9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Cô bé từ trên mặt kéo ra một viên tròn nhỏ đút cho khỉ đầu chó ăn, khỉ đầu chó vốn hung dữ cư ban đầu thực sự đã nghe theo mệnh lệnh của cô bé, cô vui vẻ nở nụ cười "Khỉ đầu chó ở trong núi gây ra rất nhiều ồn ào và hung dữ, cuối cùng trở thành đồng đội."

"Năng lực này thật tiện lợi. "Luffy thần kỳ nhìn năng lực của cô bé.

Cô bé giới thiệu mình là Tama với Luffy, còn nói cho Luffy biết nơi này chính là Cửu Lý của Wano và còn nhận Luffy làm anh trai của mình.

Luffy rất vui vẻ, "Thật sao? Nơi này là Wano, quả nhiên chúng tôi đã đặt chân đến Wano. Chờ đó cho ta, Kaido."

Sau khi giấu kỹ Sunny đi, để báo đáp ơn cứu mạng của Luffy, Tama quyết định mời Luffy về nhà ăn cơm.

Shichiyo chạy như bay trên đường đến nhà Tama. Tama nhìn Luffy tươi cười rạng rỡ, cũng cười nói: "Trong hải tặc có người em thích cũng có người em ghét."

"Chuyện này không sao cả. "Luffy thản nhiên nói, bọn họ là hải tặc tự do, cái nhìn và thái độ của người khác đối với bọn họ đều do người khác quyết định. Giống như khi ở đảo Người Cá, khi các người cá hỏi bọn họ là kẻ thù hay bạn, Luffy và những người khác chỉ nói họ chỉ muốn làm chuyện mình muốn làm, là kẻ thù hay bạn do người dân tự mình quyết định.

Tama: "Đại ca thật mạnh mẽ và dịu dàng."】

Cô bé tên Tama đó chắc chắn là người sử dụng năng lực trái ác quỷ, không ngờ nhỏ như vậy lại là người có thể sử dụng được năng lực. Có thể làm cho động vật nghe lời? Không biết có thể làm cho người có năng lực trái ác quỷ hệ động vật nghe lời hay không? Không ít người trong lòng mơ màng vô hạn.

Nếu là người có năng lực hệ động vật biết suy nghĩ trong lòng của bọn họ, có lẽ họ sẽ không nói nên lời trong một thời gian dài. Cho dù năng lực trái ác quỷ tồn tại quan hệ khắc chế, nhưng không thể nào có một năng lực trái cây khắc chế năng lực trái cây của toàn bộ hệ động vật! Nếu không năng lực này cũng quá đáng sợ. Hơn nữa nếu nó thật sự tồn tại, lúc trước không có khả năng không ai phát hiện.

Đối với lời của Luffy, Kaido chẳng thèm ngó tới, tiểu quỷ lông lá còn chưa mọc đủ chẳng có gì phải lo lắng cả. Mục tiêu đến Wano là ta, đừng tưởng rằng ngươi rất lợi hại khi có thể chạy trốn từ chỗ Lin Lin, chỉ cần nhìn vào băng vải trên người cậu khi mới bắt đầu xuất hiện, chắc chắn là bị Lin Lin đánh rất nặng. Nếu đã dám đến, vậy thì cũng đừng nghĩ tới việc rời đi, tuy rằng không biết tương lai mình sẽ như thế nào, nhưng dù sao chỉ thu thập một tiểu quỷ mà thôi, đối với hắn bây giờ mà nói là chuyện rất dễ dàng.

"Năng lực của quả ác quỷ thật đúng là kì quái, cái gì cũng có cả. "Shanks cảm thán nói, năng lực của Buggy có thể làm khiến cậu ta chia năm xẻ bảy, năng lực của Luffy có thể kéo dài, Tama có thể làm cho động vật nghe lời, hình như đều rất thuận tiện.

Nghe vậy, Rayleigh cười hỏi: "Shanks cũng muốn năng lực trái ác quỷ sao?"

"Ai, tôi không muốn. "Shanks bĩu môi, kiên quyết cự tuyệt. Tuy rằng năng lực của trái ác quỷ đôi khi rất thuận tiện, nhưng cậu cũng không muốn bị biển cả nguyền rủa và biến thành một con vịt cạn.

"Shanks, ngươi tên khốn này, ai là kẻ đã hại ta ăn trái ác quỷ!"Buggy tức giận, trực tiếp mắng, thậm chí năng răng cá mập lòi ra. Năng lực trái ác quỷ chia năm xẻ bảy khiến sức mạnh của cậu ta giảm xuống rất nhều, bây giờ cậu ta còn phải học phương pháp chiến đấu mới, còn là một con vịt cạn, để thói quen thủy chiến khiến cậu ta sợ nước, cậu ta chưa bao giờ chịu loại bất công này, bây giờ Shanks còn dám cảm thán! Thù này, cậu ta phải nhớ cả đời!

Nếu Shanks không dùng kiếm, thì cậu ta có xuống nước hay không đều không sao cả, bằng không cậu đã tìm một loại trái cây năng lực khôgn tốt và ép Shanks ăn nó! Cho cậu ta trải nghiệm một chút năng lực thần kì quả trái ác quỷ!

"Bình tĩnh nào Buggy. "Shanks cười cười nói.

"Bình tĩnh tên khốn ngươi!"

Ngay lúc hai đứa trẻ cãi nhau, Crocus từ trong phòng đi ra, phía sau còn có người phụ nữ vừa mới cứu lên khi gặp nạn.

"Crocus, thế nào rồi? Cô gái đó không sao chứ. "Roger hỏi, vừa rồi hắn quay đầu lại liền thấy được Crocus, từ góc nhìn của Roger, cũng không thấy được người phía sau Crocus.

Crocus trả lời: "Không sao rồi, cô ấy chỉ bị chút chết đuối và hôn mê do phơi năngs dưới ánh mặt trời thôi. Bây giờ cô ấy đã tỉnh, muốn đến trực tiếp nói lời cảm ơn với thuyền trưởng. Này, ra rồi. Cậu ta chính là thuyền trưởng." Crocus nghiêng người giới thiệu với người phụ nữ, lúc này Roger mới nhìn thấy người phụ nữ phía sau anh ta.

"Ơ, cô tỉnh rồi à, cô ổn chứ?"

"Tôi không sao, cảm ơn thuyền trưởng đã quan tâm. Tôi tên là Rouge, cảm ơn các anh vì đã cứu tôi, nếu không tôi có thể... thật sự rất cảm ơn. "Người phụ nữ tên là Rouge cảm ơn Roger và mọi người trên tàu," Còn có, tôi xin mạn phép hỏi một chút, đây là đâu?"

Roger trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái, cố ý hù dọa cô gái nhà người ta, "Không có gì, nơi này là...... tàu hải tặc, chúng tôi đều là hải tặc."

Rouge sửng sốt một chút, sau đó lộ ra nụ cười dịu dàng, "Như vậy ạ, cám ơn mọi người đã cứu tôi."

Nhìn thấy Roger bĩu môi, cái gì, vậy mà không sợ sao, người bình thường khi nghe được mình ở trên tàu hải tặc không phải đều là sẽ sợ hãi hoặc là chán ghét sao. Hắn chưa từ bỏ ý định nói thêm: "Chúng tôi là hải tặc, cô không sợ sao?"

Nghe vậy, Rouge cười cười nói: "Tôi đùa thôi, Roger-san, tôi biết mọi người là hải tặc, và Roger-san bây giờ không phải Vua hải tặc sao. Mọi người là ân nhân cứu mạng của tôi, nếu không phải được mọi người cứu giúp, mạng này của tôi cũng ném xuống biển. Hơn nữa, tôi hiện tại lẻ loi một mình, cũng không có gì để cho người ta." Hơn nữa, cô còn có một chút năng lực tự bảo vệ mình, mặc dù là Vua hải tặc ở trước mặt, căn bản cũng không đủ nhìn đi.

"Cô biết tôi?"

"Tất nhiên, hiện tại trên báo tất cả đều trắng trợn đưa tin không phải sao, Vua hải tặc-san."

"Rouge-san, sao một mình cô lại trôi dạt trên biển. "Rayleigh lại gần hỏi."

"Rayleigh-san gọi tôi là Rouge là được rồi, con tàu tôi đi về quê hương thì gặp phải tai nạn trên biển, toàn bộ tàu đều phá hủy. Tôi rất may mắn khi bão táp qua đi mà vẫn còn sống, nhưng không có ai ở xung quanh đó, chỉ có một tấm ván gỗ lớn, cho nên tôi chỉ có thể đi theo ván gỗ trôi dạt, sau đó bởi vì cơ thể chống đỡ không được liền hôn mê, khi tỉnh lại thì ở trên con tàu này." Rouge trả lời.

Roger thu hồi tâm tư chơi đùa, "Quê hương Rouge ở đâu, nếu tiện đường chúng tôi có thể đưa cô về. Nhưng hiện tại chúng tôi đang gấp rút lên đường, nếu không thuận thì cũng không thể làm gì được."

"Không, không, tôi sao có thể làm phiền mọi người được. Hãy để tôi xuống tàu khi đi ngang qua một hòn đảo, hoặc là cho tôi mượn một chiếc thuyền nhỏ.Và quê hương của tôi là đảo Baterilla." Rouge vội vàng trở lại, ân cứu mạng của bọn họ cô đã rất khó hồi báo rồi.

"Baterilla, tên hòn đảo này nghe qoan quá. "Roger như có điều suy nghĩ lẩm bẩm nói.

Rayleigh bất lực nói: "Baterilla, là hòn đảo mà cậu quyết định muốn xuống tàu đó. Nhưng mà, hiện tại chúng ta hiện tại đã chuyển hướng, cùng Baterilla hướng ngược lại. Gần đây cũng không hòn đảo nào, đảo gần đây cũng cách cũng rất xa, Rouge, nếu như cô không vội, trong khoảng thời gian này cứ ở trên tàu đi.

"A, tôi không vội. Nhưng tôi thật sự có thể ở đây sao? Sẽ không làm phiền mọi người chứ?

"Không sao đâu, ngươi cứ an tâm ở lại đây đi. "Roger trả lời.

"Cám ơn mọi người, nếu có gì cần giúp tôi sẽ làm. "Rouge nói.

Roger trực tiếp xua tay, "Bây giờ không có việc gì, sao chúng ta không cùng nhau xem màn hình trên trời đi, rất thú vị đó."

Nghe Roger nói, Rouger vừa quay đầu, lúc này mới nhìn thấy màn hình trên trời không còn là một mảnh bụi trong ký ức của cô, mà là xuất hiện hình ảnh, trong hình là một chàng trai chưa tới hai mươi tuổi cùng một cô bé cưỡi động vật không ngừng đi về phía trước, xung quanh rừng trúc không ngừng hiện lên.

Rouge kinh ngạc nói, "Lại xuất hiện hình ảnh sao, đó là cái gì?"

Shanks cùng Buggy tới góp vui, còn hào hứng giải thích cho Rouge: "Chào Rouge-san, tôi là Shanks. Theo suy đoán của chúng tôi thì hình ảnh đó là tương lai của hai mươi lăm năm sau, xuất hiện người và sự việc của một băng hải tặc, chàng trai đội mũ rơm kia là thuyền trưởng Luffy của băng hải tặc..." "Tôi là Buggy, và nơi họ đang ở là đất nước Wano, xứ sở của Hòa bình.Hải vực thật sự......"

Hai người bọn họ ngươi một câu ta một câu không ngừng giải thích cho Rouge, Rouge kiên nhẫn nghe, cũng hiểu rõ mọi chuyện, cô cười nói với Shanks và Buggy: "Cám ơn Shanks và Buggy, gọi tôi là Rouge là được rồi. Các cậu thật sự là rất lợi hại còn nhớ rõ như vậy."

Shanks và Buggy nhận được lời khen trên mặt đều có chút đỏ, Rouge-san thật sự là vừa xinh đẹp vừa dịu dàng.

(Tuy rằng tôi biết vừa cứu lên không bao lâu liền tỉnh không quá hợp lý, nhưng thật sự muốn cho Roger cùng Rouge cùng nhau xem Ace, vì thế cứ như vậy viết. Rouge tính cách có bịa đặt, viết không dễ thứ lỗi, nhân vật ooc thứ lỗi)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro