên mình.
----------------------------------------
Mưa nắng tôi và em....
Nắng lặng lẽ như thể khẽ thu mình
Dành cho mưa khoảng trời riêng mưa được
Hát tung tăng cùng với mây và gió
Trắng đất trời mưa có biết không mưa.
Khi mưa đi là cảnh vật hoang tàn
Nắng lại nên như cố ngắng xua tan
Màu ảm đạm mưa đã cùng với gió
Mới đi ngang khiến mọi vật trách hờn,
Mưa đi qua còn lại chút dư âm
Nắng kết hợp tạo cầu vồng muôn sắc
Khiến mọi vật reo vang ta là hợp
Kết thành đôi mưa có biết không mưa.
Rồi đến khi nắng đỏ mặt ngỏ lời
Mưa lại nói kết thành đôi sao được
Vì khi mưa đâu thể nào có nắng
Khiến nắng buồn mưa có biết không mưa.
Rồi đến khi mưa cùng gió đi sa
Nắng trải dài làm cháy khô bờ bãi
Mưa lại về làm nắng tôi dịu lại
Cho đồng xanh chẳng còn tiếng thở dài.
Và cuối cùng ta lại kết thành đôi
Đan xen nhau đi cùng trời cuối đất
Khúc thủy chung ca muôn đời bất tận
Nắm tay nhau trong tưởng tượng ngọt ngào.
-----------------------------
NHẠT PHAI
Lặng buồn ngắm ánh hoàng hôn
Bao nhiêu kí ức vùi chôn vào lòng
Để khỏi kiếp sống đợi mong
Để cho thanh thản khỏi lòng vấn vương
Để khỏi nghĩ tới người thương
Vì em đã bườc con đường em đi
Để cho giọt lệ chia li
Không rơi rớt mãi trên mi hai người
Để cho miệng vẫn cười tươi
Dẫu dằng hai đứa phương trời xa xôi
Để cho em mãi bên tôi
Dẫu rằng vẫn biết tình thôi không còn
Em giờ ngác gấm lầu son
Em giờ quên mất thủa còn bên nhau
Giờ còn tôii với niềm đau
hoàng hôn buông xuống phía sau phai màu......
---------------------------------
Yêu đơn phương
Nhẹ thả trôi theo ngọn gió nồng
Đành thôi tiễn bước ấy sang sông
Miệng vui cười nói tim đau thắt
Thôi nguyện chúc em ấm bên chồng.
Tôi chẳng trách em chỉ trách tôi
Yêu em cũng đã rất lâu rồi
Đơn phương tôi giữ tình câm nín
Để đến hôm nay muộn quá rồi.
Em đã lấy chồng thế là thôi
Bao nhiêu mộng ước cũng dần trôi
Tình yêu tôi giữ đâu gian rối
Lẽ bởi tại sao chẳng thành lời.
Đâu phải tại tôi với cả em
Hai người xa lạ chẳng thân quen
Mà là hai đứa còn thân thiết
Chung cả tuổi thơ lẫn trưởng thành.
Ngày xưa tan học tiếng trống canh
Tôi lại cùng em bước an lành
Cùng vui đùa nghịch em hiền quá
Tôi bắt nạt em chẳng nói gì
Em hay trò chuyện với tôi rằng
Trống trải lòng em thật giá băng
Chẳng ai thấu hiểu lòng em hết
Chỉ có bên anh mới hết buồn.
Tôi đã đi bên cạnh đời em
San sẻ cùng em biết bao điều
Tình yêu nảy nở tôi không biết
Chỉ thấy tim đau lúc xa rời.
Thôi nhé cười nên để lòng em
Sang ngang còn hưởng hạnh phúc nhiều
Đắng cay em chịu đâu phải ít
Tạm biệt vui nha em gái à.....
------------------------------------------
GIỌT NƯỚC MẮT HẠNH PHÚC
Nước cũng đã theo dòng sông đi mãi
Em theo chồng từ giã mái tranh quê
Bỏ lại tôi với bao dòng kí ức
Tiễn em đi trong nỗi nhớ nghẹn ngào
Nhớ ngày còn ở mài trường xưa
Em hồn nhiên và ngoan hiền nhất lớp
Khiến bao người ôm theo bao mộng tưởng
Được cùng em đi đến suốt cuộc đời
Rõi theo em là trong đó có tôi
Như bao người tôi cũng ôm mộng tưởng
Rằng tim em chia 4 phần bớt chút
Giữ hồn tôi và giữ mãi không thôi
Tôi biết rằng em không thể chia đôi
Trái tim em chia cho hai người được
Và như thế tôi không hề oan trách
Vẫn rõi theo mong em sẽ yên bình.
Và hôm nay lòng ấm em hạnh phúc
Đám cưới em hoa pháo nở rộn ràng
Tiến em đi theo dòng sông bên ấy
Gửi lời yêu theo dòng nước tan giần...
---------------------------------------------
Về
Sân trường sưa còn in sâu dấu vết
Bóng hình em dưới tán lá hàng cây
Còn in sâu mối tình đầu lãng mạn
Của người câm, yêu thương mãi một người.
Lá đổi thay kể từ đó đến nay
Hơn ba lần nhưng tình tôi có một
Dành riêng em mà em không hề biết
Vẫn đùa vui với ánh mắt lạnh lùng
Răng khểnh chi cho tan nát lòng tôi
Má lún chi cho lòng tôi thêm nhớ
Mắt sáng trong em bao chùm chi nữa
Khiến người câm thêm, không nói được lời
Nhớ không em lời hôm ấy anh chao
Em lặng thinh như suy nghĩ thật nhiều
Rồi lắc đầu cho lòng anh thêm sốc
Ngượng quay đi chôn nỗi nhớ vào lòng.
Và ngượng cười nhìn em bước ra đi
Hoen mi cay không rơi thành giọt lệ
Nhưng vẫn vui bởi vì mình biết trước
Nhận ra rằng chưa thực sự bi câm.
HẾT
Thôi thế là mai em lấy chồng
Bao nhiêu mộng ước hóa hư không
Đành chôn kỉ niệm ngày xưa ấy
Để tiễn em sang ấm bên chồng.
Chỉ tại bởi tôi giữ trong lòng
Tiếng yêu không nói chỉ đợi mong
Rằng em sẽ hiểu tôi đang ngóng
Nguyện ước ngày sau kết xe duyên.
Giá như khi gặp chẳng cười đùa
Chẳng kể nhau nghe chuyện chẳng đâu
Buồn vui ta chẳng mang chia sớt
Thì đến hôm nay chẳng phải buồn.
Có lẽ tại em quá vô tình
Hay bởi tại tôi mãi lặng thinh
Nhưng thôi tự nhủ không buồn nữa
Nâng chén chúc em cố say mềm..
-----------------------------------------
Tan
Ai nhỉ? ừ ai đã nói rằng
Yêu tôi trọn kiếp mãi không phải
Cùng nhau giữ lấy tình chung thủy
Hai nhịp trái tim mãi dung hòa.
Ai nhỉ? ừ tôi đã dại khờ
Đắm trong màu mắt mãi mộng mơ
Luôn luôn nguyện ước tình mãi đẹp
Giống tựa như ai mỗi lúc cười.
Ai nhỉ?ừ ai đã vội vàng
Bỏ tôi dang dở bước sang ngang
Người xa trong buổi chiều nghiêng gió
Trống hội mà tôi tưởng trống lòng.
Ai nhỉ? ừ cho đã ra đi
Sao không mang hết cả những gì
Nhớ nhung ,hờn giận bao kỉ niệm
mãi tóc thơm hương lẫn nụ cười...
Rồi lạc dòng trôi mới đó thôi
Mà người xem lạ chẳng quen tôi
Hôm qua bồng bế về thăm ngoại
Ngoảnh mặt quay đi chẳng đứng chào.
GIẢ VỜ
Tình ta còn có chút gì không
Khi người vun vén bước theo chồng
Ngày vui người đẹp như thiên xứ
Lúc tuổi trăng non,lúa đương đòng.
Người theo người ấy có vui không
Sao gặp lại tôi mắt lệ ròng
Quay đi ngoảnh mặt thôi đành bước
Vì trái tim tôi vẫn còn đau.
Tự nhủ tình ta mới chớm thôi
Giàu sang người chắc ấm êm rồi
Giá như đừng chạm vào ánh mắt
Thì chắc giờ đây chẳng muộn phiền.
Thôi thì đừng nhớ cũng đừng mong
Thôi em đừng trách đã phụ lòng
Cầu mong guồng xoáy vòng danh lợi
Không để mi em ướt lệ buồn.
---------------------------------------------------
SỢ
Thôi em đừng bước tiếp
Trên đoạn đường anh qua
Bởi vì lòng anh sợ
Nước mắt sẽ nhạt nhòa.
Thôi mai này nếu gặp
Cứ ngoảnh mặt mà đi
Bởi thật lòng anh sợ
Chẳng kiềm chế nổi mình.
Ngày ấy mình bên nhau
Ngày ấy mình yêu nhau
Có ai ngờ đánh mất
Những kỉ niệm ngọt ngào.
Tại anh chẳng quan tâm
Nên em dần thay đổi
Tại người ấy hơn anh
Em mới bước theo cùng.
Anh chẳng hiểu tại sao
Em lỡ đành sa cách
Và chẳng hiểu tại sao
Anh chẳng thể quên người..
------------------------------------------
NGÀY ẤY,BÂY GIỜ VÀ MÃI MÃI
Em xa rồi, về phương ấy cùng ai
Tôi ở lại mà tim như lành lạnh
Chớm vào thu mà lòng sao buồn quá
Hay bởi thu cũng theo bước em rồi.
Giờ ấm êm có còn nhớ không em
Thủa mới yêu em đã từng ước hẹn
Sẽ bên nhau đi qua từng dãy phố
Bước cùng tôi dưới sắc lá trải vàng.
Và em xếp những dòng chữ yêu thuơng
Rồi nhặt lá em kết thành vương niệm
Tặng cho tôi và nói rằng em sẽ
Là mùa thu tồn tại mãi bên tôi...
Em đâu rồi, tôi thầm khẽ gọi tên
Khi lí trí trôi về nơi kỉ niệm
Rồi nhận ra không còn như thu trước
Thấy cô đơn tôi lặng bước vô hồn.
Em vui nhiều, tôi còn giữ làm chi
Ánh mắt em lẫn giọng nói nụ cười
Chẳng hiểu sao nhủ lòng quên thêm nhớ
Hay bởi thu vẫn đậm nét như xưa.
Em xa rồi, tôi vẫn đứng đợi mong
Vẫn lang thang qua từng con phố nhỏ
Dẫu mùa thu có rêu phong có úa
Em mãi là, thu trong trái tim tôi.
-----------------------------------------------------
Bãi bồi
Tình duyên vùi lấp mấy mùa mưa
Có nhớ nhung chi cũng bằng thừa
Người đến bên tôi không duyên nợ
Tôi đến bên người chăng nợ duyên.
Tình ta li biệt thế là thôi
Như khúc sông kia lúc cát bồi
Bên đầy chắc hẳn bên kia lở
Người chọn người ta chẳng chon tôi.
Tôi chỉ lặng câm nến tháng ngày
Đứng bên vực thẳm ngóng nhìn sang
Người mang hương sắc phu xa đắp
Ngày trước trao tôi, giờ đổi thay.
Tôi cũng gậm vui khi mỗi lần
Người xoáy tim tôi,đắp người ta
Mà tôi không biết rằng người ấy
Đau khổ ,giữa sông bãi cát bồi
------------------------------------
Anh ước
Tôi nguyện ước mình sẽ là cơn gió
Để thổi bay lên mái tóc của em
ể được em sẽ đem tay vuốt lại
Chạm tay tôi dẫu cảm giác vô hình
Tôi lại ước mình là chiếc khăn tay
Để lăn khôn những vệt dài trên má
Được nằm trong bàn tay em mền mại
Nắm lấy tôi và lắm mãi không rời.
Tôi lại ước mình là nhứng bóng mây
Trôi nhẹ qua trên bàu trời em ước
Che cho em những thăng trầm xuôi ngược
Giúp cho em sẽ được mãi yên bình.
Nếu ước được tôi sẽ biến thành em
Để thế thân cho bao người trêu chọc
Và lại ước rằng lòng em sẽ biết
Có một người muốn chung bước cùng em.
Và tôi ước mình là ánh sao băng
Để trôi ngang qua bầu trời em ước
Dẫu tôi biết không trỏ thành hiện thực
Giống như tôi không thể ước được người....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro