À, ờ =v. Thơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NỤ CƯỜI DƯỚI GỐC ANH ĐÀO

Xuân năm nay thật đẹp em nhỉ ?
Không phải vì,
Ánh mặt trời ấm áp của sương mai.
Hay,
Làn gió nhẹ thổi qua những tán hoa anh đào.
Cũng chẳng phải,
Hoa anh đào năm nay nở đẹp hơn mọi năm.
Xuân năm nay đẹp,
Vì có bóng dáng em ngồi đó chờ tôi.
Em ngồi dưới gốc anh đào nở rộ,
Làn gió nhẹ thổi qua làm rơi những cánh hoa.
Em ngồi đó cười mỉm hướng về phía này
Tôi đứng từ xa nhìn về chỗ em.
Cảnh vật xung quanh làm nổi bật lên nụ cười trên môi em
Tưởng chừng như thật bình thường
Nhưng khi nhìn kĩ.
Tôi mới nhận ra nụ cười ấy thật khác với thường ngày
Nụ cười hiếm thấy của em nó đẹp đến lạ
Nụ cười ấy khiến trái tim này lỗi đi một nhịp
Khiến cho tôi thấy Xuân năm nay đẹp hơn mọi năm tôi từng đón.
Nụ cười của em làm cho tôi như trút hết muộn phiền
Như quên đi mệt mỏi
Như thoát khỏi sự cô độc nơi đây
Bản thân đứng chôn chân ở đó để ngắm nhìn vẻ đẹp này của em
Đột nhiên trong đầu lại nghĩ ra một điều ích kỉ
Tôi muốn lưu giữ khoảng khắc này vĩnh viễn
Lưu giữ nụ cười của em dưới gốc anh đào
Lưu giữ để sau này dù có quên đi mọi thứ
Cũng phải nhớ đến em
Nhớ đến nụ cười này của em
Bản thân từ lúc nào đã cầm chiếc máy ảnh
Chụp lại khung cảnh đẹp đẽ ấy
Khung cảnh ấy đã được lưu giữ
Tiếng em đột nhiên vang lên, gọi tên tôi
Kêu tôi đi lại chỗ em
Tôi nghe theo, mà chầm chậm tiến lại
Em đưa tay đập đập xuống đất, ra hiệu kêu tôi ngồi
Tôi cũng hiểu rồi ngồi xuống
Em lên tiếng trò chuyện với tôi
" anh đứng đó cầm máy ảnh làm gì thế? "
" đứng đó để chụp ảnh thôi, tôi vừa chụp được vài cảnh rất đẹp "
" vậy sao, tôi có thể coi được không ? "
" bí mật, đợi sinh nhật của 2 đứa tới tôi sẽ cho cậu xem "
" thật sao, tôi rất mong chờ đấy "
Khoé môi em cong lên tạo thành một nụ cười hoàn hảo
Em lại cười rồi
Chỉ vì một bí mật nhỏ này của tôi
Tôi thật muốn nói với em
Tôi còn rất nhiều bí mật
Để em tò mò mà mong chờ nó được bật mí
Để được nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt này của em
Trong em thật đẹp làm sao với nụ cười ấy
Nhưng em tại sao lại chẳng hay cười như thế
Vì bản thân em còn muộn phiền điều gì hay sao
Tôi không biết em cảm thấy như thế nào về mùa Xuân này
Có vui không
Hay là buồn, là trống rỗng
Vì em từng nói với tôi rằng,
Em ghét mùa Xuân
Vì khi Xuân đến...
Em lại nhìn những người khác bên nhau hạnh phúc
Bản thân em rất đau lòng.
Em nói với tôi, em yêu mùa Đông.
Chẳng phải vì cái giá lạnh của nó,
hay là những bông tuyết trắng ngà
Em yêu nó, vì nó có bóng dáng người trong lòng em,
Nhưng người đó biến mất trong cái lạnh lẽ của mùa đông
Vậy mà em lại vẫn cứ yêu cái giá lạnh đó
Chắn có lẽ hình bóng ấy đã in sâu vào tim em
In vào trái tim đã đóng băng của em
Một bóng dáng của kẻ biến mất.
Em có biết không ?
Em rất đẹp đó
Từ tâm hồn, nhan sắc lẫn cơ thể
Tất cả điều đẹp
Dù trước đó tôi chưa gặp em,
Tôi biết em trong như thế nào lúc đó
Không có nhan sắc đẹp như bây giờ...
Cũng không có một dóc dáng đẹp như bây giờ...
Nhưng tâm hồn em, lúc đó lại là thứ khiến tôi thấy em thật đẹp.
Em có biết, em rất đặc biệt không ?
Em đặc biệt, vì em là tình yêu bé nhỏ của tôi.
Yêu em.
Người con gái mùa Đông mang nụ cười Xuân xanh.

________________________________________

Lưu ý bức tranh ở trên không phải mình vẽ, mình nhờ bạn mình vẽ dùng. =v
Nhân vật trong bức tranh không phải nhân vật trong bài thơ, nó chỉ là tựa thôi và bài thơ này là một phần trong một truyện khác của mình. =v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro