Lư Sơn dao ký Lư thị ngự Hư Chu - Lý Bạch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài hát Lư Sơn gửi thị ngự Lư Hư Chu

Ngã bản Sở cuồng nhân,
Cuồng ca tiếu Khổng Khâu.
Thủ trì lục ngọc trượng,
Triêu biệt Hoàng Hạc lâu.
Ngũ Nhạc tầm sơn bất từ viễn,
Nhất sinh hiếu nhập danh sơn du.
Lư Sơn tú xuất Nam Đẩu bàng,
Bình phong cửu điệp vân cẩm trướng.
Ảnh lạc minh hồ thanh đại quang,
Kim khuyết tiền khai nhị phong trường,
Ngân hà đảo quải tam thạch lương.
Hương Lư, Bộc Bố dao tương vọng,
Hồi nhai đạp chướng lăng thương thương.
Thuỷ ảnh hồng hà ánh triêu nhật,
Điểu phi bất đáo ngô thiên trường.
Đăng cao tráng quan thiên địa gian,
Đại giang mang mang khứ bất hoàn.
Hoàng vân vạn lý động phong sắc,
Bạch ba cửu đạo lưu tuyết sơn.
Hảo vi Lư Sơn dao,
Hứng nhân Lư Sơn phát.
Nhàn khuy Thạch Kính thanh ngã tâm,
Tạ Công hành xứ thương đài một.
Tảo phục hoàn đan vô thế tình,
Cầm tâm tam điệp đạo sơ thành.
Dao kiến tiên nhân thái vân lý,
Thủ bả phù dung triều Ngọc Kinh.
Tiên kỳ mãn hạn cửu cai thượng,
Nguyện tiếp Lư Ngao du Thái Thanh.

Dịch nghĩa

Ta vốn là người điên nước Sở
Hát điên mà cười ông Khổng Khâu.
Tay chống cái gậy ngọc xanh biếc,
Buổi sớm rời lầu Hoàng Hạc.
Đi tìm núi Ngũ Nhạc chẳng quản xa xôi,
Suốt đời thích vào chơi núi non nổi tiếng.
Lư Sơn hiện ra vẻ đẹp bên chòm Nam Đẩu,
Chín vách luỹ bình phong mây giăng màn gấm,
In bóng xuống nước hồ sáng lấp loáng xanh thẳm.
Hai ngọn núi kéo dài mở ra trước cửa thành vàng,
Ba chiếc cầu đá treo lơ lửng trên sông Ngân.
Ngọn Hương Lư, thác Bộc Bố trông nhau xa xa,
Sườn quanh co, vách chập chờn in hình lên trời xanh.
ánh biếc, ráng hồng phản chiếu ánh nắng ban mai,
Chim bay không thể vượt bầu trời Ngô dằng dặc.
Lên cao phóng mắt trông khắp trời đất,
Dòng sông lớn mênh mông chảy dài không quay lại.
Mây vàng muôn dặm xao xuyến trước gió,
Chín dòng nưới nổi sóng bạc chảy như núi tuyết.
Thích thú mà làm ra bài hát Lư Sơn,
Cảm hứng do Lư Sơn mà phát động.
Thong thả xem hồ Thạch Kính khiến lòng trong sạch,
Lối đi của Tạ Linh Vận nay rêu xanh trùm lấp hết.
Buổi sớm uống thuốc tiên, tình đời sạch không,
Luyện khí dồn vào ngực, vừa học thành đạo.
Xa trông thấy người tiên trong áng mây rực rỡ,
Tay cầm hoa sen đến chầu Ngọc Kinh.
Đã hẹn trước sẽ dong chơi trên chín tầng trời,
Xin đón ẩn sĩ Lư Ngao lên dạo cung Thái Thanh.

Hoa Sơn dịch

  Ta vốn kẻ điên cuồng nước Sở
Vổ kiếm ca cười cả Khổng Khâu
Sớm từ lầu Hạc rời mau
Chống cây gậy biếc sáng màu ngọc xanh
Non Ngũ Nhạc xa xôi nào quản
Cả một đời thanh thản núi non
Lư Sơn Nam Đẩu chập chờn
"Bình phong cửu điệp" mây ngàn gấm thêu
Mây lững thững in soi đáy nước
Mặt hồ thu óng mượt sáng xanh
Non cao một dãy hoàng thành
Cầu treo lơ lững bến tình sông Ngân
Ngọn Bộc Bố Hương Lư tương vọng
Vách cheo leo gió lộng đỉnh cao
Cầu vòng buổi sớm bảy màu
Chim bay chẳng vượt trời Ngô muôn trùng
Trèo lên đỉnh Lư Sơn nhìn lại
Nước đại giang trôi mãi không về
Mây vàng muôn dặm sơn khê
Sóng cuồng chín nẻo bốn bề tuyết tan.
Ta thích thú hứng thời cảm tác
Viết cho đời khúc hát Lư sơn
Cảnh nhàn Thạch Kính tịnh tâm
Tạ Linh lối cũ xanh trùm rêu phong
Ngày sương sớm linh đơn tiên luyện
Vận ngũ hành tâm chuyển vô vi
Thoáng xa ngọc nữ nhu mì
Đón Lư ẩn sĩ viếng trời Thái Thanh.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho