1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Title: Sacrifice

Tác giả: bassetfan (AO3)

Link gốc: https://archiveofourown.org/works/39757428/chapters/99536766

Dịch bởi: mnzqeirou

Tóm tắt: Trong nỗ lực chấm dứt chiến tranh của hai giới, một cuộc hôn nhân đã được sắp đặt giữa Hoàng tử Thor, người thừa kế ngai vàng Asgard và Hoàng tử Loki, con trai út của Vua Laufey của Jotunheim.

Loki không mấy ấn tượng với tên hoàng tử kiêu ngạo, hư hỏng của Asgard, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng vì lợi ích của bách dân. Nhưng Thor không nghĩ như vậy. Hắn ta sẽ làm những gì để tránh né cuộc hôn nhân với hoàng tử Jotun?

Warning: Rape/Non-con

Note của tác giả: XIN LƯU Ý rằng fic này sẽ khó chịu cho người dưới tuổi trưởng thành. Khi chúng đến, tôi sẽ đánh dấu nó bằng một lời cảnh báo. Nó sẽ không quá sinh động, nhưng tôi không muốn bất cứ ai không chuẩn bị. Nếu bạn có bất kỳ sự khó chịu nào, xin vui lòng không đọc. Stay safe and happy !

Ngoài ra, đây là một Thor rất kiêu ngạo, hư hỏng - không phải hiểm độc, nhưng chắc chắn là một người không bao giờ nghĩ cho người khác và xem xét hậu quả cho hành động của mình. Còn Loki này có vẻ hơi OOC, và cậu ta lớn lên trong những hoàn cảnh hoàn toàn khác.

Tôi hy vọng bạn thích nó!


 ̄ ̄ ̄ ̄

« Bản dịch chỉ đúng gần 90% và chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không repost. »

 ̄ ̄ ̄ ̄

Chào mừng đến với Asgard, Hoàng tử Loki.”

Loki nghiêng đầu theo cách mà cậu đã được dạy, và cố gắng quên đi cảm giác chóng mặt mà cậu cảm thấy từ lần đầu tiên di chuyển trên Bifrost.

Cảm ơn ngài, Lord Heimdall.” Cậu ta chưa bao giờ gặp Heimdall trước đây, nhưng cậu đã nghe những câu chuyện về Người gác cổng trứ danh của Asgard, và sẽ rất tốt nếu tạo dựng được một mối quan hệ với ông ta.

Có ba người đàn ông đứng bên cạnh Người gác cổng. Một người trông già dặn và to lớn hơn; một người tóc đen với vẻ mặt dữ tợn và một người thì khá điển trai. Cậu ta cho rằng đây hẳn là vị hôn phu của mình, mặc dù gã ta trông rất khác so với mô tả cậu được biết. Loki đã nghe rằng Thor được nuôi dưỡng rất tốt và có cơ bắp, một vị thần vô cùng trung thành, trong khi người đàn ông này khá gầy. Dù gì thì, người ta vẫn thường phóng đại những phẩm chất tốt đẹp hơn của các hoàng tử đó thôi.

Loki nuốt nước bọt và do dự bước về phía trước. Cậu ấy chắc chắn phải tạo được ấn tượng tốt, vì cậu sẽ dành phần đời còn lại của mình với người đàn ông này. Cậu cúi thấp đầu.

"Hoàng tử Thor."

Người đàn ông to lớn đột ngột bật ra một tiếng cười và Loki đứng thẳng người, bối rối. Có lẽ anh ta không phải Thor? Càng chắc chắn không phải là người đàn ông kia, vì mọi người đều biết hoàng tử thường mặc y phục rất sáng sủa.

Tên tóc vàng cố nén một nụ cười và có vẻ hơi bỡ ngỡ.

"Tôi xin lỗi, Hoàng tử Loki. Tên tôi là Fandral. Và đây,"

Anh ta chỉ vào người đàn ông to lớn hơn, "là Volstagg, còn đây," anh ta chỉ sang người kế tiếp, "là Hogun. Chúng tôi là The Warriors three!"

Loki lùi lại và vào thế phòng thủ. Họ là các chiến binh! Đây phải chăng là một cái bẫy? Họ có ý định tấn công cậu không? Và nếu có thì cho mục đích là gì? Nếu bọn họ muốn chuộc cậu ta trở lại Jotunheim, e rằng họ đã đánh giá quá cao lực chiến đấu của cậu.

Fandral bước tới, hai tay giơ lên ​​để thể hiện rằng anh ta không có ý gì. "Bình tĩnh nào! Chúng tôi không có ý gì xấu cả. Chỉ là Thor không có khả năng tới gặp cậu, cho nên mới phái bọn tôi hộ tống cậu về cung điện."

"Ngài ấy không tới?" Loki tròn mắt kinh ngạc. Điều này phải là quá mức vô lễ đi, và Warriors Three có lẽ nhận ra cảm xúc của cậu trong cái cách họ tránh ánh mắt của cậu. Loki hít một hơi. Nhưng không có lý do gì để khẳng định rằng cậu đang bị xúc phạm cả. Có lẽ đã xảy ra tình huống cấp bách nào đó cần sự có mặt của Thái tử. Cậu cũng không nên nhận xét bất cứ điều gì khi chưa biết được sự thật. "Được rồi. Cung điện có xa không?"

Fandral có vẻ hài lòng trước sự thoải mái của cậu ta. "Không xa lắm. Chúng ta có một con ngựa, cậu có thể cưỡi không?"

Loki nhìn anh chằm chằm. "Không." cậu ta nói, cố gắng kìm nén cơn cáu gắt của mình, "Bọn tôi không có ngựa ở Jotunheim."

Ba người đàn ông ngạc nhiên nhìn cậu. "Vậy họ có gì?"

Voi mammut… các quái thú băng giá.” Cậu ta thực sự chưa bao giờ thấy ai cưỡi một con quái vật băng giá, nhưng điều đó không quan trọng. Cậu chưa bao giờ cảm thấy cần thiết cưỡi một con thú gì đó, nhưng cậu cũng quá nhỏ bé để có thể cưỡi, ngoại trừ đó là những con sói hoặc chó săn nhỏ nhất. Kể cả khi có cơ hội, con trai của nhà Vua cũng sẽ không được coi là thích hợp để cưỡi một con thú cưng nhỏ như vậy để trông như một đứa trẻ.

Fandral mỉm cười đắc thắng. "Tôi chắc chắn cậu sẽ sớm học được. Trong thời gian chờ đợi, cậu có thể cùng tôi cưỡi ngựa về cung điện!"

Loki cau mày. "Không phải là quá vô nghĩa sao?" Cậu đã bị ràng buộc không được quên rằng bản thân đang đại diện cho Hoàng gia Jotunheim.

Fandral nhìn Volstagg một cách thích thú, anh ta cười toe toét và nhún vai. "Tôi có thể đảm bảo với cậu, sẽ không có điều gì sai trái diễn ra."

Loki cân nhắc trong vài phút, nhưng vì không còn lựa chọn nào khác…

"Được thôi."

Fandral trèo lên ngựa và chìa tay ra, kéo Loki lên sau lưng. "Chỉ cần ôm chặt hông của tôi và chúng ta sẽ sớm đến nơi!"

"Ôm ... cái gì?"

Cậu không nghe nhầm chứ?

"Ở đây!" Fandral vươn tay, kéo hai tay Loki vòng qua hông anh. Loki cố gắng không ngồi thụt lùi, sự tiếp xúc này quá thân mật đi.

Cả hai đều im lặng khi họ băng qua những dãy phố. Cư dân nhìn thấy họ đều chỉ giữ im lặng và nhìn chằm chằm. Cảnh tượng một người Jotun đi qua các đường phố của Asgard trở thành một điều kì  lạ.

Tại cánh cổng Valaskjalf, họ xuống ngựa, Volstagg giúp Loki xuống ngựa bằng cách nắm lấy eo cậu ta và đặt trên mặt đất. Loki kìm nén một cơn rùng mình muốn chạy dọc sống lưng. Cậu nên làm quen với chuyện đó, nhưng lại không thích bị đối xử tự tiện như vậy. Cậu không quen với việc bị chạm vào.

Cậu phủi sạch y phục và đứng tách biệt khỏi những người khác khi họ cùng đi về phía cung điện. Trên đường đi, họ băng qua khoảng đường nơi có hai người đang tỉ thí nhau bằng kiếm.

Fandral nhanh chóng đặt một tay trước mặt Loki, ngăn cản bước đi của cậu ta như cảnh báo một điều nguy hiểm.

"Thor!"

Một trong số hai người dừng lại và nhìn anh.

"Fandral!"

Loki sửng sốt nhìn tên kiếm sĩ.

"Anh đang làm gì ở đây?" Fandral hỏi. "Tôi tưởng rằng anh sẽ tập trong sân huấn luyện!"

Thor cười toe toét và chỉ vào người phía trước.

Sif và tôi thấy sân tập chật quá nên đành ra đây cho thoải mái!

Một cô gái tóc đen đi đến bên cạnh gã và cau mày khi nhìn Loki. Loki cố đứng vững trước bản năng muốn tránh né những ánh nhìn đang chọc về phía mình.

Vậy, đây là nàng dâu của tôi phải không?”

Thor lạnh lùng hỏi.

Fandral đặt tay lên lưng Loki và nhẹ nhàng đẩy cậu về phía trước.

"Thor, đây là Hoàng tử Loki của Jotunheim."

Thor nhìn tên Jotun trước mặt mình từ trên xuống dưới như thể cậu ta là một món đồ bán ngoài chợ.

Loki tròn xoe mắt, hai gò má ửng đỏ khi cảm nhận ánh mắt Thor lướt trên người mình và đối mặt với hình tượng của gã. Thor là tất cả những gì cậu ta tưởng tượng về một Vị thần Asgardian - cao to, quyền quý, săn chắc và đẹp trai. Gã ta thật hoàn hảo. Không có gì ngạc nhiên khi gã không thực sự vui mừng khi được kết hôn với Loki, nhưng Loki đã hy vọng rằng giao kèo của Thor có nghĩa là gã đã sẵn sàng để chấp thuận nó.
Thật không may, có vẻ không dễ như vậy.

Cậu cúi thấp đầu. "Hoàng tử Thor, tôi thật vinh dự được gặp ngài."

Thor cười đầy ẩn ý.
"Ta biết chứ. Ta ước mình cũng có thể nói như ngươi, Jotun."

Thor…” Volstagg quở.

Loki cố để kiềm chế sự bình tĩnh của mình, nheo mắt nhưng không nói gì thêm. Vậy ra đây là lí do Thor không đến tiếp cậu khi cậu đến. Cậu cảm thấy cơn giận của mình sôi lên, nhưng cố gắng trả lời gã một cách bình tĩnh nhất. Cậu ta ở đây để tạo dựng thông gia với Asgard và đó là những gì cậu phải làm, cho dù Thor có thích điều đó hay không.

Loki cố gắng nở một nụ cười thân ái.

"Tôi tin rằng thời gian sẽ khiến chúng ta hiểu và thuận nhau hơn. "

Thor nhún vai một cách thô lỗ.

Ta cũng mong là vậy. Cha Mẹ ta sẽ chào đón ngươi tối nay với một bữa tiệc để vinh danh ngươi. Ta sẽ đến phòng tiếp chuyện với ngươi khi đến lúc. ” Gã quay đi, gạt Loki qua một bên.

"Hogun, cậu sẽ tham gia với chúng tôi chứ? Sif?"

Sif gật đầu và nhấc kiếm lên để tiếp tục đấu. Tên khó ở đến bên cạnh cô, thanh kiếm của gã ta được rút ra.

Loki cảm thấy Fandral nhẹ nhàng kéo cậu sang một bên.

"Qua đây, để tôi đưa cậu về phòng."

Loki buông lơi để anh dẫn cậu đi.


-----------

Loki hít một hơi thật sâu khi vào phòng. Nó thật rộng lớn và sang trọng, với một cửa sổ trải dài nửa căn phòng từ sàn lên đến trần nhà, góc nhìn hướng đến những khu vườn tráng lệ. Volstagg đã mở tung cánh cửa, cậu thấy phòng bên kia có hẳn bồn tắm riêng để ngâm mình. Loki đã cố không thốt lên thật lớn - cậu chưa bao giờ tưởng tượng được sự xa hoa như vậy lại có tồn tại, kể cả trong sách.

Cậu lướt ngón tay trên vải chiếc giường và rèm cửa; mọi thứ đều mềm mại và thật tinh tế. Cậu chợt nhận ra rằng Fandral và Volstagg đang nhìn chòng chọc cậu một cách hiếu kỳ.

"Có khác không so với những căn phòng của cậu trong cung điện Utgard?" Fandral hỏi.

Loki trượt tay qua những hình thù được chạm khắc tinh xảo trên  giường và gật đầu lia lịa. Có lẽ không cần nói thêm với họ rằng ở Utgard, cậu ta không hơn gì một tên tù nhân, cậu nên giữ kín bí mật này vì có thể một ngày nào đó nó sẽ trở thành lợi ích để hoàn thành mục đích của cậu.

"Well, có lẽ nên để cậu nghỉ ngơi và chuẩn bị cho đêm nay. Bữa tiệc sẽ bắt đầu sau hai giờ nữa, vì vậy Thor sẽ ở đây để hộ tống cậu trước khi khai màn. Chúng tôi sẽ gặp cậu ở đó."

Volstagg bước ra cửa, Fandral cúi chào rồi đi theo hắn ta, để lại Loki một mình.

Loki, hoàn toàn tự do, nhìn quanh căn phòng một lần nữa. Cậu chợt nghĩ rằng nó hẳn phải có một lá bùa trấn trong đây, vì ở đây rất mát mẻ và thoải mái. Cậu mở ngăn kéo tủ và bên trong là hành lý của cậu đã được sắp xếp. Tự hỏi rằng ai đã làm điều này, và cậu ước gì họ chưa từng làm vậy. Jotnar không có thợ may Hoàng gia và họ cũng không thực sự cần vì họ luôn tự tin về cơ thể nguyên thủy của họ.

Về phần Loki thì lại luôn xấu hổ về cơ thể của mình, cậu bị mọi người nhìn nhận là kỳ quặc và đáng nhục nhã. Cậu đã được Jotnar cho mặc bộ y phục để đến Asgard mà họ cho là tốt nhất họ có thể cung cấp, nhưng tất cả những gì Loki thấy được chỉ là sự thô kệch, tồi tàn và đáng thất vọng, chẳng có gì hấp dẫn.

Cậu ta mặc một cái quần rộng và một chiếc áo khá dài,  bên ngoài phủ một chiếc áo choàng dày - được thiết kế dựa trên y phục của All Father - và được cách tân để che đi thân hình thấp bé tủi nhục của cậu ta. Cái áo choàng rất rộng và dài đến nỗi trông nó giống một chiếc đầm hơn là áo.

Bộ y phục không thoải mái đến nỗi vào phút cuối, Loki quyết định thay bằng chiếc quần và áo dài tay tồi tàn sờn cũ mà cậu mặc trong phòng giam. Cậu thẹn mặt khi nghĩ đến cảnh những người hầu trong cung điện sẽ khinh thường cậu khi họ thay y phục cho cậu.

Cậu lôi bộ y phục đã được giao tặng dành cho bữa tiệc chào mừng. So với những bộ quần áo và loại vải cậu đã thấy từ trước đến nay, nó thậm chí không trang trọng bằng y phục của những người đầy tớ trong cung điện. Nhưng cậu đành chịu vậy.

Cậu định đi ngâm trong bồn tắm một chút, nhưng tóc cậu đã được cắt tỉa cẩn thận và chải chuốt bằng dầu chải trước khi rời Jotunheim, cậu cũng được dặn nếu để tóc bị ẩm ướt sẽ khiến nó bị xoăn rối. Cậu không quen với việc cố khiến mình trông hút mắt; trước giờ chẳng ai nhìn thấy cậu ngoại trừ những tên cai ngục cả. Khi cậu ở một mình, không quan trọng việc cậu trông như thế nào, thường cậu sẽ để tóc xõa và bị xoăn hoặc tết bím lại. Rất ít người Jotnar biết cách tạo kiểu tóc; hầu hết bọn họ đều bị cạo trọc sau chuyến đi săn đầu tiên trong đời. Và quyền được đi lại một cách vinh dự như thế, Loki chưa bao giờ được có.

Thay bộ y phục đẹp nhất và ngồi cẩn thận trên chiếc ghế dựa thẳng lưng, nó khiến cậu buồn ngủ nhưng cậu không muốn nằm sõng soài trên chiếc giường lớn đầy xa hoa kia và đánh một giấc đến sáng hôm sau rồi bỏ lỡ bữa tiệc, và cậu cũng không muốn đi dạo trên hành lang, nơi nhiệt độ cao đến nỗi có thể khiến má cậu đỏ bừng. Khi thân nhiệt cậu tăng, thậm chí không cần má cậu chuyển xanh sẫm, nó đã đập vào mắt mà chẳng cần chuyển sắc.

Ánh sáng mờ dần. Cậu không tìm thấy bất kỳ ngọn nến nào, vậy nên cậu đã sử dụng một ma thuật cậu tự học để tạo ra một ngọn đèn nhỏ cho căn phòng. Loki tự hỏi bao nhiêu giờ đã trôi qua. Thỉnh thoảng, cậu bước tới trước gương để kiểm tra lại ngoại hình của mình.

Cuối cùng thì cậu cũng nghe thấy tiếng gõ cửa. Còn chưa kịp trả lời thì cánh cửa đã bị đẩy ra. Cậu ngạc nhiên nhìn.

Đó là Hoàng tử Thor. "Tối tăm như vậy mà cũng ngồi được sao?"

"Tôi ổn." Cậu chỉ vào ánh đèn mập mờ trong phòng, rồi lại ngập ngừng không nói nữa. Cậu không biết mọi người ở Asgard nghĩ gì về những người sử dụng ma thuật, nhưng có lẽ giữ im lặng về điều này vẫn tốt nhất.

"Có vẻ là vậy.  Ngươi sẵn sàng chưa?"

Thor dường như rất vội, vậy nên Loki quyết định không đề cập đến việc trong phòng không có nến. Thay vào đó cậu chỉ gật đầu và vuốt tay trên lớp vải thô của áo choàng để làm phẳng mọi nếp nhăn.

Thor sải bước ra khỏi phòng để Loki đi theo sau. Sau vài phút di chuyển, gã ta chậm bước lại và nheo mắt nhìn Loki.

"Ngươi nghĩ mình đang mặc cái quái gì vậy (*)? Ngươi đang là đại diện cho Jotun để đến trình diện với Vua và Nữ Hoàng Asgard đấy! Nghĩ mình không nên mặc một bộ y phục đàng hoàng nhất có thể sao?  "

 ̄ ̄ ̄ ̄
(*): bản gốc là "What in the nine realms are you wearing?" nhưng mình không biết chuyển sang Tiếng Việt sao cho ổn.

 ̄ ̄ ̄ ̄

Loki đỏ bừng mặt. Cậu không biết nên giải thích thế nào - nên thừa nhận đây là bộ quần áo đẹp nhất cậu từng có, hay là nói lảng sang thứ gì đó. Cậu đành trả lời một cách trung lập nhất có thể.

"Tôi nghĩ họ sẽ không phiền."

Thor khụt khịt. "Thôi, trễ rồi, đi nhanh lên."

Gã bước nhanh như gió, không hề quay lại hay đi chậm lại để xem Loki có đang theo sát không, cho đến khi họ đến một cánh cửa lớn. Hít một hơi thật sâu, gã mở cửa và bước vào. Loki sải bước đi dài đến bên cạnh gã. Đáng ra cậu sẽ chạy đến bên cạnh Thor, nhưng để mọi người nhìn thấy Hoàng tử Jotunheim vội vã theo sau gã như một con thú cưng chắc chắn không bao giờ là một ý kiến hay.

Tiếng ồn ở đại sảnh chấm dứt hoàn toàn khi mọi người nhìn thấy một Jotun-người mà sẽ nhanh thôi trở thành hôn phu của vị Hoàng tử Asgard yêu quý của họ-  sải bước đến sảnh lễ một cách hoàn toàn tự nhiên.

Loki chỉ chăm chú đến đức Vua và Hoàng hậu. Cậu đã xem qua những bức ảnh của Odin, nhưng chúng không tỏa ra quyền khí mạnh mẽ như lúc mặt đối mặt như thế này. Frigga dương chi bạch ngọc, bà mỉm cười với cậu  một cách ân cần. Bà được mệnh danh là AllMother. Cậu chưa bao giờ gặp được mẹ mình, nhưng bà dường như là hiện thân của tất cả những gì cậu nghĩ về một người mẹ.

Loki quỳ xuống trước mặt họ, kính cẩn cúi đầu.

"Miễn lễ, Hoàng tử Loki. Chúng ta vinh hạnh chào đón cậu đến với Asgard."

Tạ ơn, Vua Odin, Nữ hoàng Frigga, tôi thật sự vinh dự.”

Odin chỉ một chỗ ngồi bên cạnh. "Đến đây, Hoàng tử Loki, ta muốn biết về cậu nhiều hơn."

----------

Mặc dù thực sự cậu ta ăn mặc trông như một nhà tu hành Midgard, nhưng Odin rất ngạc nhiên và ấn tượng trước Loki. Không giống như Hoàng tử của ông, cậu ta ăn nói nhẹ nhàng mà lễ phép, tế nhị và cẩn trọng. Trong lúc trò chuyện, Odin đặt bẫy để xem liệu ông ta có thể phỉnh Loki khinh suất lộ ra nhược điểm, nhưng mỗi lần như vậy, vị Hoàng tử này vẫn cố gắng trả lời câu hỏi một cách tử tế, nho nhã.

Odin vô cùng hài lòng. Một người hôn phu như thế này sẽ là một sự trợ giúp đắc lực cho tiên tử của ông - người thường xuyên tỏ ra khiếm nhã và luôn cần phải canh chừng. Khi họ mới thành thân, ông và Frigga đã có chung một động lực và ông cho rằng mong muốn hòa bình trước chiến tranh là do ảnh hưởng từ bà. Và ông cho rằng vị hoàng tử kia có lẽ có chút thông minh bẩm sinh - dù không được dạy dỗ nhiều - nhưng tất cả những gì cậu đã được dạy, cậu đều ghi nhớ lại. Odin sẽ phải thuê một gia sư cho cậu ta; chỉ cần một chút sự đào tạo kỹ lưỡng, cậu ta chắc chắn có thể trở thành vô giá đối với Asgard. Ông tự hỏi Laufey đã khù khờ đến cỡ nào mới có thể bỏ qua báu vật vô giá này.

----------

Loki biết rất rõ rằng Odin đang kiểm tra mình, và cậu cố gắng hết sức để trả lời mọi câu hỏi với khả năng tốt nhất cậu có, nhưng cậu không thể không bị phân tâm đến thái độ của những người Asgard dưới kia.

Cốc và đĩa của Odin thì liên tục được bồi đầy, nhưng những người hầu dường như không quan tâm khi nào phần của Loki hết thức ăn. Vào đầu bữa ăn, một tên đầy tớ thô lỗ đã phục vụ cho cậu ta một miếng thịt khô khốc, nấu quá chín và vài miếng rau còn sũng nước, rồi họ đã phớt lờ cậu kể từ lúc đó, mặc cho Loki cố gắng ra hiệu cho họ.

Sau vài lần cắn xé, Loki đã từ bỏ miếng thịt. Nó hao tổn sức lực của quai hàm cậu, và cậu thì vẫn đang cố gắng tiếp chuyện với Odin. Cậu đã cố đẩy món rau xuống món cuối cùng cậu sẽ ăn, nhưng dạ dày cậu cứ sôi sục lên. Sáng hôm đó cậu quá bận để ăn sáng, và có vẻ như cậu còn bỏ qua bữa trưa, vì thậm chí không có một món ăn nào dưới bếp khi cậu xuống đó. Tuy nhiên cậu không muốn phàn nàn vì đây là ngày đầu tiên cậu ở đây và bản thân cậu cũng không muốn gây chuyện với ai.

Cậu tự sợ hãi bản thân khi cậu bắt đầu thấy nhớ Jotunheim nhiều như thế nào. Cậu đã sống trong cái  phòng giam nhỏ hẹp của mình suốt thời gian qua,  giết thời gian bằng việc đọc sách và cố gắng học cách sử dụng Sedir. Việc sử dụng ma thuật bị coi là sự nhục nhã ở Jotunheim, bị xem là sự bày mưu tính kế ở Asgard; nhưng vì không có ai ở đó để chứng kiến ​​lúc cậu thực hiện ngoại trừ những người cai ngục, điều này thực sự không quan trọng lắm. Nên họ khó có thể bỏ tù cậu ta một lần nữa.

Loki chưa bao giờ khao khát được trở lại cái nhà tù đó như bây giờ, thay vì ngồi trong đại sảnh lớn - nơi mọi người đều khinh thường vậu, đặc biệt là tên phu quân sắp cưới của cậu. Nhưng cậu lại là sự lựa chọn duy nhất để cầu hòa với Asgard, vì thể trạng của cậu ta. Cậu gần như có thể cười thành tiếng khi nghĩ rằng chính sự khiếm khuyết đó bỗng khiến cậu trở nên giá trị đối với Jotnar, nhưng nó cũng chính là thứ đã khiến cậu bị giam cầm và xa lánh trong suốt ngần ấy năm.

Cậu ta luôn nghe thấy một tiếng cười, ác ý và chế giễu nhưng buộc mình không được nhìn qua. Cậu cảm thấy ánh mắt của họ đổ dồn vào mình và sức nặng của sự căm ghét và ghê tởm của họ đang đập lên đôi vai nhỏ bé của cậu, và cậu ước gì một lần nữa có thể trở lại nhà tù của mình ở Jotunheim.

----------

Đức vua và Nữ hoàng chỉ ở lại trong một thời gian ngắn sau khi bữa tối kết thúc. Một vài người khác rời đi ngay sau đó - Loki biết rằng không ai có thể rời khỏi hội trường trước Đức vua - nhưng hầu hết mọi người vẫn ở lại.

Loki tự hỏi mình nên làm gì. Thor phớt lờ Loki và ngay lập tức đến bắt chuyện với đám bạn của mình. Loki quyết định đi theo gã ta. The Warriors Three là những người duy nhất có mặt trong đại sảnh mà cậu có quen biết, Fandral và Volstagg dường như là người duy nhất đối xử tốt với anh.

Ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào cậu khi cậu đến đứng bên cạnh vị hôn phu của mình.

Thor dừng lại khi đang nói chuyện gì đó.

"Ngươi muốn gì?"

Loki nuốt nước bọt. "Tôi...chỉ muốn tham gia cùng anh thôi."

Thor cười đầy ẩn ý. “Không cần đâu, ta có đủ nhiều bạn bè rồi. Ngươi có thể ra chỗ khác. "

Loki cảm thấy má mình bỏng lên và Volstagg đột ngột bật ra một tràng cười.

"Nhìn kìa, má cậu đang chuyển sang màu xanh sẫm!"

Đám đông hòa vào tiếng cười của anh ta và Loki lập tức bỏ chạy khỏi hội trường. Cậu phớt lờ tất cả ánh mắt chòng chọc vào mình mà chạy về phòng và đóng sầm cửa lại.





 ̄ ̄ ̄ ̄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro