11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11

và tôi lại về đây. khi con tim yếu lòng. khi cơn đau đầu loạn nhịp không cách nào gõ bỏ. rồi tôi lại nhốt bản thân mình. mấy ai hiểu cho tấm lòng tôi trao. tôi biết mà. đó chỉ là sự lố bịch của tôi.

người ví tôi như đứa trẻ đặc biệt luôn thu mình một góc giữa vạn trạng đoá hoa. người khiến tôi mở ra lòng mình và rồi lại muốn tôi đặt chấm không cho khoảng cách xa vời. người quý tôi thật nhưng hỡi ôi, tôi lại phải khép lại tấm chân tình này thôi.

đến rốt cục tôi vẫn phải về đây sau ngần ấy thời gian chạy đi tìm phồn thịnh. nơi căn chòi tạm bợ. mái hiên bập bẹ nơi thảo nguyên xa lìa thế giới. nơi tôi có thể trút hết lòng mình. nơi không ai đoái hoài đến bức tường thành hào nhoáng trong quá khứ. nơi gửi tôi lại với chính bản thân tôi.

tôi sẽ lại biến mất một thời gian. ở lại nơi này. xoa dịu đi con tim cứ thấp thỏm âu lo.

180111_1007

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro