thon phe tinh khong Q2 C16---Q3 C19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 3: Cửu Trùng Lôi Đao

Chương 16: Bối Cảnh Của Từ Hân

Người dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

- Nhưng, con Ngân Nguyệt Hung Lang này là do La Phong phụ trách việc truy tung, giết chết, giải phẫu, mang về, toàn bộ đều do cậu ấy một mình ra tay.

Cao Phong cười nói:

- Do đó, khi bán được con Liệp Sát Giả này, La Phong sẽ lấy được mức cao nhất là 'tám phần', hai phần còn lại, năm người chúng ta chia đều.

Đây là quy củ của tiểu đội vũ giả.

Cho dù là một người làm tất cả mọi việc, cũng chia một phần chén súp cho mọi người.

Bình thường khi giết quái thú cấp thú tướng, người có công lao lớn nhất nhiều nhất được phân sáu phần. Thế nhưng, giống như La Phong, mọi việc hoàn toàn đều do hắn làm cả, thì có thể được chia tới tám phần là tối đa.

- La Phong, số tiền mà lần này cậu kiếm được e rằng còn vượt qua số tiền mà anh kiếm được trong mười năm làm việc.

Trần Cốc không kìm được buột miệng nói:

- Đêm nay cậu nhất định phải mời khách!

- Đúng, nhất định phải mời khách. Làm thịt tên nhà giàu này mới được.

Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cũng nói theo.

Phải biết rằng, cho dù là Trương Trạch Hổ ở 'tiểu đội Hổ Nha', cũng phải gần hai năm mới kiếm được một trăm triệu. Đó còn là do hai năm gần đây khi thực lực Trương Trạch Hổ cực mạnh. Còn lúc trước tốc độ kiếm tiền của hắn chậm hơn rất nhiều... Nói cách khác, nhiều năm qua, Trương Trạch Hổ kiếm cũng chỉ đại khái được ba bốn trăm triệu mà thôi.

Còn La Phong chỉ một lần... đã phát tài rồi!

Nhưng 'Liệp Sát Giả' không phải ai cũng có thực lực giết được. La Phong có thực lực, tự nhiên có thể kiếm tiền. Trong đám võ giả, ai có thực lực càng mạnh, bình thường thì cũng có của cải kinh người.

- Nhất định mời khách, em sao dám không mời? Mời khách ở Thương Thành Liên Minh HR.

La Phong cười hắc hắc nói.

- Trước hết ta phải chia tiền, chuyển khoản tới tài khoản của mỗi người các cậu.

Cao Phong cười nói.

Ngay trước mặt mọi người, tiền bạc kiếm được đều nhập vào tài khoản chung của tiểu đội Hỏa Chùy, bao giờ tiến hành chuyển khoản, mới chuyển tới tài khoản từng người một. Mật mã tài khoản chung thì mỗi người trong đội đều biết. Bình thường sau khi kiếm được tiền, sẽ lập tức chia tiền luôn.

...

Buổi chiều cùng ngày, bọn người La Phong lên đoàn tàu về Căn Cứ Thị.

- Đoàn tàu sắp dừng bánh, xin lữ khách xuống tàu chuẩn bị hành lí.

Tiếng loa vang vọng trong toa xe, rồi ầm một tiếng, cửa toa mở ra.

- Đi!

Cao Phong, La Phong, Trương Khoa, Trần Cốc, Ngụy gia huynh đệ đều lần lượt đi ra.

- Nhiều người thật.

La Phong vừa ra khỏi toa tàu, liếc mắt đã thấy chung quanh trạm xe lửa có vô số lữ khách. Nhìn qua căn lầu thủy tinh của trạm xe lửa, càng thấy bên trong đó có vô số người đợi tàu dày đặc. Phải biết rằng, khu trung tâm Căn Cứ Thị có dân cư trên một một trăm triệu, có thể thấy trạm xe lửa nơi này náo nhiệt như thế nào!

Cái này gọi là mật độ dân số dày đặc!

- Các huynh đệ, cảm tạ vũ khí trong tay đi. Chúng ta lại một lần nữa còn sống trở về Căn Cứ Thị rồi!

Cao Phong cảm khái nói.

- Trở về.

- Trở về thành thị nhân loại rồi.

Trong lòng La Phong cũng rung động. Mặc dù lần này chỉ ở khu hoang dã bảy tám ngày, nhưng trong khu hoang dã khắp nơi đều hoang vu tàn phá, những thành thị trong khu hoang dã đó sớm chẳng còn hình dáng gì nữa. Vô số quái thú chiếm giữ. Bọn La Phong khi di chuyển đều phải vô cùng cẩn thận, sợ bị đám thú vây công.

Chỉ có Căn Cứ Thị, đó mới là dãy đất sống an toàn của nhân loại! Nơi này là nơi tồn tại văn minh!

- Căn Cứ Thị, căn cứ địa cuối cùng của xã hội nhân loại.

La Phong nổi lên chút minh ngộ.

- Đã có rất nhiều võ giả dũng cảm đứng lên vì xã hội nhân loại này! Giống mình, có thể dễ dàng săn bắn quái thú cấp thú binh bình thường, thậm chí cả cấp thú tương sơ cấp cũng có thể dễ dàng giết chết. Nhưng đối với nhân loại bình thường, cho dù cả một ngàn người, trang bị vũ khí tốt, mà đứng trước mặt quái thú cấp thú tướng cũng nguy hiểm vạn phần.

Quốc gia tại sao cho võ giả đặc quyền?

Tại sao cả thế giới cổ vũ cho vũ giả đi săn giết quái thú?

Vì săn bắn giết quái thú càng nhiều, chính là làm cho Căn Cứ Thị nhân loại an toàn nhiều hơn.

- Alo, bà xã, phỏng chừng đêm hôm nay anh có thể về nhà rồi.

Trương Khoa quay số điện thoại, vẻ mặt tươi cười.

- Đúng, lần này anh sẽ ở nhà rất lâu, nhất định sẽ khiến cho bà xã đại nhân hài lòng!

Một người cụt tay căn bản không thể chữa được, nhưng nụ cười lúc này trông có vẻ rất tự nhiên, rất chân thành.

Võ giả ở bên ngoài tung hoành chém giết, còn ở trong gia đình, đó là nơi họ thật tâm quan tâm lo lắng.

La Phong cũng bấm số máy điện thoại ở nhà.

- Tiểu Phong hả !?

Nghe tiếng nói quen thuộc, mắt của La Phong không khỏi cay, nói:

- Mẹ, phỏng chừng đêm nay con mới về tới nhà, cả nhà đừng chờ con ăn cơm.

- Đêm nay à?

Mẫu thân hiển nhiên rất kinh hỉ.

- Được, được, ba con đang ở ngoài với đệ đệ, để mẹ gọi nghe máy điện thoại nhé.

- Không cần đâu, đêm nay đã về rồi.

La Phong cảm thấy cảm thấy rất ấm áp.

Đây là nhà, là nơi mà La Phong bảo vệ.

- La Phong, đi, qua đây ngồi chuyên xa (xe chuyên dụng) của liên minh HR dành cho vũ giả.

Cao Phong hô, những người khác cũng bắt đầu xuất phát.

- Tới ngay đây.

La Phong cúp máy điện thoại, rồi lập tức theo mọi người cùng nhau đi tới thông đạo đặc biệt dành cho vũ giả. Cuối thông đạo chính là một sân đậu xe loại nhỏ, bên trong có thương thành của Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán cùng với Địa Hạ Liên Minh, còn có những xe chuyên dụng của Địa Hạ Liên Minh cùng một vài gia tộc đều đậu ở đây, thời khắc nào cũng sẵn sàng tiếp đón võ giả của họ.

Thấy đám người La Phong vừa ra, tất cả tài xế của xe chuyên dụng đều hưng phấn.

- Đi, đi tới Thương Thành Liên Minh HR.

Bọn người Cao Phong tiến thẳng tới một chuyên xa của Thương Thành Liên Minh HR.

- Được.

Khởi động xe, vào số, một chân đạp ga, chiếc xe việt dã cỡ lớn rất dễ chịu lập tức di chuyển.

Trong xe.

- La Phong, sắp tới Thương Thành Liên Minh HR rồi.

Trần Cốc cười hắc hắc, nhìn La Phong.

- Lần trước cậu cua một tiểu muội muội tên là Từ Hân, lần này không biết chừng có ở đó đó. La Phong, từ khu hoang dã về, cậu cũng nên liên lạc tạo tình cảm với người ta, cố trao đổi một chút nhé.

- Cậu đúng là một tên háo sắc.

Cao Phong cười mắng, rồi lập tức nhìn về phía La Phong.

- La Phong, nghe anh nói một câu. Tiểu nha đầu Từ Hân đó, tuổi còn trẻ mà đã thành quản lý kinh doanh quầy rượu ở lầu một rồi, nên cũng không phải người bình thường đâu. E rằng rất có bối cảnh đó. Cậu phải chú ý một chút.

La Phong gật gật đầu.

Hắn cũng có cảm giác này. Lúc trước khi còn ở trường học, Từ Hân trông rất bình thường. Nhưng ở quầy rượu lầu một Thương Thành Liên Minh HR, khí chất Từ Hân cũng khác hẳn lúc trước. Nói đúng ra là lúc trước nàng hoàn toàn thu liễm, còn bây giờ thì triển lộ ra quang mang.

- Các anh nói Từ Hân Từ tiểu thư à?

Tài xế lái xe phía trước kinh ngạc nói.

- Anh biết Từ Hân?

La Phong nhìn về phía hắn.

- Đương nhiên biết.

Tài xế cười nói:

- Chúng tôi mỗi ngày đều chạy xe cho thương thành, cũng có nói chuyện với anh em tài xế khác, đương nhiên biết Đại tiểu thư Từ Hân rồi. Tuy người ta không phải là tuyệt sắc giai nhân, nhưng... chậc chậc, nếu ai có thể cưới được nàng, vậy quả thật là phải phấn đấu cả đời.

Cao Phong hơi biến sắc:

- Chẳng lẽ, nàng là người trong Từ gia, một trong mười hai đại gia tộc ở quốc nội của liên minh HR sao?

- Đúng, chính là Từ gia. Nghe nói, nàng còn có địa vị rất cao trong Từ gia.

Tên tài xế gật đầu nói.

La Phong nghe xong cũng chấn động.

Liên minh HR, đó là những tập đoàn tài chính, những đại gia tộc của Mỹ Lợi Kiên, Châu Âu vân vân, có thể nói toàn liên minh của những gia tộc hoặc tập đoàn tài chính sừng sỏ thế giới hình thành lên. Họ khống chế kinh tế cả thế giới, đến cả các quân đội chính phủ cũng có thể sống chung với liên minh HR. Còn trong đó --

Liên minh HR, ngoại trừ chín đại gia tộc, tập đoàn tài chính cao cao tại thượng ra, còn có hơn mười người thứ gia tộc nhất đẳng. Tập đoàn tài chính.

Hơn mười gia tộc và tập đoàn tài chính, mỗi một cái đều có của cải kinh người, quyền lực kinh người.

- Mẹ nó, bối cảnh quá lớn.

Trần Cốc trừng mắt.

- Tôi có biết tiểu nha đầu họ Từ, nhưng không ngờ lại là người của Từ gia. La Phong huynh đệ, sau này ca ca không có biện pháp giúp cậu rồi, việc cua muội muội Từ Hân quả thật rất khó khăn.

- Độ khó rất cao, nhưng La Phong chúng ta cũng không kém chút nào đâu.

Cao Phong lại phản đối.

Bọn người Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trương Khoa ai nấy đều cười lớn.

Theo họ, La Phong là tinh thần niệm sư, tương lai thực lực hắn còn kinh khủng hơn nhiều.

- Lão Phương.

Cao Phong quay số máy điện thoại.

- Đúng, là tôi. Đương nhiên là có đồ tốt muốn tìm ông rồi. Nếu không gọi ông làm gì? Tuyệt đối là đồ ngon, trên một trăm triệu. Được, không thành vấn đề.

Gọi xong điện thoại, Cao Phong cười liếc mắt nhìn những người khác.

- Ta đã thông báo với lão Phương rồi, đợt lát nữa chúng ta tới thương thành, trực tiếp lên lầu.

- Ừm.

La Phong bọn người cũng gật đầu.

Một lát sau --

Chiếc xe chuyên dụng thông qua đường cảnh giới của đám quân nhân, chạy thẳng đến cửa đại sảnh của Thương Thành Liên Minh HR, cửa xe mở ra, đám người tiểu đội Hỏa Chùy lục tục xuống xe.

- Cao Phong tiên sinh. Phương quản lý đang ở trên lầu chờ ngài.

Một nữ tử tướng mạo thanh tú, tóc ngắn ngang tai có vẻ rất lanh lợi mỉm cười nói.

- Ừm.

Đám người Cao Phong, La Phong cũng không nói nhiều, tiến thẳng vào đại sảnh.

Trong đại sảnh xa hoa lầu một, cạnh quầy rượu có không ít vũ giả đang trò chuyện. Ánh mắt La Phong quét về phía quầy rượu:

- Không có ở đây?

Rồi lập tức giật mình nhớ ra. Mấy ngày nay chính là lúc đại học vừa khai giảng, thời gian mới khai giảng, cho dù đại học bình thường cũng phải tập quân sự chứ.

Hơn nữa hôm nay cũng không phải là thứ bảy, Từ Hân không có mặt cũng không có gì kỳ quái.

- Keng!

Thang máy mở ra. Đám người tiểu đội Hỏa Chùy tiến vào thang máy.

- Tích!

Nữ tử đó đứng ở cửa thang máy, ấn nút '21', hơn nữa còn hướng đồng tử của nàng về máy kiểm tra.

- Tích, thông qua, hoan nghênh Lưu tiểu thư.

- Phương quản lý đang ở lầu 21 chờ các vị.

Nữ tử này mỉm cười nói.

Bọn người La Phong gật đầu.

Thang máy đi lên rất nhanh. Không ngừng ở giữa đường, chỉ trong chốc lát, nghe 'tinh' một tiếng, thang máy mở ra, tới lầu 21 rồi.

Quyển 3: Cửu Trùng Lôi Đao

Chương 17: Giá cả, mừng như điên.

Người dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Ra khỏi thang máy, chính là một sảnh nghỉ siêu lớn. Chỉ tính diện tích vùng phụ cận sảnh nghỉ cũng đạt tới ba bốn trăm mét vuông. Ở dọc sảnh nghỉ có những sofa dài, lúc này có mấy người đang ngồi trên sofa cùng đợi Phương quản lý bên trong tiếp kiến. Nhưng họ thấy... một đội trang phục võ giả không hề chờ đợi gì cả mà lại lao thẳng về phía phòng làm việc của Phương quản lý.

- Phương quản lý ở bên trong, xin mời.

Lưu tiểu thư đưa đám La Phong tiến thẳng vào phòng làm việc của Phương quản lý.

Trong phòng làm việc, La Phong liếc mắt nhìn quanh. Trang sức quanh phòng vô cùng rực lỡ, trên đất dát thủy tinh công nghiệp, dưới lớp thủy tinh công nghiệp này là một hồ nước, với những con cá đang bơi lội. Đứng trên thủy tinh, thấy dưới chân có không ít cá bơi.

"Thật xa xỉ." La Phong thầm nghĩ.

- Cao Phong, xem ra lần này các cậu kiếm được khá nhiều tiền rồi.

Chợt thấy một lão già đầu hói, mặt tròn rời khỏi ghế dựa, cười hà hà đi tới.

- Tới đây, qua bên này ngồi xuống.

Đám người vào phòng làm việc rồi ngồi xuống sofa đối diện nhau.

- Lần này là hàng gì?

Lão già mặt tròn cười nhẹ, nói:

- Đưa ra xem nào.

- Lão Phương, tôi sẽ cho ông mở rộng tầm mắt.

Cao Phong cười hắc hắc.

- Ông làm đại quản lý, mặc dù cũng tiếp nhiều tiểu đội võ giả, nhưng món đồ này e rằng ông cũng khó mà nhìn thấy được bao nhiêu lần. La Phong, lấy ra đây.

- Hả?

Phương quản lý kinh hãi, mắt sáng rực lên.

La Phong cười liếc mắt nhìn Phương quản lý, đặt ba lô mình xuống dưới chân, rồi sau đó từ trong ba lô lôi ra con bộ da đắt tiền của con Ngân Nguyệt Hung Lang, vứt cả bộ lông trên mặt đất, trải bằng ra, trông giống như một con Ngân Nguyệt Hung Lang bị ép dẹt, mơ hồ có thể thấy khí phách hung tàn của con Ngân Nguyệt Hung Lang.

- Liệp Sát Giả!

Phương quản lý không khỏi cả kinh đứng bật dậy.

- Chu choa.

Phương quản lý không kìm được dùng tiếng lóng nhà quê thán phục một tiếng.

- Lão Cao, quả này to phết. Liệp Sát Giả có thân thể lớn như vậy, chỉ sợ đã là thú tướng cao cấp rồi. Với tốc độ của Ngân Nguyệt Hung Lang, cho dù là cường giả vừa bước vào cấp chiến thần bình thường cũng rất khó giết chết nó.

Tốc độ của Ngân Nguyệt Hung Lang đích xác nhanh tới kinh người. Khi bị trọng thương nếu nó bộc phát có thể đạt tới tốc độ âm thanh! Có thể tưởng tượng biết tốc độ ghê gớm ra sao!

- Chậc chậc, bộ da rất đầy đủ.

Phương quản lý nhìn kỹ.

- Xem ra bộ lông này được rọc dọc theo vết thương rạch lên. Nhưng... độ đích xác rất cao.

Phương quản lý mắt tỏa sáng. Bộ lông con Ngân Nguyệt Hung Lang đích xác xem như là một trong những nguyên liệu may y phục đắt nhất trên thế giới.

Mặc dù da của nó cũng có công dụng khác, nhưng trên thế giới cũng một vài đại nhân vật vẫn nguyện ý bỏ nhiều tiền mua nó để để làm y phục.

- Chờ ta một chút.

Phương quản lý lập tức chạy về phía bàn giấy của mình.

Sau đó lão nhanh chóng lấy từ giá sách phía sau bàn giấy ra một cái rương mật mã, xách chiếc rương mật mã này lên, rồi Phương quản lý nhanh chóng chạy tới.

- Cao Phong, các cậu đừng có lề mề nữa. Mau đem những vật liệu khác của con Liệp Sát Giả ra đây cả đi.

Phương quản lý cười thúc giục, đồng thời mở rương mật mã. Bên trong rương mật mã cẩn thận bày biện một bộ dụng cụ rất tinh xảo. Khởi động bộ dụng cụ này xong, trên đầu mũi dụng cụ lập tức xuất hiện một ánh sáng màu đỏ.

La Phong lôi từ trong ba lô ra từng vật một.

Con ngươi kỳ lạ, lợi trảo, răng nanh, xương đùi...

- Các cậu thu thập đầy đủ thật.

Phương quản lý hai mắt tỏa sáng, ánh sáng màu đỏ trên dụng cụ không ngừng chiếu xạ vào lớp da, rồi khoảnh khắc sau lại chiếu vào con ngươi, móng vuốt, răng nanh, vân vân... màn hình nhỏ xíu trên dụng cụ đó hiện lên những hàng dữ liệu liên tục. Vẻ mặt Phương quản lý trở nên nghiêm túc nhìn chằm chằm vào dữ liệu, đồng thời cũng thông qua bàn phím ảo nhập chữ vào, chốc lát sau --

- Ừm.

- Vật liệu này, quả thật là từ cùng một con Liệp Sát Giả mà ra. Con Liệp Sát Giả này đúng là thú tướng cao cấp!

Phương quản lý vừa dứt lời, Cao Phong cười nói:

- Hẳn là thú tướng cao cấp rồi, mà còn tiếp cận cấp lãnh chủ nữa!

Trong đám thú tướng cao cấp cũng có khác biệt rất lớn.

Cao thủ vừa mới bước vào cấp thú tướng, yếu hơn mấy lần so với con thú tướng tiếp cận cấp lãnh chúa. Tự nhiên giá cũng phải chênh lệch rất lớn rồi.

- Hắc hắc, được rồi. Về điểm này đương nhiên không thể gạt các cậu được.

Phương quản lý cười hắc hắc.

- Tốt lắm, các cậu ra giá đi.

Mấy người Tiểu đội Hỏa Chùy nhìn nhau. Cao Phong đưa mắt ra hiệu cho La Phong.

La Phong cười mở lời:

- Phương quản lý, ông xem thử giá như thế nào thì thích hợp?

Trong mạng 'Gia Đình Cực Hạn' và mạng Thương Thành liên minh HR, đều có rất nhiều giá báo. Đối với Liệp Sát Giả này, La Phong cũng đã từng so sánh rồi. Quái thú thú tướng cao cấp, bán cho Cực Hạn Vũ Quán thì giá khá thấp, vì Cực Hạn Vũ Quán sẽ cho không ít điểm cống hiến.

Còn bán cho Thương Thành Liên Minh HR, quái thú thú tướng cao cấp bình thường giá từ năm mươi triệu cho tới năm trăm triệu.

Đương nhiên bản thân Liệp Sát Giả mà có thực lực mạnh, hơn nữa cực kỳ hiếm có, lại là hoàng tộc nhà sói, giá sẽ vượt qua mức cao nhất.

- Như vậy đi, vật liệu thực sự không tệ, sáu trăm triệu Hoa Hạ tệ!

Phương quản lý hít sâu một hơi, đưa thẳng một giá.

Cho dù là hắn, cũng rất ít khi có những vụ làm ăn lớn như vậy.

Vật liệu trên thi thể của một vài quái thú cấp lãnh chủ sơ cấp bình thường cũng chỉ có giá này.

Bọn người Cao Phong, La Phong cũng đã quen. Lúc trước, bọn người La Phong từng thảo luận về giá rồi. Trong lòng cũng có vài con số. La Phong lúc trước trên diễn đàn vũ giả đã thấy ở Nam Mỹ có người tìm được một con Liệp Sát Giả cấp thú tướng trung cấp, bán được đại khái 50 triệu tiền Trái Đất.

50 triệu tiền Trái Đất, tương đương với 175 triệu tiền Hoa Hạ.

Liệp Sát Giả cấp thú tướng trung cấp, đã có thể bán cao như vậy. Mà đây lại là con thú tướng cao cấp, hơn nữa tiếp cận cấp lãnh chủ, giá hẳn là cao hơn nhiều.

- Lão Phương, giá của ông rẻ quá.

Cao Phong nhíu mày nói:

- Ở Nam Mỹ, một con Liệp Sát Giả cấp thú tướng trung cấp có thể bán được 175 triệu tiền Hoa Hạ. Còn của chúng tôi, phải chín trăm triệu hay một tỉ cũng không tính vào đâu.

- Cao Phong, cậu đừng đùa ta. Chín trăm triệu hay một tỉ, không thể nào có giá này đâu.

Phương quản lý cười khổ nói.

La Phong thấy thế cười thầm.

Kỳ thật lúc cả đội đàm luận, con Liệp Sát Giả có thể bán tới 700 triệu, 800 triệu là ổn rồi. Đội trưởng Cao Phong sở dĩ nói như vậy, cũng chỉ muốn hù dọa Phương quản lý một chút.

- Lần này khi chúng tôi đánh chết con Ngân Nguyệt Hung Lang này, đến cả cánh tay huynh đệ tôi cũng cắt đứt đó.

Cao Phong sầm mặt xuống.

- Ta cũng không nhiều lời với ông... một giá thôi, 800 triệu tiền Hoa Hạ! Cậu đáp ứng thì coi như xong. Nếu không ta chỉ có thể đi tìm người khác. Lần này ta không tìm bất luận kẻ nào khác, tìm thẳng lão Phương ngươi thôi, chính là nể phần giao tình giữa ngươi và ta.

Phương quản lý nhìn thoáng qua Trương Khoa, chính xác...

Cánh tay của Trương Khoa gãy rồi.

- Xem ra Phương quản lý không trả nổi rồi. Chúng ta đi.

Cao Phong đứng lên. La Phong cũng lập tức thu hồi bộ lông và mấy thứ khác của con Ngân Nguyệt Hung Lang.

- 750 triệu, giá chót của ta rồi.

Phương quản lý nhíu mày nói.

Cao Phong chẳng nói gì, La Phong cứ lẳng lặng thu hồi mọi thứ.

- Đi.

Cao Phong đi thẳng ra ngoài.

- Cao Phong, 750 triệu đã là giá cao lắm rồi.

Phương quản lý thấy thế thở phì một cái, thấy bọn người Cao Phong mở cửa đi ra ngoài, vội gọi một tiếng.

- Trở lại, theo giá cậu ra vậy!

Đám La Phong, Cao Phong, Trần Cốc đứng ở cửa nhìn nhau, lộ ra nụ cười.

Làm quản lý việc thu mua vật liệu quái vật trên Thương Thành Liên Minh HR, có tới mười mấy người. Trong Thương Thành Liên Minh HR áp dụng chế độ đào thải. Nếu trong một năm mà công trạng ai kém nhất, sẽ bị tước tư cách quản lý kinh doanh. Tự nhiên có người mới tới thay, dưới áp lực lớn như vậy...

Các quản lý kinh doanh tự nhiên phải nghĩ biện pháp, mua được thật nhiều vật liệu quái vật từ đám võ giả bên kia.

Trong phòng làm việc.

- Bây giờ võ giả các ngươi, ai nấy đều quá độc ác.

Phương quản lý vừa tiến hành chuyển khoản, vừa cảm khái nói:

- Các quản lý khu vực, thậm chí mấy đại lí, còn có một vài võ giả, cũng thu mua vật liệu của võ giả. Dưới sự cạnh tranh này, giá ai cũng phải tốt nhất, lợi nhuận chúng tôi ngày càng thấp. Xem các ngươi một hơi đòi 800 triệu, lão Phương này cũng muốn vào khu hoang dã giết quái thú rồi. Đáng tiếc, bộ xương già của ta e rằng đến cả quái thú cấp thú binh cũng chẳng đấu nổi.

Vừa nói, Phương quản lý vừa tiến hành các loại thủ tục chuyển khoản.

- Phương quản lý, ông lăn lộn nhiều năm như vậy, tài sản cá nhân phỏng chừng cũng không kém đâu.

Cao Phong cười nói.

- May mắn thôi, thỉnh thoảng gặp được khoản to, cũng có thể kiếm chút lời.

Phương quản lý khẽ mỉm cười.

Cao Phong cười:

- Khoản này, ông tối thiểu lời tám con số.

- Không nhiều vậy đâu.

Phương quản lý lắc đầu.

- Ừm, xong rồi, 800 triệu tiền Hoa Hạ đã chuyển vào tài khoản của tiểu đội võ giả các ngươi.

Cao Phong, Trần Cốc là đội trưởng đội phó, nên đồng hồ thông tin đều nhận được thông báo thay đổi số dư, thông báo tài khoản đã tăng lên 800 triệu tiền Hoa Hạ.

- Lão Phương, rất sảng khoái.

Cao Phong cười hắc hắc.

- Sau này đợt mua bán lớn này, các cậu nên chiếu cố cho tôi một chút.

Phương quản lý cười nói:

- Bây giờ, người làm quản lý kinh doanh như chúng tôi áp lực cũng rất lớn. Nếu có thể lên được chức chủ quản bậc nhất của Căn Cứ Thị, tôi đây sẽ dễ thở hơn.

- Ừm.

Cao Phong gật gật đầu.

- Nhưng quái thú lợi hại khó đối phó lắm, huynh đệ ta mất cả cánh tay đó.

- Ở, cụt tay...

Phương quản lý lắc đầu cảm thán một tiếng.

- Mặc dù nói bây giờ trên thế giới, cũng có bảo bối làm cho người cụt tay mọc ra. Nhưng giá của nó đắt lắm, võ giả bình thường có mơ cũng không dám mơ đâu.

"Cụt tay mà mọc lại được à?" Đầu óc của La Phong choáng váng.

Lúc vừa trở thành võ giả, La Phong vào mạng Thương Thành từng tra tìm một vài dược vật kỳ lạ, những thứ có thể làm cho cụt tay, gãy chân mọc ra được thì căn bản không thể tìm được. La Phong vẫn luôn nghĩ rằng... không tồn tại loại thuốc này.

- Có loại thuốc này à?

Cao Phong cũng kinh hô.

- Phương quản lý, đó là thứ gì thế? Gãy chân có thể mọc lại không?

La Phong cũng kích động truy vấn.

Trời ạ!

Đệ đệ tàn phế nhiều năm qua, nếu có thể làm cho đệ đệ đứng lên được, mình có liều mạng cũng đáng mà.

- Có, đó chính là "nước sinh mệnh" trong truyền thuyết. Đừng nói cụt tay hay gãy chân, ngay cả nửa người bị đứt cũng có thể mọc ra lại.

Phương quản lý cảm khái nói:

- Nhưng thứ đó phải dùng vật liệu chủ yếu từ tinh phách của một tồn tại trên cả cấp lãnh chủ - Quái thú vương cấp vô địch 'Long Vương' mới chế ra được. Trên toàn thế giới có được mấy con Long Vương chứ? Do đó, mỗi một giọt Nước Sinh Mạng đều có giá trên trời! Hơn nữa còn rất hiếm. Mạng Thương Thành căn bản không có bán đâu. Liên minh chúng tôi cũng không trữ loại hàng. Bây giờ giá cả đã đạt tới con số 30 tỉ tiền Hoa Hạ một giọt, hơn nữa cung không đủ cầu.

"Ba trăm tỉ cho một giọt? Cung không đủ cầu à?" Tim của La Phong đập nhanh hơn.

Vừa nghĩ tới đệ đệ ngồi trên ghế lăn xuyên qua cửa sổ, lặng lẽ nhìn cảnh sắc bên ngoài, La Phong không khỏi siết chặt đôi tay: "Bất luận như thế nào... Mình nhất định phải làm cho đệ đệ có thể đứng lên! Nhất định phải như vậy!!"

Topic bàn luận: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51814

Topic góp ý bản dịch: http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=51815

Quyển 3: Cửu Trùng Lôi Đao

Chương 18: Kế Hoạch Tương Lai

Người dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Nhưng La Phong hiểu rất rõ, muốn kiếm được 30 tỉ là điều khó khăn bao nhiêu!

Một con quái thú cấp lãnh chủ sơ cấp, khá yếu, có thể bán được 500 triệu tiền Trung Quốc. Cho dù một mình mình săn giết nó, một năm giết chết 10 con cấp lãnh chủ... Phỏng chừng cũng chỉ kiếm được 5, 6 tỉ. Phải biết rằng quái thú cấp lãnh chủ, ngay cả cường giả cấp chiến thần muốn săn giết cũng gặp khó khăn rất lớn.

Một năm kiếm được 5, 6 tỉ, ngay cả cường giả cấp chiến thần cũng đã là mức kha khá rồi.

Cho dù như thế, cũng phải khổ cực sáu bảy năm.

Huống chi hiện bây giờ mình căn bản không phải là cường giả cấp chiến thần. Lần này có thể nhờ vận khí tốt chạm mặt con 'Liệp Sát Giả' đã trọng thương, nhưng sao có thể lần nào cũng có vận khí tốt như vậy chứ?

"Kiếm được 30 tỉ tiền Trung Quốc, mặc dù khó, nhưng mình là tinh thần niệm sư, về phương diện tiềm lực, nếu cố gắng thì tuyệt không phải là không làm được."

"Nhưng, muốn đánh chết Địa Long Vương." La Phong thầm cười khổ.

Cấp lãnh chúa... Đã rất đáng sợ rồi.

Còn mấy con vương cấp vượt qua cả cấp lãnh chủ, sợ rằng là quái thú đỉnh cao nhất cả trên địa cầu! Còn trong nhân loại, những tồn tại vượt qua cấp chiến thần cũng chỉ có vài người như đệ nhất cường giả thế giới 'Hồng' và đệ nhị cường giả thế giới 'Lôi Thần'. Nhưng những tồn tại như thế thì cực kỳ hiếm!

Muốn giết Địa Long Vương?

Cho dù là cường giả nhân loại đỉnh cao trên địa cầu, cũng không dám nói nắm chắc mười phần.

- Ha ha, Nước Sinh Mệnh? Đội trưởng, đợi ngày nào đó mấy người các ngươi trở thành đệ nhất cường giả thế giới 'Hồng' thì cho chút tiền vặt để huynh đệ ta mua một giọt Nước Sinh Mệnh là được.

Trương Khoa cười hà hà nói. Các đội viên tiểu đội Hỏa Chùy không khỏi đều cười phá lên. Đạt tới cấp độ của 'Hồng' à?

Có thể sánh vai với một quân đội chính phủ, người như vậy, 30 tỉ đối với họ quả thật đống là tiền vặt. Nhưng trên thế giới có được mấy người có thể đạt tới cấp độ đó?

- Đi, chúng ta ăn cơm thôi!

Cao Phong cười nói.

※※※

Lầu ba Thương Thành Liên Minh HR, giữa một phòng ăn, trên bàn bày la liệt những món ăn. Các đội viên tiểu đội Hỏa Chùy đều tụ tập ở một góc phòng nơi có một cái bàn nối mạng. Đội trưởng Cao Phong nhanh chóng thông qua vân tay kiểm tra, vượt qua ba lớp mật mã, hắn vào tài khoản chung của tiểu đội Hỏa Chùy.

- 800 triệu tiền Trung Quốc, dựa theo lúc trước đã nói, lần này săn được con Liệp Sát Giả này thì từ đầu tới đuôi toàn bộ là công lao của La Phong. Do đó La Phong có được chia tám phần, chúng ta năm người chia hai thành còn lại. Không dị nghị gì chứ.

Cao Phong nhìn về phía đám người.

Mọi người gật đầu, La Phong cũng cười.

Các loại quy tắc phân phối của Tiểu đội vũ giả, đều muốn cho các đội viên có cạnh tranh, nhưng cũng tính tới việc phải đoàn kết.

- La Phong được chia 640 triệu, còn mỗi người chúng ta nhận được 32 triệu.

Cao Phong nhanh chóng tiến hành chuyển khoản.

- Tích.

- Chuyển khoản thành công.

Những số tiền liên tiếp xuất hiện. La Phong cũng cúi đầu nhìn xuống đồng hồ thông tin của mình. Trên đồng hồ thông tin báo đã nhận được thông báo thay đổi số dư, số dư của mình tăng lên 640 triệu.

- Bàn tiệc hôm nay, La Phong phải mời khách.

Cao Phong cười hô.

- Đúng, chúng ta làm thịt tên thổ hào này.

Trần Cốc cũng một bộ tức giận bất bình.

- Mẹ kiếp, lần này sắp vượt qua cả thu nhập mà ta đây kiếm được bao nhiêu năm nay, rõ là làm cho người ta đố kỵ mà.

Các đội viên Tiểu đội Hỏa Chùy tùy ý đàm tiếu, ăn uống nhồm nhoàm, rất thoải mái.

Mỗi một lần từ khu hoang dã ra, kỳ thật đều là ra khỏi bờ vực tử vong! Ở khu hoang dã, đặc biệt là khi tiến vào những khu thành thị đổ nát, mỗi lần đều là nơm nớp lo sợ. Ở những thành thị đó không ai dám lơi lỏng... Dù sao ở thành thị có rất nhiều quái thú và quái thú cấp thú tướng.

- Uống!

- Tới đây, huynh đệ chúng ta cạn một chén.

- Thống khoái, lão Trương, huynh đệ chúng ta cũng đã mười năm rồi, trên chiến trường ngươi không biết đã từng cứu ta bao nhiêu lần, không nói nhiều nữa, nào làm một chén.

Lần này, Trương Khoa sắp thoái xuất, làm mọi người hơi sầu não. Đồng thời cũng vì có tinh thần niệm sư La Phong gia nhập, làm mọi người tràn ngập hy vọng về tương lai. Tâm tình mọi người đều rất phức tạp, do đó đều uống rượu nói chuyện thoải mái, ăn đến lúc hơn chín giờ tối, đám người mới vào một quán trà bên cạnh tìm phòng bao riêng nghỉ ngơi.

Trong phòng bao riêng, trước mặt mỗi người có một chén trà xanh.

- Trương Khoa sau này sẽ vào vũ quán làm chức 'Giáo quan' rồi.

Cao Phong nhìn quanh.

- Tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta sau này chỉ còn năm người! Ta, La Phong, Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh! Còn La Phong là tinh thần niệm sư, bây giờ thực lực đã mạnh hơn ta, tốc độ tiến bộ sau này khẳng định càng kinh người hơn.

La Phong mạnh, không ai mất hứng.

Một cường giả trong đội, tỷ lệ sinh tồn của đội sẽ rất cao! Đội ngũ săn giết quái thú càng dễ dàng hơn! Kiếm tiền cũng nhiều hơn!

Tỷ như lần này, nếu không phải nhờ La Phong giết chết Liệp Sát Giả, những người khác trong đội sao có được 3200 vạn chứ? Mặc dù La Phong ăn thịt, họ chỉ là uống canh, nhưng chén canh này, so với lúc trước họ tân tân khổ khổ săn giết quái thú cấp thú tướng thì khấm khá hơn nhiều.

- Nhưng, trong năm người chúng ta, La Phong là mạnh nhất. Ta nghĩ, mọi người chúng ta không thể làm vướng chân La Phong!

Cao Phong mở lời.

Ngụy Thanh, Ngụy Thiết sắc mặt hơi đổi.

Hai người họ đều là 'Chiến sĩ cao cấp', đích xác xem như vật cản trở.

- Đội trưởng, em cũng chỉ là một người mới.

La Phong không kìm được nói.

- La Phong, ta không phải có này ý.

Cao Phong mỉm cười.

- Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, huynh đệ các ngươi cũng đừng nghĩ quá nhiều... Ý của ta là, đội ngũ chúng ta sau này phải đặt mục tiêu giết quái thú cao hơn một chút! Do đó mục tiêu đầu tiên của tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta - Tất cả đội viên đều trở thành cấp chiến tướng!

- Đội trưởng...

Ngụy Thiết không kìm được mở lời.

- Ta và ta đệ đệ vẫn còn một chút nữa mới đạt cấp chiến tướng.

- Việc này ta biết.

Cao Phong tự tin cười nói:

- Ta có một ý nghĩ, các ngươi xem có được không.

La Phong gật gật đầu. Ba người Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần Cốc cũng đều lắng tai nghe.

- Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần Cốc, ba người các ngươi, mỗi người mua một phần cơ nhân dược tề cấp A.

Cao Phong nói:

- Làm như vậy, chỉ luận về tố chất thân thể, Ngụy Thiết Ngụy Thanh các ngươi đều có thể tiến thẳng vào 'Cấp chiến tướng sơ cấp', còn sức mạnh, tốc độ của Trần Cốc cũng sẽ tăng lên rất nhiều, gần như cấp chiến tướng.

La Phong khẽ cau mày.

Bây giờ cơ nhân dược tề chủ yếu chia làm cấp A và cấp B. Nếu cho người thường phục dụng cấp B, sẽ làm người thường có thể trở thành vũ giả! Nhưng dựa vào cơ nhân dược tề mà trở thành vũ giả, thực lực sau này cũng sẽ rất bình thường.

Cơ nhân dược tề, là cho cấp A cho võ giả phục dụng. Phục dụng xong, thực lực bình thường có thể tăng lên vài lần! Đương nhiên nếu bản thân thực lực rất mạnh, hiệu quả cơ nhân dược tề cũng sẽ giảm xuống.

Nhưng, một phần cơ nhân dược tề cấp A, cho dù mua nửa giá ở Cực Hạn Vũ Quán, cũng phải mất 360 triệu tiên Trung Quốc!

- Đội trưởng, tiền mà mấy năm qua tôi kiếm được, cộng cả thu hoạch ngày hôm nay cũng chỉ có 430 triệu.

Ngụy Thiết nhíu mày nói:

- Với tốc độ tiến bộ của ta, đạt tới cấp chiến tướng sơ cấp cơ hồ là cực hạn của ta rồi. Tương lai ta kiếm tiền có hạn, thoáng cái phải bỏ nhiều tiền ra như vậy, sau này ta thoái xuất, trong tay còn lại được bao nhiêu?

Phàm là con người thì phải biết nghĩ về tương lai.

Tiền không phải dễ kiếm, phấn đấu vài chục năm, mới kiếm được 430 triệu. Hơn nữa cũng lớn tuổi rồi, thoáng cái bỏ cả trăm triệu đi mua thuốc gien? Phấn đấu bao nhiêu năm qua không phải là ném cả đi sao?

- Đội trưởng, ta dùng vũ khí nóng, tốn tiền lắm. Thoáng cái phải bỏ cả 36 triệu ...

Trần Cốc cũng hơi chần chờ.

- Yên tâm.

Cao Phong mỉm cười.

- Mua cơ nhân dược tề cấp A, không cần nhiều tiền như vậy. Năm ta vừa mới trở thành vũ giả, lúc đó ta là một người mới. Khi đó tiểu đội vũ giả ta gia nhập có một huynh đệ sinh tử. Bây giờ vị huynh đệ sinh tử của ta đã là chiến tướng cấp cao! Hắn có đường, chỉ cần 200 triệu là có thể được một phần cơ nhân dược tề.

- 200 triệu?

Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần Cốc chấn động.

- 200 triệu?

La Phong cũng kinh ngạc đến ngây người.

Mạng Thương Thành của Gia Đình Cực Hạn, bình thường nửa giá tiền cơ hồ là thấp nhất trên thị trường rồi. Nửa giá tiền mà là 360 triệu, Cao Phong lại có đường chỉ cần bỏ 200 triệu là có thể mua được sao?

- Ta trước đã uỷ thác cho hảo huynh đệ của ta đi mua rồi. Mua xong, các cậu trả lại tiền cho ta, đổi lấy một phần cơ nhân dược tề, các cậu cứ tin ở ta.

Cao Phong cười.

Kỳ thật còn có những thứ khác mà hắn không nói. Đó là chỉ có những thành viên trong tổ chức huynh đệ mới được mua với giá đặc biệt ưu đãi này.

Còn để phòng ngừa thành viên buôn bán, nếu mua nhiều thì nội bộ tổ chức cũng sẽ giới hạn.

Nhưng...

Cao Phong tình nguyện để mình bỏ ra nhiều hơn, cũng không muốn để đám Trần Cốc, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh bỏ nhiều tiền. Dù sao nói về của cải, hắn có nhiều hơn những thành viên khác trong đội nhiều.

- Sau này cả tiểu đội chúng ta toàn bộ đều là cấp chiến tướng.

Cao Phong mỉm cười.

- Trần Cốc phụ trách hỏa lực áp chế, Ngụy Thiết Ngụy Thanh phụ trách quét dọn quái thú cấp thú binh bình thường, ta và La Phong chuyên tâm đối phó quái thú cấp thú tướng! Với hiệu suất của tiểu đội chúng ta, tuyệt đối có thể giết chết vô số quái thú cấp thú tướng, sau này tốc độ kiếm tiền sẽ thập bội lúc trước, thậm chí còn cao hơn.

Trong lòng La Phong không khỏi vui vẻ.

Dựa theo Cao Phong nói, tương lai tiểu đội Hỏa Chùy sẽ trở thành tinh anh tuyệt đối. Toàn đội là cấp chiến tướng, hơn nữa mình là tinh thần niệm sư... thực lực của tiểu đội quả thực là kinh khủng.

Quyển 3: Cửu Trùng Lôi Đao

Chương 19: Mê Mẩn

Người dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Sau khi nghe đội trưởng Cao Phong nói như vậy, ba người Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần Cốc mặc dù khiếp sợ con đường mạo hiểm của đội trưởng, nhưng cũng gật đầu đồng ý. Họ cũng hiểu rõ tương lai khi thực lực tiểu đội Hỏa Chùy mà tăng lên, nếu họ không theo được, vậy... tới một thời điểm nhất định sẽ bị đào thài.

Sau đó, đám người La Phong chia tay, lên đoàn tàu về nhà mình.

※※

Dương Châu thành, tiểu khu Minh Nguyệt.

Bây giờ đêm đã khuya, một chiếc ô tô chuyên dụng của Cực Hạn Võ Quán không hề bị ngăn trở, chạy thẳng vào giữa tiểu khu.

- Tích!

Chiếc xe dừng trước cửa Hội Quán Cực Hạn. Lúc này ở cửa Hội Quán Cực Hạn đã tụ tập gia đình ba người Trần Cốc, Trương Khoa, La Phong, còn có không ít mấy người như quán trưởng Ô Thông của Hội Quán Cực Hạn.

La Phong mở cửa xe, liếc mắt đã thấy cha, mẫu thân, còn cả đệ đệ ngồi trên ghế lăn đang chờ mình.

- Anh!

La Hoa là người đầu tiên gọi.

- La Hoa

La Phong ôm chặt ba mẹ, cũng ôm cả đệ đệ. La Phong có thể cảm thấy sự vui vẻ của cha mẹ. Bên cạnh thân nhân Trần Cốc cũng thế. Còn Trương Khoa cũng đứng cạnh thân nhân mình. Chỉ là thê tử và con gái Trương Khoa đều đẫm nước mắt.

Mặc dù mọi người đã biết Trương Khoa cụt tay trước rồi, nhưng thấy hắn như vậy vẫn không khỏi khóc òa lên.

- Bà xã, con gái ngoan, sau này ta sẽ luôn ở cùng các ngươi, luôn luôn.

Mặt Trương Khoa chẳng tỏ rồi thương tâm chút nào.

- Anh Trương.

La Phong nhìn thoáng qua. Lúc trước tiểu đội Hổ Nha tập kích tiểu đội Hỏa Chùy, rất có thể vì thù hận giữa mình và Trương Trạch Hổ.

- Ba vị anh hùng của võ quán chúng ta đã an toàn trở về. Bây giờ cũng không còn sớm nữa, mọi người nghỉ ngơi thôi.

Quán trưởng Ô Thông cười nói. Lúc này đám người đều cười hà hà tách ra. La Phong và gia đình cũng đều về nhà.

...

Trở về nhà, La Phong có thể hoàn toàn buông lỏng. Ngày đầu sau khi trở về nhà, La Phong không hề tu luyện, mà là hoàn toàn buông lỏng. Một mình một người mặc đồ luyện công rộng rãi đi bách bộ thong dong trong tiểu khu, cả người rất tự tại. Từ tinh thần tới thể xác đều hoàn toàn buông lỏng.

Buổi chiều, mặt trời tháng chín vẫn rất oi bức.

- La Phong, tới hội quán một chuyến nhé.

Trần Cốc gọi điện thoại tới.

- Đội trưởng tới rồi.

- À, em tới ngay.

La Phong lập tức chạy tới Hội Quán Cực Hạn.

Ở một căn hộ có cửa sổ sát đất, Hội Quán Cực Hạn, rèm cửa sổ đã được kéo xuống để ngăn ánh mặt trời chiếu vào. Còn ba người La Phong, Trần Cốc, Cao Phong đang ngồi cùng nhau.

- La Phong, đây là hai thanh phi đao hệ số 9 mà cậu muốn.

Cao Phong cười đưa ra.

- Tổng cộng 45 triệu, tên thổ hào nhà cậu mau mau gửi tiền trả ta. Nếu cậu nguyện ý trả nhiều hơn một chút cho tiền chạy chọt, ta cũng không ngại gì.

- Phi đao hệ số 9?

La Phong lập tức nhận chiếc hộp đóng gói rất tinh xảo.

Mở hộp ra, bên trong có hai tầng, phân biệt dể hai thanh phi đao cả chuôi và lưỡi dao đều màu đen. Lúc trước bọn người Trần Cốc nhờ Cao Phong giúp mua cơ nhân dược thủy (thuốc gien), thì La Phong cũng nhờ đội trưởng giúp mua hai thanh phi đao hệ số 9. Lúc này đối với La Phong thì một thanh phi đao tốt là rất quan trọng!

Bất luận là phi đao, hay vũ khí khác, bậc càng cao thì giá càng đắt kinh khủng!

Phi đao vì nhỏ, dùng ít tài liêu, nên giá mới rẻ. Phi đao hệ số 9, cho dù là quái thú cấp lãnh chủ cao cấp, cũng rất khó phá hủy được phi đao hệ số 9 này.

- Đội trưởng, đã chuyển 45 triệu rồi đó.

La Phong thông qua điện thoại di động để gửi tiền.

- Chẳng có một xu tiền công chạy chọt à.

Cao Phong cố ý trêu.

- La Phong, cậu bây giờ có tiền như vậy, sao không mua chiến đao? Một bộ quân phục tác chiến?

Trần Cốc cười hà hà. Hắn vừa mới mua được cơ nhân dược thủy, tâm tình rất tốt.

La Phong lắc đầu nói:

- Phi đao nhẹ, dùng ít tài liệu. Em mới mua được. Chiến đao, quân phục tác chiến hả? Thanh Huyết Ảnh Chiến Đao hệ số 9, toàn giá là 3 tỉ tiền Trung Quốc. Một bộ quân phục tác chiến hệ số 9 còn đắt hơn nhiều, toàn giá tới 12 tỉ tiền Trung Quốc. Em đào đâu ra tiền mà mua?

Binh khí cấp chiến sĩ, cấp chiến tướng và cấp chiến thần dùng đích xác có giá chênh lệch rất lớn.

Mình cũng chỉ cần mua phi đao mà thôi!

Quân phục tác chiến có thể chống lại quái thú cấp lãnh chủ mà không rách, có đắt hơn cũng không kỳ quái.

Về phần tố chất thân thể của hắn là chiến sĩ cao cấp. Mặc có hệ hoặc quân phục tác chiến hệ số 9 hay không, nếu bị quái thú cấp lãnh chủ một trảo chộp trúng, cho dù không cào rách được quân phục tác chiến, nhưng luồng lực công kích đó cũng đủ khiến ngũ tạng lục phủ của hắn bị chấn thương rồi! Đây chính là ăn mày mặc áo vua cũng không thành thái tử. Một người thân thể chỉ là cấp chiến sĩ, mặc quân phục tác chiến cấp chiến thần... hoàn toàn lãng phí quân phục tác chiến!

- Quân phục tác chiến đắt hơn phi đao rất nhiều.

Cao Phong cười.

- La Phong nói có đạo lý. Quân phục tác chiến hệ số 5 bây giờ của hắn tương đối phù hợp với tố chất thân thể.

- La Phong.

Cao Phong mở lời.

- Hả?

La Phong nhìn về phía đội trưởng.

- Bây giờ Trần Cốc, còn có Ngụy gia hai huynh đệ đều phải phục dụng cơ nhân dược thủy. Muốn cơ nhân dược thủy có hiệu lực và tác dụng rồi hoàn toàn phát huy ra hết, đại khái phải cần thời gian một tháng! Hơn nữa sau khi thực lực tăng lên, họ cũng phải trải qua tu luyện một hai tháng mới thích ứng được sức mạnh cường đại mới. Do đó -- chúng ta có thể phải nghỉ ngơi hai ba tháng. Sau hai ba tháng, gặp lại nhau ở khu hoang dã.

Cao Phong nói.

Trần Cốc cũng gật đầu.

- Em hiểu.

La Phong cười gật đầu.

- Em cũng nhân cơ hội, tranh thủ tu luyện một phen. Lần này tiến vào khu hoang dã, em cũng thu hoạch được không nhỏ. Trở về tập trung đầu óc suy nghĩ mài giũa.

Cao Phong cười gật đầu.

- Đến lúc đó, nếu chúng ta muốn gặp mặt, cứ tới khu trung tâm Căn Cứ Thị gặp mặt. Từ nhà ta tới chỗ các ngươi, đích xác khá là vòng vèo.

- Được.

La Phong và Trần Cốc đều gật đầu.

Khu trung tâm Căn Cứ Thị, là trung tâm của cả Căn Cứ Thị. Từ các vệ thành khác như Dương Châu thành tới đó rất tiện.

※※※

Tạm biệt đội trưởng xong, La Phong theo hai thanh phi đao về nhà.

Đêm đó.

Phòng luyện võ trong nhà La Phong, ở giữa trần phòng luyện võ, có một khối thủy tinh to đại khái dài một thước trường trong suốt. Ánh trăng như nước xuyên qua cửa thủy tinh chiếu vào. La Phong ngồi trong phòng luyện võ, thậm chí còn có thể hnhìn xuyên qua thủy tinh thấy không gian và các vị sao vô hạn.

- Vù... vù...

Hai thanh phi đao màu đen, từ từ vờn quanh bay quanh thân thể La Phong.

- Thức Hải (biển tinh thần) của mình có viên cầu vàng sậm. Viên cầu vàng sậm có vô số tinh thần niệm lực! Chỉ là do thân thể mình không đủ mạnh, không chịu không nổi quá nhiều tinh thần niệm lực.

La Phong trong lòng thầm nghĩ:

- Bây giờ, cái mà mình cần làm là dùng biện pháp nhanh nhất đề cao tố chất thân thể!

- Thân thể của mình càng mạnh, vậy tinh thần niệm lực sẽ tự nhiên mạnh hơn! Cho đến lúc một ngày nào đó viên cầu vàng sậm cạn kiệt, rồi biến mất!

Lập tức, La Phong bắt đầu dựa theo bí tịch Cửu Trọng Lôi Đao cùng với đĩa CD mở thêm video clips, rồi chăm chú khổ tu lên.

Thân pháp 'Lưu quang', đạo dẫn thuật 'Cửu Trọng Hồn Nguyên', đao pháp 'Lôi đao'.

Còn trọng đầu tiên, La Phong đã luyện thành lúc ở khu hoang dã!

- Phốc!

- Phốc!

Đêm khuya, La Phong ngồi trong phòng luyện võ lần lượt hoặc dùng dao chặt, hoặc là liếc qua, hoặc là trảm xuống, mỗi một lần thi triển đao pháp La Phong đều phương pháp phát lực sử dụng ( Cửu Trọng Lôi Đao ), mỗi đao đều ẩn chứa hai loại kình đạo, thân thể La Phong cơ bắp mỗi lần sau đó trong nháy mắt bung ra thêm xuất một luồng ám kình.

Khi dao chặt xuống, trong nháy mắt phát sinh một đạo ám kình. Việc này đè nặng lên xương cốt và cơ bắp tế bào!

Mệt!

Liên tục luyện đao một nửa giờ, La Phong mệt tới có muốn khoanh chân ngồi nghỉ cũng không được. Sự phát lực của ( Cửu Trọng Lôi Đao ), kỳ thật hút rất nhiều sức trong thân thể! Luyện đao xong nghỉ ngơi năm phút, La Phong lại tu luyện tiếp đạo dẫn thuật trong ( Cửu Trọng Hồn Nguyên ). Vốn thân thể mệt nhọc không chịu nổi, lại như một nguồn suối nước nóng, làm cho thân thể La Phong như nhũn ra, rất thoải mái.

Sau khi tôi luyện đao pháp và đạo dẫn thuật, cuối cùng --

La Phong bắt đầu tiến hành phương pháp nguyên thủy nhất, đến cả vũ giả mạnh nhất thế giới cũng phải tham chiếu về phương pháp tu luyện nguyên năng gien ' Ngũ Tâm Hướng Thiên '

- Xoẹt xoẹt...

La Phong vừa tu luyện, đã cảm giác mỗi tế bào trên thân thể đâu đâu cũng như đói nhiều năm. Vừa mới sinh ra nguyên năng gien đã bị chúng điên cuồng nuốt chửng. Lần tu luyện này tốc độ lại tăng lên một chút. Một phút, hai phút... Thời gian không ngừng trôi qua, điều này làm La Phong cũng càng giật mình. Rốt cục mỗi một tế bào thân thể của mình rốt cục cũng bão hòa, giống như ăn bữa đại tiệc, rốt cuộc không còn tế bào nào ăn thêm được nữa.

"Nguyên năng gien mà mình hấp thu hôm nay gần như gấp đôi so với kỳ trước!" La Phong hoàn toàn kinh ngạc.

"Bí tịch nói, ( Cửu Trọng Lôi Đao ) càng tu luyện càng tinh thâm, hấp thu càng nhiều nguyên năng gien. Thì ra lại nhiều như vậy sao!" La Phong cũng không ngờ lại ghê gớm như vậy, trong bí tịch cũng chỉ giảng về nguyên lý.

Người bình thường có khổ luyện ra sao, luyện tập cả người cũng chưa chắc đã được.

Những cơ bắp trở nên đau đớn sinh ra ê ẩm chỉ là những cơ bắp mệt mỏi! Nhưng trong thân thể trong có rất nhiều tế bào thậm chí còn chưa từng tham gia vào quá trình vận động, nhưng ( Cửu Trọng Lôi Đao ) của La Phong khi đã phát lực là trong nháy mắt phát ra ám kình, loại phương pháp phát lực này kỳ thật chính là phát lực từ cấp độ rất sâu, mọi tế bào trong thân thể đều tham dự vào đó.

Cũng tương tự như người vận động nhiều hơn thì cơm ăn cũng nhiều hơn.

Tế bào thân thể tiêu hao nhiều năng lượng, nên ' lượng cơm ăn ' cũng tăng lên, có thể ăn được nhiều nguyên năng gien hơn!

"Mình mới đạt tới trọng thứ nhất, đã hấp thu nguyên năng gien với biên độ cao như vậy rồi. Đến đạt trọng thứ chín chẳng biết sẽ nhanh ra sao? Chẳng những tu luyện nhanh, uy lực đao pháp cũng tăng lên kinh người. Chẳng trách có thể trở thành cường giả tuyệt đỉnh trên cả địa cầu. Được xưng là tốc độ đệ nhất, thân thể đệ nhất." La Phong vô cùng thán phục.

Thân thể tiến bộ nhanh, đại biểu cho cái gì?

Đại biểu cho La Phong có khả năng thừa nhận tinh thần niệm lực nhiều hơn!

...

Từ hôm nay trở đi, gần như La Phong mỗi ngày đều huấn luyện cực hạn. Hơn nữa hắn cũng phát hiện phương pháp huấn luyện tốt nhất là tiến hành tập thân pháp ' Lưu quang ' đồng thời múa đao! Tốc độ không cần nhanh, nhưng mỗi một bước, đao pháp đều phải dụng tâm rất chăm chú. Khi luyện bộ pháp, đao pháp đến sức cùng lực kiệt, thì tiến hành tu luyện đạo dẫn thuật.

Sau khi tu luyện đạo dẫn thuật, thể lực sẽ khôi phục lại không ít.

Một lần nữa tiến hành huấn luyện thân pháp, đao pháp! Sau đó tiến hành luyện đạo dẫn thuật!

Cuối cùng, mới tiến hành tu luyện nguyên năng gien, loại phương pháp này có hiệu suất cao nhất! Phải mất sáu giờ chừng mới hoàn thành quá trình này. Đây cũng là phương pháp đề cao tố chất thân thể nhanh nhất do La Phong suy nghĩ ra,!

※※

Kỳ thật tinh thần niệm sư có vô số tinh thần niệm lực phụ trợ, vốn tiến bộ thân thể cũng rất nhanh. La Phong lại còn tu luyện cả phương pháp tu luyện ( Cửu Trọng Lôi Đao ) thuộc loại tiên tiến trên địa cầu, tốc độ tiến bộ càng kinh người hơn. Cơ hồ mỗi ngày La Phong đều tiến bộ, đảo mắt đã trôi qua gần một tháng rồi.

- Phù! Phù!

La Phong mỗi một đao đều làm cả phòng luyện võ sinh ra những tiếng rít chói tai, kình phong đụng vào vách tường phòng luyện võ tự nhiên tiêu tán. Biệt thự này là Cực Hạn Vũ Quán đặc biệt kiến tạo, vách tường phòng luyện võ được xây dựng rất cẩn thận.

"Hả? Điện thoại của đội trưởng?"

La Phong đi qua một bên, tiếp điện thoại.

- La Phong, cũng hết thời gian một tháng rồi, Trần Cốc và cả Ngụy Thiết, Ngụy Thanh đều đã sử dụng cơ nhân dược thủy, thực lực tăng lên rồi. Ta nghĩ, chúng ta có cũng nên gặp nhau chứ?

Cao Phong hỏi qua điện thoại. Bây giờ cường giả đệ nhất của tiểu đội Hỏa Chùy thực tế là La Phong, còn tương lai thì địa vị La Phong càng được củng cố hơn.

Do đó Cao Phong cũng phải hỏi ý kiến La Phong.

- Được rồi, tất cả mọi người lâu rồi không gặp.

La Phong cười gật đầu. Một tháng qua, mình chìm vào si mê tu luyện, nhưng quá trình tiến bộ nhanh như chớp này, thật sự rất sướng.

- Được, ta thấy nên đi Thương Thành HR liên minh rồi. Bên đó phục vụ tốt nhất.

Cao Phong nói:

- Cậu nói xem, hôm nào thì gặp mặt?

- Ừm...

La Phong đột nhiên sực nghĩ ra. Hắn nhớ tới câu nói sảng khoái của Từ Hân - "Mấy ngày nữa mình khai giảng rồi. Nhưng trong lúc học đại học, vào ngày thứ bảy hàng tuần, mình đều sẽ đến đây làm quản lý kinh doanh.'

- Đội trưởng, em thấy, chúng ta gặp nhau vào thứ bẩy nhé.

La Phong mở lời.

- Thứ bảy hả? Được, thứ bảy nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro