32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Băng hải tặc Tóc Đỏ? Shanks Tóc Đỏ? Đều là những cái tên chưa từng nghe qua, quả nhiên là băng hải tặc tương lai mới xuất hiện? Sengoku cau mày ghi lại những cái tên này, tuy rằng bản thân hắn cảm thấy những người này có lẽ không đơn giản, nhưng nhìn thấy hành vi của bọn họ trong quán rượu, ách, Senoku giật giật khóe miệng, người lớn vậy mà còn trêu chọc trẻ con chơi, thật sự đơn giản sao? Làm sao có hải tặc như vậy?

Và xét theo hành vi của Luffy nhỏ, có vẻ rất quen thuộc với những tên hải tặc này, liệu hắn có phải là người khiến Luffy muốn ra khơi làm hải tặc? Chậc chậc chậc, người nhà của Garp bị người ta trộm, biết được điều này Sengoku không khỏi hả hê khi có người gặp xui xẻo, ha ha ha quá hả giận, bình thường Garp không đáng tin cậy như vậy, lần này cháu trai đều bị người khác lừa chạy. Đây là suy nghĩ của Sengoku với tư cách là người bạn thân thường xuyên bị Garp hố.

Là một thủy sư đô đốc,Sengoku thầm nguyền rủa Garp trong đầu, tại sao ông ta không huấn luyện cháu trai mình trở thành hải quân? nếu cả ba cháu trai đều là hải quân, chắc chắn là lực chiến đấu hùng mạnh của hải quân. Này thì tốt rồi, đều chạy đến phía đối lập hải quân. Đừng hỏi hắn làm sao biết Ace và Luffy thực lực mạnh mẽ, thiên phú xuất chúng, hơn nữa từ nhỏ được Garp huấn luyện, người có thể lớn lên dưới nắm đấm của Garp có thể không mạnh sao.

Garp mặc dù không đáng tin cậy, nhưng hiệu quả chiến đấu của hắn cực kì ấn tượng, hơn nữa công tích của Garp cũng nhiều, nếu không phải bản thân Garp cự tuyệt thăng chức đô đốc, hắn đã sớm không phải là chức vị phó đô đốc hiện tại. Nhưng coi như là phó đô đốc vẫn có danh hiệu anh hùng hải quân độc nhất vô nhị.

Nhưng dù có mạnh đến mấy thì Garp cũng quá không đáng tin cậy! Đúng là một tên khốn kiếp, tại sao còn chạy đến Wano vào lúc này, đáng đời cháu trai bị người ta lừa thành hải tặc!


Ha ha......

Garp xoa mũi không biết tại sao mình lại hắt hơi, có ai đang nghĩ về hắn ở sau lưng. Ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu Garp trong nháy mắt rồi biến mất, hắn bây giờ cũng không thèm để ý những chuyện nhỏ nhặt này.

Garp càng quan tâm chính là những người phía trên kia, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Shanks, hắn nhận ra người này là ai. Shanks bây giờ không nổi tiếng ở trên biển, cho nên Sengoku không nhận ra hắn là rất bình thường, nhưng Garp có thể nhận không ra sao.

Shanks này không phải là một trong hai thực tập sinh nhỏ trên tàu của Roger sao, mười mấy năm trước đột nhiên xuất hiện một đứa trẻ trong băng hải tặc Roger, coi như là lớn lên trên tàu của Roger. Nhưng bởi vì còn quá nhỏ, những người khác cũng có ý thức bảo vệ hai đứa nhỏ, mới không xuất hiện trong tầm mắt của các thế lực trên biển.

Hắn truy đuổi băng hải tặc Roger mấy thập kỷ và người trên tàu Roger hắn đều biết hết. Đừng tưởng rằng bây giờ tên nhóc đó già hơn mười tuổi hắn liền không nhận ra! Lúc trước hắn chưa từng nghe qua tên Shanks, có thể là do hắn nghe xong liền quên mất, nhưng ngoại hình tên đó như thế nào hắn vẫn biết.

Giỏi lắm Roger, giỏi lắm Shanks, chính các ngươi là người đã bắt cóc cháu trai bảo bối của ta! Garp cay đắng nghĩ, ban đầu hắn chỉ nghĩ đến Wano tham gia náo nhiệt, bây giờ xem ra không thể không đi! Hắn muốn tìm hai người này tính sổ! Tìm Roger đánh một trận, trút giận cho hắn. Đừng hỏi tại sao lại tìm Roger, vì chính hắn ta là người đưa Shanks ra ngoài!

Về phần Garp vì sao biết băng hải tặc Roger nhất định sẽ tới Wano, không nói nhảm, hắn vẫn có chút đầu óc. Trên tàu của Roger có một samurai đến từ Wano và địa vị của anh ta ở Wano không hề thấp. Dựa theo tình huống tương lai của Wano xuất hiện lúc mới bắt đầu, vị samurai này không thể không bỏ Wano, mà Roger cũng không có khả năng mặc kệ samurai này. Nếu Roger không biết thì cũng tốt, biết thì nhất định phải cùng samurai  tên là Kozoki Oden đến Wano.

Chờ đó! Roger! Shanks! Garp siết chặt nắm đấm.


Shanks người đang bị Garp nhớ thương, đang tò mò nhìn tương lai của mình và đồng đội, thình lình rùng mình một cái, cậu nhìn trái nhìn phải, cũng không có gì cả, cậu tại sao lại như vậy, kỳ lạ.

Không nghĩ ra dứt khoát cậu liền không nghĩ nữa, tiếp tục nhìn cậu trên màn hình.

Shanks hưng phấn nói: "Mọi người xem, tương lai tôi có phải rất đẹp trai!"

Buggy nhìn trái nhìn phải, thật sự nhìn không ra có chỗ nào đẹp trai, "Rõ ràng là già rồi, đã là một ông chú rồi."

"Cái gì già, cái đó gọi là trưởng thành!" Shanks phản bác, Buggy không thể nói thì đừng nói! Không thấy được vẻ đẹp trai của người đàn ông trưởng thành trên người cậu trong tương lai sao! Tương lai của mình cậu rất hài lòng, không hổ là cậu.

"Trên mặt còn có ba cái sẹo kìa." Buggy càng thêm kiên trì quan điểm của mình, nhưng tương lai Shanks yếu như vậy sao, bị người để lại vết sẹo vĩnh viễn.

"Có sẹo cũng rất đẹp trai!"

"Một chút cũng không có!"

Nói xong, hai người gần như bắt đầu đánh nhau. Rayleigh thấy vậy, bất đắc dĩ hít sâu một hơi, đám hai người một đấm trước, "Chuyện này mà hai nhóc cũng định tranh cãi à!"

Những người khác còn ở một bên vui tươi hớn hở xem náo nhiệt, "Bọn họ còn đánh nhau so xem Bắc Cực hay Nam Cực lạnh hơn."

Bị Rayleigh ngăn cản, hai người liền đều không đang nhìn đối phương, Shanks quay đầu tiếp tục nhìn cậu tương lai và đồng đội. Ben Beckman, Yassop, Lucky Road...... Những người này đều là đồng đội tương lai của cậu sao, thoạt nhìn liền rất giống với cậu.

Shanks không quan tâm đến vết sẹo của mình, nhưng Rayleigh lại âm thầm lo lắng, hắn biết biển rộng mênh mông, tiềm tàng vô số nguy cơ, Shanks cũng có phiêu lưu của mình, hắn không nên nhúng tay, nhưng hắn là nhìn Shanks và Buggy lớn lên, bọn họ gặp phải nguy hiểm hắn vẫn là rất lo lắng.

Rayleigh biết, Shanks không phải là người bất cẩn với đối thủ của mình, người có thể để lại vết sẹo trên người cậu chắc chắn rất mạnh, xem ra qua trình huấn luyện Shanks cần phải tăng lên một chút, chỉ cần thực lực đủ mạnh mới có thể bớt đi một chút nguy hiểm. Nếu không thử cách huấn luyện của Garp nhỉ, Rayleigh suy tư, nội dung lại càng ngày càng khủng bố, Shanks không hề biết lại là một cái rùng mình.

Shanks xoa xoa cánh tay, lại nhìn hiện tại chói mắt ánh mặt trời, kỳ lạ, rõ ràng thời tiết tốt như vậy, cậu tại sao lại cảm thấy lạnh đâu, ảo giác, nhất định là ảo giác.

Roger còn ở một bên cười ha ha, "Shanks, nhóc đã lớn như vậy, làm sao còn đi trêu chọc con nít vậy. Còn có bộ dạng của Luffy, ha ha ha." Hắn cười lớn trước sự tương tác của Shanks và Luffy.

"Trêu Luffy thật thú vị. "Shanks nói.

"Ha ha ha ha, nhóc học được từ ai vậy, đã trưởng thành như vậy còn hành động như một đứa trẻ."

Đám người Rayleigh, Jabba, Crocus nghe nói như thế, chỉnh tề nhất trí quay đầu yên lặng nhìn Roger, đây đều là học từ ai? Hả? Người khởi xướng còn không biết xấu hổ cười.

Roger nhận được rất nhiều ánh mắt dần dần ngậm miệng, sau khi biết liền chỉ mình, yên lặng cúi đầu. Đúng vậy, học theo hắn. Nhưng mà, hắn thật sự là như vậy sao? Roger không tự mình hiểu lấy buồn bực nghĩ.

Phải, đó là cách cậu làm! Những người khác mới mặc kệ Roger dần dần uể oải, không chút lưu tình dùng ánh mắt ra hiệu.

"Lại nói tiếp, Luffy bây giờ hình như không có đội mũ rơm. "Crocus nói, hắn vừa mới đã cảm thấy Luffy nhìn thế nào kỳ lạ như vậy, giống như là thiếu cái gì đó. Một hồi lâu, hắn mới phát hiện, là thiếu cái mũ rơm kia.

Luffy cái kia mũ rơm từ khi màn hình xuất hiện bắt đầu, mặc kệ sau khi lớn lên hay là khi còn bé, hắn đều là vẫn mang theo mũ rơm, mà bây giờ Luffy lại không có. Lúc trước còn cầm mũ rơm nói, đây là ước định giữa hắn và Shanks.

Crocus lại chiếc mũ rơm trên đầu Shanks, trước đây ông cảm thấy nó không là gì cả, không phải là mũ rơm sao, không phải đều giống nhau ư, cùng cái khác đụng vào cũng có thể. Nhưng bây giờ nghĩ lại, chiếc mũ rơm đó chính là cái mà Shanks đang đội.

"Mũ rơm của Luffy có lẽ là do Shanks đưa. "Crocus nói, mặc dù không có chứng cớ, nhưng ông cảm thấy chính là như vậy.

Nghe nói như thế, những người khác mới phản ứng lại, hình như là như vậy.

Shanks đem mũ rơm trên đầu lấy xuống, suy nghĩ một lúc rồi quả quyết đem mũ ôm lấy, "Đây là báu vật quan trọng nhất của tôi, tôi sẽ không đưa nó cho ai cả, kể cả Luffy cũng không được." Đây chính là thuyền trưởng Roger tặng cho cậu, cậu luôn đội nó mỗi ngày, tương lai cậu làm sao có thể đem mũ rơm tặng Luffy được?  "Chắc là mũ rơm giống nhau mà thôi."

Roger nhìn bộ dạng lo lắng của cậu không khỏi nở nụ cười, trấn an xoa đầu Shanks, "Đừng lo lắng, nhìn về sau sẽ biết." Tuy rằng chính Roger cũng cảm thấy mũ rơm của Luffy chính là chiếc mũ trong tay Shanks, nhưng nhìn Shanks bây giờ lo lắng như vậy, tốt hơn vẫn là không nên nói. Nhìn tương lai sau cũng biết Shanks, người rất quý trọng chiếc mũ rơm này tại sao lại giao nó cho Luffy.

"Đúng vậy!" Shanks nặng nề gật đầu, cậu lần nữa cúi đầu nhìn mũ rơm, lại nghĩ tới mũ rơm của Luffy, tuy rằng cậu bây giờ không chịu thừa nhận, nhưng khả năng cao đó là cậu, cậu muốn nhìn xem là lý do gì.


Mọi người trong băng hải tặc Tóc Đỏ tương lai cũng tò mò tại sao sau này họ lại làm hải tặc và đi theo thuyền trưởng như vậy.

Beckman xoa cằm, tò mò nhìn Shanks trên màn hình, anh ta cũng muốn biết vì sao anh ta lại trở thành hải tặc, hơn nữa không biết vì sao anh ta cảm thấy tương lai của mình rất mong manh, cảm giác tương lai của anh ta nhất định rất khó khăn.

Yassop ngồi ở trên cây trầm tư, tương lai anh ta sẽ ra khơi sao, còn trở thành một tên hải tặc, đi theo băng hải tặc như vậy, thuyền trưởng như vậy. Tuy rằng lúc trước anh ta từng có suy nghĩ ra khơi, nhưng anh ta vẫn không có hành động, huống chi bây giờ anh ta còn có người yêu và còn chuẩn bị kết hôn.

["Không được cười! Chú làm cái gì vậy, Shanks keo kiệt!" Luffy tức giận nhìn Shanks còn đang vỗ bàn cười điên cuồng, lại chọc cho trong quán rượi một trận tiếng cười.

Ngay khi mọi người đang vui đùa, một đám người đột nhiên đá hỏng cửa đi vào. "Quấy rầy."

Các thành viên băng hải tặc Tóc Đỏ người đàn ông vừa đá cửa này, Shanks còn đang từng ngụm từng ngụm ăn cơm.

"Đây là những kẻ được gọi là hải tặc sao? Tất cả đều là bộ mặt ngây ngốc. Bọn ta là sơn tặc, nhưng cũng không phải tới nơi này gây sự, mau bán rượu cho bọn ta, khoảng 10 thùng. "Sơn tặc cầm đầu kiêu ngạo đi tới quầy, tiểu đệ phía sau hắn cười gian khổ.

Nhưng yêu cầu này lại làm cho Makino rất khó xử, rượu trong tiệm đều đã bán hết. Cô cùng sơn tặc nói như vậy, nhưng sơn tặc lại mặc kệ, "Thật kì lạ, những tên hải tặc này chẳng lẽ đang uống nước lọc sao?"

"Thật xin lỗi, có lẽ chúng tôi đã uống hết rượi ở đây, xin lỗi." Shanks lúc này mới dừng lại ăn cơm, nói với sơn tặc, còn đem một bình rượu đưa qua. "Nếu như không ngại, cái này cho anh, nó còn chưa mở ra."

Sơn tặc tỏ vẻ mặt khinh thường đem chai rượu Shanks đưa đập nát, trong quán rượi một hồi yên lặng, mọi người trong băng hải tặc Tóc Đỏ im lặng theo dõi diễn biến sự việc.

Sơn tặc khinh thường nói: "Ta là tội phạm tiền được treo thưởng 8 triệu Beri, một chai rượu còn chưa đủ để ta súc miệng, đừng xem thường ta."

Shanks bất đắc dĩ nói: "Ai, sàn nhà bị ướt rồi. Xin lỗi cô Makino, có khăn lau không?" Vừa nói anh vừa ngồi xổm xuống và nhặt những mảnh chai rượi lên.

Lúc này, sơn tặc Sig một đao chém về phía quầy, đĩa rượu trong quầy đều bị chém nát. "Xem ra ngươi rất thích quét dọn, như vậy ngươi có thể lau đủ rồi. Không có rượu uống sẽ không có ý nghĩa, chúng ta đi "Nói xong, Sig mang theo các tiểu đệ rời đi. "Tạm biệt, lũ thua cuộc."

Sau khi bọn họ đi rồi, Luffy nhìn một cách giận giữ. Nhưng có một trận cười vang lên trong băng hải tặc Tóc Đỏ, Shanks cũng cười lớn.

"Ha ha ha ha, thuyền trưởng bị bắt nạt quá thảm."

"Thật sự là quá xấu hổ."

"Ha ha ha ha!"

Luffy giận dữ hét lên, cậu thật sự không rõ vì sao Shanks và mọi người lại có phản ứng này. "Mọi người như thế nào còn cười được, không cảm thấy như vậy rất mất mặt sao. Vì sao lại không cho bọn chúng một trận! cho dù bọn chúng có đông người và trông cũng rất mạnh, chú bị người khác ước hiếp như vậy mà còn cười được, thật sự không phải đàn ông!"

"Khồn phải là ta không hiểu cảm giác của nhóc, nhưng chỉ là bị hắt rượu mà thôi, không cần phải tức giận. "Shanks nói.

Luffy vẫn rất tức giận, quay đầu đi, "Cháu không quan tâm mọi người nữa." Nói xong, cầm lấy đồ ăn bên cạnh liền ăn.

Shanks bỏ mũ ra, quay đầu liền thấy Luffy đang ăn một cách nặng nề, "Ha ha ha, nhóc muốn ăn để giải tỏa cơn giận à Luffy."

"Đừng có nhiều lời như vậy."

Shanks ban đầu nhìn Luffy ăn rất thích thú, nhưng khi nhìn kỹ thứ mà Luffy đang ắn hắn liền hoảng sợ. "Nhóc đang ăn cái gì đó, là cái hộp đó sao? Nhóc ăn đồ trong cái hộp đó? Mau nhả ra! Mau nhả ra ngay, nhả ra!" hắn tóm lấy Luffy lắc mạnh, nhưng lúc này cơ thể Luffy đều bị kéo dài.

Shanks tức giận nói cho Luffy rằng nếu ăn trái Gomu cả đời cậu cũng không thể bơi được.

Luffy hoảng sợ hét lớn: "Chú nói dối!"

"Đồ ngốc! "Shanks cũng tức giận hét lớn.]

Tên sơn tặc Sig này trông thật đáng sợ và hung ác. Hầu hết những người bình thường đều nghĩ như vậy.

Nhưng đối với rất nhiều hải tặc nhỏ ở Grand Line tặc mà nói, điều này chẳng kà gì cả, cũng chỉ là một kẻ nhỏ bé thống trị một hòn đảo xa xôi mà thôi, 8 triệu, ha ha, hắn chỉ có giá 8 triệu, con số này ở chỗ này căn bản cũng không đủ nhìn.

Còn có Shanks gì đó, thoạt nhìn cũng quá kém rồi, bị người bắt nạt còn có thể nhẫn nại, không phải ngay cả 8 triệu cũng không có chứ.


Sengoku một trận đau đầu, tập trung vào Shanks, với tính cách như vậy, thực lực của hắn sẽ không yếu, tương lai nhất định sẽ có có động thái lớn, nhất định tập trung vào người này, còn có băng hải tặc của hắn.

Garp ngược lại không có gìn ngạc nhiên, người do Roger dạy, nếu không có thực lực cùng tính cách như vậy mới là kì lạ. Nhưng mà, hay cho ngươi, Shanks, cháu trai của hắn không thể bơi cũng là ngươi tạo thành, coi như là Luffy tự mình ăn, nhưng mà cái nồi đó vẫn ụp lên đầu Shanks! Đó là cách Garp thiên vị.


"Gura ra ra ra, tên nhóc này học Roger quá tốt." Râu Trắng cười, xem ra tương lai còn có thể xuất hiện một tên hải tặc vô cùng mạnh mẽ.

Râu Trắng nhìn về phía Marco, "Marco, con có muốn thành lập một băng hải tặc không?" đều là thực tập sinh, tên nhóc trên tàu Roger tự chạy thành lập một băng hải tặc của mình, hắn không khỏi băn khoăn liệu Marco có hay không có ý nghĩ này, đứa nhỏ ý nghĩ hắn đều sẽ ủng hộ.

Marco lắc đầu, "Không muốn, con muốn ở lại nơi này yoi." Anh đối với trở thành cái gì đại hải tặc không có hứng thú, anh chỉ muốn ở lại bên cạnh gia đình.

Râu Trắng nở nụ cười, xoa xoa đầu dứa của Marco, "Vậy cứ ở đây mãi đi."

"Vâng, con không đi đâu hết. "Marco gật đầu thật mạnh.


Rayleigh thật sâu nâng trán, Shanks này học Roger cũng học quá tốt rồi, với thực lực hiện tại của Shanks, 8 triệu tiền thưởng căn bản không thành vấn đề, huống chi Shanks của tương lai, thực lực sẽ càng mạnh, nhưng...

Roger tự mình hiểu lấy ngồi nghiêm chỉnh, hắn hiểu, là lỗi của hắn. "Tôi cảm thấy Shanks làm rất tốt, đánh với sơn tặc kia căn bản là không đáng. "Hắn chưa từ bỏ ý định nói.

"Đúng vậy đúng vậy. "Shanks phụ họa, cậu cũng cảm thấy không sai.

Chính là như vậy, các ngươi chính là như vậy, đây không phải là học quá tốt sao.

Rayleigh không khỏi thương tiếc cho người đàn ông tên Ben Beckman và hả hê trước nổi bất hạnh của anh ta. Thật tuyệt khi có người phải chịu khổ giống như hắn, thật tuyệt.

Những người khác cũng lặng lẽ mặc niệm cho băng hải tặc Tóc Đỏ tương lai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro