Thời gian là câu trả lời [Short fic | HaeHyuk, KyuMin,...]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : junkpanda aka bi naïve mà thôi kêu là Như được rồi (97er)

Pairing(s) : HaeHyuk, Kyumin và một số couple truyền thống của SJ

Disclaimer : Các nhân vật trong fic không thuộc về au và au viết fic hoàn toàn với mục đích phi lợi nhuận.

Rating : MA

Category : pink, romance, ... mà thôi nói chung là đủ thứ nhưng HE là OK

Status : on going

Summary :

Anh làm sao thế, tại sao anh cứ mãi bám theo tôi, rồi anh bước vào cuộc đời đau thương của tôi chứ.

Tôi đi theo em vì tôi muốn bảo vệ em, tôi muốn làm cho cuộc sống em không còn đau thương nữa !

Chỉ có thời gian mới trả lời được thôi !

P/s 1 : Đây là fic đầu tay, có gì cứ chém, ném đá mạnh mẽ

P/s 2 : Các sone hay elf-sone thì phắng giùm mình nhé, mình không muốn có hiểu lầm

P/s 3 : Àh các bạn có comt thì cũng đừng giục fic mình nhá, nếu cứ giục thì mình sẽ càng ém đấy !!!

Àh quên nữa, các bạn đừng mang fic mình đi đâu mà chưa xin phép nhé

==========================================================

Chap 1 :

Kim's gia - 6.00AM

- Dậy đi nào Donghae con ~~~ - Tiếng nói như ru ngủ thêm của uma Teukie

- Cho con nướng thêm tí nữa đi mà uma ~~~ - Anh vừa nói vừa lăn qua lăn lại.

- Không có ngủ nữa, hôm nay là khai giảng, uma không muốn bị thầy hiệu trưởng phàn nàn nữa đâu. Dạy ngay cho uma. - Nhớ đến chuyện năm ngoái làm anh không kiềm lòng được

-----Flash back --------

1 năm trước ....

Kim's gia - 6.30AM

- Uma ! Cho con ngủ tí nữa thôi mà - Bài ca con cá của thiếu gia nhà họ Kim lại vang lên.

- Không được, thầy hiệu trưởng rất thân với ba con, mà con lại là Hội trưởng hội học sinh trong trường nữa. Con mà không đi học sớm thì mất mặt cho lắm đấy - Uma vẫn hiền dịu như ngày nào.

- Thôi mà. Nói với apa cho con nướng thêm tí xiu nữa thôi, một chút thôi ! - Anh vừa nói vừa lấy chăn trùm kín mít.

Kim's gia - 7.00AM

- Yah !!! Lee Donghae !! Con cá lười biếng kia, mày có dậy cho uma không thì bảo. biết mấy giờ rồi không - Tiếng run cầm cập của cái cửa sắp rồi khỏi bản lề thân yêu vang lên trước sát khí của LeeTeuk - Ủa mới thấy nó đây mà, đâu mất tiêu rồi ??

---WC room---

----Donghae's POV----

Ôi mẹ ơi! Uma của mình sao mà đáng sợ thế

----End Donghae's POV----

Kim's gia - 7.30AM

Donghae xuống lầu với bản mặt còn ngái ngủ, nói thì nói vậy chứ con của nhà danh tiếng mà phải đẹp rạng ngời.

- Thôi khỏi đi học nữa !! - Giọng trầm ấm của Kim chủ tịch

- Sao thế apa - Donghae ngơ mặt ra hỏi

- Trễ rồi chứ làm sao nữa - Uma lên tiếng

Anh cười thầm trong lòng. Yahú, không đi học nữa. Nhưng anh nào biết cơn giông tố sắp tới và anh sắp phải hứng chịu.

Và thế là buổi sáng hôm khai giảng của Lee thiếu gia không yên ổn rồi

----End flash back----

- Con có dậy không thì bảo hả ?? Uma kêu Apa con lên làm việc với con nhá ! Thiên thần đã lột xác thành ác quỷ

... Câu nói của Teukie có uy lực thật,mới đấy mà anh đã chạy vọt vào WC rồi, chỉ còn nhìn thấy vào sợi lông tơ bay trong gió.

15 phút sau

Donghae xuống lầu với vẻ ngoài bóng loáng. Đầu tóc vuốt keo chải ngược lên trên, đồng phục chỉnh tề với cavat màu xanh biển. Nhưng không may ...

- AAAAAAAAAAAAA - Donghae la oai oái lên. Cái tướng chụp ếch mà tiếp đất như thế này thì còn đâu là mặt Cá nhà anh nữa. Àh là anh vấp phải tấm thảm khi vừa đi vừa nhảy chân sáo ấy mà.

- Con với cái, đi đứng thế đấy ! - Kim chủ tịch lắc đầu rồi lại ngồi đọc báo uống trà.

- Con chào apa, uma đi học luôn ạ ! - Anh vùng vẳn bỏ đi với tư thế cà nhắc

.

.

.

.

Trên đường đến trường:

- Ay da ! Ai mà đi đứng không nhìn đường thế. Đâm vào người ta mà một lời xin lỗi cũng không có hử ? - Anh gắt người vừa đâm mình rồi rủa thầm hôm nay là ngày gì mà xui tận mạng thế

- Tôi ... Tôi xin lỗi anh ! Anh có sao không ? - Người ấy lúi húi lụm cặp sách cả hai rồi đưa lại cho anh .

*Chíu*

Âm thanh đó có phải là tiếng sét ái tình không nhỉ

*Thịch*

Lại một âm thanh nữa, hình như tiếng nhịp tim của ai đó bị lạc

- Đẹp ... Đẹp quá - Anh lắp bắp nói không ra lời - Àh không, tôi không sao ! Cậu đi đi nếu bận.

----HyukJae's POV----

Đẹp ... Đẹp quá ...

----End HyukJae's POV----

- Vậy thôi tôi đi trước nhé. Tôi trả lại anh này! - Người ấy đưa lại cặp sách cho anh xong rồi một mạch chạy.

Bây giờ anh mới hoàng hồn lại, tự hỏi những câu nhảm nhí trong đầu như "Người gì đâu mà đẹp thế không biết" "Không biết là con trai hay con gái nữa nhỉ? "

.

.

.

.

Tự kỉ một hồi xong anh mới nhớ ra hôm nay là ngày khai giảng. Anh luýnh quýnh chạy.

.

.

.

.

Trường THPT Seoul - 7.00AM

- Vừa kịp lúc - Anh thở hắt

Hôm nay là ngày khai giảng nên ai cũng đẹp rạng ngời nên anh cũng không ngoại lệ. Chỉnh chu lại cơ thể một chút rồi bước vào cổng trường với con mắt đầy ngưỡng mộ của đám học sinh mà không để ý rằng mình đang cầm nhầm cặp sách của ai đó.

Anh đi đến bảng thông báo nhận lớp, nhận thấy dáng người của ai đó quen quen nhưng rồi lại thôi anh vào lớp

Trong khi đó :

----Hyukjae's POV ----

Donghae là anh ấy à ? Hồi nãy mình gấp quá mà đưa nhầm cặp của mình rồi. Hy vọng sau này gặp lại

----End HyukJae's POV----

Vừa dứt ra khỏi ý nghĩ ấy, cậu cũng mon men lại bảng tin ấy mà đọc

- Ủa, mình học chung với Lee Donghae này, không biết có phải là anh ấy không nữa ?

Reng!!!!! Tiếng chuông vào lớp

- Ayda ! Hôm nay gặp toàn chuyện gì đâu không vậy !?! - Anh lại gắt lên khi vừa tông vào ai đó

- Là anh/Là cậu - Không nói thì ai-cũng-biết-là-ai-rồi.

======TBC========

Chap 2

==================================

- Đúng là mình có duyên nhỉ - Anh cười, trưng ra nụ cười giết chết bao nhiêu bạn nữ

- À ! Ờm ! Có duyên thật. - Cậu cũng cười, ánh mắt ấy mang một nỗi buồn nào đó

----Donghae's POV----

Đứng cạnh em như thế này, tim anh như nhảy múa ấy ! Em có biết không người đẹp. Đôi mắt của em rất đẹp nhưng sao nó buồn thế.

----End DH's POV-----

- Cậu tên gì ? - Donghae hỏi, mà thôi anh nhìn vào bảng tên cũng biết rồi.

- Mình tên Lee Eunhyuk, hay cậu gọi mình là ...

Hai người đứng chắn ngay cửa, không ai vô cũng không ai vào. Một bạn nam lạ mặt nào đó, chạy gấp vào lớp mà va phải 2 người. Lúc bất cẩn cả hai đã ôm nhau mà té.

- Câu . Cậu có sao không ? - Donghae hỏi bối rối mà lòng vui thầm

- Ơh không .. không sao, cậu có sao không ? - Cậu hỏi lại, cơ mà không sao cũng đúng thôi, nằm lên người anh mà.

Trong khoảng khắc cậu trượt tay để đứng dậy thì, hai môi đã chạm vào nhau. Cậu thì đỏ mặt, tim đập như trống. Còn anh thì không khác gì hơn. Cậu vội bật dậy chạy đi mất để lại mình anh nằm cười như thằng ngố.

----Donghae's POV----

Môi mềm quá ! Người đẹp à, anh bắt đầu có hứng thú với em rồi!

----End DH's POV----

.

.

.

Tiết đầu tiên :

- Cả lớp nghiêm - Giọng bạn lớp trưởng vang lên nghiêm nghị

- Thầy mời các em nghỉ - Một ông thầy già với mái tóc muối tiêu, cái gọng kiếng bạc màu, chắc sắp về hươu rồi.- Năm nay thầy sẽ chủ nhiệm lớp của các em, học hành cho tốt nhá, năm cuối rồi đấy.

- Chào bạn, mình ngồi ở đây được không ? - Cậu ngỏ lời trước một cậu bạn mũm mĩm, dễ thương, với mái tóc hồng phớt tay thì ôm con thỏ bông. Có ai nghĩ đây là lớp 12 không ?

- Ừm, chào cậu, cậu cứ ngồi đi chỗ trống mà - Cậu ấy cười tít mắt.

----Hyukjae's POV-----

Anh ta đâu rồi nhỉ? Giờ tập sách đâu mà học đây! Sao mày hậu đậu thế Hyukjae, hồi nãy gấp quá mà mình đưa cặp nhầm cho người ta rồi! Huhuhu ...

----End Hyukjae's POV----

- Cậu tên gì - Cậu bạn ấy ngỏ lời

- Mình tên Lee Eunhyuk hay cậu gọi mình là Hyukjae được rồi, còn cậu - Cậu gật đầu xã giao

- Mình tên Sungmin cậu gọi mình là Minnie cũng được. - Sungmin nói

- Uhm, thôi mình học đi, thầy nhìn kìa - Cậu nói

.

.

.

.

Những tiết học buồn chán trôi qua - Renggggg !!! - Tiếng chuông tan học, lớp nào cũng có những tiếng hú hét nhức cả đầu.

- Số điện thoại của mình này, có gì mốt cho dễ liên lạc hen. - Sungmin nói rồi đưa tờ giấy note trước mặt câu.

- Cảm ơn cậu nhá, này cậu cũng lưu số mình luôn đi - Hyukjae cười rồi đọc số điện thoại mình lên - 0906xxxxxx

Mới vào lớp thôi nhưng cậu nghĩ Sungmin thật sự thân thiết với cậu

.

.

.

.

Tối hôm đó :

Bar Dan's

- Kyu này! - Donghae nói với một anh chàng cao ráo, tóc nhuộm đỏ trông vô cùng điển trai.

- Chuyện gì ? - Anh ta trả lời với thái độ bất cần. - Mày nói đại đi, đã gọi tao ra đây rồi mà còn ấp úng.

- Tao đang để ý một cậu bé - Anh nói trong tay thì cầm một ly rượu đắt tiền mà lắc lư

- MO??? Really !! - Anh ta như muốn té ghế khi Donghae nói ra câu đó. - Còn em Jess gì đó của mày đâu ? - Anh ta lấy lại phong độ của mình.

Là một cậu bé đấy. Anh không nhầm chứ. Chơi với Donghae hơn 10 năm rồi chứ đâu xa lạ gì. Kyuhyun hiểu rất rõ cái bản chất của Donghae. Donghae là một playboy có tiếng ở tất cả các bar, chưa em ở bar nổi tiếng mà Donghae chưa dùng qua. Kyuhyun thầm cầu cho cậu bé ấy bình an vô sự.

- Tao chia tay rồi!- Donghae nói

- Sao uổng thế, em ấy vừa đẹp vừa có tài thế mà - Kyu trả lời rồi cũng lắc lư theo tiếng nhạc xập xình

- Ôi mà không biết đâu, quen con bé ấy chán phèo, toàn là đồ giả. Muốn làm ăn cũng chả có hứng tí nào! - Donghae cười nửa miệng đáp

- Em Seohyun của tao có hơn gì mày đâu! Chắc bữa nào tao cũng chia tay quá. - Kyuhyun cười khổ.

- HaHaHa / Hahaha - Cả hai cùng cười lớn

Đột nhiên có tiếng hú hét ở trên sân khấu thu hút ánh nhìn của hai đại thiếu gia. Một cậu bé chừng 18,19 tuổi đang ôm cột mà nhún nhảy. Cậu bé mang trên người một chiếc áo phông bự, trễ vai xuống làm lộ ra xương quai xanh gợi cảm. Chiếc quần bò ôm sát vào người tôn lên đôi chân dài thẳng tắp.Da thì trắng như tuyết à không phải đúng hơn là trắng hơn tuyết mới đúng. Tóc một màu hung đỏ trong vô cùng sexy. Nhìn vào, chẳng ai tưởng đây là một Casanova mới vào nghề đâu!

- Này, mày có biết cậu bé trên kia là ai không ? - Donghae hỏi nhưng mắt vẫn không rời cậu bé.

- Biết chứ, ai vào Bar này mà không biết nhóc ấy ! - Kyuhyun cũng nhìn cậu bé ấy

---- Donghae's POV ----

Nhìn cái dáng người sao mà giống thế này, hay mình bị hoa mắt nhỉ ?

----End DH's POV ----

- Là Lee Hyukjae. Ủa mày không biết em ấy à! Vậy mà xưng mình là Playboy có tiếng đấy! Nhưng mà giá đắt lắm đấy nhá. Một nụ hôn của em bằng cả gia tài đấy. Nhưng nếu mày muốn tao sẽ thỏa thuận cho. Xong vụ này phải cho tao hậu hĩnh đấy! - Kyu nói rồi chế nhạo thằng bạn của mình

---- Donghae's POV ----

Vậy là mình nhầm người rồi !

----End DH's POV----

- ... - Donghae mắt vẫn cứ nhìn vào cậu ấy như đang vướng một ma lực nào đó

- Này! Mày có nghe tao nói không đó! - Kyu nói mà vẫn không thấy Donghae có động tịnh gì - YAH! LEE DONGHAE, mày có làm sao không ? - Kyu tức lên quát to làm cả khán đài quay lại nhìn anh ta , Hyukjae cũng không ngoại lệ

- Sao cậu ta lại ở đây? - Hyukjae nói thầm - Dù là gì thì lánh đi là tốt nhất - Nói rồi cậu chạy vào trong hậu trường.

- Hả... Hả! Mày kêu tao á! - Donghae giờ mới quay lại nhìn anh ta, hồn về với chủ. - Làm gì mà quát to thế, giật cả mình

- Mày mê em ấy rồi à ? - Kyuhyun nói - Có cần tao giới thiệu không? Nhưng nói trước giá cho tao và em ấy đắt lắm đấy !

- OK! Bao nhiêu tao cũng chiều - Donghae cười nham hiểm

---- TBC ----

Chap 3 : Part1

KyuHyun búng ray một cái, chủ của bar Dan cùng với đám thuộc hạ của anh đứng chắn một hàng trước mặt. Đúng là uy lực của những kẻ có tiền.

- Ah hay Jo thiếu gia cần gì ạ ? Quán bar của tôi giúp gì được cậu ? - Lão giở cái giọng nịnh nọt quen thuộc của mình với các thiếu gia nhà giàu.

- Này dẹp cái giọng đó đi, nghe ớn quá - Kyuhyun trở thành một người không cảm xúc trả lời với lão ấy. - Cậu bé lúc nãy bao nhiêu?

-Ai cơ ạ ? À cái thằng bé mới vừa múa cột đấy à? - Lão ngập ngừng một hồi - Giá hơi mắt đấy nhé!

Một phát búng tay nữa, một vali đựng đầy tiền được dằn lên bàn. À không, hình như nhiêu đây không đủ, Kyuhyun gật đầu rồi bọn đàn em dằn thêm hai, ba cái nữa.- Cái này đủ mua nốt cái quán Bar của ông đấy!

- Heheheh . Đương nhiên là đủ rồi , để tôi lấy hợp đồng ra nhé! Đợi tôi một tí - Lão nói định bỏ đi.

- Không cần đâu! - Lúc này Donghae mới lên tiếng. - Tôi chỉ cần một đêm thôi! Giao tiền xong hết thì đưa cậu ấy ra xe cho tôi! Kyu àh! Tao ra xe trước! - Nói rồi anh bước loạng choạng ra ngoài, rượu đã ngấm hết người anh rồi.

- Ừ, tao sẽ lo việc ở đây. Đừng quên chiếc Audi cho tao đấy! - Kyu nói vọng ra phía cửa

.

.

.

.

- Các người không cần như thế đâu! - Cậu nói nhỏ nhẹ, xua tay ý nói bọn to con ấy đi vào

Cậu mở cửa xe rồi bước vào.Nước mắt cậu rơi từng hạt nặng trĩu xuống đất.Cậu mới bước vào nghề này chưa được lâu nhưng cậu hiểu rõ những cạm bẫy của thề giới này.Thế giới mà chỉ đồng tiên mới có thể ngự trị được. May cho cậu là giá của mình rất là đắt, cậu cũng thầm cảm ơn vì điều đó. Người ta nói vận may không đến nhiều đúng không! Nay lại bị lão già chết tiệt hay cậu còn gọi là apa đó nay lại đem bán cậu vì những đồng tiền dơ bẩn ấy. Cậu khinh tất cả.Càng nghĩ cậu càng hận cuộc đời đau thương của mình, hận nó vì đã đẩy đưa cậu vào thế giới này.

----Flash back----

- Này! Unnie biết tin gì chưa, thằng nhóc HyukJae mới vào làm được Lee thiếu gia mua đấy! - Một cô gái vũ nữ tóc đen, suông mượt, mặt thì xinh tươi lắm nhưng trong lòng thì bao nhiêu thủ đoạn.

- Em nói thật không? Thằng nhóc ấy ghê thật, mới lên uống éo có mấy vòng mà được anh ấy mua rồi à ! - Một cô ả vũ nữ khác cười khẩy - Unnie cũng gạ anh ấy vài lần rồi mà vẫn không được!

Không may, Hyukjae đã nghe được những lời ấy. Cậu ấm ức chạy một mạch về phòng của người chủ lúc nãy.

"Rầm" - Cậu gõ mãi không ngeh, làm liều đá một phát. Vừa vào đã thấy cảnh chướng mắt. Ông chủ ấy đang xxx với một người đàn bà.

- Đứa nào dám phá ông đấy? - Lão chủ ấy ngoáy đầu lại rồi lật dật mặc lại quần áo. - Hyukjae co ... con vào kiếm cha có chuyện gì không?

- Ông là cha của tôi sao ? - Hyukjae cười khẩy - Là cha của tôi mà bán tôi cho người ta sao? Ông nói đi! Mà tôi nhớ ông chỉ là cha ghẻ của tôi thôi! Lee Soman à, ông lầm to rồi đấy - Cậu quát lớn

"Chát"

Tiếng động đó là tay của người đàn bà tên Taeyeon đó tát vào má cậu. Một lằng đỏ hiện lên tức thì, chưa kể móng tay của ả còn cạ vào da thịt non nớt của cậu nữa.

- Sao mày lại hỗn thế hả thằng nhóc hỗn xược kia. - Ả liếc cậu một cái cháy mắt

- Cái gì ! Cô có cái quyền gì ở đây. Nếu tôi nhớ không lầm cô cũng chỉ là một con đi** không hơ! Còn cái tát này thì cô nhớ đi, tôi không tha cho cô đâu - Hyukjae cười khinh bỉ cái bộ mặt giả tạo ấy.

- Mày .. Mày đợi đó đi, tao làm xong thủ tục cả rồi, bán được mày tao sẽ được bộn tiền. -

Hahha/ Hahhahah - Hai người ấy cười như điên

- Tôi sẽ không làm đâu!- Cậu nói dứt khoát.

- Tụi bây đâu khinh cái thằng này ra ngoài cho tao/ Chúng ta tiếp tục nào anh yêu. - Ả nói rồi kéo lão ngã xuống giường, chưa quên khóa cửa lại.

----Hyukjae's POV----

Lee Soman - Kim Taeyeon, các người hãy đợi đó đi.Hyukjae này quyết trả thù. Tôi sẽ không chừa một ai .

----End HJ's POV----

----End Flash back----

Anh phóng xe vút đi, anh chạy như điên như cuồng.Anh thật sự rất muốn cậu bé này rồi, mới nhìn cậu, dường như có ai mách bảo anh rằng cậu bé này cần phải được anh bảo vệ, cần phải được anh chăm sóc.

.

.

.

.

"Két" - Tiếng xe vang lên khô khóc

Anh bế xốc cậu vào nhà một cách gấp gáp, người anh bây giờ đã bị cho rượu kiềm chế hoàn toàn, chả còn lý trí đâu mà suy nghĩ.

Vừa vào đến nhà, anh ôm hôn cậu thắm thiết, anh ngấu nghiến đôi môi hồng đào non nớt ấy. Anh cắn vào môi cậu một cách rõ đau, nhân lúc cậu đã mở miệng, anh tham lam nuốt trọn hết khoang miệng ấy. Anh đưa lưỡi vào sục sọi mọi ngõ ngách trong khoang miệng thơm lừng mùi sữa dâu ấy, nó làm anh không muốn dứt ra, chỉ muốn tận hưởng khi nào nó không còn sức chịu đựng thôi.

- Mmph ... ugm ... - Tiếng rên dứt quãng của cậu trong nụ hôn tưởng chừng như không có hồi kết ấy.

Những tiếng nút lưỡi ngày càng vang lớn hơn trong không gian phòng khách to lớn ấy. Hyukjae đập mạnh vào lưng anh vài phát. Anh hiểu ý luyến tiếc rời đôi môi ấy ra. Cậu ra sức mà thở lấy thở để, buồng phổi của cậu chịu hết nổi rồi. Đợi cậu hồi lâu anh lại lao đến mà mút mát đôi môi như quà Cherry ấy... Tù nụ hôn này sang nụ hôn khác, cứ kéo dài cho đến khi hai người họ lên đến phòng ngủ.

- Sao cậu không làm nhiệm vụ của mình đi! - Donghae hỏi khi vừa mới bước ra từ phòng tắm.

"Phịch" - Chiếc khăn rơi trên tay anh xuống nền đất

----TBC----

Chap 3 - Part 2

"Phịch" - Chiếc khăn rơi trên tay anh xuống nền đất

----Donghae's POV----

Là cậu ấy sao, nhưng sao có thể chứ. Cậu ấy tên Lee Eunhyuk mà, có phải Hyukjae đâu. Mày uống rượu riết rồi điên rồi Donghae à!

----End Donghae's POV----

- Cậu ... Cậu, tại sao cậu lại ở đây - Sau một hồi thất thần, anh cũng bình tĩnh

- Tôi làm công việc này, sao anh không hứng thú nữa à! - Hyukjae trả lời khinh bỉ, chưa hết cậu còn dùng ánh mắt đó để nhìn anh.Nói hết câu cậu lại ôm anh mà bóp mạnh vào cậu bé đang dựng đứng lên của anh.

- Nếu cậu muốn! Cậu bé xinh đẹp à! - Donghae này là đại thiếu gia nhà họ Kim, từ nhỏ đến lớn chưa ai dám khinh bỉ và thách thức cả vậy mà một thằng nhóc như cậu dám à! - Cậu mau cởi đồ ra đi .

Hyukjae từ từ lột bỏ những thứ trên người cậu mà không kiềm được những giọt nước mắt. Đây là nỗi nhục lớn nhất cuộc đời cậu. Donghae cũng thấy những giọt nước mắt ấy, không hiểu sao nó lại làm anh đau.

Warn : Cấm trẻ em dưới 17t

Donghae lại gần cậu mà đè cậu xuống chiếc giường kingsize của mình. Anh lại nổi cơn thú tính của một playboy mà hôn cậu tới tấp. Anh trượt dần nụ hôn đó xuống xương quai hàm rồi đến chếc cổ trắng ngần ấy. Anh mút mát nó, những giọt nước tinh khiết của anh rơi vãi người cậu.

- Ưgh ... Mmph ... - Cậu rên lên mỗi khi anh mút mạnh chỗ nhạy cảm ấy

Donghae cười nhếch khi nghe những tiếng rên dục vọng ấy, anh bỏ lại chiếc cổ ấy, tiếp tục tấn công làn môi đỏ như cherry ấy. Lần này cậu đã ngoan ngoãn hơn hé miệng ra để anh dễ dàng vào khám phá khuông miệng ấy. Anh dừng lại một tí để cậu thở. Giờ đây anh đang chú ý đến hai bông hoa xinh đẹp đang phập phồng theo nhịp thở của cậu.

Anh cúi xuống, một bên thì anh ngậm, một bên thì anh nhào nẳn. Anh hài lòng vì những tiếng rên của cậu

Những việc đụng chạm như thế làm cậu không thể nào không bị kích thích. Nó như một luồng điện chạy dọc cơ thể cậu. Đúng vậy, con người mà, cậu không còn sức để kháng cự nó nữa, cứ để mọi chuyện xảy ra. Vô thức cậu nắm lấy cậu bé của anh mà xoa nắn.

Anh biết cậu đã chịu hết nổi rồi nhưng anh muốn trêu đùa cậu nhóc này thêm một tí nữa. Anh cứ quanh quẩn ở ngực cậu rồi xuống bụng cậu mặc cho cậu bé của anh đã cương hết cỡ.

- Hae àh !Mau vào trong tôi đi - Cậu nói như van xin anh.

Donghae làm ngơ câu nói của cậu, đưa cậu bé của mình vào miệng cậu. anh cúi xuống mà mút mát cậu bé của cậu như cây kẹo thượng đế ban tặng. Cậu thì vừa nắm vừa vò đầu tóc đã rối sẵn của anh mà rên rỉ tên anh.

- Ahhhhh - Cậu la lên khi ra trong miệng anh, anh nuốt nó một cách ngon lành. Cậu tròn mắt ngạc nhiên ý hỏi mùi vị của nó kinh tởm như thế làm sao anh có thể nuốt nó chứ!

- Này! Em mút nó đi ! Nếu không em sẽ khóc lên vì đau đấy, baby! - Anh nhếch mép khi đưa cậu bé của mình trước miệng cậu.

Lúc này lý trí cậu đã mờ hết cả rồi, cậu đinh ninh trong tâm mình là không bao giờ ngậm cái thứ dơ bẩn ấy vào miệng mà giờ thì như con mèo con ngậm cả chiều dài nó vào. Một hồi sau thì chiều dài của toàn bộ cái ấy đã vào miệng cậu. Biết mình sắp ra, anh dứt ra khỏi miệng cậu mà bắn ngoài giường.

- Yah! Tôi muốn thử, sao anh làm được mà thôi không được. - Cậu cũng dần thoải mái hơn với anh.

Anh không trả lời mà mỉm cười với cậu. - Anh không thích

- Tại sao - Cậu phồng má trông dễ thương vô cùng. Mới quen nhau một ngày mà onghae đã thấy tất cả các biểu cảm của khuôn mặt cậu rồi.

- Vì anh không muốn khi hôn em lại nghe mùi của anh, lý do như vậy được chứ. - Nói rồi

anh quay cậu người cậu lại, hôn vào lỗ hồng bé tí của cậu rồi đưa toàn bộ chiều dài vào trong cậu

- AHHH đau mà, Hae àh, đau tôi, nhẹ tay thôi! - Hyukjae la lên cũng như năn nỉ

- Một tí nữa thôi em yêu! Rên tên anh đi! - Donghae vừa ôm hông cậu vừa cô gắng để vào hang của cậu. Là một tay chơi như anh, thừa sức biết đây là lần đầu của cậu.

- Hae à ... ugm ...ugm Hae có thể nhanh lên được không ? - Hyukjae không nói được nên lời nữa, khoái cảm của cậu ngày càng cao.

- ... - Donghae vẫn cứ tiếp tục thúc vào cậu

- Đúng rồi, Hae à, chỗ đó đó, mạnh lên Hae ... ugm ... ahh - Cậu rên rỉ khi anh chạm trúng chỗ khoái cảm nhất của cậu.

Anh thúc mạnh một phát cuối cùng vào trong cậu

- AHHHHHH - Cả hai cùng la lớn rồi phóng ra, anh thì vào trong cậu, cậu thì lên bụng anh. Những tinh túy của hai người cũng ra đầy trên gra giường.

- Anh yêu em, Hyukie ... - Anh nói rồi hơn vào môi cậu lần cuối

Anh rút ra khỏi người cậu rồi năm phịch xuống, lấy chăn đắp co cả hai rồi chúc cậu ngủ ngon. Nước mắt của cậu lại tiếp tục rơi nữa rồi. Trong lòng của cậu cảm thấy vui vui mà cũng có chút phẫn nộ, xen vào đó cũng là chút khoái cảm. Cậu nhìn sang Donghae đang nằm ngủ mà môi vẽ nên một nụ cười. Cậu có cảm giác với anh rồi sao, nhưng Hyukjae không quên cái vai trò của cậu. Yêu tôi ư, nhưng tôi chỉ là đồ chơi của anh thôi. Đúng cậu chỉ là đồ chơi thôi, một món đồ chơi để thỏa mãn không hơn. Đầu của cậu bây giờ nhức như búa bổ rồi câu cũng thiếp đi vào giấc ngủ.

... Thôi cứ để mọi việc đi theo chiều hướng của nó ...

----TBC----

Chap 4 :

Kim's gia - 7.45AM

Donghae nằm quờ quạng để tìm ai đó ... không thấy ... ngồi bật dậy ... rồi tự cốc đầu mình một cái.

- Sao lúc ấy mình không mua em ấy luôn nhỉ? Để bây giờ nằm chèo queo ở đây này.

... Bước ra khỏi WC, không phải là một con Cá uể oải nữa mà là một Lee Donghae của giới thượng lưu. Thế đấy, tình hình như v%E

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro