13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Lưu ý: Chương này sẽ cập nhật đến các sự kiện thời thơ ấu của Ace và Luffy. Tôi không chắc là khi nào sẽ quay lại đất nước Wano. Khi còn là một đứa trẻ, có những hình ảnh ban đầu tồn tại trong anime, cũng có một chút là tôi bịa đặt và không theo thứ tự. Có lẽ từ sau cái chết của Sabo chỉ còn lại Ace và Luffy, văn bản viết nổi bật một cái gì đó như ý muốn. Không thích không nhập! Không thích không nhập! Không thích không nhập!)



Thấy cảnh tượng này, Garp vô tình đau lòng, một đứa trẻ ngoan, vì sao lại trở thành hải  tặc? Bằng không lần này hắn nên đi tìm đứa trẻ này, nhất định sẽ dạy dỗ thật tốt để trở thành niềm hy vọng của hải quân trong tương lai, vừa nhìn chắc chắn là mầm non tốt. Nhưng mà thế giới rộng lớn như vậy, để tìm được đứa trẻ này rất khó khăn, hắn phải nghĩ biện pháp tốt, đứa trẻ hắn coi trọng hắn nhất định phải tìm bằng được! Hắn nhìn đứa trẻ này thật sự là chỗ nào cũng rất tốt, ngoại trừ là hải tặc.

Mặc dù có hàng tỷ điều về chính phủ Thế giới và Thiên Long nhân khiến người ta ghê tởm, khi nghĩ đến điều này, Garp ghét bỏ bĩu môi, hắn chính là không muốn đi hầu hạ những người này, nghe theo mệnh lệnh những người này nên hắn mới vẫn cự tuyệt thăng chức đô đốc. Thà ở giữa vẫn tốt hơn, chuyện phiền lòng cứ giao cho Sengoku suy nghĩ, để hắn có thể ra khơi bắt hải tặc, Sengoku ông phải kiên trì, ông chính là hy vọng câu cá của ta!

【Tình trạng sức khỏe của Tama càng ngày càng tệ hơn, Luffy quyết định mang Tama đến thị trấn tìm bác sĩ. Nhưng Hitetsu nhắc nhở cậu rằng cấp dưới của Kaido đang cảnh giác trên đường đi nên Luffy mang theo Tama không thay đổi hành động.

Luffy không thèm để ý, quay đầu lại cười nói: "Không cần lo lắng, tôi rất mạnh." Nghe vậy, Hitetsu lo lắng Tama cũng đồng ý với quyết định của Luffy, còn thay quần áo của Wano cho Luffy. Luffy cầm lấy một thanh kiếm và giả làm samurai." Tama nhờ cậu chăm sóc."

Trên đường đi, Luffy ngồi lên lưng Komachiyo đang đi theo mình, lúc này Tama cũng tỉnh lại. Nghĩ đến những gì Luffy nói về cái chết của Ace, Tama lại buồn bã khóc lên, "Đại ca, anh là kẻ nói dối, ugh hu hu hu."

"Ace không thể tới, mọi người đều biết cuộc chiến đó mà. "Luffy trầm mặt nói, trận chiến đó cũng là nỗi đau cả đời cậu.

"Nhưng em đã hẹn với anh ấy rồi, Ace sẽ tới." Tama không ngừng khóc, hóa ra, cô bé và Ace đã hẹn nhau chờ băng hải tặc Ace trở nên lớn hơn nữa, băng hải tặc sẽ lại đến Wano một lần nữa, để Tama cùng bọn họ cùng nhau ra biển, cùng bọn họ trở thành đồng đội. "Đại ca anh không biết sự dịu dàng của Ace  cho nên anh không rõ sự đau khổ của em, đó là lí do anh dễ dàng nói ra'Đã chết' đại ca, anh là ngốc."

Luffy cho phép Tama nhéo mặt mình, hình ảnh lại dần dần đen xuống.

Một lúc lâu sau, một hàng chữ xuất hiện trên màn hình.

<Sự dịu dàng của Ace, tôi biết, tôi biết rất rõ.>

Khi màn hình một lần nữa sáng lên, vẫn là một khu rừng rậm, nhưng rất khác với rừng tre ở Wano. Đây là một ngọn núi sâu yên tĩnh hiếm có người đặt chân, thỉnh thoảng còn có một hai con vật hung dữ đi qua.

"Mau theo anh, Luffy" một giọng nói hơi có vẻ non nớt của một cậu bé vang lên, lúc này, hai cậu bé cầm ống nước chạy vào trong hình, một trước một sau. Cậu bé chạy phía trước thỉnh thoảng còn quay đầu gọi cậu bé đội mũ rơm phía sau.】

"Chuyện gì xảy ra, sao hình ảnh lại biến thành màu đen, sắp kết thúc rồi à?"

"Eh -, rõ ràng còn rất thú vị, như thế nào lại đen rồi? tôi còn muốn nhìn xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo." có vài người bất mãn nói, đây rõ ràng là một cái rất tốt tiêu khiển phương thức, cho bọn họ nhàm chán sinh hoạt tăng thêm một ít thú vui.

"Ngươi nói cái gì, đây chính là một đám hải tặc, bọn họ thì có gì thú vị. "Cũng có người phản bác.

"Đó chính là tương lai, sẽ rất tuyệt nếu có thêm tin tức."

"Tin tức tương lai không liên quan gì đến ngươi đúng không, sao có thể liên quan đến chúng ta, đó đều là chuyện đại nhân vật nên phiền não."

"A a, lại bắt đầu rồi, một hàng chữ? Có ý gì?"

Rayleigh hỏi: "Hàng chữ đó là ý nghĩ ban đầu của Luffy sao? Quả nhiên, Luffy và Ace rất thân thiết." Xung quanh anh ta lại một lần nữa tụ tập một đám thuyền viên vừa mới tản ra, vừa rồi bọn họ cũng cho rằng tần số hôm nay sắp kết thúc.

"A, có hình rồi. Sao còn đổi chỗ. Nơi này là đâu?"

"Rừng rậm này, chưa từng thấy qua bao giờ." người nói lời này làm cho những người khác không nói nên lời, trên thế giới rừng rậm hầu như đều có, cũng không phải loại rất đặc biệt, đặc điểm rất rõ ràng. Hơn nữa chỉ xuất hiện một cái góc của rừng rậm, chỉ bằng một góc làm sao có thể xác định rừng rậm này ở đâu, trừ phi là người đặc biệt quen thuộc khu rừng rậm này.

"Mọi người, mau nhìn kìa. Có người xuất hiện, là hai đứa trẻ. "Buggy một mực nhìn màn hình, đã phát hiện hình ảnh có thay đổi liền vội vàng gọi mọi người.

Hai đứa trẻ xuất hiện trông cũng không lớn bằng cậu và Shanks, đứa lớn hơn một chút khoảng chừng cũng chỉ chừng mười tuổi, đứa nhỏ hơn có khi mới mười tuổi hay không cũng không chắc.

"Đứa bé đội mũ rơm phía sau là Luffy đúng không? Khóe mắt cậu ta còn có sẹo. "Shanks phân tích, và điều khiến anh bối rối là tại sao hình ảnh lại chuyển tới nơi này, có phải bởi vì hàng chữ đó không. Đó có phải là câu chuyện về Ace và Luffy?

Roger tiếp lời nói: "Ấy, là Luffy. Vừa rồi đứa nhỏ phía trước gọi tên Luffy. Đó chính là hình dáng Luffy khi còn bé. Vậy người phía trước là......"

"Chắc chắn là Ace rồi, vừa rồi tôi còn tưởng rằng Ace và Luffy là bạn bè thân thiết, không ngờ bọn họ quen biết nhau từ nhỏ. Nhưng tại sao hai đứa nhỏ lại ở trong rừng rậm nguy hiểm." Rouge rất lo lắng, cô cũng chưa quên con quái vật trong rừng vừa xuất hiện trong hình ảnh vừa nảy, nhìn còn rất lớn, hung dữ, bất cứ con nào cũng có thể làm bị thương hai đứa trẻ.

Roger dời ghế ngồi xuống bên cạnh Rouge, nhàn nhã nói: "Đừng lo lắng quá, cô xem vẻ mặt hai người bọn họ có lo lắng, sợ hãi không? Bọn họ rất thành thạo. Ngoài ra, bọn họ cũng đã trưởng thành rồi."

Rouge biết rõ điều này, nhưng cô vẫn sẽ lo lắng, bọn họ còn nhỏ như vậy, sao tương lai cô không có ngăn cản hai đứa nhỏ này chứ?

Roger và Rayleigh liếc mắt nhìn nhau, nhao nhao thở dài, đây chính là quan tâm hóa tắc loạn sao, rõ ràng bản thân vẫn còn trẻ, vừa mới tiếp nhận thân phận mẹ này cho nên lo lắng thành như vậy, đứa trẻ cần trải nghiệm mới có thể trưởng thành.

Rayleigh đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, "Nói đến đây, trên màn hình cũng không có nói họ của Luffy, lúc giới thiệu cũng chỉ nói cậu ấy là Luffy Mũ Rơm. Lúc đầu tôi còn tưởng rằng Luffy không có họ, nhưng bây giờ nghĩ lại, lẽ ra cậu ta phải có họ."

Một đám thuyền viên lúc đầu cũng không để ý, dù sao trên thế giới này, rất nhiều người chỉ có tên không có họ người, dù sao tên cũng có thể để cho người ta phân biệt. Lúc trước khi giới thiệu bản thân với người khác, Luffy chỉ nhắc đến tên thôi, Luffy có họ hay là do không nói ra?

Hầu hết mọi người đều không quen thuộc với khu rừng này, việc họ nhận không ra cũng là điều bình thường, nhưng Garp làm sao có thể không quen thuộc với nó? Tuy rằng những năm này hắn dành rất ít thời gian trở về, nhưng dù sao hắn cũng đã trưởng thành trong khu rừng này một thời gian dài, đây không phải là núi Gorbo phía sau làng Cối Xay Gió sao? Hồi nhỏ hắn thường xuyên chạy đến nơi này chơi đùa, nơi này đường hắn nhắm mắt lại cũng có thể đi, hắn dám nói, ngoại trừ bọn sơn tặc xuất hiện ở ngọn núi trước đây, không ai hiểu rõ ngọn núi này hơn hắn.

Nhưng chuyện quái gì đang xảy ra ở đây vậy, Ace và Luffy lớn lên ở núi Golbo? Vậy họ là người của vương quốc Goa hay người của làng Cối Xay Gió? Garp nhếch miệng cười, ha ha ha, hai cái mầm tốt hắn coi trọng lần này có thể rất dễ tìm, hắn không cần phải nghĩ đi khắp nơi tìm, về nhà một chuyến không phải đã có sao, trời giúp ta rồi. Chỉ là không biết bọn họ có muốn làm hải quân hay không, Garp không khỏi suy nghĩ.

Râu Trắng cũng nở nụ cười, thật tốt quá, hai đứa con trai hắn thích đã ở cùng nhau từ nhỏ, vậy nên hắn không cần thiết phải tìm từng người, cứ tóm cả hai là được.

"Lập tức ghi lại những địa điểm này, sau đó để người ta đi tìm. "Wydibe lập tức sai người cầm điện thoại chụp lại những nơi này, đây chính là địa điểm sau này bọn họ sẽ tìm. Bố già rõ ràng  rất thích hai người này, bọn họ kỳ thật cũng rất thích, bố già muốn nhận bọn họ làm con trai, bọn họ cũng không có ý kiến, còn rất hoan nghênh.

【Hai người vẫn tiếp tục đi xuyên trong rừng cho đến khi đến bên một con sông, nơi có cá sấu ở trong nước. Hai người leo lên một cái cây bên bờ sông để nhìn những con cá sấu, những giọt nước mắt khát khao chảy xuống khóe miệng của họ.

"Cơm cá sấu, cơm cá sấu ăn rất ngon. "Luffy nước mắt đều là thịt nhịn không được, muốn nhảy xuống, nhưng bị Ace nhanh mắt ngăn lại. "Em bị ngốc sao? Rõ ràng là một con vịt cạn, còn luôn muốn vọt vào trong nước. Em ở đây nhìn là được rồi. "Nói xong, một cái bạo run liền hướng Luffy trên đầu chào hỏi.

Ace nhảy từ trên cây xuống, nhưng Luffy theo sau ngay cậu. Dưới một phen vây đánh của hai người, bắt được một con cá sấu lớn hơn thân hình bọn họ rất nhiều. Hai đứa nhỏ vác nó đi vào sâu trong rừng rậm.】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro