Thơ tuyển Of Phi Đao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một chàng trai gửi tin nhắn SMS cho cô gái mình đang để ý với nội dung như sau: "Em ơi! Khi em đọc tin nhắn này, em nợ anh cuộc hẹn. Xóa tin nhắn này, em nợ anh cuộc tình. Lưu tin là em nợ anh 1 nụ hôn. Trả lời anh, em nợ anh tất cả. Còn nếu em không trả lời... thì em đã yêu anh!" <= "Thập diện mai phục" version 2.0, em có chạy đằng zời!^^

Có những lúc vùi đầu nên sách vở

Em vô tình nhặt bút viết tên anh

Nếu tình yêu là 2 chữ chân thành

Thì suốt đời em yêu anh mãi mãi

Nếu tình yêu là nụ hoa chưa hái

Em là hoa để thắm mãi lòng anh

Thời học sinh trong trắng mỏng manh

Chỉ duy nhất một màu xanh thầm lặng

Sáng nên lớp học bài em chả thuộc

Vì cả ngày em chỉ nhớ tới anh

Dù cho tình yêu có trôi nhanh

Cũng làm em không quên trong trí nhớ

Hình bóng anh luôn ẩn hiện trong em

Nếu mai anh ko còn sống nữa

phút cuối cùng anh sẽ gọi tên em

trần thế gian mọi ước vọng ko thành

và cầu chúc cho em trọn hạnh phúc

ngày tôi chết xin em đừng buồn khóc

đừng tỏ lòng thương hại đến tiễn đưa tôi

Chỉ xin em một trang giấy chia buồn

Nhớ đừng khắc tên anh vào tên em nhé

Ngày tôi chết ko cần tang chế

Cũng ko cần bạch lạp sáng trưng đâu

Để thiên thu trong giấc mộng ko thành

Tôi ko tủi một đỉnh đời yên tĩnh

Ngày tôi chết ai tiễn đưa tôi lần cuối

Hay cát bên đường vùi lấp xác thân tôi

Chiều hoang vắng ai ko người lo nhang khói

Ngày tôi chết ai theo tôi ra mộ

Ném cho tôi nắm đất cuốí cùng

-----------------------

Người ta bảo khóc là ủy mị

Biết làm sao khi lệ ứot rèm mi

Đối diện với mình là hai chữ sầu bi

Vờ cứng rắn nhưng đêm thường thức giấc

Tình đã vỡ, lệ rơi ,tình rơi thật người ơi.

Nhìn ko gian mà ngắm mãi chữ đời

Người tấp nập giữa cho và nhận

Xin lỗi người mà tôi làm lận đận

Lỡ gặp tôi lai oán hận chữ tình

Tôi ko xinh nhưng lại dễ nhìn

Nét yếu đối của chút duyên con gái :lol

Phải làm gì khi tim tôi tìm lại

Có 1 thôi ngần ngại trước niềm đau

Người ...ơi! giờ đã ở đâu ?

Sương đêm vẫn rơi cho dù rất nhẹ

Đủ lạnh lòng những kẻ dở dang

Lòng tôi giò lắm ngổn ngang

Đêm khuy cũng đã sắp tàn người ơi !

Sương khuy như giọt lệ rơi

Của trời đêm trắng khóc cùng với tôi

-----------------------

Bởi chót mang duyên phận lẻ loi

Nên ko có được tìm người mình yêu

Người ta ko thể có nhiều

Tim chỉ có một biết điều rời xa

Trời sinh nét đep. người ta

Tại tôi thương nhớ,đèo bồng , đa mang

Trách cho số kiếp bẽ bàng

Trách sao ko đẹp xứng hàng người ta

Người ta là ngọc là hoa

Còn tui là đá khóc là phải thui

Hàng đêm ngẫm lại sự đời

Trớ trêu đến thế , người ơi tôi buồn

----------------------

Vô tình anh đến bên em

Vô tình anh cũng bất ngờ ra đi

Vô Tình anh đã ra đi

Vô tình em cũng ước gì quên anh

***

Sao đổi ngôi cho trời thêm sáng

Anh đổi đường em bít phải làm seo

---------------------------------

Tình yêu là hai chữ khổ đâu

Mà sao vẫn cứ cắm đầu chạy theo

Để rùi chấp nhận đắng cay

Nhưng lòng ta vẫn hân hân say tình

Hay là ta quá vô tình

Nên đành nhận lấy để sầu vào tim

Thôi thì cứ mãi khổ đau

Cho tròn một kiếp tình si với tình. :lol

--------------------------------

Em đã lãng quên ngày hôm qua

Để hôm nay bỗng dưng bất chợt

Một nỗi nhớ bâng khuâng tha thiết

Mắt mơ màng thương tiếc nhớ về ai

Ngày hôm qua anh lạng lẽ u hoài

Trong sâu thẳm trái tim em đập gấp

Em đang nghe bài ngày xưa anh thích

Thấy trong lòng nao nức một niềm vui.

Ngày hôm qua sao quá ngậm ngùi.

Anh đã đi qua dòng đời tấp nập

Để lại trong em nỗi mơ màng e ấp

Nỗi nhớ trời chiều làn gió thoảng bay qua

Ngày hôm nay trong nỗi buồn trong kí ức

Gió lạnh đông tàn lần lượt đi qua

Em muốn hỏi anh rằng trời biển bao la

Có còn chỗ cho một giọt nắng mùa thu ở lại

------------------------------------------

Em chỉ là hạt cát giữ biển đông.

Nhưng cũng đủ sưởi ấm một dòng sông rộng

Biển gào thét những trận gió vè lồng lộng.

Cát bình thản cười, nhìn ngắm những vì sao.

Biển hôm nay bao đợt sóng cuộn trào,

Cát lặng nhìn về một thời để nhớ

Gió đã đi xa rồi lòng còn bỡ ngỡ

Ngắm sao trời , quên cả thuở hàn vi.

Cát vẫn nhìn sao sông chẳng nói gì

Sông đã ra đi không một lời từ biệt

Giọt sương rơi vương trên dòng sông biếc.

Bao giận hờn , bao nỗi chờ mong....

Sóng biển xôn xao bao cuộc sống thăng trầm.

Trong sâu thẳm cát vẫn một lòng tin tưởng.

Bão tố sẽ qua và đến ngày tận hưởng

Quả ngọt , trái lành, dư vị của tình yêu .

-----------------------------------

Tình là chi phải chăng là hư ảo

Người đến người đi tái tê lòng

Em thương thầm người con trai nơi ấy

Nhớ về anh nỗi nhớ khôn nguôi

Anh là ai sao lại cuốn mất hồn em!

Đêm thao thức nghe mưa ngoài hiên vắng

Cầu mong tìm được giọt nắng mùa thu

Anh biết chăng một mảnh tình đơn lẻ

Em cô đơn , em quá đỗi cô đơn

Căn phong trống càng thêm hưu quạnh

Tìm chút nắng , tìm chút tình sưởi ấm

Tâm hồn em lạnh lẽo bấy lâu nay

Trái tim này hòa nhịp đập cung đàn

Khúc nhạc là bài ca tình ái

Đưa em về với hình bóng anh iu

Để dù xa ngàn dạm vẫn còn thương

Thương thương mãi giọt nắng mùa thu ấy

----------------------------

CON TRAI > <CON GÁI

Con trai đến lớp ăn quà

Con gái đến lớp la cà bi-a

Con trai hiền thục nết na

Con gái lại tỏ vẻ " ta đây anh hùng"

Con trai chỉ việc não nùng

Con gái lập tức " có dùng đến khăn ?"

Con trai chỉ việc hơi nhăn

Con gái sẽ hiểu "muốn ăn đây mà !"

Con trai buộc tóc đuôi gà

Con gái đi học toàn là đầu đinh

Con trai chông quá là xinh

Con gái bỗng chợt thấy mình ...vu vơ!

Con trai mặt vẫn làm ngơ

Con gái vắt óc làm thơ tặng..chàng

Con trai cứ việc ăn hàng

Con gái tự hiểu "các nàng phải bao "

Con trai thì cứ làm cao

Con gái khốn khổ làm sao bây giờ??

Giật mình :"Ồ chỉ là mơ"

Thở phào: "Chuyện chẳng bao giờ xảy ra"

Con gái vẫn cứ ăn quà

Con trai đi học vẫn là...đầu đinh

---------------------------

Có những lúc vùi đầu nên sách vở

Em vô tình nhặt bút viết tên anh

Nếu tình yêu là 2 chữ chân thành

Thì suốt đời em yêu anh mãi mãi

Nếu tình yêu là nụ hoa chưa hái

Em là hoa để thắm mãi lòng anh

Thời học sinh trong trắng mỏng manh

Chỉ duy nhất một màu xanh thầm lặng

Sáng nên lớp học bài em chả thuộc

Vì cả ngày em chỉ nhớ tới anh

Dù cho tình yêu có trôi nhanh

Cũng làm em không quên trong trí nhớ

Hình bóng anh luôn ẩn hiện trong em

---------------------------=

Nếu mai anh ko còn sống nữa

phút cuối cùng anh sẽ gọi tên em

trần thế gian mọi ước vọng ko thành

và cầu chúc cho em trọn hạnh phúc

ngày tôi chết xin em đừng buồn khóc

đừng tỏ lòng thương hại đến tiễn đưa tôi

Chỉ xin em một trang giấy chia buồn

Nhớ đừng khắc tên anh vào tên em nhé

Ngày tôi chết ko cần tang chế

Cũng ko cần bạch lạp sáng trưng đâu

Để thiên thu trong giấc mộng ko thành

Tôi ko tủi một đỉnh đời yên tĩnh

Ngày tôi chết ai tiễn đưa tôi lần cuối

Hay cát bên đường vùi lấp xác thân tôi

Chiều hoang vắng ai ko người lo nhang khói

Ngày tôi chết ai theo tôi ra mộ

Ném cho tôi nắm đất cuốí cùng

--------

Có những lúc gục đầu bên sách vở

Tay vô tình gạt bút viết tên em

Muốn quên đi sao mãi nhớ hoài

Kỉ niệm ấy đến bao giờ phai nhạt

Hòang hôn xuống trong cơn mưa tầm tã

Đọan tình buồn chết cả trái tim tôi

Lòng bâng khuâng nghe xao xuyến bồi hồi

Khi tất cả đã rời theo định mệnh

Từ dạo yêu em tôi biết khổ

Biết mộng mơ lãng mạng sầu đau

Biết suy tư để rồi té rất đau

Em có biết hỡi người tôi yêu dấu

-----------------------------

Có những lúc gục đầu bên KeyBoard

Anh vô tình nhấn Shift viết tên em

Anh yêu em mà em chẳng Open

Mở cửa trái tim và Save anh vào đó

Cửa nhà em, mẹ đã gài Password

Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall

Nhớ lần đầu khi đưa em về Home

Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab

Anh bàng hoàng quay xe BackSpace

Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl

Anh tức giận khi thấy một thằng Alt

Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện

Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete

Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel

Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo

Còn hắn có @ và Esc

Em thích hắn làm lòng anh Space

Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown

---------------------------------

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi

Cách nhau cái cọc để phơi áo quần

Hai người nhầm lẫn tứ tung

Nàng như cũng có cái quần giống tôi

Ðể rồi có một lần phơi

Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng ...

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng

Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này

"Ấy ơi ấy hãy vào đây, Cho tui đổi lại cái này chút coi"

Lần đầu tiên thấy nàng cười

Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?)

"Cái quần duy nhất của em,

Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ..."

------------

Bướm đồng động đến thì bay

Bướm nhà động đến lăn quay ra giường

Chim đồng bóp cái chết ngay

Chim nhà mà bóp càng ngày càng to

----------------

Cô láng giềng

Nhà nàng bên cạnh nhà tôi

Cách nhau một bức tường vôi rất gần

Chung khu ... "ấp bật tờ mân"

Nàng có cái tính bất cần ... giống tôi

Đã không ... giúp đỡ thì thôi

Sometime nàng lại ... lôi thôi thí mồ

Từ ngày nàng mớ dọn vô

Bà con lối xóm trầm trồ ... gợi khen (?)

Tưởng nàng cute tựa ... Mỹ đen

Nào ngờ tôi đã mấy phen ... giật mình

Đâu chờ cho đến weekend

Ngày nào nàng cũng ... linh đình quậy tưa

Biết tôi bên này không ưa

Bên kia nàng quậy sớm trưa tối ngày ...

Nhạc rock, nhạc Tàu, nhạc Tây

Hát bội Hồ quảng ... đên ngày như nhau

Chén bát, soong chảo, nồi thau ...

Nàng đem ra gõ nghe rầu thảm thương

Nữa đêm nàng ca cãi lương

Mà tôi cứ tưởng ... ma vương hiện về

Nàng hát Ka ... rá ...ô ... kê

Con nít lối xóm gần kề khóc rân

Thơ tình nàng cứ ngâm ngân

Đang bịnh nghe chắc ... từ trần sớm hơn

Đêm nào nàng tập chơi đờn

Coi như đêm đó tôi ... hờn suốt đêm

Nhiều khi muốn qua ... "còm-plên" (complain)

Suy đi nghĩ lại ... không nên cho rồi !

Giá đừng có bức tường vôi

Thế nào tôi cũng ... tay đôi với nàng

Suốt ngày mơ mộng miên man

Ước chi nàng được diệu dàng thướt tha

Tôi sẽ ... liều qua bên nhà

Sẽ liều gõ cữa để mà làm quen

Lỡ khi ... tối lữa tắt đèn

Cũng có ... "hàng xóm" thân quen đỡ sầu

Gặp nàng tôi chào một câu

Nàng liền đáp lẹ ... "Tui đâu quen chàng !"

Thấy nàng sao quá ... phủ phàng

Nên tôi quay bước ngỡ ngàng làm lơ

Lần sau gặp, tôi thờ ơ

Không chào, không hỏi, hững hờ bước đi

Ngờ đâu nàng nói thần thì:

"Anh ui ! Lần trước, ... "so-rì" anh nha !!!"

Ngỡ rằng chuyện cũ đã qua

Từ nay sẽ được qua nhà nàng chơi

Khi nào nàng quậy tơi bời

Sẽ qua nói nhỏ "Em ơi ... bớt dùm !!!"...

Ầm ầm trời trở cơn dông

Đến nay là hết ... hợp đồng một năm

Nàng bị chủ nhà ... "hỏi thăm"

Thế là nàng đã âm thầm ... move ra

Nữa đêm giờ tí canh ba

Nằm chờ nàng ... cất tiếng ca thũơ nào

Chờ hoài, chẵng hiểu vì sao

Đêm nay vắng lạnh hơn bao đêm rồi

Hay là nàng đã ... thương tôi (?)

Tôi thầm tự hỏi để rồi ... tự tin

Cớ sao nàng đã lặng im

Bên này tôi ... vẫn một mình chờ mong

Thấy nôn nao ở trong lòng

Tôi liền qua bển thì ... không còn gì...!!!

Nàng đã bị chủ đuổi đi

Thế là tất cả những gì ... còn đâu ?

Tôi buồn thơ thẩn âu sầu

Mới thấy ... hối hận chuyện rầu lúc xưa

Mắt tôi ... đổ một cơn mưa

Mưa vẫn rơi, tôi vẫn ... chưa bớt buồn

Từ nay cách biệt nàng luôn

Đêm về ai sẽ ... hát tuồng tôi nghe

Giữa khuya gối lạnh phòng the

Tìm đâu còn nữa ... tiếng nghe xập xình

Ai sẽ làm tôi ... giật mình

Và ai ... quậy phá linh đình đêm hôm

Còn đâu ai ... tập chơi đờn

Để tôi ... được giận, được hờn canh thâu

Nàng ơi nàng ... move đi đâu ?

Tôi biết tôi sẽ ... theo sau nàng liền !

--------------------------------

Con Gái

Trăm năm trong cõi người ta

Con trai con gái khéo là khác nhau.

Con trai vốn tính anh hào

Khó khăn gian khổ chen vào gánh vai.

Con gái chỉ biết đứng nhai

Suốt ngày lải nhải những bài "tình ca".

Trai thời bản chất thật thà

Nghĩ sao nói vậy hiền hoà dễ thương.

Còn riêng tính của mấy nương

Ở nhà ăn ngủ tới trường ba hoa.

Lại thêm cái tật la cà

Phòng trên lớp dưới tà tà ngược xuôi.

Học hành: Con cháu họ Bùi

Phất phơ "dáng ngọc" tới lui cóp bài.

Nếu mà chẳng kịp sửa sai

Con trai rồi sẽ cho "bye" ra rìa.

------------------------------

Truyen Thu'y Va^n

Trăm năm trong cõi người ta

Nguyễn Du được gọi là cha truyện Kiều

Đọc xong Anh thấy đăm chiêu

Vì Du đã viết rất nhiều điều sai

Người tốt thì hay bị die

Còn mấy đứa ***** sống dài như trâu

Trải qua 1 cuộc bể dâu

Những điều trông thấy mà đau đớn lòng

Đầu lòng 2 ả tố nga

Thúy Kiều là chị hay cười ha ha

Thúy Vân bản tính thối tha

Luôn luôn đấu đá muốn là chị cơ

Thúy Kiều mệt mỏi bơ phờ

Nên đành nhẫn nhịn : " Thôi ờ tao thua "

Vân sướng : " Tao thắng làm vua

Còn mày bại trận làm cua trong nồi "

Thúy Kiều tức giận : " Đồ tồi

Sẵn ngay cứt chó tao bôi mặt mày ! "

Thúy Vân vừa cú vừa cay

Nhặt dao , lao tới , chém bay cái đầu

Kiều ta còn mỗi đầu lâu

Mất thân , đành kiếm xà mâu cắm vào

Thúy Vân sợ quá thành đao

Cha mẹ thấy thế gửi vào lầu xanh.

Bán dâm mới được 1 tuần

Vân kiếm được kẻ chuộc thân cho mình

Chàng tên là Mã Giám Sinh

Quê hương ở xứ Mộng Tình xinh tươi

Thanh niên trai tráng đôi mươi

Nhiều tài lắm của là người đẹp trai ( MGS là người tốt )

Cò kè bớt 1 thêm 2

Giờ lâu ngã giá vàng ngoài 4 trăm

Thúy Vân tuổi mới 15

Là gái sung sức ăn nằm rất phê

Kiệu to đến rước Vân về

Nghĩ tới khoái lạc sướng tê cả người

Quản gia đón kiệu tươi cười

Thân lùn trán hói là người rất thâm ( giống ai đây )

Quản gia tên gọi Thúc Sinh

Đi cùng với vợ là Đình Hoạn Thư

Hoạn Thư yểu điệu hiền từ

Do được giáo dục bởi sư trong đền

Giám Sinh đéo đợi được thêm

Đè Vân xuống tấm nệm êm trong buồng

Sức trai đéo phải nói xuông

Hục lên hục xuống cả buồng rung rinh

Đang khi sung sướng phọt tinh

Bỗng đâu phát hiện gia đinh đầy phòng

Thúc Sinh cầm quả đao cong

Lười dao cắm phập vào trong mình chàng

Giám Sinh chưa kịp hoang mang

Thì đã tắt thở hồn sang xứ trời

Vân đang rũ rượi tơi bời

Thì bị cả lũ vào chơi hội đồng

Địt nhau ngay cạnh xác chồng

Thúy Vân vẫn sướng hẩy mông liên hồi

Trùm giờ là gã Thúc Sinh

1 chim 2 bướm làm tình như heo

Quá sức nên suýt bị teo

Đành đưa Vân đến ở đèo Bích Ngưng

Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân

Thúy Vân ngứa bướm tự mân tự sở

Tự thương thân khổ bơ vơ

Kiếp người lưu lạc bao giờ mới thôi

Phận sao phận bạc như vôi

Làm cho nước chảy hoa trôi lỡ làng

Ðang khi Vân thấy hoang mang

Bỗng đâu xuất hiện 1 chàng tiều phu

Cao to , mạnh khoẻ , lù đù

Chàng ta lắp bắp : " Tôi Cù Sở Khanh "

Vội vàng xé yếm lụa xanh

Toàn thân uốn éo Vân bành chân ra

Sở Khanh bản tính thật thà

Chỉ biết bất động đứng xa mà nhìn

Vân đành mở miệng cầu xin

" Không thấy em bị ngứa lìn hay sao? "

Sở ngu nhưng đéo bị đao

Hét to 1 tiếng Sở lao vào lầu

Mũi khoan thọc xuống giếng sâu

Ngoáy qua ngoáy lại tới đầu canh ba

Sơ Khanh mệt ngủ li bì

Thúy Vân chộm ngựa vội phi về nhà

Chém cha cái số đào hoa

Dính vào là bị mất cà như chơi

Sở Khanh mệt mỏi tơi bời

Bị nung dưới ánh mặt trời chói chang

Thúc Sinh miệng quát oang oang

"Làm vẹo tao chốn , tao phang chết mày"

Tay lăm lăm quả dao phay

Tấm thân mạnh khoẻ từ nay thôi rồi

***** Khanh bị chẻ làm đôi

Thúc Sinh xỉ vả xong rồi bỏ đi.

Thúy Vân phi ngựa vèo vèo

Bất ngờ sập bẫy bị treo lộn đầu

Xung quanh 1 lũ đầu trâu

Thấy Vân ngon quá liền bâu vào nàng

Bỗng nghe thấy 1 tiếng choang

1 thanh bảo kiếm lẹ làng rút ra

Kiếm khách tuy đứng từ xa

Kiếm khí vẫn khiến người ta rùng minh

" Bọn bây sao thật đáng khinh

Hiếp đáp phụ nữ tao binh chúng mày "

Côn đồ lập tức bao vây

Chiều thu gió thổi cành cây là là

Chớp lên 1 ánh sao sa

Lưu manh cả lũ thành ma không đầu

Thúy Vân cảm cái ơn sâu

" Kiếp này xin nguyện theo hầu ân công "

" Giúp người chẳng để báo công

Tiểu thư bảo trọng ta không dám phiền

Ngân lượng còn 1 đôi viên

Xin nhận lộ phí có tiền ăn chơi "

Đội trời đạp đất ở đời

Họ Từ tên Hải vốn người Hà Đông

Từ nhỏ luyện đồng tử công

Nghiêm cấm sắc dục nếu không chết liền

Thúy Vân lập tức giả điên

Lột đồ khóc lóc luyên thuyên không ngừng

Chàng Từ gặp chuyện chẳng đừng

Nên bất đắc dĩ phải dừng lại coi

Thúy Vân là gái làng chơi

Trổ hết bản lĩnh để mơi chàng Từ

Đồng nam dương khí quá dư

Gặp siêu dâm nữ đến sư cũng tèo

.

.

.

Ở nơi rừng núi cheo leo

1 đôi nam nữ oằn èo với nhau

.

.

.

Thời gian lặng lẽ trôi mau

Từ Hải bỗng thấy đau đầu nhức chân

Thế rồi kinh mạch toàn thân

Cùng nhau đứt hết , muôn phần xót xa

Làm tình - tẩu hỏa nhập ma

Trở thành phế vật thật là đáng thương

Ân hận phẫn uất bi thương

Từ Hải chết đứng bên đường tội thay

Thúy Vân chẳng chút mảy may

Hớp đống ngân lượng đi ngay 1 lèo

Thúy Vân sắp được về nhà

Tâm trạng vui vẻ hát ca dọc đường

Trải đầu vuốt tóc soi gương

Chợt thấy hiểm họa khôn lường thất kinh

Phía sau đuổi tới - Thúc Sinh

Sông chắn trước mặt , đinh ninh rồi đời

Vân ta lại chẳng biết bơi

Tiền Đường Giang sẽ là nơi chôn vùi

Thúc Sinh khấp khởi mừng vui

Trước sau hết lối thật xui cho mày

Thúy Vân uất hận dâng đầy

Quyết tâm cùng chết , bớt cay đôi phần

Nghĩ xong lập tức chuyển thân

Quay người lễ phép nhún chân vái chào

Thúc Sinh tự mãn quá cao

Không chút phòng bị mà lao tới liền

Thúy Vân lập tức bước xiên

Kéo theo thằng Thúc rơi liền xuống sông

Thúc Sinh béo ịch nặng mông

Chìm luôn xuống đáy con sông Tiền Đường

Thanh Minh trong tiết tháng ba

Kim Trọng thăm ruộng đi ra kênh đào

Họ Kim xuất xứ từ Lào

Mắc bệnh từ bé đao đao đần đần

Tai lòi , mắt chột , thọt chân

Xứng danh " Phế vật mười phân vẹn mười "

Thấy trên sông có bóng người

Là 1 mỹ nữ xinh tươi hồng hào

Họ Kim lập tức vớt vào

Sắc đẹp khiến hắn nôn nao bần thần

Cô gái đó là Thúy Vân

Nàng được Kim Trọng ân cần chăm nom

Qua cơn thập tử nhất sanh

Tâm tình chuyển biến Vân thành gái ngoan

Cùng Kim kết nghĩa phượng loan

Vợ chồng mới cưới truy hoan suốt ngày

Thế rồi 9 tháng 10 ngày

Thúy Vân sinh được 1 bày thiếu nhi

-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#phi#đao