Chương 127: Trưởng bối quỳ xuống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi đi xuống liền." Đường Tâm Lạc từ trên giường đứng lên, hơi chút chải vuốt lại tóc, liền quần áo cũng chưa đổi, đã đi xuống lầu.

Cô hiện tại mới mang thai hai tháng, bụng không hiện, nếu là mặc quần áo bình thường căn bản nhìn không ra có thai.

Mặc đồ ở nhà, có thể nhắc nhở mẹ chồng cô, cô hiện tại là đang mang thai cháu của bà.

Nhờ vào mặt mũi của đứa bé, cô hy vọng bản thân sẽ không gặp khó xử.

Mới vừa đi xuống lầu, ngồi ở phòng khách trên sô pha Trác Nhã Dung thấy cô xuống tới, lập tức đứng lên.

"Tâm Lạc, con như thế nào xuống đây?"

Trác Nhã Dung hướng cô đi tới, nhịn không được đối với vú Trương đi theo phía sau cô nói, "Tôi không phải kêu bà đừng kêu Tâm Lạc sao? Con bé mang thai... thích ngủ...... Chúng ta dù sao cũng không có việc gì, để con bé ngủ nhiều một lát là được, ai kêu bà đánh thức?"

Vú Trương trên mặt tràn đầy chột dạ, bà bắt đầu cho rằng Trác Nhã Dung nói chỉ là lời nói khách khí, không nghĩ tới thế nhưng là thật sự.

"Phu nhân, thực xin lỗi." Vú Trương liên tục xin lỗi, nhưng Trác Nhã Dung căn bản không để mình bị đẩy vòng vòng.

Bà hiện tại đối với Đường Tâm Lạc có thua thiệt, chỉ nghĩ đến nơi chốn nên phải đối với cô thật tốt.

Vú Trương là người làm của cô, bà từ trước đối với Đường Tâm Lạc có thành kiến, cho nên Đường Tâm Lạc vì vú Trương mà chậm trễ đối bà sẽ rất cao hứng.

Nhưng hiện tại, bà cần thiết phải làm rõ ràng chuyện này với người làm, bà đối với Đường Tâm Lạc thái độ đã thay đổi. Nếu ai đối với Đường Tâm Lạc không tốt, chính là cùng Trác Nhã Dung không qua được.

"Mẹ....... Con cũng không sao, chính là chợp mắt một lát, không quan trọng." Đường Tâm Lạc giúp vú Trương chắn một câu, "Vú Trương, phiền toái người đi mang chút điểm tâm lại đây, lại nấu một ấm trà hoa quả đi, con vừa lúc muốn uống."

Vú Trương cảm kích nhìn Đường Tâm Lạc liếc mắt một cái, lập tức trốn vào phòng bếp.

Đường Tâm Lạc lúc này mới đem ánh mắt dời đến trên mặt hai người khác.

Tống Tú Lan cùng Tống Gia Ni lần này cũng đi theo Trác Nhã Dung tới, lúc này chính là câu nệ đứng ở bên cạnh sô pha đối với cô cười lấy lòng.

So với Trác Nhã Phương sắc mặt có chút không tốt, Tống Tú Lan cùng Tống Gia Ni bộ dáng liền thảm quá nhiều.

Đặc biệt là Tống Tú Lan, nguyên bản liền không tính là tuổi trẻ, trên mặt nhiều vết nhăn, cả người gầy một vòng, sắc mặt cũng trở nên vàng như nến, liền tính khuôn mặt dày một tầng phấn, vẫn như cũ khó nén tiều tụy.

Nhìn ra được, sau khi sự việc kia phát sinh, bà ở Tống gia có lẽ sống cũng không tốt quá.

Nhìn đến Đường Tâm Lạc ánh mắt dừng ở trên người Tống Tú Lan, Trác Nhã Dung lập tức giải thích: "Tâm Lạc, lần này mợ của con cùng Gia Ni hai người là cố ý lại đây xin lỗi con. Đương nhiên, chuyện này không phải là nhỏ, con nguyện ý tha thứ cho họ liền tha thứ, không muốn tha thứ cũng không quan hệ. Chính yếu là chính mình vui vẻ, đừng làm cho chính mình bực tức."

Trác Nhã Dung hiện tại một lòng đều đặt ở trên người Đường Tâm Lạc.

Hôm nay mang Tống Tú Lan bọn họ lại đây, cũng là bị họ cầu đã lâu mới cố mà đáp ứng.

Bà biết Trác gia bên kia đã hạ mệnh lệnh đem Tống Tú Lan giết, bà ta cần phải phải được Đường Tâm Lạc tha thứ.

Nhưng Trác Nhã Dung cảm thấy, chuyện này Đường Tâm Lạc trong lòng khẳng định không thoải mái, liền tính là cô thay đổi, cũng không dễ dàng như vậy, tha thứ người đẩy chính mình xuống lầu.

Đặc biệt là, thân là mẹ, bà càng minh bạch được cảm giác của Đường Tâm Lạc.

Cho nên lần này, bà chỉ lo giật dây bắc cầu, mặt khác, sáng sớm liền cùng Tống Tú Lan bọn họ nói tốt, sẽ không khuyên giúp bọn họ một câu.

Ai biết, Trác Nhã Dung vừa mới lôi kéo Đường Tâm Lạc ngồi xuống, vẫn luôn không hé răng, Tống Tú Lan lúc này bỗng nhiên đi đến hướng Đường Tâm Lạc, đứng ở trước mặt cô, bùm một tiếng, quỳ xuống.

"Mợ, người làm gì...... Mau đứng lên!" Đường Tâm Lạc sợ tới mức vội vàng đứng lên đỡ bà.

"Không, tâm Lạc...... Lần này là ta mỡ heo che tâm, là ta già rồi nên hồ đồ...... Tâm Lạc, ta thực xin lỗi con, ta cho xin dập đầu ta nhận sai với con......Cầu xin con, con hãy tha thứ cho ta đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro