Chương 144: Anh không có khả năng thích Đường Tâm Lạc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thiếu phu nhân, tôi sẽ gọi điện thoại cho thiếu gia đi. Đều quá 7 giờ, liền tính là trên đường kẹt xe, hiện tại cũng nên về đến nhà."

Vú Trương vẻ mặt đau lòng nhìn Đường Tâm Lạc, cô nguyên bản khuôn mặt nhỏ liền không lớn hơn bàn tay, bởi vì liên tục nôn nghén mà trở nên càng thêm tiều tụy tái nhợt.

Thiếu gia không trở lại, Thiếu phu nhân vẫn luôn không cho bọn họ đem đồ ăn lên. Tổ yến thật ra đem không quá hai lần, nhưng mỗi lần bưng lên, Thiếu phu nhân đều sẽ bị kích thích đến buồn nôn.

"Vú Trương, thật sự không cần, anh ấy không trở lại khẳng định là có việc chậm trễ." Đường Tâm Lạc che lại ngực, bởi vì nôn vài lần, lúc này đã không có sức lực.

Lục Dục Thần khó có được nói sẽ về ăn cơm, cô không thể không cho hắn mặt mũi khi ở trên bàn.

Rốt cuộc, hắn là người làm ra tiền, cũng là người giúp chính mình lấy về Đường thị.

Cô không có gì có thể báo đáp hắn, chỉ có sắm vai nhân vật Lục phu nhân thật tốt, mới không làm hăm thất vọng đối với việc giúp đỡ chính mình.

Huống chi, cô hiện tại là thật sự ăn không vô, nghe thấy mùi vị đồ ăn liền ghê tởm.

Cùng với trước bàn một người đối với đồ ăn khó chịu, không bằng chờ Lục Dục Thần trở về, có lẽ có người cùng ăn cơm, tâm tình sẽ tốt một chút đi.

Vú Trương thấy cô không phản ứng, chỉ có thể lui xuống.

Đường Tâm Lạc ngủ ở trên ghế nằm trong chốc lát, đảo mắt lại tỉnh lại, đã nhanh đến 8 giờ.

"Như thế nào còn không có trở về?" Cô nan giải một tiếng, trong lòng có điểm lo lắng.

Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì......

Đường Tâm Lạc rốt cuộc phát hiện sự tình không đúng, cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Lục Dục Thần.
*
Lục Dục Thần lúc này đang ở thành phố A tại một nhà hàng cách điệu xuất chúng nổi tiếng của pháp.

Địa điểm ăn cơm là Kiều Nhân Nhân chọn, nhà hàng không khí thực tốt, ánh đèn ái muội tối tăm, so với nói công sự càng thích hợp cho tình nhân hoặc là bằng hữu.

Hắn hôm nay nguyên bản là không tới.

Nhưng buổi sáng trước khi ra cửa, cũng không biết bị xúc động nào căn thần kinh, thế nhưng bởi vì Đường Tâm Lạc muốn đi gặp Lục Kình Hạo mà lâm thời thay đổi chủ ý.

"Anh Dục thần, nhà hàng này thế nào...... Có phải hay không rất có tình thú?"

Tiểu nữ sinh ngồi ở đối diện hắn mang theo vẻ mặt thẹn thùng kêu hắn một tiếng, cũng đem phiền muộn hiện tại của hắn đánh gãy.

Hắn nhẹ nhấp một ngụm rượu vang đỏ, "Cũng không tệ lắm."

Kiều Nhân Nhân biết Lục Dục Thần đối mặt với chính mình từ trước đến nay điều kiệm lời, hắn có thể cùng anh cô Kiều Mạc Hàn trắng đêm nói chuyện, nhưng lại trước nay sẽ không cùng chính mình nhiều lời vài câu.

Đương nhiên, bởi vì từ nhỏ cùng nhau lớn lên quan hệ Lục Dục Thần đối với cô vẫn là so với người khác tốt hơn.

Ít nhất, cô không hiển lộ ra quá mức lộ liễu ái mộ, hắn đều sẽ đem chính mình xem như em gái yêu thương.

Nhưng, cũng chỉ là em gái mà thôi.

Điều này không phải là điều Kiều Nhân Nhân muốn!

"Anh Dục thần...... Anh thật sự muốn cưới nữ nhân Đường Tâm Lạc sao? Em...... Em không tin......"

"Không phải muốn cưới, hiện tại đã là Lục phu nhân."

Nghe được Lục Dục Thần lạnh lùng trả lời, Kiều Nhân Nhân cảm thấy ủy khuất cực kỳ.

Cô thích anh Dục Thần nhiều năm như vậy, bởi vì chị Huyên Nhi cho nên vẫn luôn không có nhẫn nại...... Ai biết chị Huyên Nhi không còn nữa, lại đột nhiên xuất hiện ra một Đường Tâm Lạc.

Đường Tâm Lạc kia thật là chiếm được tiện nghi!

"Anh Dục thần, anh không cần gạt em, em biết, anh không có khả năng thích cô ta...... Cô ta căn bản là không xứng với anh. Anh Dục thần, anh nếu là cùng cô ta ở bên nhau, chị Huyên Nhi..... "

"Kiều Nhân Nhân ——"

Lục Dục Thần đột nhiên đánh gãy lời nói của Kiều Nhân Nhân, lãnh lệ ẩn dấu tiếng nói thầm giận làm Kiều Nhân Nhân hoảng sợ.

"Anh Dục thần, em không phải cố ý......"

"Đủ rồi." Lục Dục Thần ánh mắt lạnh băng đến cực điểm, "Chuyện này em nên hỏi đến, về sau không được nhắc lại."

Cuối cùng, còn mang theo ý vị cảnh cáo liếc nhìn cô một cái, "Đừng nói cho Huyên Nhi chuyện này, thân thể của cô ấy, chịu không nổi loại này tin tức."

"Em.....Em đã biết......" Kiều Nhân Nhân bị dọa đến không nhẹ, khóc nức nở gật đầu.

Lục Dục Thần thấy Kiều Nhân Nhân đồng ý, lúc này mới thu liễm tức giận, đúng lúc này, điện thoại vang lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro