Thôn Phệ Tinh Không q2c59-60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thôn Phệ Tinh Không

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Quyển 2: CHIẾN THẦN LA PHONG

Chương 59: Quay về căn cứ

Converter : Thương Long

Dịch giả: Tiểu Ura

Biên tập : maison

Nguồn: 4vn.eu http://4vn.eu/forum

"Trường Đằng!" (dây leo-DG) La Phong sợ tới phát sốc. Xa xa trong sương mù, một cây Trường Đằng màu tím đen vươn ra, mờ mịt vô cùng vô tận, mắt nhìn không thấy điểm cuối.

Chợt thấy Trường Đằng phảng phất như đại mãng xà quấn quanh hướng về phía nam tử mang mặt nạ vàng đang cuống quít chạy trốn.

Phốc! Phốc! Nam tử mang mặt nạ vàng hai tay nắm hai thanh trường đao mỏng như cánh ve, lưỡi đao phảng phất trong suốt, hung hăng bổ vào Trường Đằng màu tím đen.

Nhất thời mắt thường có thể nhìn thấy sóng xung kích đột nhiên như từ bốn phương tám hướng truyền tới, mấy cây đại thụ che trời phía dưới bị sóng xung kích này chấn vỡ vụn.

Lập tức phía dưới, Kền Kền Lý Diệu, Huyết Ảnh Y Phàm, Cự Hùng Khải Tháp ba người chật vật chạy trốn. Một khi bọn họ bị sóng xung kích lan tới gần, chỉ sợ lập tức xong đời. "Cái gì!" La Phong kinh hãi lắp bắp.

Cây Trường Đằng màu tím đen đường kính tới 20cm, bị hai lưỡi băng đao chém xuống, bề mặt bị chém tạo thành vết thương tới 1cm. Nhưng vết thương này cơ hồ trong nháy mắt phục hồi hoàn toàn.

"Chúng ta đi!" Liễu Tuần Sát sứ nắm chặt tay La Phong.

La Phong cũng không chống cự, cùng Liễu Tuần Sát sứ lập tức hướng về phía xa bay đi ... Trường Đằng màu tím đen đang gắt gao truy đuổi nam tử mang mặt nạ vàng nên cũng không lãng phí thời gian đuổi giết bọn người La Phong. "Lên máy bay chiến đấu!" Liễu Tuần Sát sứ khẽ quát.

Vèo! Máy bay chiến đấu tam giác màu đỏ tía, không ngờ trực tiếp bay tới, hơn nữa cửa khoang tự động mở ra.

Viu! Viu! Liễu Tuần sát sứ cùng La Phong, tựa như hai đạo ánh sáng trực tiếp bay vào trong máy bay chiến đấu.

Trong khoang máy bay chiến đấu hình tam giác, một mảng u ám.

La Phong, Liễu Tuần sát sứ nhìn ra bên ngoài qua cửa kính. Máy bay chiến đấu nhanh chóng bay ra xa, gia tăng khoảng cách với cây Trường Đằng màu tím đen kia.

Rầm! Cửa khoang máy bay đóng lại. "Truyền lên màn hình cảnh tượng chiến đấu của Băng Sơn!" Liễu Tuần Sát sứ hạ lệnh. Xuy! Bên trong khoang máy bay tối tăm, lập tức hiện lên đoạn video, hiển thị rõ cảnh tượng chiến đấu đang phát sinh tại đảo sương mù. Hình ảnh rõ nét hơn quan sát bằng mắt thường nhiều.

Chỉ thấy trong đoạn video kia, trên bầu trời đảo sương mù chỉ có vẻn vẹn nam tử mang mặt nạ vàng đang lọt vào vòng công kích của cây Trường Đằng. Nam tử mang mặt nạ vàng tốc độ như thiểm điện, đang nhanh chóng chạy trốn. "Ba!" Một âm thanh rung trời!

Trường Đằng kia không ngờ lăng không đánh tới, phảng phất giống như cây roi. Cây Trường Đằng màu tím đen đột nhiên lớn lên vượt quá 1km, tựa như cây roi vừa kéo vừa quất. Trong lúc đó sinh ra một tiếng nổ vang không tưởng tượng nổi! Tiếng nổ thậm chí xuyên thấu vào khoang máy bay, khiến La Phong cảm thấy trong lỗ tai không ngừng ầm ì.

"Trường Đằng dài ra như vậy, không ngờ giống như cây roi dài quất người?" Liễu Tuần Sát sứ nhịn không được cảm thán, "Băng Sơn bị quấn lấy, chắc là xong rồi."

"Liễu Tuần Sát sứ, chúng ta cứ như vậy nhìn?" La Phong hỏi.

Đều là người của võ quán Cực Hạn, trơ mắt nhìn người trong nhà bị tấn công?

"La Phong, thực lực Băng Sơn kia so với ta còn mạnh hơn một chút, năng lực bảo mệnh lại lợi hại! Hắn là thân vệ của Quán chủ, Quán chủ truyền thụ cho hắn không ít năng lực bảo mệnh. Ta đi chỉ tổ gây trở ngại chứ không giúp được gì." Liễu Tuần Sát sứ không chút lo lắng, "Ngươi yên tâm, cây Trường Đằng này cũng không dễ thắng đâu."

Liễu Tuần Sát sứ sắc mặt đại biến. La Phong cũng nhìn chằm chằm vào màn hình video, hít một hơi khí lạnh.

"Oanh long long ~~~ "

Chỉ thấy trên màn hình video, cả đảo sương mù cũng chấn động, đồng thời thêm một cây Trường Đằng màu tím đen nhìn không thấy điểm cuối, từ trong sương mù dày đặc nhanh chóng đi ra.

Thoạt nhìn như là chỉ có hai cây Trường Đằng tím đen ... Không! Chỉ thấy cả đảo sương mù bao phủ trắng xóa, cây Trường Đằng tím đen thứ ba phảng phất tung hoành thiên địa vươn ra.

Cây Trường Đằng thứ tư! Cây Trường Đằng thứ năm! Mỗi một cây Trường Đằng đều có chiều dài mắt nhìn không thấy hết, tuyệt đối vượt qua 1km. Hơn nữa mỗi cây Trường Đằng đều màu tím đen, đều có đường kính 20cm, đồng dạng cứng cỏi vô cùng. Cho dù là siêu cấp Chiến Thần ... cũng không có biện pháp gì.

"Phiền toái lớn." Liễu Tuần Sát sứ biến sắc hắng giọng.

Trên bầu trời đảo sương mù, một cây Trường Đằng vươn lên trời cao, phảng phất như dễ dàng trùm kín cả đảo sương mù, điên cuống vũ động từ các phương hướng bao vây tiêu diệt nam tử mang mặt nạ vàng. Tuy tốc độ nam tử mang mặt nạ vàng đã nhanh kinh người, chớp một cái là vài trăm mét, theo lý thuyết rất dễ dàng bỏ xa cây Trường Đằng.

Nhưng Trường Đằng thân mình đại quỷ dị! Có thể tùy ý vặn vẹo quấn quanh! Tốc độ nhanh đến biến ảo thành từng đạo ảo ảnh, căn bản không để cho nam tử mang mặt nạ vàng chạy ra.

Giờ phút này, nhìn trên màn hình video, ước chừng có sáu cây Trường Đằng, trên bầu trời đảo sương mù điên cuồng vũ động. Nam tử mang mặt nạ vàng gian nan tránh né nguy hiểm.

"Dựa theo số liệu hệ thống máy tính, sáu cây Trường Đằng này ... chiều dài ngoài trăm mét! Khoảng khắc duỗi thân, co rút lại, tốc độ di chuyển vượt qua 100m/s." Liễu Tuần Sát sứ sắc mặt khó coi: "Trình độ cứng cỏi cũng tương đương quái thú cấp Vương bình thường. Chính là, năng lực khôi phục của nó rất đáng sợ, miệng vết thương khoảnh khắc khôi phục."

La Phong cũng yên lặng nhìn ... Trên màn hình video, sáu cây Trường Đằng phối hợp tinh diệu, lần lượt công kích, tự nhiên ép nam tử mang mặt nạ vàng vào không gian tránh né càng ngày càng nhỏ.

"Oanh!"

"Cái gì." La Phong cùng Liễu Tuần Sát sứ đều là chấn động.

Dưới sự vây công của sáu cây Trường Đằng tím đen, nam tử mang mặt nạ vàng nhỏ bé vô cùng không ngờ nháy mắt hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, tốc độ cực nhanh... Cơ hồ khoảnh khắc đã thoát khỏi khu vực sáu cây Trường Đằng vây giết. Đạo ánh sáng màu trắng này lấy tốc độ không thể tả nổi, hướng về phía máy bay chiến đấu hình tam giác bay tới.

Rầm! Cửa khoang mở ra! Đạo ánh sáng màu trắng giảm mạnh tốc độ, hóa thành một bóng người, trực tiếp tiến vào bên trong. Cửa khoang lập tức đóng lại.

"Quay về tổng bộ." Liễu Tuần Sát sứ lập tức quát.

Vèo! Máy bay chiến đấu hình tam giác lập tức hóa thành đạo ánh sáng đỏ tía biến mất tại chân trời, chỉ còn lại sáu cây Trường Đằng màu tím đen giữa bầu trời đảo sương mù, đang điên cuồng múa may, rạch nát không trung, tựa hồ phẫn nộ không thôi.

Trong khoang máy bay!

"Băng Sơn, thế nào ?" Liễu Tuần Sát sứ lập tức nâng nam tử mang mặt nạ vàng dậy.

Băng Sơn (từ giờ gọi là Băng Sơn cho ngắn-DG) ngã xuống ghế, nhắm mắt lại, hơi thở yếu ớt, mỏng manh, thấp giọng nói:"Yên Tâm! Liễu Hà, ta còn không chết được! Chính là sử dụng cấm chiêu nguyên năng, đối với thân thể thương tổn quá lớn. Lần này trở về phải nghỉ ngơi một thời gian dài."

Liễu Tuần sát sứ lúc này mới thở ra một hơi.

"Băng Sơn, cấm chiêu gì thế, có thể dạy cho ta không?" Liễu Tuần Sát sứ nhịn không được hỏi. Không phải hắn không hiểu quy củ, nhưng là vừa rồi Băng Sơn thân vệ trong lúc chạy trốn đã thi triển tốc độ thật sự kinh người. Tuy rằng về sau cả người không có sức phản kháng, nhưng là.... Một chiêu này tuyệt đối là chiêu bảo mệnh.

"Ngươi?"

"Đây là ta trong gần năm năm tích lũy rất nhiều tài phú bảo vật cống hiến cho Quán chủ, Quán chủ mới tiêu phí không ít thời gian, căn cứ đặc tính nguyên năng của ta, sáng chế ra tuyệt chiêu bảo mệnh này." Băng Sơn thoáng nhìn Liễu Tuần Sát sứ: "Đặc tính nguyên năng của ngươi không giống với ta, căn bản không học được."

Liễu Tuần Sát sứ bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn cũng biết ... cho dù có đủ tài phú, bảo vật đưa cho Quán chủ, Quán chủ vì thuộc hạ thiết kế một tuyệt chiêu. Chính là chuyện này với Hồng mà nói cũng hao phí rất nhiều tinh lực, cho nên yêu cầu đề ra rất kinh người. "Vừa mới đổi máy bay chiến đấu Thông minh cấp Càn Khôn, hao phí của ta không ít tài phú." Liễu Tuần sát sứ không khỏi lắc đầu.

"Máy bay chiến đấu Thông minh?" La Phong nhịn không được nói: "Máy bay chiến đấu loại này không cần người lái, có thể dựa theo ý người hành động. Rất tiên tiến! Nhưng mình cho tới bây giờ chưa thấy qua máy bay chiến đấu loại này. Hơn nữa lúc trước..." Chiếc máy bay chiến đấu Thông minh này, La Phong cũng cảm giác được.

"Đúng! Đây chính là máy bay chiến đấu Thông minh, vật liệu chế tạo tốn vô số kể." Liễu Tuần Sát sứ nhịn không được có chút tự đắc. "Tại thời khắc mấu chốt, ta có thể điều khiển nó ngăn cản công kích của quái thú cấp Vương. Cho dù là quái thú cấp Vương cũng đừng mơ tưởng phá hỏng máy bay này. Vật liệu toàn thân nó so với binh khí cấp SS còn tốt hơn rất nhiều." La Phong trợn tròn mắt.

Thật là khoa trương quá! Vật liệu chế tạo máy bay chiến đấu so với binh khí cấp SS hoàn hảo? La Phong cuối cùng cũng được chứng kiến sự xa xỉ của siêu việt Chiến Thần.

"Chẳng qua vừa rồi Trường Đằng kia là loại công kích quấn quanh, máy bay chiến đấu Thông minh của ta không có tác dụng." Liễu Tuần Sát sứ lắc đầu, lập tức cười liếc mắt nhìn La Phong.

"La Phong, lần này bằng vào cống hiến tại đảo sương mù của ngươi, phần được chia tuyệt đối là thưởng lớn, tuyệt đối đủ mua một máy bay chiến đấu Thông minh. Nói không chừng ... có thể mua được máy bay chiến đấu thông minh đẳng cấp cao nhất cấp Hồng Hoang. Máy bay chiến đấu Thông minh cấp Hồng Hoang, biết không? Chính là máy bay Quán chủ đang dùng, lực phòng ngự không thể tưởng tượng, thậm chí còn trang bị pháo Laser."

La Phong duy trì biểu hiện trầm tư ... Mình ngu thế sao?

Thu hoạch lần này phi thường lớn. Một Liễu mộc tâm ngàn năm còn quí hơn so với một phần Long Huyết, huống chi là Liễu mộc tâm vạn năm? Hơn nữa, thân vệ Băng Sơn kia thu hoạch được một ba lô lớn Thảo mộc chi linh, định mức của mình chắc chắn là khoản tài phú không thể tưởng tượng, mình lại lãng phí đi mua máy bay chiến đấu?

"Băng Sơn, lần này thu hoạch thế nào?" Liễu Tuần Sát sứ nhịn không được hỏi.

Tựa hồ thoáng khá hơn, Băng Sơn mở to mắt nhìn hắn một cái:"Rất lớn, phi thường lớn!"

Liễu Tuần Sát sứ nhịn không được hỏi: "Ta lần này nên tính công trạng thế nào?"

"Hừ, ngươi cũng cầm chân được Pháp Nhĩ nghị viên."

Băng Sơn lãnh đạm nói:" Nhiệm vụ khai thác Thảo mộc chi linh, tổng cộng đạt được định mức tài phú 3D (pà kon chờ lão Cật tính 3D là gì nha?), ta nói ngươi tin tốt, ngươi miễn cưỡng được chia. La Phong hắn cống hiến Liễu mộc tâm vạn năm cùng hai cái Liễu mộc tâm ngàn năm, cũng miễn cưỡng được chia"

"Chia thế nào, ta được chia thế nào?" Liễu Tuần Sát sứ không nói, lão đích xác không lập công lao gì.

"Liễu mộc tâm vạn năm, thêm vào hai miếng Liễu mộc tâm ngàn năm thì tính là có 92 phần" Liễu Tuần sát sứ nhịn không được nói.

"Ngươi biết đấy." Băng Sơn lạnh nhạt cười: "Ta tự mình hái được 92 cái Thảo mộc chi linh, so ra thì tính tương đương hơn được sáu miếng Liễu mộc tâm vạn năm"

La Phong, Liễu Tuần sát sứ đều khuỵu xuống, hít vào một ngụm khí lạnh.

Khoản tài phú kia thật khoa trương. Đảo sương mù này đúng là đảo châu báu. Một lần sinh ra nhiều Thảo mộc chi linh đến vậy.

"Quý giá nhất là cây Trường Đằng kia." Băng Sơn hạ giọng nói. "Ta vốn cảm ứng được năng lượng Trường Đằng, tiến hành công kích. Nhưng không nghĩ tới Trường Đằng kia chỉ là một bộ phận nhỏ. Cả cây Trường Đằng chiều dài vượt quá 2000m, hơn nữa ... ta phỏng đoán, Trường Đằng này là một bộ phận của Thảo mộc chi linh. Cuối cùng có tới khoảng sáu cây Trường Đằng đuổi giết ta."

"Cho nên, trên đảo sương mù có một lượng Thảo mộc chi linh không thể tưởng tượng." Băng Sơn lạnh nhạt nói. "Kia mới là tài phú lớn nhất. Ta vừa rồi lúc chạy trối chết, đã đem cảnh tượng chiến đấu phát tín hiệu cho Quán chủ. Biết chuyện, Quán chủ sẽ tự mình ra tay."

"Quán chủ tự mình ra tay?" La Phong, Liễu Tuần Sát sứ cũng thầm gật đầu.

Đích xác, nếu sáu cây Trường Đằng đều là một bộ phận của Thảo mộc chi linh, vậy trên đảo sương mù này có một Thảo mộc chi linh cực mạnh .... Không dễ chọc vào.

Thôn Phệ Tinh Không

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Quyển 2: CHIẾN THẦN LA PHONG

Chương : Hồng và Trường đằng

Converter: Thương Long

Dịch giả: Tiểu Ngọc

Biên tập: Tiểu Ngọc

Nguồn: 4vn.eu http://4vn.eu/forum

Bên bờ hoang nguyên cạnh hồ nước đang bị sương mù bao phủ dày đặc.

Bốn người Lý diệu, Huyễn Ma Tạp Đặc Lan, Cự Hùng Khải Tháp, Huyết Ảnh Y Phàm trong lòng đều vẫn còn rất sợ hãi nhìn về phía vụ đảo xa xa. Ở bên cạnh, đang huyền phù trên không, nghị viên Farl cũng liếc nhìn về bầu trời bên vụ đảo đằng xa, sáu chiếc tử sắc trường đằng không ngừng điên cuồng vũ động.

"Cái này rốt cục là thứ quái quỷ gì mà có thể lợi hại như vậy."

"Thật là đáng sợ, ngay cả siêu việt chiến thần cũng đánh không lại nó."

Bốn người bọn Lý Diệu mở miệng thấp giọng nói chuyện với nhau, càng nghĩ càng cảm thấy kinh hãi không thôi, vừa rồi nếu như không nhờ nghị viên Farl mang theo bọn họ cùng chạy trối chết, hơn nữa tử sắc trường đằng còn đang mải dồn toàn lực truy sát "Băng Sơn" thân vệ, chỉ sợ bốn người bọn họ đã không thể chạy thoát rồi.

Xuy! Farl nghị viên từ tự hạ xuống đất.

"Tạ ơn Farl nghị viên." Lý Diệu lập tức lên tiếng cảm tạ, ba người còn lại cũng cảm ơn rối rít.

Farl nghị viên nhìn về phía bốn người, thanh âm đạm mạc, có ý ra lệnh nói: "Mang tất cả Thảo mộc chi linh giao cho ta!"

Tạp Đặc Lan, Lý Diệu bốn người nhất thời ngẩn ra.

Giao nộp Thảo mộc chi linh?

Tất cả số Thảo mộc chi linh này đều do bốn người bọn họ cùng nhau nỗ lực hết sức mới có được, chẳng qua do bọn họ lo sợ La Phong sẽ thông báo cho người của Võ quán cực hạn đến trợ giúp, cho nên họ mới không chần chừ gì cả, lập tức mời siêu việt chiến thần của liên minh ra mặt! Một khi đã mời người ta xuất thủ, như vậy tất cả số Thảo mộc chi linh này đương nhiên sẽ trở thành của chung rồi.

Cũng giống như La Phong giao ra Liễu mộc tâm nghìn năm, vạn năm cho Cực hạn Võ quán vậy.

Nhưng tình huống của bọn họ với La Phong lại bất đồng ... Gã "Băng Sơn thân vệ" kia hầu như đã thu thập toàn bộ Thảo mộc chi linh có trên vụ đảo. Mà Farl nghị viện thì một gốc cũng chẳng lấy được. Cho nên bốn người bọn họ mới chịu thiệt như vậy.

"Sao?" Farl nghị viên nhướng mày.

"Mang ra...đem hết lại đây".

Tạp Đặc Lan khẽ quát một tiếng, tuy có chút không cam lòng nhưng bốn người Lý Diệu cũng chỉ đành đem sáu gốc thiên niên mộc tâm cùng với hai khối linh thảo giao ra mà thôi.

"Yên tâm, đến lúc đó ta sẽ tùy theo đóng góp của từng người mà phân chia số Thảo mộc chi linh này." Farl nghị viên lạnh lùng nói: "Phi cơ mà các ngươi dùng để bay tới đây đang đỗ chỗ nào? Hiện tại các ngươi nên quay về Âu Châu đi, hay là ... Đang muốn chờ đợi nghị viên khác?" Quả thật lần này, Tạp Đặc Lan thông qua sư phụ của mình đã gửi lời mời tới không ít nghị viên.

Tất cả Siêu việt chiến thần đều là nghị viên Nghị hội trong Chiến thần cung.

"Chúng ta không vội." Tạp Đặc Lan mỉm cười nói.

"Đúng thế, không có vội gì cả." Lý Diệu lập tức tiếp lời, đùa sao, có thể xem mấy Siêu việt chiến thần đại chiến vì Thảo mộc chi linh thật là hãn hữu nha, cơ hội hiếm có như vậy sao có thể bỏ qua? Sau một lúc lâu...

Trên bầu trời cuối cùng cũng xuất hiện một đạo lưu quang, bay tới với tốc độ cực nhanh, trực tiếp huyền phù ở bên cạnh Farl nghị viên không xa, đó chính là một chiếc đĩa bay chiến đấu đen tuyền, cửa khoang lập tức mở ra.

Vù! Vù! Vù! Liên tục ba bóng người bay ra, nhìn kĩ hình dáng của bọ họ thì thấy hai trong ba người là cư dân Châu Âu da trắng, người còn lại da đen, có điểm giống với người của khu vực Nam Mĩ. Ba người này đều mỉm cười bay về phía Farl nghị viên. Bốn người bọn họ... chính là bốn gã siêu việt chiến thần a!"Lão sư!" Tạp Đặc Lan lập tức bay qua.

"Nhìn phía sau kìa."

"Phía sau..."

Trên mặt đất ba người Lý Diệu quay ngược lại, nhất thời kinh hoảng, phía đó đang có một chiếc đĩa bay lao tới với tốc độ cực nhanh. Nó có hình tam giác, toàn thân đỏ như máu, chỉ trong nháy mắt đã tới chỗ bọn họ, dừng lại lơ lửng trên không.

Rầm! Cửa khoang mở ra.

"Cái gì."

Bốn gã Siêu việt chiến thần đều kinh ngạc khi nhìn thấy thân ảnh người vừa đến.

Bầu trời đầy sao lúc này cũng giống như biến mất hoàn toàn, dường như trong thiên địa vô tận vào thời điểm này chỉ còn lại một nam nhân có mái tóc ngắn màu đen, khoác áo choàng màu đen và mặc chiếc quần cũng có màu đen, bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm làm người khác không khỏi cảm thấy toàn thân lạnh toát, trong đầu không dám có bất cứ một ý niệm phản kháng nào, bởi vì, "hắn" chính là thần linh duy nhất trong cõi thiên địa này! Kể cả là bốn người Farl nghị viên - tứ đại siêu việt chiến thần trong lòng cũng run lên cầm cập!"Xin ra mắt Nghị trưởng!" Bốn người Farl nghị viên đang lơ lửng trong không trung đồng thanh cất lời, đồng thời người cũng hơi khom xuống. Người này đúng là Hồng! Đệ nhất cường giả trên thế giới, đệ nhất Nghị trưởng của Chiến thần cung! Không cần nói nhiều, hắn chính là Thế giới đệ nhất nhân!" Lúc trước ta phát hiện chiến đấu cơ của các ngươi không ngờ cũng bay tới đây, hiện tại các ngươi cũng đã đến trước, như vậy, cứ thoải mái hành động đi, ta cũng không tranh giành với các ngươi làm gì ." Nam tử tóc đen bình tĩnh nói: "Ta cũng cam đoan không chèn ép các ngươi, cho các ngươi một cơ hội, các ngươi cứ túy ý mà tấn công vụ đảo, lấy được gì thì lấy! Còn nếu thất bại thì mau chóng rời đi."

Thanh âm rõ ràng, rành mạch.

Ngữ khí tự nhiên có vài phần cao cao tại thượng, bất quá cái đó cũng đúng thôi, từ thời kì Đại niết bàn cho đến hiện tại, thực lực và địa vị của Hồng luôn luôn cao cao tại thượng, không cần bàn cãi! Nếu như nói năm đại cường quốc là đồ riêng của mấy tên Tổng thống, quyền lực của bọn họ được cả quốc gia ủng hộ thì địa vị và quyền lực của Hồng chính là tự hắn phấn đấu mà có được! Một người như hắn, có thể sánh với cả một cường quốc, thậm chí còn cường đại hơn là đằng khác! Quyền lực của hắn đã vượt qua giới hạn của trần tục. Cho nên hắn mới bị coi là thần linh trong mắt của nhân loại, tất cả các quốc gia trên thế giới đều muốn hợp tác cùng hắn, chủ động giúp đỡ hắn mở rộng Cực hạn Võ quán. Trên thực tế bản thân hắn chân chính cũng có thể coi như là một vị thần rồi. Nhân loại có thể tồn tại đến bây giờ, công lao của Hồng là vô cùng, vô cùng vĩ đại, được tất cả thừa nhận.

"Tạ ơn nghị trưởng." Bốn gã siêu việt chiến thần hơi khom người.

Rồi ngay lập tức..Vù! Vù! Vù! Vù! Bốn người đồng thời hóa thành bốn đạo lưu quang bay về vụ đảo phía xa, còn vị nam tử tóc đen cứ lơ lửng trên không như vậy chờ đợi.

"Đây là Hồng?" Táp Đặc Lan, Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm ánh mắt cuồng nhiệt nhìn về phía Hồng.

Ở trong mắt bọn hắn, cho dù là đối diện siêu việt chiến thần cao cao tại thượng đi nữa, hay như mấy người Farl nghị viên, mà kể cả là gặp Nghị trưởng Nghị hội của liên minh HR, vẫn rất tự nhiên, thậm chí còn có một cỗ ngạo khí! Nhưng khi đứng trước mặt"Hồng", tất cả lại thập phần cung kính, không gì sánh được, lễ phép như một đứa trẻ.

"Sùng bái!" Đúng, đó là tất cả những gì mà bọn họ đang suy nghĩ trong đầu, một sự sùng bái phát ra từ nội tâm. "Hồng" là ai? Hắn chính là đại biểu cho cực hạn của nhân loại, một siêu cấp đỉnh phong.

Năm phút trôi qua.

Trên vụ đảo tiếng đánh giết không ầm vang, nhưng chỉ chốc lát bốn đạo lưu quang đã cấp tốc bay trở về, lơ lửng bên dưới "Hồng", cả bốn tên Siêu việt chiến thần hình như đều bị thương, hoặc là sắc mặt tái nhợt, hoặc là chiến phục có dính vết máu. Bọn họ đều đã sợ hãi rồi, nếu như không được nghe Farl nghị viên cảnh báo trước về sự đáng sợ của trường đằng, cho nên ngay từ đầu bọ họ cũng chỉ dám phi hành là là mặt đật, thì chỉ sợ hiện tại không chỉ bị thương như vậy, mà một trong số họ có thể đã phải bỏ mạng đương trường rồi.

"Nghị trưởng!" Bốn người hơi khom lưng.

Nam tử tóc đen chỉ liếc mắt nhìn qua.

Bốn người lại khom lưng lần nữa, sau đó cả bọn lập tức bay về chiến đấu cơ của mình, hiện tại bất kể chuyện gì, bọn họ sẽ tuyệt đối không tiến nhập vào vụ đảo thêm một lần nữa.

Trường đằng quá đáng sợ!

"Vèo!"

Nam tử tóc đen trực tiếp bay về phía vụ đảo, chiến đấu cơ hình tam giác đỏ như máu cũng tự động bay theo phía sau.

Phía trên vụ đảo, nam tử tóc đen lăng không mà đứng, giống như một vị thần đưa mắt nhìn xuống dưới.

Vừa bị bốn gã siêu việt chiến thần đánh lén, hiện tại có tám cái trường đằng nhìn không thấy gốc đang điên cuồng vùng vẫy, làm cho toàn bộ vụ đảo chấn động liên miên, phản phất như bị một trận động đất.

"A?" Nam tử tóc đen mắt sáng lên.

Vù! Hắn lập tức bay thẳng xuống dưới, nhất thời khiến cho một cây tử sắc trường đằng mạnh mẽ phóng tới, muốn quấn vào cổ của hắn.

"Vù!" Hắn vươn cánh tay phải trắng nõn hữu lực ra.

Bộp! Giống như người ta cầm một chiếc đũa, chỉ bằng một động tác vô cùng đơn giản, hắn đã tóm được cây tử sắc trường đằng sù sì vô tận kia. Tuy rằng đường kính của nó cũng phải cỡ 20 cm, nhưng bị nam tử tóc đen tóm được mặc cho nó vặn vẹo thế nào cũng không thể thoát ra được.

"Ong.. ong... ong..." nó điên cuồng dãy giụa, vặn vẹo.

Đáng tiếc ..... Vô dụng.

"Lực đạo không ngờ lại mạnh như vậy." Tay trái chuyển thành đao, hắn chỉ nhẹ nhàng chém qua, nhưng trên thân của tử sắc trường đằng đã xuất hiện một vết thương rộng mười cm, bất quá ngắn ngủi trong hai ba giây, vết thương đó đã biến mất không thấy đâu.

"Ầm ầm..... "

Vùng vẫy bất thành, nhất thời cả vụ đảo điên cuồng rung chuyển, lại một cây tử sắc trường đằng từ trong sương mù vươn ra, chiều dài của nó phải hơn hai nghìn thước. Một cây, hai cây, ba cây.... tám cây, chín cây....

"Mười sáu cây thì phải." Nam tử tóc đen lộ vẻ tươi cười, mặc kệ vô số tử sắc trường đằng đang vây giết qua làm cho chu vi quanh hắn tầm một trăm thước chìm trong bóng tối, Khi lọt vào giữa cái rọ khổng lồ này, hắn cảm thấy như lọt vào đầm lầy, cử động vô cùng khó khăn không gì sánh được.

"Bụp."

Nam tử tóc đen đưa tay tòm lấy một cây trường đằng, giống như một nhà khoa học, tỉ mỉ quan sát: "Hoàn toàn phù hợp với những ghi chép trong di tích văn minh cổ đại, đúng là Ma Vân Đằng rồi!"

"Không ngờ trên địa cầu cũng có Ma Vân Đằng?"

Hắn lộ ra vẻ tươi cười "La Phong tiểu tử đúng là phúc tinh nha, lần này không ngờ giúp mềnh trúng quả lớn, sau khi trở về phân chia Thảo mộc chi linh phải ưu tiên hắn mới được."

Trong một căn cứ tại Paris.

Bên trong một phòng ngủ yên tĩnh, Lý Diều tay cầm một chai rượu vang, nằm ngửa trên ghế salon tu ừng ực, thoáng một cái đã làm chai rượu vơi đi phân nửa.

"Diệu, tuy lần này thất bại nhưng ngươi cũng không nên chán nản như vậy chứ." Bên cạnh Duy Ny Na lo lắng, dùng hán ngữ khuyên bảo.

Lý Diệu căn bản không để ý tới lời nói của nàng chút nào, lại tu một hơi hết sạch chỗ rượu còn dư, sau đó với lấy một chai khác trên bàn

"Diệu, Diệu..." Duy Ny Na lập tức giằng lấy chai rượu.

"Không còn hi vọng, không còn hi vọng nữa rồi." Lý Diệu liếc mắt nhìn Duy Ny Na, tự cười nhạo mình, bộ dạng say xỉn chán chường.

"Cái gì không còn hi vọng? Ngươi nói nhảm gì vậy, tranh đoạt Thảo mộc chi linh thất bại hay truy sát La Phong thất bại, ngươi nói cái nào không còn hy vọng?"Duy Ny Na giận dữ: "Diệu, bao năm qua chung sống với nhau, ta có bao giờ thấy ngươi chán nản thê thảm như vậy đâu, từ bao giờ, nói cho ta... từ bao giờ ngươi biến thành thế này?"

Lý Diệu thanh âm trầm thấp, vô lực nói: "Tên La Phong kia, trở thành Cao đẳng chiến thần Tinh thần niệm sư rồi!"

"Cái gì!" Duy Ny Na chết lặng.

Từ điện thoại của chồng nàng chỉ biết nhiệm vụ lần này thất bại chứ không có biết La Phong lại trở nên cường đại như vậy.

"Cao đẳng chiến thần Tinh thần niệm sư, ngươi sợ cái gì?" Duy Ny Na cắn răng nói: "Không phải tình huống phiền phức hơn chúng ta cũng từng gặp rồi đó sao. Chỉ cần ngươi có thể trở thành Siêu việt chiến thần, đối phó với hắn còn khó khăn gì nữa?"

"Không đơn giản như vậy đâu."

"Không đơn giản như vậy đâu?" Lý Diệu lắc đầu: "Lần này Võ quán Cực hạn thu được rất nhiều Thảo mộc chi linh, chính mắt ta nhìn thấy tên mang kim sắc mặt nạ đeo một ba lô to bự, La Phong chắc chắn sẽ được chia phần không ít! Đến lúc đó, hắn đem đổi lấy một chút bảo vật, hơn nữa lại được Võ quán Cực hạn hậu thuẫn.... Trên thế giới còn có mấy người dám đứng ra giúp ta đối phó hắn đây."

"Về phần giết hắn, với khả năng của một Tinh thần niệm sư cao đẳng chiến thần như hắn, chỉ cần chui xuống đất, cho dù ta có là Siêu việt chiến thần đi nữa cũng chưa chắc đã đuổi được hắn."

"Huống hồ ta có thể trở thành Siêu việt chiến thần không đây?"

Lý Diệu vô cùng nhục nhã.

Quyền lực, thực lực của hắn .... hiện tại tất cả đều không so được với La Phong nữa rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro