Có gì đâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có gì đâu mà em hoài than vãn
Chút chán nản ấy có gọi là chi
Miệng lưỡi thiên hạ luôn lắm thị phi
Suy đến tận cùng chỉ vì em chưa tốt.

"Chưa cố gắng đã vội vàng bỏ cuộc
Chưa vượt qua lại tưởng bão đến rồi
Chưa chịu khổ nên kêu thấu với trời"
Họ đâu biết trong thâm tâm dằn vặt.

Em không muốn sống những ngày thường nhật
Rồi đêm về lại tự khóc với chính em
Thà làm con mèo mắt ướt lem nhem
Sao phải làm người với nụ cười giả tạo?

Họ bảo em luôn mơ ước xa cao
Bao nhiều người muốn như em mà không được
Em lại ước như người bao người đi trước
Có gia đình đầy đủ bốn thành viên

Họ bảo em chẳng biết quý trọng em
Trọng chút hương sắc trời cho mà không tiếc
Trọng chút tài mà em từng điểm xuyến
Đâu biết ông trời tước hạnh phúc em đi

Họ bảo em luôn tính toán chi li
Phải biết có gì, bỏ gì trong cuộc sống
Em van xin cho một lần được khóc
Họ lại bật cười " muốn thương hại phải không?"

Em chỉ là muốn sống kiếp lông bông
Của cô mèo hoang rày đây mai đó
Không phải nghe những điều này nọ
Sống kiếp mèo mặc kệ vô lo.

Nhưng, em thật sự không thể nào buông bỏ
Ngày mai, thức dậy, cuộc sống trời cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro