Hơi rượu hòa vào trong làn gió
Đưa gót ai đi về chốn hoang tàn?
Cảnh tàn người mất gợi đau thương:
Ánh trăng soi sáng nơi lãnh cung
Nhành hoa xuân chưa nở sao vội sao tàn?
Ngày nàng đi lệ sầu ai tuôn?
Ai vẫn luôn ngày nhớ đêm mong?
Cứ nhớ mong lời hẹn xưa ấy
Một lời hẹn nay đã xa xăm.
...
Ngày ấy cố níu tàn hơi ai
Một ánh mắt trăm niềm bất lực
Một nụ cười trên đôi môi người cũ
Cùng tiếng thét vang vọng chốn Lãnh cung
Phủ bi thương trăm năm nào tan được?
Nàng là...
Phi tần thất sủng, lời vua nào dám cãi?
Ta thân tướng sĩ, lời vua nào dám sai
Ngài xuống lệnh, đày ta ra biên ải
Nơi xa xăm tận cuối chân trời
Bao năm xa cách vẫn một lòng mong nhớ
Ta nhờ gió mang bao lời ân ái,
vượt trùng khơi đến tận nơi nàng
Và hôn lên mái tóc dài ta thường chải...
Thương nhớ bao năm chỉ mong ngày gặp lại
Ngờ đâu...
Ngày gặp lại nàng đã mãi theo làn gió
Nhưng gió đã bay, ta nào níu giữ được
Thôi thì...
Kiếp sau buông bỏ hết hư danh,
Miệng đời khen chê, ta hãy mặc!
Cùng sống một đời yên ả nhé?
Đời đời kiếp kiếp mãi bên nhau...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro