P1: Về Quê Cùng Bạn Trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 1

Tác giả: Lại Đắc Thụy Giác

Chương 1.1 cùng bạn trai về quê,sau khi uống rượu cùng ngủ chung trên giường lớn thì bị ông của bạn trai đè ra.

Lê Dạng lên 18 tuổi - học tại một trường cao trung trên huyện.

Khi cậu còn học tiểu học trong thôn nơi cậu sống, ba mẹ đều bận rộn nên mới đem cậu cho ông bà chăm sóc. Còn bọn họ thì lên thành phố làm việc, mỗi tháng sẽ trở về vài ngày thăm cậu.

Bởi vì ba cậu là ở rể nên ông bà chăm sóc cậu đều là ông bà ngoại.

Sau này ba mẹ ly hôn, ba cậu cũng không còn trở về thôn nữa, nhưng mỗi tháng vẫn gửi cho cậu một chút sinh hoạt phí, tính ra cũng không có nhiều.

Năm cậu tốt nghiệp tiểu học, mẹ cậu cũng được thăng chức, từ trên phố bị điều đến chi nhánh công ty trên huyện làm tổng giám đốc.

Năm cậu tốt nghiệp tiểu học, mẹ cậu đem cậu từ trong thôn lên nhập học tại trường sơ trung trên huyện.

Cậu rất nhanh thích ứng hòan cảnh học tập mới.

Về sau cậu gặp Lâm Lỗi vào một lần đánh cầu lông ở phụ cận trường học.

Lâm Lỗi từng là bạn học hồi tiểu học của cậu lúc còn trong thôn. Khi ấy ở trong thôn, nhà hai người cách nhau không xa lắm, cậu khi đó cũng thường xuyên chơi cùng Lâm Lỗi.

Lâm Lỗi lúc gặp cậu cũng là đi công viên đánh cầu lông.

Cậu hỏi thăm mới biết được, ba mẹ Lâm Lỗi năm nay cũng mua nhà ở trên huyện, cho nên cũng đem cậu ta chuyển lên huyện học nhưng là trường khác với ngôi trường cậu đang học

Lúc sau hai người liền hẹn nhau sau này thường xuyên gặp nhau chơi.

Về sau tuy rằng bọn họ cũng không học cùng một trường cao trung nhưng bởi vì trường học hai bên cách nhau cũng gần nên hai người thường xuyên hẹn nhau cuối tuần cùng làm bài tập.

Tới năm 2 cao trung có lần cuối tuần cậu tìm hẹn Lâm Lỗi đi chơi, lúc lấy điện thoại ra chơi game, không cẩn thận đã nhấn vào màn hình hiện trang chủ một phần mềm kết bạn đồng tính.

Lúc ấy Lâm Lỗi ngồi cạnh cậu, cậu hoảng loạn gian vội vàng thoát ra, cũng không biết Lâm Lỗi có nhìn thấy giao diện lúc ấy hay không.

Sau lại có một lần trong lúc hai người đang đùa giỡn, Lâm Lỗi hôn cậu, thường xuyên như vậy, hai người dần trở thành người yêu.

Lần này nghỉ hè, cậu hỏi xin mẹ tiền, nói muốn đi du lịch cùng đoàn trường.

Mẹ gửi tiền cho cậu xong, cậu lại rủ rê Lâm Lỗi đi cùng mình đi chơi.

Cuối cùng cậu làm nũng một trận, Lâm Lỗi cũng xin tiền ba me cậu ta, đáp ứng cùng cậu ra ngoài chơi.

Trước khi đi, Lâm Lỗi nghĩ đã lâu rồi không về quê, muốn về quê thăm ông nội một chút rồi mới đi du lịch, Lê Dạng liền cùng hắn trở về quê

Lúc bọn họ đến thôn đã là buổi chiều.

Tuy rằng ở cùng một thôn nhưng từ khi ông bà Lê Dạng qua đời , mẹ cậu ngày thường cũng rất ít đưa cậu trở lại, chỉ có những ngày trọng đại mới có thể trở về quê thăm vài họ hàng thân thích.

Lê Dạng và Lâm Lỗi cùng về tới quê hắn, dọc theo đường đi còn gặp được không ít có dì chú bác cùng thôn, thấy hai người liền khen hai người càng ngày càng có khí chất.

Tới lúc hai người đến được nhà ông của Lâm Lỗi, ông Lâm còn chưa có từ ngoài ruộng trở về.

Nhìn phía trước nhà Lâm Lỗi, cách một lối đi chính là tảng lớn quả lâm, Lê Dạng nhớ từng nghe người khác nói, ông Lâm tuy rằng đã hơn 60 tuổi, nhưng cũng là càng già càng dẻo dai, còn nhận thầu trong thôn mấy chục mẫu đất loại rau dưa trái cây.

Lâm Lỗi dùng chìa khóa mở cửa,sau khi hai người buông hành lý , Lâm Lỗi đi ra hậu viện đi wc, Lê Dạng liền ở tiểu viện trong phòng nhìn qua.

Tiểu viện rất sạch sẽ, vào phòng khách có một cái giường lớn.

Cái kia giường lớn kia là giường đất nông thôn, bất quá giường đất hiện tại cùng giường đất trong trí nhớ Lê Dạng khi còn nhỏ đã không giống nhau, hiện tại tuy rằng vẫn là kêu giường đất, nhưng chung quanh đều dán ấn có hoa văn lớn bằng gạch men sứ màu trắng, cùng toàn bộ phòng trang hoàng một cách đơn giản cũng rất ổn.

Tuy rằng Lê Dạng thường thường ngày lễ ngày tết cũng sẽ về lại thôn thăm người thân, nhưng cậu cùng mẹ cậu đều đi về trong ngày nên chưa có ở lại phòng ở nông thôn kiểu mới.

Cậu thấy mới lạ liến nhảy lên ngồi ở mép giường đất , cảm giác rất ổn, sau đó thấy được bên cạnh đầu giường đất có cái bàn được làm thành ngăn tủ lớn, ở rên mặt còn đặt mấy quyển sách.

Cậu ngồi một bên nhìn, thế mà là sách vàng.

Những quyển sách đó cảm giác đã cũ, bởi vì mép trang từ phía trên có thể ngửi được mùi vị của sách cũ, nội dung bên trong hình như là một ít tạp chí hình thức gửi bài, nhưng đều là dùng ngôi thứ nhất để miêu tả.

Bên trong có mấy cái hình ảnh, Lê Dạng xem xong mà bất tri bất giác có chút phản ứng, hai chân cũng không tự giác kẹp chặt lẫn nhau cọ xát lên.

"Tiểu Lỗi đã trở lại."

Ở ngay lúc Lê Dạng xem đến nhập tâm, ngoài cửa sổ một đạo thanh âm truyền đến.

Lê Dạng từ cửa sổ ra bên ngoài xem, vừa lúc nhìn đến trong viện một ông già đã dừng xong xe điện mini, trên xe mang một quả dưa hấu đặt xuống dưới.

Lê Dạng thấy thế vội vàng đem sách khép lại, đi ra ngoài phòng .

Lâm Lỗi cũng chạy ra từ hậu viện.

" ông à, ông còn mua dưa hấu nữa." Thấy ông cụ mang theo một trái dưa hấu, Lâm Lỗi tiếp lấy quả từ tay ông cụ.

" Mua đâu mà mua, là của nhà trồng được . Ai u, Tiểu Dạng cũng đã trở lại, so với lần trước ông nhìn thấy lại cao thêm chút rồi." ông cụ nhìn Lê Dạng, cười vỗ vai cậu

"Nào có đâu ông, con cũng có cao lên nhưng thật ra Lâm Lỗi nhà ông lại còn cao hơn nữa." Lê Dạng cười trả lời, chiều cao cậu so với nam sinh xác thật không tính là cao.

Ăn dưa hấu xong, thấy ông bắt đầu chuẩn bị nấu cơm, Lê Dạng cùng Lâm Lỗi nói muốn giúp đỡ lại bị ông cụ cười từ phòng bếp đuổi ra ngoài, bảo bọn họ đừng tới thêm phiền.

Hai người liền ở nghịch nước dưới cây áo sau nhà.

"Đừng té nước tớ, đều ướt cả rồi." Thấy Lâm Lỗi dùng gáo múc nước mình bát nước, Lê Dạng cũng đem một bát khác hất lên hướng người Lâm Lỗi.

"Ướt một lát không cần tắm rửa nữa." Thấy Lê Dạng phản kích Lâm Lỗi nói liền đánh trả.

bên ngoài cửa sau, sân xi măng rất lớn, hai người liền một bên trốn một bên chạy hất nước nhau, cuối cùng cả hai đều ướt,đèn trên đường sáng, sắc trời trong lúc hai người đùa giỡn cũng dần dần tối sầm.

Ánh đèn đường xuyên qua tán cây chiếu lên mặt đất chiếu tạo ra từng tầng quầng sáng, tiếng ếch cùng nhái kêu, cảm giác an tĩnh lại thích ý.

Lâm Lỗi buông gáo múc nước, tiến tiwis gần rồi hôn môiLê Dạng.

Lê Dạng cũng đem đầu lưỡi vói vào trong miệng Lâm Lỗi , cùng đầu lưỡi của hắn dây dưa ở bên nhau.

"Tiểu Lỗi, Tiểu Dạng ăn cơm, ông làm bò kho......"

Nghe thấy ông cụ gọi, Lê Dạng vội vàng đẩy Lâm Lỗi ra, duy trì khoảng cách.

"Ngươi dứa ở dưới tàng cây tối thui ấy làm gì, cũng không sợ ớt ngứa rơi xuống người hả, chạy vào ăn cơm nhanh lên, ông còn hầm vịt." Ông cụ đứng ở cửa sau hướng tới hai người bọn họ mà gọi.

"Vâng, con tới bây giờ."

Lê Dạng dùng mu bàn tay sờ soạng khuôn mặt nhỏ đang đỏ lên, may nơi này tối mới không bị ông Lâm thấy hai người hôn nhau.

"Vâng vâng, ăn cơm." Lâm Lỗi chụp tới sau lưng Lê Dạng, như anh em tốt câu lấy vai Lê Dạng lôi kéo Lê Dạng đi vào phòng khách ăn cơm.

Tới phòng khách, Lê Dạng phát hiện ông Lâm làm bốn món đồ ăn một món canh.

"Ui, Tiểu Dạng quần áo như thế nào mà lại ướt thành như vậy, nhanh đi thay đồ đi, đừng để vậy xíu lại cảm lạnh."

Nhìn đến người Lê Dạng ướt sũng, ông cụ vội giục cậu đi thay quần áo.

Lê Dạng hôm nay mặc áo ngắn tay cùng quần đùi mùa hè nhạt màu, hiện tại bị nước làm ướt nhẹp, toàn bộ thân mình tinh tế thon đều ở như ẩn như hiện dưới ánh đèn.

Nhìn chằm chằm cặp hai chân thẳng lại trắng nõn của Lê Dạng, đôi mắt ông cụ nhìn chằm chằm có chút đắm đuối.

"Ông chỉ biết quan tâm Tiểu Dạng, không thấy cháu trai đích tôn của ông cũng ướt." Lâm Lỗi kéo kéo quần áo của mình cũng cười nói.

"Đừng đùa nữa, hai đứa chạy nhanh vào thay quần áo đi."

Nghe cháu trai nhà mình nói, ông Lâm mới từ trên người Lê Dạng thu hồi ánh mắt, bắt hai người đi thay quần áo.

Hai người ở bên trong phòng ngủ đổi xong quần áo thì đi ra, ông Lâm đã không biết từ nơi nào mang ra một lọ rượu trắng.

"Tới tới, Tiểu Lỗi hôm nay cùng ông uống hai ly,đã lâu rồi cũng chẳng có người nào bồi lão già này uống rượu, ba mẹ con cũng thật là, mỗi lần trở về đều không cho ông uống rượu."

"Ông lớn tuổi, uống ít lại thôi." Lâm Lỗi tuy nói như vậy, vẫn là giúp ông mở bình rượu cái ra.

"Tới uống hai ly...... Ai ai ai con nhiều chuyện thật."

Thấy Lâm Lỗi chỉ cho mình một nửa chén rượu, ông Lâm lấy bình rượu trên tay Lâm Lỗi cầm lên rót cho chính mình thêm nửa li nữa, lại hỏi: "Hai đứa các con đều đã mười tám rồi đúng không?"

"Vâng ." Lâm Lỗi nói, Lê Dạng cũng ngoan ngoãn gật đầu.

" Thế thì cùng ông uống hai ly." ông cụ đưa hai người một người một cái chén rượu, "Ở bên ngoài đã từng uống rượu hay chưa?"

"Không có ông ơi, chưa từng uống ." Lâm Lỗi liên tục lắc đầu.

Lê Dạng ở bên cạnh cười không nói lời nào, ngày thường lúc cùng nhau đi ra ngoài ca hát , Lâm Lỗi cũng uống không ít bia, bất quá xác thật chứa thấy hắn uống qua rượu trắng lần nào.

'' Ông không tin thằng nhóc mày , thẳng nhóc này, khi còn nhỏ từng trộm uống rượu thuốc của ông đây, kết quả ngủ hai ngày, dọa sợ muốn chết."

"Khi đó khi còn nhỏ, tới tới tới, ông đừng nói nữa, đích tôn kính ông một ly."

Trên bàn tiệc, ông Lâm hàn huyên rất nhiều chuyện về Lâm Lỗi khi còn nhỏ, Lê Dạng không thế nào uống rượu trắng, uốngmột ly liền không thể uống thêm, nhưng Lâm Lỗi thể hiện dường như uống đã năm, sáu ly.

Cuối cùng vẫn là ông Lâm thấy mặt hắn đỏ giống đít khỉ , không cho hắn rót mới kết thúc.

Thấy Lâm Lỗi đã say đến bắt đầu nói mê sảng, Lê Dạng cùng ông Lâm hai người hợp lực cùng nhau đỡ Lâm Lỗi hướng bên trong phòng ngủ đi đến.

Bởi vì phòng khác trong nhà vẫn luôn không được quét tước, cho nên buổi tối ba người là ngủ chung ở giường đất chung quanh dán đầy gạch men sứ trắng hôm nay Lê Dạng thấy.

Giường đất 5-6m, ba nam nhân ngủ vẫn rất rộng .

Lo lắng Lâm Lỗi uống say dễ dàng lăn loạn, ông Lâm liền cùng Lê Dạng đem Lâm Lỗi đặt tới bên vị trí góc trái dựa tường.

"Tiểu Dạng ngủ giữa hả?" ông Lâm một bên mở điều hòa, một bên hỏi Lê Dạng.

"Con ngủ bên kia." Lê Dạng chỉ vàobên kia giường đất nói, cậu không thích ngủ ở gữa .

"Được thôi." Lo lắng điều hòa lạnh, ông Lâm còn lấy ra một cái chăn mỏng đưa Lê Dạng, Lê Dạng cũng không khách khí nữa liền nằm xuống.

Sau khi tắt đèn , có thể là do say, Lê Dạng chẳng bao lâu đã mê ngủ.

Không biết qua bao lâu, Lê Dạng mơ mơ màng màng cảm giác có người đang sờ dưới háng mình.

"Ah......" Cậu không tự giác kẹp chặt hai chân, cũng kêu rên một tiếng.

Làm da giữa hai chân mẫn cảm, có thể nhận thấy được cái tay đang vuốt ve dưới háng mình cùng tay Lâm Lỗi không giống nhau, cái tay này thô ráp hơn nhiều.

"Tiểu Dạng...... Hôm nay ông nhìn thấy con lén xem sách vàng của ông, con cũng rất muốn có người sờ phía dưới này của con đúng hay không?" Phát hiện Lê Dạng tỉnh lại, chủ nhân cái bàn tay to bên cạnh dùng cái miệng mang theo mùi rượu dày đặc ghé sát vào bên tai thiếu niên nói,
" Con xem con đi, đều cứng cả rồi."

Nói rồi chủ nhân cái tay còn dùng ngón cái nhè nhẹ cọ xát quy đầu mẫn cảm của cậu.

"Ah......" Lê Dạng nhịn không được khẽ rên ra tiếng, dựa vào anh trăng xuyên qua từ khe hở bức màn, cậu có thể nhìn đến thân thể ông cụ cơ hồ đã chen vào trong chăn mình.

"Ông ơi, không cần......" Biết ý định của ông cụ, muốn đem tay ông cụ từ trong quần đẩy ra, nhưng lại lo lắng đánh thức Lâm Lỗi đang ngủ một bên, chỉ có thể phát ra âm thanh nho nhỏ.

Đối với sự cự tuyệt của cậu, ông cụ không những không định ngừng lại, ngược lại toàn bộ thân mình đều chui vào chăn, bò đè ở trên người cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro