Chap 8: Nghĩ một đằng nói một nẻo sẽ bị trời đánh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời Dao nghĩ đến lúc nãy khi mình nghe thấy câu nói của người kia:
- Còn muốn chơi game không, không thì...
Vậy nên giọng nói kia là của [111111]?
Người có tổng điểm cao thứ nhì trên bảng xếp hạng, thì ra không chỉ là một người chơi hay, mà lại còn có giọng nói hay đến như vậy, không biết anh sẽ có bộ dạng bên ngoài như thế nào.... Nếu như còn đẹp trai nữa thì chắc chắn sẽ có rất nhiều nữ sinh gục dưới tay anh.
Có điều, trong lúc anh còn chưa nói xong thì [Hầu Tử mời cao thủ] lại chặn lời của anh, hỏi anh và em gái kia có quan hệ gì...
Bình thường anh không trả lời tin nhắn của con gái sao? Vậy... vậy người con gái kia có phải là người mà anh thích không?
Trong lúc Thời Dao đang ngẩng người, ba đồng đội đã đi đến chỗ cô.
Ngày chơi game hôm nay cũng vậy, [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] luôn đi theo sát bảo vệ Thời Dao, nhìn thấy trang bị tốt liền đưa cho cô, thấy kẻ dịch liền nói cô trốn đi.
Mà [111111] vẫn xem như ba người bọn họ không tồn tại, anh cứ nhìn trái nhìn phải, tìm người để giết, giống như chơi một mình chứ không phải tổ đội.
Ba người đồng đội của mình có thực lực quá mạnh cho nên lúc Thời Dao đi cùng bọn họ, dù không làm gì nhưng cũng có phần thưởng, thậm chí phần thưởng còn tăng 70%.
Thời gian khi chơi game đều trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, đã 11h khuya.
Ngày mai 8h sáng Thời Dao có tiết, cho nên liền nói với mọi người trong đội rằng đánh xong ván này phải đi ngủ.
Ngoại trừ câu nói trước khi chơi game, sau đó suốt quãng thời gian chơi [111111] vẫn không hề nói câu nào.
Thời Dao cho rằng đêm nay cô sẽ không thể nghe thêm bất cứ câu nói nào từ người có giọng nói hay nhất thế gian nữa thì anh lại nói chuyện lần nữa.
Tình hình lúc đó như sau:
Thời Dao và đồng đội đi đến cảng N, bốn người đang lượm trang bị thì phải chạy khỏi vùng an toàn vì có độc tố phát tán.
[Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] vẫn như vậy, cứ đấu võ mồm suốt.
Lúc Thời Dao nghe thấy những chuyện khôi hài thì sẽ cười một chút, nói xen vào vài câu.
Lúc chạy vào khu vực an toàn, [Hầu Tử mời cao thủ] bỗng nhiên nói:
- Mấy người có phát hiện không? Giọng nói của Dao muội càng ngày càng êm tai?
[Nước trái cây] nhanh chóng đáp lại:
- Có!
Thời Dao đột nhiên được khen nên có chút ngượng ngùng, vẫn chưa nói gì.
[Hầu Tử mời cao thủ] lại hỏi:
- Lão đại, cậu thấy sao?
Thời Dao cho rằng [111111] từ trước đến nay vẫn ít nói, cô còn nghĩ anh sẽ không trả lời thì không ngờ anh lại hỏi:
- Cái gì?
Anh có chút hững hờ, nhưng giọng nói thanh sạch ngọt ngào dễ nghe lại khiến Thời Dao không nhịn được nhìn vào nhân vật của [111111] trong màn hình.
Anh ôm khẩu 98K, không ngừng đi xung quanh quan sát bốn phía.
[Hầu Tử mời cao thủ] lại hỏi lại vấn đề kia một lần nữa:
- Tôi hỏi, lão đại cậu có thấy giọng nói của Dao muội rất êm tai không?
Không biết có phải ảo giác hay không, Thời Dao cảm thấy sau khi [Hầu Tử mời cao thủ] hỏi xong, cô đã nhìn thấy nhân vật [111111] đã liếc mắt nhìn về phía nhân vật trong game của cô một cái.
Có điều chỉ là một cái nháy mắt rất nhanh, anh liền nhìn về phía bên trái, anh vừa nói: "Cứ cho là như vậy đi!", lại có một tiếng súng vang lên.
Sau khi anh nói xong, màn hình cũng xuất hiện thông báo: [111111] đã dùng 98K đánh [Bài tập, chúng ta chia tay đi] bị thương.
Trời. Đất. Ơi!
[111111] vừa nói chuyện có thể vừa làm nhiệm vụ.
Trong đầu Thời Dao nhìn thấy cảnh này xong liền có rất nhiều đ
dấu chấm than hiện lên.
Sau đó, cô nhìn thấy [111111] lại hất tay một cái, sau đó màn hình lại xuất hiện câu khác:
[111111] vừa dùng 98K để giết [Bài tập, chúng ta chia tay đi]
[Hầu Tử mời cao thủ] vẫn tiếp tục bàn về đề tài kia:
- Lão đại, sao cậu lại không thành thật như vậy, nghĩ một đằng nói một nẻo sẽ bị trời đánh đó! Ầy, cậu nhìn đi, bây giờ chúng ta lại ở trong vùng oanh tạc, cậu coi chừng bị trời đánh thật đó.
Nghe thấy [Hầu Tử mời cao thủ] nói như vậy, Thời Dao mới liếc nhìn bản đồ thu nhỏ một chút, đúng là chỗ cô đang đứng đang bị một màu đỏ bao trùm.
Trong quá trình chơi game, thỉnh thoảng sẽ có những khu vực trải màu đó, gọi là vùng oanh tạc.
Vùng oanh tạc sẽ có bom rơi từ trên trời xuống, nếu rơi trúng đầu nhân vật của mình thì chắc chắn sẽ bị nổ chết, kiểu chết như vậy, bị player gọi trong game là do trời đánh.
Có điều, xác xuất bị bom rơi trúng khá là thấp.
- A.....
[111111] khinh thường cười khẽ một tiếng, sau đó vừa đi về phía [Hầu Tử mời cao thủ], vừa trả lời:
- Tôi mà phải nghĩ một đằng nói một nẻo sao? Vốn là như vậy mà.
Thời Dao bối rối, nghĩ rằng một giây sau [111111] lại sẽ giết một người địch thủ nào nữa, nào ngờ đột nhiên trên đầu anh lại có một quả cầu lửa thật lớn rơi xuống, đập vào [111111], sau đó màn hình lại có một câu thông báo: [111111] đã chết trong vùng oanh tạc.
??????
Bốn người yên tĩnh trong năm giây đúng, sau đó trong tai nghe lại có tiếng [Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] cười điên cuồng.
Thời Dao mặc dù ngại ngùng không dám cười ra tiếng, nhưng mà vẫn không nhịn được cong môi lên.
[Hầu Tử mời cao thủ]: Lão đại, tôi đã nói làm người phải thành thật rồi mà cậu không chịu nghe, thấy chưa, ngay cả ông trời cũng nổi giận với cậu rồi.
[Nước trái cây]: Hahaha, tôi phải chụp ảnh màn hình giây phút này lại.
[Hầu Tử mời cao thủ]: Ahahahaha, nhớ share cho tôi nữa nha!
[Hầu Tử mời cao thủ] và [Nước trái cây] vẫn hả hê lăn lộn một hồi lâu, họ mới từ trong bụi cỏ đứng lên, chuẩn bị di chuyển thì...
Anh ta còn chưa kịp cất bước, một quả cầu lửa thật lớn lại giáng xuống, sau đó:
[Hầu Tử mời cao thủ] đã chết trong vùng oanh tạc.
[Nước trái cây] đã chết trong vùng oanh tạc.
[Dao Hề thích ăn Ice Cream] đã chết trong vùng oanh tạc.
- - -
Giờ phút này, tập thể nam sinh trong phòng 501 của ký túc xá đại học G đều hóa đá.
Đây là vụ gì vậy?
Toàn tiểu đội đều bị oanh tạc chết
Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu vừa định mở miệng ra chửi, thì kết quả Lâm Gia Ca đang bị bọn họ cười nhạo liền lên tiếng:
- Đúng là, nghĩ một đằng nói một nẻo sẽ bị trời đánh chết.
Lục Bản Lai và Hạ Thương Chu đều bị câu nói này của anh làm cho ngu muội, hai người đều đồng loạt quay lại nhìn về phía anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro