[THREESHORT][Trans] Clover [Chap 1], JeTi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: smilefany

Trans: Kelly

Link: http://tieba.baidu.com/f?kz=1408054922

CLOVER

Chap 1

Rời khỏi bàn phím một cách mệt mỏi, Jessica đứng dậy vặn eo mình cho đỡ mỏi mệt sau một buổi chiều chỉ ngồi với một tư thế, và đôi bàn tay thì nhức mỏi vì phải đánh văn kiện cả ngày, uống một ngụm coffee để tỉnh táo tinh thần nhưng không ngờ nó đã nguội lạnh từ lâu 

Công việc ngày nào cũng cao như núi, khiến cô không còn nhiều thời gian quan tâm đến cuộc sống riêng của mình nữa, nghĩ lại thì cũng gần một năm rồi cô không hẹn hò với ai cả, Jessica bây giờ ngoài thời gian ăn cơm ngủ nghỉ ra, thời gian còn lại dành hết cho công việc, cô dường như đã trở thành một robot chỉ biết đến công việc và công việc mà thôi. Đôi khi suy ngẫm lại, cuộc sống cứ lặp đi lặp lại như thế thật khiến người ta cảm thấy chán nản, mệt mỏi. Mở hộp mail ra như thói quen thường ngày, Jessica cảm thấy vui vẻ, phấn khởi khi phát hiện một bức thư được gửi bởi Hyoyeon “ chiếu thứ sáu, 18h30 sẽ có buổi họp mặt bạn bè, mong cậu sẽ tham gia đúng giờ”, một bức thư chỉ vẻn vẹn mấy chữ mà khiến Jessica cảm thấy rất vui, rất háo hức và rất muốn gặp lại những người bạn lâu năm của mình

“ không biết bây giờ bọn họ như thế nào rồi nhỉ?”. Kể từ khi tốt nghiệp, cô và họ dường như không có liên lạc gì cả, do mọi người hầu hết đều đổi số điện thoại mới, không thì quá bận rộn với công việc, khiến mọi người ngày càng xa cách nhau. Cũng may là trong một dịp tình cờ, Jessica gặp lại Hyoyeon nên cả hai mới có thể liên lạc lại với nhau 

“ok, mình nhất định sẽ đến”, sau khi đã cài lịch nhắc nhở vào điện thoại phòng khi quên, Jessica lại tiếp tục vùi đầu vào công việc của mình

==========================================================

Sau khi rời khỏi sân bay, Tiffany ngồi trên xe Taxi và nói với tài xế khách sạn mình muốn đến với tiếng Anh lưu loát của mình, nhưng bác tài xế không khởi động máy ngay lập tức mà lại quay ra sau nhìn Tiffany với ánh mắt khó hỉu “ cô có thể nói lại lần nữa không?”, nghe tiếng, Tiffany giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ của chính mình, lúc này Tiffany mới ý thức được mình đang ở Hàn Quốc chứ không phải Mỹ, nên nhanh chóng dùng tiếng Hàn nói lại lần nữa, bác tài xế mỉm cười gật đầu. Chiếc xe chầm chậm lăn bánh, cũng một nơi, một thành phố ấy nhưng con người và cảnh vật không còn như xưa nữa, mọi thứ đều đã thay đổi

Nếu lần này không phải vì tham dự cuộc họp mặt bạn bè, thì không biết phải đợi đến bao lâu nữa thì cô mới quay trở lại nơi này. 3 năm đã trôi qua, không biết bạn bè và tình cảm của họ có như cảnh vật kia cũng thay đổi đến xa lạ. 

Lấy di động từ trong túi xách ra, Tiffany nhắn một tin cho Hyoyeon “mình về đến Hàn Quốc rồi” “WOW!! Thật sao? Ngày mai nhất định bọn họ sẽ rất ngạc nhiên cho xem” . Tiffany mỉm cười nhìn dòng tin nhắn từ Hyoyeon, rồi nhét nó vào túi xách. Thật ra người mà cô muốn gặp nhất chỉ có một người –Jessica Jung

==================================================================

Buổi sáng đi làm, Jessica chọn cho mình bộ trang phục và phụ kiện mà bản thân cô rất thích, nhìn mình trong gương với khuôn mặt tự đắc, Jessica mỉm cười tự nói với bản thân “follow my heart” rồi ra ngoài với vẻ mặt đầy tự tin, tự nhủ với bản thân hôm nay nhất định sẽ làm hết công suất mình để được đi về sớm. 

Nhưng thực tế không phải lúc nào cũng như mình mong muốn, nó luôn xảy ra ngược lại với suy nghĩ cua mình, dường như ông trời như muốn trêu chọc cô vậy, công việc nhiều đến nỗi khiến cô làm như điên, đã vậy, ra về thì lại gặp kẹt xe nữa mới chết chứ. Kim đồng hồ đã chỉ đến 19h20, Jessica ước gì bây giờ mà có chong chóng tre hay cánh cửa thần kì của Doraemon thì hay biết mấy. Điện thoại Jessica reo không ngừng, không nghĩ cũng có thể đoán được nhất định là Hyoyeon gọi đến hối thúc mình “A!! có ai có thể giúp tôi không?” Jessica thật sự rất muốn thò đầu ra ngoài xe mà la lớn lên “chết tiệt, kẹt xe đến khi nào mới hết đây!!!!!!!”

=========================================================

Nhìn những gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ, Tiffany cảm thấy rất xúc động , những thiếu nữ vô tư, thơ ngây ngày nào bây giờ đã trở nên chững chạc, trưởng thành hơn rất nhiều, những gương mặt quen thuộc ấy khiến những kỉ niệm tưởng chừng như đã lãng quên, một lần nữa lại được khơi gợi

“ đã lâu không gặp, không ngờ Tiffany vẫn xinh đẹp như ngày nào, không chỉ tạo cho mình một thương hiệu thời trang mà còn được phỏng vấn bởi một tòa soạn báo thời trang nổi tiếng nữa” Taeyeon tay cầm 2 ly rượu ngồi xuống cạnh Tiffany với vẻ mặt đã ngà ngà say

Tiffany chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời, cô không có nhiều chuyện để nói với họ, cô đến đây chỉ vì muốn gặp một người nhưng đến bây giờ người ấy vẫn chưa xuất hiện, đột nhiên tay bị một bàn tay khác nắm chặt “ thật ra cho đến bây giờ, mình vẫn rất thích cậu, chỉ là cậu…” Taeyeon chưa nói hết câu thì đã bị đám bạn kéo ra ngoài “ Tiffany, cậu cứ tiếp tục ăn, đừng quan tâm cậu ta làm gì, chắc chắn cậu ấy lại uống say nữa rồi” “ mình không say, mọi người kéo mình đi đâu vậy hả?” Tiffany mỉm cười tỏ ý không sao “có lẽ cậu ta không đến rồi”, Tiffany buộc phải rời khỏi sớm hơn mọi người vì cô còn một cuộc họp quan trọng với bên đối tác nữa, lấy chiếc hộp từ trong túi xách ra đưa cho Hyoyeon và nói “ cậu giúp mình chuyển đến Jessica nhé, mình có việc phải đi trước”

================================================================================

=

Khó khăn lắm, xe của Jessica mới di chuyển được, khi gần đến nơi hẹn thì lại nhận được tin nhắn của Hyoyeon rằng mọi người đã ăn xong và đến Karaoke gần đó, Jessica đành nhịn đói mà đi đến nơi hẹn mới.

“xin lỗi, mình đến muộn” Jessica đẩy cửa bước vào, mặc dù đã không gặp một khoàng thời gian dài nhưng cô vẫn có cảm giác mọi người vẫn như xưa, không thay đổi gì nhiều

“luật cũ, đến trễ phạt một ly” Taeyeon đưa ly rượu đến trước mặt Jessica, Jessica chau mày khi thấy ly rượu gần như tràn ra, nhưng cũng vui vẻ mà uống hết

“tửu lượng cũng tốt đấy nhỉ…” nhìn vẻ mặt đờ đờ, đứng còn không vững của Taeyeon thì biết cô ấy uống nhiều đến như thế nào rồi “ cậu vẫn như ngày xưa nhỉ, luôn là cái vẻ mặt không quan tâm đến ai, lúc còn học mình ghét nhất là vẻ mặt này của cậu, không thèm để ý đến những chuyện xung quanh, dường như nó chẳng là thứ gì trong mắt cậu. Kim Taeyeon đây, xét về mặt nào cũng k thua kém cậu, mà kể ra còn ưu tú hơn cả cậu nữa chứ, vậy mà…” Hyoyeon sợ Taeyeon sẽ nói gì đó làm tổn thương đến Jessica, định ra ngăn cản thì bị Jessica kéo lại “không sao, cứ để cậu ấy nói ra hết đi”

Taeyeon nấc lên một tiếng rồi tiếp tục nói “ có một chuyện khiến mình cảm thấy rất ấm ức, tại sao người mình thích thì lại thích cậu chứ” mọi người đều ngạc nhiên sau câu nói của Taeyeon, đang tập trung nghe để hiểu rõ sự việc như thế nào thì thấy nhân vật chính sau khi khơi gợi sự tò mò của mọi người đã ngã xuống ghế sofa gần đó và ngủ li bì, thế là mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía Jessica 

“mình cũng lần đầu tiên biết đấy” Tuy Jessica nói thế nhưng mọi người làm sao mà dễ dàng bỏ qua cơ hội này được chứ “ lúc ấy lớp trưởng đã từng thích ai ta?” “không ngờ lớp trưởng và lớp phó học tập của lớp mình lại có xích mích như thế” ngày càng nhiều những lời bình luận, đoán mò của mọi người chỉ để tìm ra hung thủ khiến cả hai trở nên như thế

Hyoyeon lén lén kéo tay Jessica ra ngoài “ nhân lúc bọn họ còn chưa phát hiện ra thì tốt nhất là cậu nên chơi trò mất tích đi, không thì lát nữa khống biết bọn hõ sẽ dùng cách gì để tra tần cậu đâu, mà Taeyeon cũng thật là, haiz” thật ra, Jessica cũng rất muốn biết người thích cô rốt cuộc là ai

“A! đúng rồi, đây là quà mà Tiffany nhờ mình chuyển cho cậu”

“Fany? Cậu ấy về rồi sao” Jessica nhận lấy hộp quà từ Hyoyeon, vui mừng hỏi

“uhm, nếu cậu không đến trễ thì đã gặp được cậu ấy rồi”

Khi đang ngồi đợi đèn đỏ trong xe, Jessica hiếu kì mở hộp quà mà Tiffany tặng mình “đây là…” món quà mà Tiffany tặng Jessica đó chính là cái trâm cài áo hình cỏ bốn lá, được làm bằng đá lục bảo. kiểu dàng hết sức độc đáo và tuyệt đẹp. Có thể thấy được đó là món quà hết sức đắt tiền, nhưng Jessica không hiểu tại sao Tiffany lại tặng mình món quà quý giá đến thế. Dù thế nào thì Jessica cũng nghĩ mình phải tìm cơ hội cám ơn Tiffany như vậy mới hợp tình hợp lý nên đã xin số Tiffany thông qua Hyoyeon. Sau khi có được số điện thoại Tiffany , Jessica định nhắn tin cám ơn ngay lập tức nhưng nghĩ lại chắc bây giờ Tiffany cũng ngủ rồi, nên đành đợi ngày mai mới nhắn tin hẹn ra gặp mặt vậy..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro