Chap 1 : Nhị phu nhân dâm (song tính)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nín đái đợi chồng về, bị phu quân trêu ghẹo. Chửi chồng hiếp dâm mình ai ngờ bị hiếp thật tới xì nước đái. Gọi gia gia, gia gia đòi gieo giống cho A Nguyên sinh song bào thai .
_________________

Lúc Tống Mạc Ân trở về từ yến tiệc cung đình đã là quá nửa đêm. Từ khi được gia nhân đỡ lên kiệu hồi phủ hắn đã bắt đầu lâng lâng không tỉnh táo, có lẽ do uống nhiều rượu thuốc quý nên hắn vừa rã rời nhưng cũng lại vừa có chút rạo rực kì lạ. Tống Mạc Ân khó chịu chống cằm bất động, hướng tầm mắt mơ hồ ra ngoài cửa sổ xe ngựa.

"Vương gia muốn về viện phủ của vị phu nhân nào ạ?" Một tên thị vệ gác cửa sổ xe ngựa kính cẩn dè dặt hỏi.

"Cứ đến nơi gần nhất là được."

______________

Giác Nguyên đang ngồi bụm háng trong phòng ngủ, cơn cấn đái cực độ khiến y không ngừng run lên. Vì ngủ dậy trễ nên y đã không kịp đái vào giấc sáng, mà quy củ trong phủ chỉ cho mỗi vị phu nhân được đi xả đúng hai lần vào sáng sớm với tối muộn trước khi đi ngủ.

Y lười biếng nằm cố để quá giờ thì đành chịu nhịn, đến tận lúc này cũng coi như là một ngày không đái. Giác Nguyên quỳ gối trên giường ngọc phủ đầy chăn gấm nệm tơ tằm mềm mại, loay hoay tìm một tư thế thoải mái hơn để tiếp tục cố nín nhịn.

Cứ chốc chốc y lại lầm bầm sỉ vả tên khốn Tống Mạc Ân không biết vì sao tới tận giờ này còn chưa hồi phủ, hại y buồn đái như sắp bể cặc đến nơi. Thậm chí y còn vô liêm sỉ luồn tay sâu thêm xuống háng, qua lớp vải quần ngủ mỏng manh nắm con cặc căng đầy nước đái ép lại để bớt mót, dù y thừa biết biện pháp thô sơ đó cũng chẳng giúp ích được gì cho lắm.

Giác Nguyên chớp chớp hai mắt bắt đầu cay xè vì buồn ngủ, định bụng nếu nửa canh giờ nữa Tống Mạc Ân vẫn không về y sẽ lén ra hoa viên của Trúc Hiên đái bậy. Tất nhiên y cũng không phải kiểu người hạ tiện đến mức không biết dùng nhà xí, nhưng Thương Vương phủ chỉ cho phép các phu nhân đi tiểu vào chậu ngọc. Đúng giờ hoặc theo lệnh của Vương gia mà có người bưng đến hầu hạ, tuyệt nhiên không được tự ý đi xả linh tinh theo ý muốn.

Đã vậy hôm nay trời đặc biệt rất oi bức, trà ướp lạnh cứ một bình lại một bình được châm giải nhiệt, dù y biết mình sẽ phải nhịn đái đến khi tên Vương gia đáng ghét kia về mới được xả nhưng cái miệng lại không nhịn khát được. Giác Nguyên cứ vậy vật vã trải qua một ngày, nín nhiều đến độ y chắc rằng giờ có được đái thì có thể mình sẽ đái tràn ra cả chậu ngọc bự chảng bình thường vẫn hay đái mất.

Càng nghĩ càng nứng, Giác Nguyên sốt ruột thọc thẳng tay vào trong quần mà trực tiếp nắm chim bóp lồn, cảm nhận được nước đái ngây ngấy ấm nóng đang từ từ rỉ ra từ niệu đạo.

"Mẹ nó chịu hết nổi, còn nhịn nữa thì ông đây vỡ bọng đái mà chết mất!"

Nửa canh giờ mới chậm chạp qua một lúc mà y đã như muốn nổi điên. Nhị phu nhân hùng hổ túm lại đũng quần nhăn nhúm, đang định nhổm dậy làm chuyện xấu thì đúng lúc này, gã người hầu bên ngoài sốt sắng thông báo tên Vương gia của nợ biến thái kia đã đại giá quang lâm.

Tống Mạc Ân bị rượu ngấm chậm giờ đã chính thức say mèm, dù lúc ngồi trên xe ngựa thì không tới nỗi như vậy. Rượu đã nặng đô mà hình như lại còn có chút tác dụng dương cương, thành thử khi bước vào Trúc Hiên hắn càng không kiềm chế nổi ý dâm trước dáng vẻ ủy khuất nín nhịn chật vật của Giác Nguyên.

Nhìn người đẹp cũng giống như uống rượu ngon, nhất là khi người đẹp đang bụm chim bụm lồn chờ hắn về xi đái giúp. Tống Mạc Ân như tỉnh lại ba phần, vùng ra khỏi tay gia nhân, ra hiệu cho tên đó lui ra ngoài.

Lúc này Giác Nguyên mới chậm chạp đứng dậy đỡ lấy thân hình đồ sộ cao 6 thước* của hắn. Bàn tay vừa bỏ ra khỏi vùng kín phía dưới liền lập tức run rẩy muốn phun nước đái, cũng may là y nhịn lại kịp trước khi biến mặt thảm lông quý hiếm dưới chân trở thành món đồ phế thải.

"Mau, mau cho ta đi đái... Tên biến thái này..."

Tống Mạc Ân lảo đảo tựa vào Giác Nguyên, bên tai léo nhéo tiếng con báo nhỏ bất trị, phàn nàn đòi hỏi một cách cực kì vô lễ. Vóc dáng của Giác Nguyên vốn không tệ, chân dài ngực nở, cũng xem như là nam tử cao ráo tiêu sái, thế mà khi đặt cạnh Tống Mạc Ân vĩ ngạn lừng lững nhìn y lại bé nhỏ lạ thường.

"Mồm miệng lại bắt đầu tiện rồi!"

Tống Mạc Ân vốn rượu vào đầu đã đau như búa bổ, Nhị phu nhân của hắn lại chẳng để tâm, cứ không ngừng lải nhải í éo, mà được đà ngôn từ càng lúc càng quá phận. Hắn nổi nóng quát lên một tiếng, vòng tay qua thò vào ngực áo y, nhéo một bên núm vú đỏ au cương lên.

Giác Nguyên đang mắc đái, bị ngắt vú cảnh cáo liền vừa nứng vừa sợ tới mức khom lưng im bặt miệng, khó khăn lắm mới đỡ được tên phu quân nóng tính to xác ngồi xuống cạnh bàn trà.

"Tống Mạc Ân, xin ngươi đấy..."

Vừa trút được gánh nặng trên vai, cơn lũ từ bọng đái của Giác Nguyên lại tiếp tục biểu tình dữ dội. Quá mức chịu đựng, cuối cùng y đành phải vứt bỏ mặt mũi mà tuột thẳng quần ra, ngay cả tiết khố cũng không giữ lại, sốt sắng nắm con cặc cửng lên vì thèm đái của mình phơi ra cho đấng phu quân xem.

Y hẳn là mót tới hỏng đầu rồi, giờ chỉ muốn trần trụi thể hiện "nỗi buồn" cuồn cuộn cho hắn biết, hòng xin được ân xá cho cái bàng quang tội nghiệp. Rồi sau đó bày tỏ mãnh liệt kiểu gì mà dùng mông trần ngồi hẳn lên đùi Tống Mạc Ân, cái lồn rỉ nước cũng cọ cọ lên xiêm y của hắn, trây ra một vệt nước đái vàng sậm chói mắt.

"Sao cởi đồ rồi? Thèm chịch?"

Tống Mạc Ân say rượu hưng phấn hơn hẳn bình thường, đầu đau là một chuyện, ham muốn hoan lạc lại là chuyện khác. Bàn tay to vòng qua eo Giác Nguyên xoa nắn, cố tình đè lên bụng dưới phình ra thấy rõ của y.

Hắn không quên việc sáng nay con báo nhỏ ham ngủ quá giấc không thèm đi đái, chắc hẳn giờ này y cũng nhịn sắp nổ cặc tới nơi rồi. Nghĩ đến việc này càng khiến hắn nứng ác hơn, con cặc khổng lồ dưới háng cũng đội lên thành một túp lều rõ lồ lộ qua tầng lớp vải vóc.

"Mắc đái chết mất... chim ta sưng lên rồi... Ngươi cố tình chơi ta... ư hức... Đồ biến thái! Dâm tặc! Ngươi mà không cho ta đái ta sẽ rêu rao sở thích quái đản này của ngươi khắp kinh thành!"

Giác Nguyên lớn họng rống, y mạnh miệng chửi bới đe dọa không ngớt, thế nhưng bên dưới lại vô cùng nhu thuận nắm chim không để cho rỉ ra dù chỉ một giọt. Bé chim thì dễ trị, nhưng cái lồn to múp thì khác, nãy giờ chắc cửa lồn cũng đã són ra mấy bãi nhỏ lên đùi Tống Mạc Ân, chỉ là hắn đang thưởng thức mỹ nhân bướng bỉnh quậy phá nên không để ý tới.

Tống Mạc Ân bỏ ngoài tai hết mấy lời bép xép vô nghĩa của vị Nhị phu nhân mỏ hỗn, chỉ chuyên tâm vùi đầu ngửi mùi cơ thể thơm nức trên người y. Nhìn bề ngoài gai góc như vậy mà lại có mùi hương như mật đào thật ngọt, Tống Mạc Ân càng mê mẩn dụi sâu hơn vào hõm cổ Giác Nguyên, tay to lần mò chen vào giữa hai bàn tay đang run rẩy nắm chim của y. Bị người lạ đụng vào, đầu cặc nhạy cảm không kìm được phọt nước, một ít văng lên tay Tống Mặc Ân không rõ là nước dâm hay nước đái.

"Buông ra! Ư...ưm... són ra mất! Đừng ôm ta! Mau để ta đái... Á!!"

"Ồn ào quá."

Tống Mạc Ân nóng nảy gắt, vốn đang định há miệng muốn hôn môi với y cũng thấy tụt hết cả hứng. Hắn đổi ý bế cả người Giác Nguyên quăng lên giường, thân mình to lớn nặng nề bao trùm lên cơ thể thon dài khỏe khoắn của y.

Tống Mạc Ân liếm môi thích thú, vung tay xé nát áo bào bên ngoài của Giác Nguyên ra tơi tả. Thân thể trắng trẻo cứ vậy dần lộ ra hết toàn bộ, ngay trên phần bụng dưới mịn màng là hình xăm hoa mẫu đơn đỏ thắm kéo dài đến tận gần vùng kín, càng nhìn càng có tư vị dâm đãng mê người.

"Ngươi làm gì?! Đừng... đừng xé! Ta còn chưa đái mà... ngươi! Dừng, dừng ngay~ sắp ra Áaaaa..."

Giác Nguyên luống cuống buông tay đang bụm háng, trợn mắt nhìn Tống Mạc Ân vùi đầu xuống liếm cắn hình xăm chói mắt dưới rốn, vừa vặn cũng là nơi đang chứa cái bàng quang căng nước đái như sắp nứt của y.

Giác Nguyên yếu ớt cố đẩy phu quân xấu xa của mình ra trong vô vọng, còn bị hắn trêu đùa gãi gãi vân vê lỗ tiểu, quần qua quần lại như quay dế. Giác Nguyên thấy lồn cặc mình trướng đến sắp hỏng mất, thế nhưng Tống Mạc Ân chưa ngoạn đủ tất nhiên sẽ chẳng tiếc thương mà có dấu hiệu sẽ buông tha cho y.

"Buồn đái quá... hức... ta chết mất~ Khốn nạn! Bớ người ta hiếp dâm!"

Tống Mạc Ân đang lần mò tháo đai lưng, còn chưa kịp móc hung khí ra trận liền bị phu nhân nhà mình bừa bãi gán lên đầu tội cưỡng gian. Hắn sảng khoái bật cười, đã mang tiếng thì cũng nên có miếng, vừa khéo hôm nay đang cảm thấy sung mãn hết sức, chút tình thú nho nhỏ này khiến mồi lửa mới nhen nhóm liền lập tức càng bùng cháy dữ dội.

Tống Mạc Ân thô bạo xé mở mớ vải dưới thân giải thoát cho con quái thú của mình. Cặc hắn nứng tới mức khi bật ra còn đập lên bụng, đầu cặc màu tím đỏ vô cùng dữ tợn với nguyên một thân đầy gân guốc. Giác Nguyên đang mải giả làm trò la lối om sòm thấy hắn móc cặc ra liền tái mặt, cẳng tay cũng vô thức run run.

"Đừng... thật đó... mắc đái... Tướng công làm ơn..."

Giác Nguyên rưng rưng, từ khi Tống Mạc Ân thả hung khí ra y như biến thành con người khác, dùng giọng mềm nhũn xin xỏ không ngớt.

"Đi mà~ Tướng công~ Đức lang quân của A Nguyên~ ư hức hức... Cho ta đi tè xong ta sẽ cho người chịch tơi tả mà~"

Tống Mạc Ân điếc ngang, hắn đang suy nghĩ xem nên chơi lỗ trên hay lỗ dưới. Thô bạo banh rộng háng Giác Nguyên ra, hắn tỉ mẩn ngắm nghía con sò múp đỏ hỏn ướt sũng của thê tử.

Lồn y trông chẳng khác gì lồn kỹ nữ, vừa mập vừa sưng, hai mép thịt lồn non hồng thẫm còn thòi hẳn ra ngoài môi lớn. Ngay cả hột le cũng to bằng cả đốt ngón tay, bộ dáng trông vô cùng dâm đĩ thành thục. Hắn muốn cúi đầu cắn nuốt cái lồn ngon miệng đó mà tàn phá một trận, nhưng nếu làm vậy kiểu gì cũng bị Giác Nguyên đái đầy lên mặt.

Rốt cuộc Tống Mạc Ân chỉ tát lên môi lồn múp rụp một cái nghe chan chát, khiến mật ngọt bên trong lập tức ứa ra dính đầy lên mấy đầu ngón tay thô ráp.

"Ư~ đái mất, đừng đánh... cho A Nguyên đái đi mà... hức hức~"

Vốn Giác Nguyên muốn đái dầm mấy lần nhưng nghĩ lại mình đang nằm trên giường, cũng đã trải qua vô số màn dạy dỗ nghiêm khắc nhớ đời nên không có sự cho phép của phu quân là đái không nổi. Thế nên y cứ bất lực mà nằm quằn quại như cá mắc cạn, đái không được mà nín cũng không xong, nước mắt sinh lý trào ra đầy mặt trông vô cùng chật vật.

"Mắc thì đái đi."

Tống Mạc Ân vốn cực kì kiệm lời khi lên giường cũng phiền không chịu nổi khi nghe y liên tục rền rĩ léo nhéo. Hắn nói ngắn gọn vậy xong liền dí cặc thẳng vào lỗ lồn mập múp rụp của Giác Nguyên, cảm nhận tầng tầng lớp lớp thịt lồn đang nuốt lấy con cặc cứng ngắc nứng muốn phát nổ của mình.

Hắn lập tức lộ bản chất yêu thích tình dục bạo liệt, đợi chỗ đó vừa đủ thích nghi mà co giãn ứa nước lồn là không thương tiếc dập hông cho cặc đỉnh vào sâu nhất có thể. Từng cú thúc trời giáng như muốn đâm thủng bọng đái lẫn tử cung Giác Nguyên, khiến y vừa đau vừa sướng rít gào đến khàn cả giọng, chân tay đang bị người ghim chặt xuống giường cũng không kìm được mà co giật.

Những nhát dập thô bạo như đóng cọc làm con cặc căng cứng vì thèm đái của Giác Nguyên nảy lên rung lắc dữ dội. Y đị địt đến mông lung, nổi gai ốc ớn lạnh trước khi chính thức vỡ trận, không thể khống chế cơn mót tè được nữa.

"Đáiiii~ ta đái mất... hức... đ... đái rồi! Ngươi... tránh ra... aaaaa!!!!"

Rất nhanh, nước đái không còn bị kìm nén liền tràn ra ào ạt từ đầu cặc sưng đỏ. Dòng nước vàng khai ngấy mạnh như vòi ròng điên cuồng phóng ra, nhiều và mạnh tưởng như muốn bắn cao tới đụng trần nhà. Giác Nguyên banh rộng háng, buồn đái quá mức đến lúc được xả rồi vẫn cảm thấy chưa đủ, y tục tĩu hẩy cặc lên để nước đái văng mạnh hơn.

Lúc này trong đầu y chỉ còn mỗi suy nghĩ phải đái thật mạnh, tới mức rách lỗ tiểu, như vậy mới sảng khoái, so với phi thăng thành tiên cũng không khác là bao.

Nước đái nhịn cả một ngày giờ tranh nhau phun ra như thác nước cảnh trong hòn non bộ, mà hiển nhiên điểm đáp xuống là ngay chỗ Tống Mạc Ân ở đối diện. Hắn dù có muốn né cũng không kịp, lập tức dính "chưởng" tèm lem ướt sũng như vừa tắm mưa xong.

"..."

Tống Mạc Ân lầm lũi vuốt mặt, lúc này cũng cạn lời chẳng muốn nói gì vì biết có nói con báo con đang mê mải đái dầm kia cũng không lọt tai. Đang lâm trận, chỉ thuận miệng cho phép y đái bừa đi xong y thật sự vểnh chim đái đầy lên mặt hắn.

Tống Mạc Ân bị tụt hứng bỗng giận hết sức, không đợi Nhị phu nhân của hắn đái xong, hắn đã đỏ mắt tiếp tục dí cặc vào lại lỗ lồn mấp máy mà dập vô cùng mạnh bạo. Con cặc gân guốc to bằng cánh tay trẻ con không ngừng khuấy đảo bên trong lồn điếm của Giác Nguyên, khiến cả người y cũng theo đà rung lắc co giật, liên tục trượt về phía đầu giường, dòng nước đái chưa dứt vung vẩy văng khắp nơi.

Tống Mạc Ân sợ mình lại phải rửa mặt bằng nước đái nên nắm chân Giác Nguyên xoay lưng y lại, con cặc trong lỗ âm đạo xoáy mạnh một vòng, cứ tưởng là xoắn tới mức muốn đâm rụng tử cung của y ra ngoài. Tống Mạc Ân mặc kệ để Giác Nguyên đờ đẫn đái xè xè lên chăn, hắn chỉ thoải mái chìm đắm vào cơn đê mê của thú vui hoan ái, giã cặc ầm ầm không biết mệt.

Lúc này phía dưới đã có chăn nệm gấm thượng hạng thấm nước đái nên tiếng xả lũ phát ra vô cùng khoa trương, ngay cả bản thân Giác Nguyên nghe âm thanh tồ tồ thô tục này cũng nóng hết cả mặt. Mặc dù không dâm và vang bằng tiếng y lén đái vào chậu đồng rửa chân nhưng chung quy vẫn là dơ muốn chết.

"A... hức... chờ đã... aa..."

Giác Nguyên chợt rùng mình, đầu khấc nhạy cảm liên tục va quẹt vào chăn mỗi lần bị phu quân dồn lực giã mạnh xuống. Sự ma sát mềm mại khiến y vừa nứng lại càng thêm buồn đái đến tê rần cả cặc.

Đúng là y đái đã lâu mà dòng nước ấm vẫn chưa có dấu hiệu yếu đi chút nào, hậu quả của mấy bình trà sen giải nhiệt lợi tiểu mà y đã uống không ngớt miệng cả ngày nay. Phía sau lồn căng trướng còn không ngừng bị ép ăn khiến y càng như muốn chết đi sống lại.

"Nhẹ... nhẹ thôi~ To quá~ tét lồn~ đái... đáiii~"

Giác Nguyên rã rời, nằm úp sấp mông chổng cao như dính vào háng của trượng phu, rên không ra được một câu trọn vẹn. Y run rẩy ôm lấy cái gối lông vũ thượng phẩm, há to miệng không ngừng chảy nước miếng, hai mắt trợn lên đỏ bừng. Phía dưới thì vẫn đái dầm tùm lum, lúc này lồn dâm cũng đã góp vui vào tiết mục phun nước, bắn nước vàng khai ngấy lên hai trứng dái nặng trịch của Tống Mạc Ân.

Tống Mạc Ân nhìn khăn trải giường không một chỗ nào còn khô ráo, lại nhìn con cặc không ngừng rung rinh theo nhịp đụ của phu nhân vẫn thỉnh thoảng ri rỉ đái. Bỗng hắn nhếch miệng cười ranh mãnh, áp sát lỗ tai Giác Nguyên, tay giữ lấy chỗ bụng dưới đã xẹp đi không ít của y. Hắn dùng miệng làm ra mấy tiếng xì xì như xi đái trẻ con, đồng thời đè mạnh lên bọng đái yếu ớt của Giác Nguyên, cặc thì vào ra không ngớt khiến nước dâm trong âm đạo y bị va chạm tới kết đầy bọt trắng.

"Xi... ứ~ đừng xi~ đái... hức, địt mạnh quá~ đau lồn... ứ ứ ứ~"

Tống Mạc Ân vui vẻ nhìn phu nhân đĩ rên dâm, càng thúc cặc càng hăng, cuối cùng ở điểm sâu nhất trong âm đạo Giác Nguyên bắn ra liên tiếp mấy dòng tinh trắng đục. Tinh trùng đậm đặc bắn đầy tử cung, gieo mầm biết bao nhiêu giống tốt cho thê tử bướng bỉnh của hắn.

Chịch một lúc cũng lâu thế mà Giác Nguyên giờ mới coi như là đái xong, khi Tống Mạc Ân khoan khoái rút cặc ra y lại gục xuống giường, chim sưng lên giật giật đái nốt vài giọt đứt quãng.

"Tinh trùng... nóng quá... phỏng lồn... ư... ư, có bầu mất... kh-không muốn đẻ con đâu... ức~ không muốn..."

Giác Nguyên lầm bầm trong họng, từ từ mơ hồ nhắm mắt lại, cái lồn nhơ nhớp ngậm đầy tinh thít lại phọt ra dòng nước đái cuối cùng, cặc nhỏ tan nát thì xụi lơ. Y nằm dạng tay dạng chân bất động trên giường, mặc kệ bản thân tanh bành giữa bãi chiến trường nước đái, dần chìm vào giấc ngủ. Bỗng Tống Mạc Ân lần nữa xốc y dậy, bắt y quỳ gối lên cái chăn ướt nhẹp, sau đó mấy ngón tay thô ráp bắt đầu lần mò vào mở rộng lỗ đít hồng sẫm của y.

"Cái... đừng, đừng... hức, ta chịu hết nổi rồi... ứ~"

Giác Nguyên sợ hãi, muốn bò đi tìm cách chuồn nhưng bị Tống Mạc Ân dứt khoát nắm cổ chân kéo rịt lại. Hắn tiền diễn xong liền một nhát dập mạnh chày thịt vào khoá vùng kín hai người lại với nhau. Giác Nguyên hôm nay ăn cặc nhiều tới mức sắp nôn mửa, cuối cùng khóc oa oa vang vọng.

"Gia gia con sai rồi, gia gia đừng mà tha cho con. Gia gia... gia gia~"

"Để gia gia gieo giống cho con sinh song bào thai! Banh lỗ đít ra!"

Đêm hôm đó Trúc Hiên vang đến những tiếng rên rỉ mãi không dứt, khắp phủ Thương Vương coi như gián tiếp được chiêm ngưỡng tài đụ dai của Vương gia, lại còn được khuyến mãi thưởng thức những tiếng la hét thất thanh rồi lại ỉ ôi rấm rứt của Nhị phu nhân dâm đãng. Tiếng thét vang vọng ba canh, cho đến khi gà gáy mới từ từ vỡ vụn, chậm chạp trả lại sự yên tĩnh thanh tịnh vốn có cho phủ Thương Vương...

*1 thước TQ = 33cm ~ Tống Mạc Ân cao gần 2m

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro