BỊ THUẦN PHỤC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo truyện có cảnh làm tình nam với nam, từ ngữ thô tục, tình tiết bạo dâm (BDSM) và phi logic với truyện, phi logic thực tế, đề nghị cân nhắc kỹ, nếu quyết định đọc vui lòng chuẩn bị hộp nhựa cất não vào trước - đọc xong rồi lắp não vào đầu lại, không làm theo lỡ xảy ra bất trắc gì về tâm lý, tam quan, nhân sinh quan, v.v mình không chịu trách nhiệm nhé !

○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○♡○

"Ưm... ?"

Nanami tỉnh dậy, miệng bất giác ưm lên một tiếng, cảm giác mỏi mệt rã rời cả người làm anh muốn cựa quậy, chắc là nằm ngủ sai tư thế rồi ? Nhưng khi định dùng lực lật người lại thì cả người anh vẫn y như cũ, không nhúc nhích được !

"A a aaaa, tỉnh rồi hả ? Ta chờ ngươi nãy giờ lâu lắm đó ~ "

Nanami thoáng cái tỉnh ngủ, mắt tuy cố mở nhưng không mở được và không thấy gì, chỉ thấy trước mắt một khoảng không vô định cùng tiếng nói vang vọng xung quanh không xác định được phương hướng phát ra, cả người mất cảm giác nên cũng không biết đang bị trói hay chỉ bị thuốc tê mà bất động cả.

Một thoáng ký ức chợt lóe lên, anh rõ ràng mới đi làm nhiệm vụ xong, lúc tiêu diệt hai lời nguyền cấp cao xong tuy bị thương nặng nhưng cũng không đến nỗi bị đánh úp rồi bắt lại như vậy chứ ? Rốt cuộc anh đang ở đâu và sao lại rơi vào hoàn cảnh này ? Kẻ lên tiếng lúc nãy nghe giọng quen quen nhưng chưa nhớ ra là ai. Nếu là nguyền sư thì anh biết gần hết, có gì phải sợ mà không cho anh thấy mặt ? Nếu là lời nguyền thì đã giết hoặc là... là lời nguyền biết nói ! Là những lời nguyền trong nhóm tên vá mặt kia ! Phải ! Là giọng của tên vá mặt đó và hắn cũng là lời nguyền biến đổi hình dạng linh hồn con người nên mới không giết mình sao ? Những lời nguyền hầu như ra tay đều giết người, chỉ có tên này biến đổi con người rồi làm vũ khí trong những trận chiến khác, sao mình lại rơi vào tay hắn ? Hắn rốt cục đã mạnh đến mức nào mà có thể bắt được mình chứ ?

"Vẫn là chàng trai ít nói nhỉ ? Ta thật sự buồn lắm đó, ta biết ngươi mới tỉnh dậy nhưng mà chắc là đã nhớ ra mọi chuyện rồi chứ, não bộ rất nhanh mà ? Vậy mà một câu cũng không nói với ta sao, hửm ?"

Hắn trầm giọng xuống, âm thanh thổi qua thổi lại hai bên tay anh như có như không làm Nanami có chút nổi da gà, cảm giác anh bây giờ chỉ là một 'cửa sổ' có thể nhìn thấy, nghe thấy lời nguyền chứ không có thuật thức cũng không dùng được chú lực, hoàn toàn bất lực trước lời nguyền, nói đúng hơn là trước Mahito, chỉ có thể như người bình thường chờ đợi cái chết bất ngờ. Lần đầu tiên anh cảm thấy như vậy... là lâu rồi không cảm thấy như vậy, từ lúc bắt đầu làm chú thuật sư thì đã biết mình đương đầu với cái chết mỗi khi làm nhiệm vụ, nhưng cảm giác không có gì để kháng cự lại nguy hiểm trước mắt thì cảm giác lại hoàn toàn khác, người bình thường khi biết mình bị nguyền rủa sắp chết cũng là có cảm giác này sao ?

"Ai dô~ vẫn im lặng hả, chi bằng ta cho ngươi lấy lại chút giác quan, từ từ bắt ngươi lên tiếng ?" - hắn vẫn là cái giọng đó nhưng cố kéo ra, lên giọng nghe thật ớn lạnh mà, cứ như mấy tên biến thái !

"Ngươi muốn gì ?"

"Đâu cần mở miệng là nói lời lạnh lùng vậy chứ ? Không có chút quan tâm ta được hay sao ? Ngươi không muốn biết ta sẽ làm gì ngươi hả, Nanami~ ?"

Anh dần dần lấy lại cảm giác, trước mắt cũng dần hiện ra những mảnh sáng mập mờ, các khớp trên cơ thể dần dần như rã đông, đã có thể chuyển động được nhưng vẫn uể oái quá, nếu có thể dùng sức đấm đá cũng không cảm giác vận được chú lực gia tăng sức mạnh đòn tấn công, đấu với Mahito trong lúc này khác gì lấy trứng chọi đá chứ... thật ra cũng không đủ sức để ra tay, chỉ có sức để dãy dụa... một chút mà thôi !

Cảnh tượng mờ ảo trước mắt cuối cùng cũng rõ ràng hẳn, là một lãnh địa ? Cảm giác mách bảo anh như vậy, chắc chắc là lãnh địa, nơi linh hồn nguyền rủa sống sót, như cách mà Sukuna sống trong cơ thể Itadori vậy... nghĩa là Mahito đang hao tốn chú lực duy trì nơi này, còm đem linh hồn mình tới đây nữa, giữ nguyên hình dạng linh hồn mình... cuối cùng vì điều gì mà phải tổn sức làm nhiều thứ như vậy, hắn muốn gì ?

"Suy nghĩ cũng lâu thật đó~ ta đợi muốn chết luôn" - vừa nói hắn vừa giật phăng chiếc kính trên mặt Nanami ra - "nhìn ta nào, ta sẽ cho ngươi nhìn rõ một chút chứ không nhìn qua lớp kính đó nữa, mọi thứ nhìn qua nó chỉ toàn xám xịt đi thôi, lại làm ta có cảm giác ngươi đang cố chia ta theo tỉ lệ để chặt ra nữa, tụt hứng lắm~"

Anh vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng mà nhìn hắn, cái khuôn mặt đầy vết khâu vá, mỗi lần cười lên đều biến thái bệnh hoạn không chịu nổi. Mắt anh giật một cái, mở to hơn... chỉ là... là cái tay của hắn đang luôn vào quần anh, vói vào trong quần lót mà xoa nắn thứ mềm nhũn nằm giữ hai chân, vuốt ve rồi lại nắn bóp, sờ nhẹ rồi lại nắm chặt... tên này bệnh thật mà !

"Đừng làm cái khuôn mặt sửng sốt đó, cứ như là lần đầu được sờ vậy"

Một khoảng không im lặng

"Thật sao ? Là lần đầu được người khác sờ sao hả ? Hahahaaa ngươi vậy mà còn zin sao ? Vậy hôm nay không uổng công ta bày ra một màn như vậy rồi !"

Hắn sờ một lúc đến khi anh sắp bắn thì rút tay ra, đem bàn tay dính đầy dịch rỉ từ lỗ tiểu anh mà sờ lên má Nanami, còn cố ý chây ra nơi môi anh, dịch nhầy kéo sợi rồi đứt đoạn, đọng lại một lớp bóng loáng một bên má và môi anh. Mùi của nó cũng từ đó xông vào mũi, Nanami không mấy khó chịu, mùi này của anh chỉ thoang thoảng chứ không nồng hay hôi hám nhưng nó cứ nhớp nháp trên mặt không khỏi khiến anh hơi nhíu mày.

"Cảm thấy dơ sao ? Cái này là của ngươi mà."

Hắn vậy mà nói xong liền đưa tay lên miệng liếm, sau đó lại đưa lưỡi liếm lên má anh, liếm qua mấy lần mới hết cái nhớt của nó. Hắn lại vờn lưỡi mình nơi môi anh, cái lưỡi đầy linh hoạt thè dài rồi tách canh môi đang mím chặt kháng cực kia ra, tìm lấu lưỡi Nanami mà cuốn lấy, mút lấy, liếm lộng cả khoang miệng anh. Đến lúc ngực hắn cảm thấy khuôn ngực của anh đang bị mình áp lên bắt đầu phập phồng thiếu khí mới rút lại cái lưỡi dài về kích thước như người bình thường rồi ngẩng đầu ra, trả lại chút không khí cho anh. Một kẻ khô khan lạnh lùng thấy mọi thứ trên đời đều là phân chó như Nanami lần đầu tiên mất hết sức lực, bị cưỡng hôn đến nghẹt thở cuối cùng lộ ra một chút tức giận, lông mày hơi nhíu xuống nhưng mặt đã bị ai phủ hồng một lớp, nhìn lại vô cùng gợi tình, làm cho đũng quần Mahito độn lên một cục, hắn đang ngồi trên người anh nên đương nhiên sự cương to lên của hắn cũng ép xuống eo anh một chút, chỉ là anh đang hít bù không khí nên chưa nhận ra.

"Vốn muốn từ từ chơi với ngươi nhưng mấy con người bị ta biến đổi đi gây rối bên ngoài vừa thông báo đội của ngươi chắc sắp tìm ra ngươi rồi nên ta sẽ mau chóng chơi cho xong, chơi xong sẽ biến đổi linh hồn ngươi, xem thử chú thuật sư có thể chịu biến đối mạnh đến cỡ nào, ngươi lại là kẻ mạnh như vậy, chắc chắn bạn bè ngươi sẽ khó đối phó hơn so với con người thường bị biến đổi ha, thật mong chờ quá !"

Xong rồi ! Nanami bây giờ không thể chống cự, anh thà chết chứ không muốn bị biến đổi rồi mất gần hết ý thức đánh giết những chú thuật sư khác ! Nhưng có lẽ anh đã quên mất hắn nói sẽ 'chơi' trước rồi mới biến đổi mình.

Hắn áp tay lên bụng anh, bàn tay nhanh chóng biến đổi thành nhiều lưỡi dao dài sắc bén đâm xuyên qua lớp vải 'xoẹt xoẹt xoẹt' cắt sạch áo quần trên người anh mà không để lại bất kỳ thương tổn nào trên cơ thể.

Hắn cũng thoát cái cởi ra áo và quần mình, cả cơ thể hắn toàn những vết may, da màu trắng bệt như bệnh sắp chết, con cặc phía dưới đã cương lên, đầu cặc đỏ hỏn chui ra khỏi bao da cũng màu như da toàn thân, phần mu chỉ có vết cắt vá hoàn toàn không có chút lông nào, nói chính xác thì trừ tóc và lông mày lông mi ra thì hắn không hề có lông ! Cũng đơn giản vì hắn có thể biến cơ thể thành bất cứ dạng gì nên điều này không mấy ngạc nhiên. Ngược lại Nanami là người chỉn chu vẻ ngoài nhưng lại không thiết tha đời sống tình dục nên không chăm chút phần thân dưới của mình, lông mu rậm rạp cùng màu với màu tóc vàng, con cu vừa phải chỉ bán cương chưa thòi đầu ra hẳn bao da... đây là kích cỡ như người bình thường... vậy kia là kích cỡ của lời nguyền sao ? Rõ ràng là to gấp rưỡi của Nanami, và chưa kể hắn còn có thể làm nó lớn hơn như cách hắn biến đổi cơ thể mà thôi.

Cơn lo sợ không lộ hẳn ra trên khuôn mặt hốc hác của anh, vẫn là vẻ điềm tĩnh đó, dù biết mình sẽ bị làm gì nhưng bây giờ trong đầu anh chỉ là "nếu bị thứ đó đâm vào, liệu mình sẽ có loại biểu cảm gì ? Phải giữ khuôn mặt như bình thường ! Chút tôn nghiêm trước khi bị đụ và bị bắt biến đổi thành quái vật chẳng lẽ lại không giữ được ư - ?!"

Nhưng chưa kịp suy nghĩ nhiều, ngón tay hắn đã đâm vào lỗ nhỏ phí sau, vành đít nhăn nhúm bị bắt căng ra hứng nhập hai ngón tay cùng lúc. Hắn mò mẫm rờ lấy điểm gồ lên phía trong ruột, tàn nhẫn ấn vào, đem con cặc bán cương kia dựng thẳng lên mà không cần sục. Hay ngón tay banh rộng ra làm vành đít căng hơn rồi lại chụm lại một chỗ nơi tuyến tiền liệt ấn vào, gãi gãi rồi buồn ra banh rộng làm cho lỗ đít quen với việc bị kéo căng, cũng giữ cho con cặc bị kích thích giật giật sau mỗi khi hơi mềm xuống vì vành đít bị kéo căng. Cơn sướng và đau cứ xen kẽ đến, đem lại cảm giác khó chịu cho Nanami, hai hàm răng nghiến lại chịu đựng, chỉ ming mình không bắn ra chỉ vì bị chơi lỗ sau !

"Ai là con đĩ dâm nứng cặc khi bị tay móc đít nào ?"

"Ai thích rên rỉ khi bị đụ lỗ đít nhỉ ?"

Hắn cứ rót mấy lời tục tĩu vào tai anh khi 3 ngón tay không ngừng cào gãi bên trong ruột, cố ý ma sát điểm dâm bên trong không ngừng. Ngón tay hắn lạnh ngắt, ruột anh lại ấm nóng nên mỗi lần hắn đâm ngón tay vào khiến anh không khỏi rùng mình còn hắn thì tấm tắc hưởng thụ cái lỗ ẩm ướt ấm áp này.

Cuối cùng Nanami bị hắn cọ ngón tay trong đít đến bắn ra. Nhục nhã, nhục nhã... chút tông nghiêm cũng không còn !

"Chú thuật sư Nanami vậy mà thực sự bị ngón tay móc đít đến bắn tinh !"

Mahito vờn ngón tay nơi lỗ tiểu anh, nơi nhạy cảm đó càng nhạy cảm hơn sau khi bắn vì bị sợ mà kích thích dựng đứng lần nữa. Hắn quét lấy tinh dịch bắn ra thoa lên lỗ đít anh, dù gì dịch ruột tiết ra cũng không đủ, lúc đâm cặc vào sẽ đau nên đành chịu khó làm ướt thêm một chút, dù sao con cặc cũng không nhỏ như ngón tay chỉ sợ đít sẽ rách mất. Thấy chưa, hắn vẫn rất tử tế đó thôi !

Đến lúc thấy đủ rồi Mahito tay cầm lấy con cặc to dài của mình cọ cọ phần đầu khấc nơi lỗ đít mấp máy cứ chực nhất vào lại rút ra, nói là đội chú thuật sư sắp đến nhưng tính ra hắn vẫn còn đủ thời gian để chơi đùa, cứ chọc tên này chút đã.

Nanami ngứa ngáy bên trong lỗ đít, cảm giác nhực nhã dâng lên, anh còn cảm thấy lỗ đít mình đanh khép mở như cái miệng nhỏ đang thở nhưng chắc chắc người ta nhìn vào sẽ thấy như nó đang trông đợi được đụ vậy, nhưng chút lí trí vẫn còn, anh nhất định không rên lên một tiếng nào.

Hắn thấy cái vẻ quyết tâm nhưng bất lực ấy, miệng nhoẻn cười rồi đột ngột đâm vào lỗ đít anh, chỉ mới vào phần đầu, vậy mà ấm vãi ! Hắn nâng hông Nanami lên đùi mình, thân trên vẫn nằm liệt dưới đất, khuôn mặt ửng đỏ vì tình dục, môi dưới bị cắn chặt để kìm tiếng rên rỉ.

"Đáng lẽ ta nên một phát đâm lút cán chứ nhỉ, nhìn ngươi khao khát bị đụ chưa kìa ?"

Lần đâm thứ hai này thuận lợi hơn vì mông anh đã bị nâng lên ở trên đùi hắn, dễ dàng tiến háng đến đâm vào... Nhưng hắn chọn cách khác, hai tay buông hông anh ra, nắm lên phần eo gầy phía trên kéo lại phía mình cùng lúc làm lỗ đít nuốt hết con cặc mình vào. Cảm giác cặc được bao bọc lấy ấm áp làm hắn sướng run, cặc giật vài cái rồi to hơn cả ban nãy. Còn Nanami đang nằm tự nhiên bị lôi xuống, vành đít kéo căng ăn lấy con cặc to lớn lạnh lạnh kia cũng rùng mình co thắt thành ruột như hút vào cũng như đẩy ra dị vật xâm nhập bên trong nó. Khi hắn kéo anh lại còn cố ý vừa nâng vừa đè, thân cặc ma sát mãi vào tuyến tiền liệt cho đến khi lút cán, cộng với nhiệt độ lạnh của con cặc đó làm anh bắn ra khi hắn lút cán.

"Nanami dâm đãng bắn ra khi vừa bị đụ vào luôn hả ? Vậy là không ngoan rồi !"

Hắn ra vào cái động ướt át ấm nóng đó, không ngừng đè lên điểm dâm mà đâm vào rồi chà xát, không cú thọc nào của hắn mà không đụng vào điểm đó, làm cu anh sau khi bắn 2 lần lại sung sức mà cương lên nữa. Hắn như con thú động dục mà ra vào không ngừng, thân dưới vẫn nắc kịch liệt, thân trên lại không bị phân tâm mà cúi xuống, thè cái lưỡi dài ra xâm chiếm khoang miệng Nanami lần nữa. Môi lưỡi giao triền đến lúc anh lần nữa ngợp thở, cái lỗ bên dưới cũng vì vậy mà co thắt kịch liệt hơn như muốn ép, muốn mút, muốt hút cặc Mahito bắn ra vậy. Hắn thích như vậy nên ép người dưới thân tiếp tục cháo lưỡi với mình chút nữa cho đến khi thành ruột co thắt kịch liệt hắn sướng đến bắn ra bên trong anh, tinh dịch cũng lạnh ngắt như nước ướp lạnh làm Nanami cũng vì bất ngờ và cảm giác lạ lẫm đó mà bắn ra lần nữa. Hắn buông anh ra, rút cặc ra, mặc kệ anh đang hớp lấy không khí mà lật anh nằm úp lại, giữ lấy cẳng chân, cầm hai tay bắt ra phía sau ép anh làm tư thế bò của chó, chính là muốn lần đụ thứ hai dùng thế doggy cực sướng và thể hiện quyền lực cho kẻ đụ, cùng đó dấy lên nỗi nhục nhã bị thuần phục cho kẻ bị đụ, ép Nanami im lặng nãy giờ phải rên lên !

Tinh dịch trắng đục của Mahito chảy khỏi lỗ đít anh, dọc theo cái đùi trắng nõn mà tuột xuống trông dâm mỹ vô cùng. Hắn tiếp tục cầm lấy con cặc đang cương lên lại đâm vào, vẫn như cũ đè ép lấy điểm mẫn cảm mà nghiền mà chà, đập vỡ chút tôn nghiêm và lý trí cuối cùng của Nanami.

"Ư... đừng !"

"Bị đụ đến bắn ra còn kêu đừng ? Biết đây là gì không ? Là lỗ đít dâm, chỗ sướng này là điểm nứng ! Nhớ không ?"

Hắn từ nãy giờ rót vào tai anh toàn những câu từ thô tục, không ngừng bắt anh nghe, muốn anh ghi nhớ rồi lúc nào đó sẽ bị khuất phục mà thừa nhận nó.

"Không..."

"Ngươi từ nay sẽ không thể ra chỉ vì sục cặc nữa, sẽ phải bị đụ vào lỗ đít nứng mới ra được."

"Không cần!" Tại vì trước nay anh ít khi quay tay, nên việc muốm bắn ra cũng không phải khao khát gì lớn, không có nhu cầu quay tay, không quay tay sẽ không nhớ đến đây, mà dù nhớ việc này chắc gì đã thèm bị đâm được chứ ? Sao có thể...

"Để xem ngươi chịu được bao lâu. Ngươi không muốn bị đụ đến bắn ra chứ gì, vậy thì không cần bắn nữa !"

Mahito nhả ra một con người đã bị biến đổi, giờ biến nó thành que thông niệu đạo... biết cử động ? Dù sao cũng là con người bị hắn biến đổi mà, bình thường biến thành quái vật, giờ bị biến thành thon thon dài dài nhưng vẫn bản chất cũ có thể cử động. Hắn dừng ra vào lỗ nhỏ phía sau, một tay vẫn giữ hai tay Nanami sau lưng không để anh kê mặt và vai lên đất, dù sao hắn động nhanh như vật có mà sẽ trầy hết không mặt xinh đẹp này nếu cọ trên nền mất, tay kia cầm lấy cái que biến đổi từ con người đâm vào lỗ tiểu của anh.

"A... ngươi ! Ư..."

Từng nơi trên cơ thể bị xâm phạm, tàn nhẫn đâm chọc khiến anh không giữ được bản thân nữa, cảm giác đau đớn kéo anh tỉnh táo khỏi tình dục nhưng lại đnahs mất vẻ lạnh lùng điềm tĩnh ban đầu. Cái que dài, đâm đến tận gốc vừa hay nghiềm vào tuyến tiền liệt, một bên bị cái que đâm đến điểm nhạy cảm dãy dụa, một bên kia điểm nhạy cảm cũng bị con cặc thô to chà sát... cơn nứng tăng lên mà cặc thì bị ép không cho bắn tinh, khổ biết nhường nào.

Mahito cứ vậy mà giữ lấy hai tay hắn kéo ra sau ngăn cơ thể mềm oặt mất sức kia ngã xuống, thân dưới không ngừng dọng con cặc vĩ đại vào lỗ đít ấm ướt. Hắn rút ra đến nửa cây rồi thọc vào, chốc chốc lại rút hết ra rồi đâm vào lại từ đầu, vành đít bị quay như chong chóng, hết căng ra rồi được khép vào, cuối cùng chủ nhân nó chịu không nổi chỉ có thể thả cơ vòng, không còn sức thắt cơ đít nữa, con cặc mới dễ dàng ra vào hơn, vẫn chăm chăm đâm vào chà sát điểm nứng bên trong làm Nanami dục tiên dục tử.

"Ư... lạnh-"

Hắn một lần nữa bắn thẳng vào trong ruột anh. Nó vẫn co thắt dữ dội, nếu không có que kia chắc đã bắn ra luôn rồi, có khi nãy giờ cũng bắn được hai lần nữa ?

"Ngươi... rút ra, đau quá !"

"Chú thuật sư bị đâm xuyên qua cơ thể còn cố gắng chiến đấu, ngươi chỉ nhịn bắn tinh thôi sao lại làm vẽ mặt uất ức vậy chứ ?"

Phải, nhưng bây giờ Nanami cơ thể không khác người bệnh liệt giường, hơn nữa chỉ cần liên quan đến tình dục thì sức chịu đựng và giới hạn đều thấp hơn những khía cạnh khác, huống chi anh lại vô lực như bây giờ.

"Nhìn mặt ngươi chỉ thấy muốn ta đụ thêm thôi, rõ ràng sướng muốn chết có gì mà khóc"

Anh không có khóc, nhưng đau đớn và sung sướng đã làm mắt rưng rưng từ bao giờ. Anh đang được đặt dựa lưng vào vách, hai chân sải dài banh rộng trên sàn, cặc căng cứng ngỏng đầu, cái que bằng người ngọ nguậy đâm lấy tuyến tiền liệt mãi không ngừng, đến cả tay cũng không nhấc nổi huống hồ tự mình lấy que ra để bắn chứ. Mahito trước mắt tự dưng đầu biến thành cái gương, mắt anh đờ đẫn nhìn vào trong gương : một khuôn mặt đỏ ửng, mắt thì ầng ậc nước, môi bị cắn đến rớm máu, tóc tai rũ xuống, mồ hôi phủ đầy mặt, cổ, vai... nhìn dâm dật thật sự... là... là bản thân mình trong gương... vậy mà bản thân lại làm ra cái mặt như vậy.

Chút ngạc nhiên vụt tắt vì cái gương đó biến mất, lại trở về là khuôn mặt Mahito, hắn cuối xuôang, khẽ liếm đầu vú cương cứng nãy giờ không ai để ý. Đáng lẽ nên làm việc này trước khi địt nhau mới đúng ! Một bên vú bị liếm mút, một bên bị tay xoa xoa nắn bóp như muốn ép ngực phồng lên, mây mẩy như ngực con gái dậy thì mới thôi. Hắn bên nàu dùng răng khẽ day núm vú, một tiếng ưm không kềm được phát ra, bên kia móng tay khảy lấy đầu vú, gãi gãi làm Nanami không biết là nhột hay là nứng mà lại dâm đãng ư lên một lần nữa. Chỉ bị chơi hai núm vú như vậy mà cặc không vì không bị sờ đến mà xìu xuống, ngược lại vẫn cương lên, giật giật khi mỗi lần bị kích thích.

"Vậy giờ ngươi tính lên đỉnh vì bị chơi núm vú sao ?"

Không, đương nhiên không phải ! Nhưng anh không còn tâm trí để nghĩ như vậy nữa rồi, đôi mắt đã lờ đờ chực khép lại, những lần sướng lên đều nhắm mắt hưởng thụ, cổ họng không rõ ràng mà rên rỉ... chỉ cần chút gì đó nữa, người này sẽ hoàn toàn bị thu phục !

Mahito nhìn anh cười biến thái rồi hôn hắn, luôn lưỡi vào một chút nhưng một chút này thật sự là một chút, hắn không có làm lưỡi mình dài ra. Nanami vươn lưỡi chủ động hút lấy lưỡi hắn, như vậy không giống ban nãy nên anh cố ép miệng mình thật chặt vào miệng hắn hòng ngậm được cái lưỡi dài hơn một chút, ra sức cuốn lưỡi mình với lưỡi hắn, chùn chụt mà mút. Một tay hắn vẫn khảy đầu vú anh, một tay đưa xuống lỗ đít đã nghĩ ngơi một lúc biến thành một bông hoa chưa nở, một bồn hoa biết hút. Hắn đưa bông hoa lại áp sát lên lỗ đít anh, không ngừng vừa hút vừa chà chà làm nó ngứa ngáy khó chịu, bên trong vẫn co thắt vì tuyến tiền liệt liên tục bị dâm chọc từ phía lỗ tiểu bởi cái que từ người biến thành... cặc anh đang muốn bắn, lỗ đít thì muốn bị địt, điểm mẫn cảm thì muốn bị nghiền nát thô bạo như ban nãy...

Hắn hôn xong mà Nanami vẫn chưa thỏa mãn, lỗ đít đang bị hút cũng bỗng dưng không bị đụng chạm nữa, vú ngứa cũng không bị kéo bị xoắn nữa... ngứa muốn chết, nứng chết rồi.

"Ư, sao dừng lại rồi ?"

Mahito vẫn ngồi chò hỏ trước mặt, cặc đã xìu xuống lủng lẳng giữa háng, mặt vô tội nhìn anh...

Anh vô thức muốn động tay xuống đít nhưng không nhúc nhích được, cơn ngứa râm ran như kiến bò truyền dọc từ lỗ đít lên hết sống lưng rồi tới não làm cả người tê rân rân

"Ngứa... Mahito..."

"Ngươi không gãi được sao ? Vậy ngứa ở đâu, ta gãi cho ?"

Anh nhắm mắt mà xấu hổ nói cái từ trước nay không bao giờ dùng đến "lỗ đít... ngứa"

Hắn thật sự không làm khó, không hỏi lại mà luồn hai ngón tay vào thật. Nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, phải để anh thừa nhận những thứ nhục nhã hơn mới được. Hắn khều tay khắp nơi trong ruột anh, cố ý bỏ qua nơi nhạy cảm cần được gãi đó nên chỉ đem lại cảm giác đau nho nhỏ.

"Không phải ở đó... gãi chỗ lúc nãy đi"

"Chỗ đó có tên không ? Phải nói ta mới biết chứ ?"

"Tuyến tiền liệt, gãi chỗ đó"

"Ta không biết tên đó là chỗ nào"

"..."

Im lặng như vậy, nhưng tâm can anh đang ngứa ngáy vô cùng... cùng lắm là nhục nhã lần nữa...

"Là điểm nứng, ta... đang nứng... gãi điểm nứng dùm ta"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro