Liệu anh có thấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng sóng trào rì rào đưa đẩy,

Sà vào bến cảng, vỡ tan, trong vắt.

Tiếng chim hót thánh thót, ngân vang,

rót mật vào tai, rót xốn xang vào trong tâm tưởng.

Tiếng con tim đập rộn ngoài xa vắng,

để cho em thử được vị cái "tình".

Liệu anh có nghe chăng?

Và nền trời lại một màu xanh ngát,

trong như tấm kính, gợn chút mây.

Và rừng cây lại phủ màu xanh lá,

long lanh như sương sớm buổi ban mai.

Và đôi mắt lại nhuốm cái màu "tình",

đầu mày cuối mắt chảy tràn yêu thương.

Có hay chăng? Liệu anh có thấy?

Và kẹo vẫn tan nơi đầu lưỡi,

để vị ngọt vấn vít mãi chẳng thôi.

Và chanh thì vẫn chua như mọi bận,

nhưng tươi mới và mát mẻ biết nhường nào.

Và tình yêu thì vẫn cứ thất thường,

khi đắng ngắt, lúc lại ngọt ngào không thể tưởng.

Liệu anh có nếm qua chưa?

Và rồi tình em vẫn đang ở đấy,

hiển hiện, và lù lù ở đấy,

tai vẫn đỏ bừng,

tim không ngừng đập loạn,

và ý cười chẳng thể giấu nổi kia,

và yêu thương chẳng bao giờ ngăn được.

Anh có thấy không, có cảm nhận được gì?

Mà cớ sao cứ thờ ơ, thây kệ,

để cho em lăn lộn trong bể tình và cũng là bể khổ,

để em vui mừng nhưng không khi nao dám hạnh phúc?

Bởi em nào biết được gì đâu anh,

bởi làm gì có điều chi mà chắc chắn?

Sao cứ để em hoài nghĩ ngợi,

hoài nhung nhớ với những phỏng đoán vu vơ?
.

.

.
4/4/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro