Nắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh có nhớ chiếc bàn kê cuối lớp
Nơi em gối đầu, chờ nắng nhẹ chiều thu
Mắt ai hững hờ
Môi ai cong
Tóc ai dài như đong đầy nỗi nhớ
Cứ một sợi vương vấn
Lại hai sợi tương tư
Đầu đã ngoảnh đi rồi
Mà tim còn bồi hồi xao xuyến?
Thời niên thiếu qua mau
Lời tỏ bày đứt đoạn
Mực kia chưa hết ướt
Mình đã chẳng còn nhau
Không biết anh có quay về trường xưa
Về thăm chiếc bàn kê cuối lớp
Hít hà mùi gỗ mục
Chạm vào vết mực phai màu
Ngước đầu nhìn cửa sổ
Chờ một bóng hình ấm nắng nhẹ chiều thu.

Hạ Du ( Dành cho người con trai mang áo bóng chuyền số bảy)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro